Chương 92: Bất Lực
Phong Lưu Ca Ca
26/08/2021
Nàng ta càng gầm rú, khuôn mặt Lý Quý càng đắc ý.
Miệng lưỡi ra sức hành hạ âm hộ bên dưới của Hồng Nhược Lan, hai bàn tay vòng ra sau, bóp nắn bờ mông phía sau của nàng ta, mặc cho Hồng Nhược Lan giãy giụa liên hồi.
Ngoài đầu lưỡi cảm thấy vị mằn mặn từ thứ nước kia chảy ra, Lý Quý còn ngửi thấy một cỗ mùi ngai ngái khó ngửi.
Nhưng dù có vậy hắn cũng không đình chỉ, khoái cảm được hành hạ đôi phu thê này lẫn dục vọng dâng trào mãnh liệt.
Mặc cho Hạo Phi nghiến răng nghiến lợi.
Lý Quý miệng lưỡi càng ra sức càng lúc càng mạnh hơn.
Phát ra từng tiếng.
.
.
“Xột…xoẹt…xột xoẹt…”
.
.
“Xột…xột…
.
.
Không lâu sau, Hồng Nhược Lan giãy dụa càng lúc càng yếu ớt, chỉ thấy cơ thể co giật theo từng nhịp kích thích của Lý Quý.
Đôi mắt đẫm lệ đang dần mờ đi, dường như không thể cưỡng lại dục vọng mãnh liệt bên dưới hạ thân nữa.
Lý Quý dù miêng lưỡi đang ra sức, nhưng nhất cử nhất động của đôi phu thê này đều cho vào mắt.
Hắn cảm thấy rõ hô hấp Hồng Nhược Lan vô cùng nặng nề, cắn chặt răng, sợ vô thức phát ra tiếng động.
Thỉnh thoảng mở hờ mắt nhìn về phía đối diện đầy lo lắng.
Hạo Phi lúc này không cần nói cũng biết, hắn đau đớn tột độ. Hai hàng lệ đã tuôn trào, cúi gằm mặt, không dám nhìn cảnh tượng trước mắt.
Lý Quý thu hết biểu hiện cả hai vào mắt, ánh mắt loé lên vẻ độc ác.
Hồng Nhược Lan cảm nhận từng cơn khoái cảm truyền đến liên hồi bất ngờ đình chỉ.
Nàng liền sợ hải mở choàng mắt. Chẳng còn thấy nhân ảnh tóc bạc kia bên dưới nữa. Bất ngờ, sau lưng có một đôi tay mạnh bạo bóp cổ, ghìm nàng ta cúi tới trước.
“Ngươi…ngươi…..”
Tình huống phát sinh bất ngờ, Hồng Nhược Lan chỉ ú ớ được mấy chữ như vậy.
Bất ngờ, cảm giác ở phía sau, đang có vật gì đó cứng ngắt thô bạo xâm nhập vào âm hộ mình.
Hồng Nhược Lan nhất thời không biết phản ứng như thế nào, có giãy giụa cũng vô ích.
Nhưng ngược lại, nếu chỉ biết đứng im chịu trận thì Hạo Phi chẳng biết sẽ nghĩ gì.
.
.
“Phập”
.
.
Nàng ta khuôn mặt đang bần thần thì.....vật cứng kia đã xâm nhập sâu vào trong huyệt động đầy thô bạo.
.
.
“Ư…”
.
.
Hồng Nhược Lan vô thức phát ra tiếng rên, khuôn mặt chợt đỏ bừng, không biết nghĩ gì, liền nhanh chóng nhìn về phía Hạo Phi.
Chỉ thấy đối diện, thân ảnh nam tử bị cột chặt tóc tai rũ rượi kia chỉ cúi gằm, cơ thể run rẩy. Hồng Nhược Lan cũng biết, biểu hiện kia, Hạo Phi là đang….xúc động tột độ.
Nhưng Hồng Nhược Lan chẳng biết làm gì khác, ban nãy đã nói Hạo Phi nhắm mắt, bây giờ…
…cũng chẳng thể nói phu quân nàng đừng nghe được….
.
.
.
Trước đó bị Dục Đan hành hạ khốn khổ, hơn một khắc liên tục bị Lý Quý kích thích liên hồi, phòng tuyến cuối cùng của Hồng Nhược Lan dường như đã sụp đổ, huống hồ kích thích mạnh bạo như bây giờ.
Phía sau, Lý Quý đầy thô bạo nhấp tới. Khuôn mặt cũng đã đỏ ran, hệt như dã thú.
Không cần nói cũng biết, Lý Quý dục vọng cũng rạo rực chẳng kém. Vốn giao hoan với một nữ nhân lạ lẫm đã là khoái cảm khó nói rồi.
Nhưng giao hoan với Hồng Nhược Lan trước mặt Hạo Phi…cảm giác này càng mãnh liệt hơn nữa.
Nghe từng tiếng ư ư nho nhỏ của Hồng Nhược Lan, cùng với bộ mặt tuyệt vọng của Hạo Phi phía trước.
Lý Quý cảm thấy thoả mãn vô cùng, hạ thân nhấp tới càng mạnh bạo hơn…một tay túm lấy tóc Hồng Nhược Lan kéo ngược ra sau.
Tay còn lại đưa tới trước xoa bóp nhũ phong không chút cố kị.
Lúc này, dù vô cùng cố gắng, khuôn mặt nhăn nhó cắn môi đến rỉ cả máu, nhưng Hồng Nhược Lan vẫn vô thức phát ra từng tiếng khe khẽ.
.
.
.
“Ư….ư…ơ…..ư….”
.
.
“Ư…ứ…”
.
.
Xen kẽ với những tiếng da thịt đập vào nhau.
.
.
.
“Bạch….bạch….”
.
.
.
“Bạch…bạch…bạch….”
.
.
.
Lúc này Lý Quý dù đang hành hạ Hồng Nhược Lan nhưng cũng không quên chính sự.
Cả năm qua giao hoan điên cuồng với ba người Liễu Thanh, Tuyết Nhi, Lý Xuân Hồng…
Lý Quý cũng không còn là hạng thái điểu mới bước chân vào Hợp Hoan Tông nữa.
Dù khoái cảm việc giao hoan mang lại vô cùng mãnh liệt, nhưng Lý Quý vẫn tỉnh táo phân tâm, không để dục vọng dẫn dắt.
Hệt như lúc này.
Tình cảnh có chút kì quái, hạ thân hắn đang nhấp thô bạo phía sau thượng đồn của Hồng Nhược Lan, nhưng khuôn mặt cũng không có đê mê như tưởng tượng.
Ngược lại, ánh mắt nheo lại như đang cảm nhận gì đó.
Bên trong đan điền của Lý Quý, bảy cơn lốc đang xoay chuyển tốc độ vô cùng nhanh.
Hắn cảm thấy từng tia từng tia âm khí của Hồng Nhược Lan đang từ khắp cơ thể chảy ngược vào trong đan điền của mình.
Nhưng nhìn biểu hiện của Hồng Nhược Lan, hẳn chưa phát hiện ra.
Nữ tử khi bị hấp thu khô kiệt âm khí, linh lực sẽ tán loạn, cơ thể sẽ hữu khí vô lực, xanh xao thấy rõ.
Tỷ như Hồng Nhược Lan cùng Tuyết Nhi trước đây, có mấy lần hoan lạc với Lý Quý rơi xuống hạ phong, ngay cả đi đứng cũng không nổi.
Nhưng Lý Quý cũng không quan tâm đến thể trạng Hồng Nhược Lan như Tuyết Nhi cùng Lý Xuân Hồng, dù sao đi nữa, hắn là đang muốn dày vò nàng.
Việc hắn lưu ý chính là, dù bảy cơn lốc đen nhánh đang xoay tròn cực nhanh, nhưng so với khi bên cạnh Tuyết Nhi cùng Lý Xuân Hồng, vẫn có một chút thua kém.
.
.
“ Khi dùng Hợp Hoan Đại Pháp với ả ta, rõ ràng hấp thu không nhanh bằng…”
“Điều này cũng dễ hiểu…dù sao nữ tử Hợp Hoan Tông tu luyện pháp môn thải dương bổ âm….
….vốn sinh ra là dành cho Tông Chủ hấp thu âm khí”
“Nữ tử không tu luyện pháp môn Hợp Hoan Tông….không thể so sánh được…”
Sau khi hiểu rõ được việc này, Lý Quý cũng không phân vân nữa.
Hắn tìm hiểu suy đoán tiếp theo.
.
.
.
Bất ngờ.
Không chút báo trước,
Hai bàn tay hắn nhanh như chớp nắm lại, dồn lực vào ngón cái…
.
.
.
“Phập”
.
.
.
Á…Á…Á…
.
.
.
Lúc này chỉ nghe tiếng hét thảm của Hồng Nhược Lan.
Hai ngón cái của Lý Quý đầy thô bạo đâm vào huyệt Kiên Trung Du và Kiên Tỉnh ở giữa cổ và vai của Hồng Nhược Lan.
Máu tươi chảy ra đầm đìa….
.
.
- Khốn kiếp…cầm thú….
.
.
- Ngươi….hành hạ nàng ấy như vậy chưa đủ sao ?
.
.
- Súc sanh…mau dừng tay..
.
.
.
Giọng Hạo Phi đầy phẫn nộ rống lên.
Đầu ngón tay tiến nhập hai huyệt Kiên Trung Du và Kiên Tỉnh chính là pháp môn hấp thu linh lực đặc trưng của Dục Thi Quyết.
Lúc này Hồng Nhược Lan sắc mặt vô cùng kinh hoảng.
Cũng như Hạo Phi, nàng ta cũng biết, Lý Quý là đang đánh chủ ý gì, khóc rống lên.
.
.
- Cha ta sẽ giết ngươi….
.
.
- Ngươi sẽ chết không yên ổn…
.
.
Lý Quý như bỏ ngoài tai, không có dấu hiệu đình chỉ. Miệng hắn niệm liên tiếp mấy pháp quyết tối nghĩa.
Bất ngờ, ánh mắt Lý Quý sáng lên.
Hắn cảm thấy rõ ràng.
Từ hai đầu ngón tay, một dòng linh lực cuồn cuộn chảy vào bên trong cơ thể, sau đó truyền vào Đan Điền.
Bảy vòng xoáy đen nhánh trong cơ thể xoay nhanh hơn bao giờ hết.
Lý Quý bị dòng linh lực kia làm cả người tê rần, cảm giác khoan khoái truyền khắp tứ chi.
Khuôn mặt hắn không dấu nổi ý cười.
.
.
“Không ngờ…pháp môn này kết hợp…
…cùng với Hợp Hoan Đại Pháp….lợi hại như vậy”
.
.
“Ta vốn dĩ tu luyện Hợp Hoan Đại Pháp, tu vi đã tăng tiến nhanh bất thường rồi, còn thêm Dục Thi Quyết….còn đáng sợ đến nhường nào…”
Không biết nghĩ gì, khuôn mặt hắn nhăn lại.
“Tu vi tăng tiến quá nhanh…cũng ẩn tàng nhiều tai hoạ ngầm…”
“Nhưng hiện tại cũng không còn cách khác…việc trước mắt cần thiết…chính là nhanh chóng gia tăng tu vi càng sớm càng tốt…”
Nghĩ đến đây, hắn vất chuyện kia ra sau đầu, khuôn mặt giãn ra.
Hạ thân mạnh bạo nhấp vào đằng sau âm hộ lông lá của Hồng Nhược Lan.
.
.
“Bạch…Bạch…”
.
.
“A…A...Ư…”
.
.
“Bạch…Bạch…”
.
.
Lý Quý chợt nhìn sang Hạo Phi đối diện, cố tình nói lớn trêu chọc.
- Nhược Lan à…ta sẽ cho nàng khoái cảm mà nàng không thể nào quên được a.
Nghe vậy, Hồng Nhược Lan cố gắng trấn tĩnh, khuôn mặt đỏ bừng phẫn nộ.
.
.
- Khốn kiếp…miệng chó ngươi…
.
.
- Á….a…
.
.
- Có giỏi thì giết ta đi….a…ư…
.
.
.
Nghe vậy, Lý Quý cười đắc ý, hạ thân nhấp tới không chút đình chỉ, đầu vươn tới, kề vào gáy nàng ta, vừa liếm láp vừa trêu chọc.
- Được….Ta sẽ khiến ngươi sướng đến chết a….
.
.
.
Hồng Nhược Lan biết có chửi bới thế nào, Lý Quý hắn cũng không đình chỉ.
Nhưng hiện tại cả cơ thể không thể động đậy, chỉ có cắn răng mở miệng chửi bới mới làm nàng phân tâm, áp chế phần nào khoái cảm bên dưới hạ thân.
Tránh phát ra những tiếng rên rỉ vô thức kia.
Hồng Nhược Lan cũng biết, mỗi tiếng rên của mình, cũng là một nhát dao cứa vào phu quân Hạo Phi của nàng.
Chính vì vậy, nàng ta luôn miệng chửi bới, khi không còn từ ngữ nào nữa thì cắn chặt bờ môi để khỏi hé miệng.
Nhưng mỗi nhịp nhấp của Lý Quý, vẫn nghe thấy tiếng ư…ư vô cùng nhỏ phát ra.
Ngược lại, Hồng Nhược Lan càng chửi bới, Lý Quý lại càng kích thích nhấp mạnh vào hơn.
Đối diện, nghe tiếng da thịt ma sát vào nhau, Hạo Phi chỉ cúi gằm mặt, cả người run rẩy, cũng không biết nghĩ gì.
.
.
“Phạch…phạch….phạch phạch phạch…”
.
.
.
Ơ….ư….ư….ưm….
.
.
.
“Phạch Phạch..phạch….”
.
.
.
A…a….ư….
.
.
.
Không biết qua bao lâu.
Chỉ thấy Lý Quý lẫn Hồng Nhược Lan mồ hôi đã ướt đẫm, nhưng hạ thân bên dưới vẫn mạnh bạo không chút đình chỉ.
Cảm giác khoan khoái từ dưới hạ thân truyền đến mãnh liệt, nhưng Lý Quý vẫn kiềm chế, cũng không có phóng xuất.
Cả năm qua, hắn giao hoan với ba người Liễu Thanh, Tuyết Nhi, Lý Xuân Hồng. Cả tinh thần lẫn thể lực tăng tiến không ít.
Thậm chí Tuyết Nhi cùng Lý Xuân Hồng giao hoan cùng hắn còn rơi xuống hạ phong.
Huống hồ là Hồng Nhược Lan, một nữ tử....không phải dục tu.
Lúc này, rốt cuộc nàng ta đã không thể kiềm chế nổi nữa.
.
.
Á….Á….sướng….a….a….
.
.
.
Á….Á….Á…ớ….ớ…
.
.
Chỉ thấy Hồng Nhược Lan mắt trợn ngược trắng dã, miệng không thể ngậm lại được, cả người co giật liên tục không thể đình chỉ.
Lý Quý đang nhấp từ sau, cũng biết hẳn là Hồng Nhược Lan đang thượng đỉnh.
Hắn chợt dùng Hợp Hoan Đại Pháp, công kích thần thức Hồng Nhược Lan.
Nàng ta lúc này đang là lúc yếu nhất, không có đề phòng.
Nhưng Lý Quý cũng không có cài cắm ảo cảnh, mà chỉ phong bế âm thanh, gia tăng khoái cảm trong đầu.
Cốt là để Hồng Nhược Lan triệt để bị dục vọng nhấn chìm.
Không ngoài dự đoán.
Hồng Nhược Lan lúc này chẳng còn biết gì, rên lớn hơn nữa.
.
.
Á...Á......A...A....
.
.
A....A....Á...A...
.
.
Lý QUý vô cùng đắc ý, nhấp càng mạnh hơn nữa, miệng cười một tràng.
- Ha…ha…ha….Hạo Phi…nương tử ngươi...cũng thật có ý vị a..
- …Ha…ha…ha…
Đối diện, Hạo Phi lúc này chỉ biết bất lực trừng mắt nhìn Lý Quý…
….chẳng thể làm gì khác.
Hắn nghiến răng…
.
.
“Ken…két…ken…két…”
.
.
Bộ dạng phẫn nộ đến không thể phẫn nộ hơn nữa, đang định mắng chửi thì…
.
.
Á…A…Á….nữa đi...nữa đi.....
.
.
Á…Á…đừng....đừng...dừng...
.
.
Nghe tiếng kia phát ra từ chính miệng nương tử mình.
Hạo Phi.....chợt như người vô hồn.
Hai hàng nước mắt vô thức lăn dài…
Hắn dùng hết sức lực hét lên.
.
.
.
“Khốn kiếp…”
.
.
.
AAAAAAAAAA….
.
.
.
Đáng tiếc, Hồng Nhược Lan lúc này ánh mắt trợn ngược trắng dã, bị phong bế nhĩ khẩu, chẳng nghe thấy gì. Chỉ thấy nước dãi đã vô thức chảy ra ở khoé miệng....
.
.
Á....ớ.....ớ....nữa...
.
.
.
Ứ...a....nữa....đừng....dừng.....
.
.
.
-----------------------
Ta là Phong Lưu Ca Ca - Tác Dục Tu Ký.
Đa tạ đạo hữu taladen
Của cộng đồng truyenyy đã ủng hộ quá trời TLT : ))) .
Sự ủng hộ của đạo hữu khích lệ ta rất nhiều a.
Miệng lưỡi ra sức hành hạ âm hộ bên dưới của Hồng Nhược Lan, hai bàn tay vòng ra sau, bóp nắn bờ mông phía sau của nàng ta, mặc cho Hồng Nhược Lan giãy giụa liên hồi.
Ngoài đầu lưỡi cảm thấy vị mằn mặn từ thứ nước kia chảy ra, Lý Quý còn ngửi thấy một cỗ mùi ngai ngái khó ngửi.
Nhưng dù có vậy hắn cũng không đình chỉ, khoái cảm được hành hạ đôi phu thê này lẫn dục vọng dâng trào mãnh liệt.
Mặc cho Hạo Phi nghiến răng nghiến lợi.
Lý Quý miệng lưỡi càng ra sức càng lúc càng mạnh hơn.
Phát ra từng tiếng.
.
.
“Xột…xoẹt…xột xoẹt…”
.
.
“Xột…xột…
.
.
Không lâu sau, Hồng Nhược Lan giãy dụa càng lúc càng yếu ớt, chỉ thấy cơ thể co giật theo từng nhịp kích thích của Lý Quý.
Đôi mắt đẫm lệ đang dần mờ đi, dường như không thể cưỡng lại dục vọng mãnh liệt bên dưới hạ thân nữa.
Lý Quý dù miêng lưỡi đang ra sức, nhưng nhất cử nhất động của đôi phu thê này đều cho vào mắt.
Hắn cảm thấy rõ hô hấp Hồng Nhược Lan vô cùng nặng nề, cắn chặt răng, sợ vô thức phát ra tiếng động.
Thỉnh thoảng mở hờ mắt nhìn về phía đối diện đầy lo lắng.
Hạo Phi lúc này không cần nói cũng biết, hắn đau đớn tột độ. Hai hàng lệ đã tuôn trào, cúi gằm mặt, không dám nhìn cảnh tượng trước mắt.
Lý Quý thu hết biểu hiện cả hai vào mắt, ánh mắt loé lên vẻ độc ác.
Hồng Nhược Lan cảm nhận từng cơn khoái cảm truyền đến liên hồi bất ngờ đình chỉ.
Nàng liền sợ hải mở choàng mắt. Chẳng còn thấy nhân ảnh tóc bạc kia bên dưới nữa. Bất ngờ, sau lưng có một đôi tay mạnh bạo bóp cổ, ghìm nàng ta cúi tới trước.
“Ngươi…ngươi…..”
Tình huống phát sinh bất ngờ, Hồng Nhược Lan chỉ ú ớ được mấy chữ như vậy.
Bất ngờ, cảm giác ở phía sau, đang có vật gì đó cứng ngắt thô bạo xâm nhập vào âm hộ mình.
Hồng Nhược Lan nhất thời không biết phản ứng như thế nào, có giãy giụa cũng vô ích.
Nhưng ngược lại, nếu chỉ biết đứng im chịu trận thì Hạo Phi chẳng biết sẽ nghĩ gì.
.
.
“Phập”
.
.
Nàng ta khuôn mặt đang bần thần thì.....vật cứng kia đã xâm nhập sâu vào trong huyệt động đầy thô bạo.
.
.
“Ư…”
.
.
Hồng Nhược Lan vô thức phát ra tiếng rên, khuôn mặt chợt đỏ bừng, không biết nghĩ gì, liền nhanh chóng nhìn về phía Hạo Phi.
Chỉ thấy đối diện, thân ảnh nam tử bị cột chặt tóc tai rũ rượi kia chỉ cúi gằm, cơ thể run rẩy. Hồng Nhược Lan cũng biết, biểu hiện kia, Hạo Phi là đang….xúc động tột độ.
Nhưng Hồng Nhược Lan chẳng biết làm gì khác, ban nãy đã nói Hạo Phi nhắm mắt, bây giờ…
…cũng chẳng thể nói phu quân nàng đừng nghe được….
.
.
.
Trước đó bị Dục Đan hành hạ khốn khổ, hơn một khắc liên tục bị Lý Quý kích thích liên hồi, phòng tuyến cuối cùng của Hồng Nhược Lan dường như đã sụp đổ, huống hồ kích thích mạnh bạo như bây giờ.
Phía sau, Lý Quý đầy thô bạo nhấp tới. Khuôn mặt cũng đã đỏ ran, hệt như dã thú.
Không cần nói cũng biết, Lý Quý dục vọng cũng rạo rực chẳng kém. Vốn giao hoan với một nữ nhân lạ lẫm đã là khoái cảm khó nói rồi.
Nhưng giao hoan với Hồng Nhược Lan trước mặt Hạo Phi…cảm giác này càng mãnh liệt hơn nữa.
Nghe từng tiếng ư ư nho nhỏ của Hồng Nhược Lan, cùng với bộ mặt tuyệt vọng của Hạo Phi phía trước.
Lý Quý cảm thấy thoả mãn vô cùng, hạ thân nhấp tới càng mạnh bạo hơn…một tay túm lấy tóc Hồng Nhược Lan kéo ngược ra sau.
Tay còn lại đưa tới trước xoa bóp nhũ phong không chút cố kị.
Lúc này, dù vô cùng cố gắng, khuôn mặt nhăn nhó cắn môi đến rỉ cả máu, nhưng Hồng Nhược Lan vẫn vô thức phát ra từng tiếng khe khẽ.
.
.
.
“Ư….ư…ơ…..ư….”
.
.
“Ư…ứ…”
.
.
Xen kẽ với những tiếng da thịt đập vào nhau.
.
.
.
“Bạch….bạch….”
.
.
.
“Bạch…bạch…bạch….”
.
.
.
Lúc này Lý Quý dù đang hành hạ Hồng Nhược Lan nhưng cũng không quên chính sự.
Cả năm qua giao hoan điên cuồng với ba người Liễu Thanh, Tuyết Nhi, Lý Xuân Hồng…
Lý Quý cũng không còn là hạng thái điểu mới bước chân vào Hợp Hoan Tông nữa.
Dù khoái cảm việc giao hoan mang lại vô cùng mãnh liệt, nhưng Lý Quý vẫn tỉnh táo phân tâm, không để dục vọng dẫn dắt.
Hệt như lúc này.
Tình cảnh có chút kì quái, hạ thân hắn đang nhấp thô bạo phía sau thượng đồn của Hồng Nhược Lan, nhưng khuôn mặt cũng không có đê mê như tưởng tượng.
Ngược lại, ánh mắt nheo lại như đang cảm nhận gì đó.
Bên trong đan điền của Lý Quý, bảy cơn lốc đang xoay chuyển tốc độ vô cùng nhanh.
Hắn cảm thấy từng tia từng tia âm khí của Hồng Nhược Lan đang từ khắp cơ thể chảy ngược vào trong đan điền của mình.
Nhưng nhìn biểu hiện của Hồng Nhược Lan, hẳn chưa phát hiện ra.
Nữ tử khi bị hấp thu khô kiệt âm khí, linh lực sẽ tán loạn, cơ thể sẽ hữu khí vô lực, xanh xao thấy rõ.
Tỷ như Hồng Nhược Lan cùng Tuyết Nhi trước đây, có mấy lần hoan lạc với Lý Quý rơi xuống hạ phong, ngay cả đi đứng cũng không nổi.
Nhưng Lý Quý cũng không quan tâm đến thể trạng Hồng Nhược Lan như Tuyết Nhi cùng Lý Xuân Hồng, dù sao đi nữa, hắn là đang muốn dày vò nàng.
Việc hắn lưu ý chính là, dù bảy cơn lốc đen nhánh đang xoay tròn cực nhanh, nhưng so với khi bên cạnh Tuyết Nhi cùng Lý Xuân Hồng, vẫn có một chút thua kém.
.
.
“ Khi dùng Hợp Hoan Đại Pháp với ả ta, rõ ràng hấp thu không nhanh bằng…”
“Điều này cũng dễ hiểu…dù sao nữ tử Hợp Hoan Tông tu luyện pháp môn thải dương bổ âm….
….vốn sinh ra là dành cho Tông Chủ hấp thu âm khí”
“Nữ tử không tu luyện pháp môn Hợp Hoan Tông….không thể so sánh được…”
Sau khi hiểu rõ được việc này, Lý Quý cũng không phân vân nữa.
Hắn tìm hiểu suy đoán tiếp theo.
.
.
.
Bất ngờ.
Không chút báo trước,
Hai bàn tay hắn nhanh như chớp nắm lại, dồn lực vào ngón cái…
.
.
.
“Phập”
.
.
.
Á…Á…Á…
.
.
.
Lúc này chỉ nghe tiếng hét thảm của Hồng Nhược Lan.
Hai ngón cái của Lý Quý đầy thô bạo đâm vào huyệt Kiên Trung Du và Kiên Tỉnh ở giữa cổ và vai của Hồng Nhược Lan.
Máu tươi chảy ra đầm đìa….
.
.
- Khốn kiếp…cầm thú….
.
.
- Ngươi….hành hạ nàng ấy như vậy chưa đủ sao ?
.
.
- Súc sanh…mau dừng tay..
.
.
.
Giọng Hạo Phi đầy phẫn nộ rống lên.
Đầu ngón tay tiến nhập hai huyệt Kiên Trung Du và Kiên Tỉnh chính là pháp môn hấp thu linh lực đặc trưng của Dục Thi Quyết.
Lúc này Hồng Nhược Lan sắc mặt vô cùng kinh hoảng.
Cũng như Hạo Phi, nàng ta cũng biết, Lý Quý là đang đánh chủ ý gì, khóc rống lên.
.
.
- Cha ta sẽ giết ngươi….
.
.
- Ngươi sẽ chết không yên ổn…
.
.
Lý Quý như bỏ ngoài tai, không có dấu hiệu đình chỉ. Miệng hắn niệm liên tiếp mấy pháp quyết tối nghĩa.
Bất ngờ, ánh mắt Lý Quý sáng lên.
Hắn cảm thấy rõ ràng.
Từ hai đầu ngón tay, một dòng linh lực cuồn cuộn chảy vào bên trong cơ thể, sau đó truyền vào Đan Điền.
Bảy vòng xoáy đen nhánh trong cơ thể xoay nhanh hơn bao giờ hết.
Lý Quý bị dòng linh lực kia làm cả người tê rần, cảm giác khoan khoái truyền khắp tứ chi.
Khuôn mặt hắn không dấu nổi ý cười.
.
.
“Không ngờ…pháp môn này kết hợp…
…cùng với Hợp Hoan Đại Pháp….lợi hại như vậy”
.
.
“Ta vốn dĩ tu luyện Hợp Hoan Đại Pháp, tu vi đã tăng tiến nhanh bất thường rồi, còn thêm Dục Thi Quyết….còn đáng sợ đến nhường nào…”
Không biết nghĩ gì, khuôn mặt hắn nhăn lại.
“Tu vi tăng tiến quá nhanh…cũng ẩn tàng nhiều tai hoạ ngầm…”
“Nhưng hiện tại cũng không còn cách khác…việc trước mắt cần thiết…chính là nhanh chóng gia tăng tu vi càng sớm càng tốt…”
Nghĩ đến đây, hắn vất chuyện kia ra sau đầu, khuôn mặt giãn ra.
Hạ thân mạnh bạo nhấp vào đằng sau âm hộ lông lá của Hồng Nhược Lan.
.
.
“Bạch…Bạch…”
.
.
“A…A...Ư…”
.
.
“Bạch…Bạch…”
.
.
Lý Quý chợt nhìn sang Hạo Phi đối diện, cố tình nói lớn trêu chọc.
- Nhược Lan à…ta sẽ cho nàng khoái cảm mà nàng không thể nào quên được a.
Nghe vậy, Hồng Nhược Lan cố gắng trấn tĩnh, khuôn mặt đỏ bừng phẫn nộ.
.
.
- Khốn kiếp…miệng chó ngươi…
.
.
- Á….a…
.
.
- Có giỏi thì giết ta đi….a…ư…
.
.
.
Nghe vậy, Lý Quý cười đắc ý, hạ thân nhấp tới không chút đình chỉ, đầu vươn tới, kề vào gáy nàng ta, vừa liếm láp vừa trêu chọc.
- Được….Ta sẽ khiến ngươi sướng đến chết a….
.
.
.
Hồng Nhược Lan biết có chửi bới thế nào, Lý Quý hắn cũng không đình chỉ.
Nhưng hiện tại cả cơ thể không thể động đậy, chỉ có cắn răng mở miệng chửi bới mới làm nàng phân tâm, áp chế phần nào khoái cảm bên dưới hạ thân.
Tránh phát ra những tiếng rên rỉ vô thức kia.
Hồng Nhược Lan cũng biết, mỗi tiếng rên của mình, cũng là một nhát dao cứa vào phu quân Hạo Phi của nàng.
Chính vì vậy, nàng ta luôn miệng chửi bới, khi không còn từ ngữ nào nữa thì cắn chặt bờ môi để khỏi hé miệng.
Nhưng mỗi nhịp nhấp của Lý Quý, vẫn nghe thấy tiếng ư…ư vô cùng nhỏ phát ra.
Ngược lại, Hồng Nhược Lan càng chửi bới, Lý Quý lại càng kích thích nhấp mạnh vào hơn.
Đối diện, nghe tiếng da thịt ma sát vào nhau, Hạo Phi chỉ cúi gằm mặt, cả người run rẩy, cũng không biết nghĩ gì.
.
.
“Phạch…phạch….phạch phạch phạch…”
.
.
.
Ơ….ư….ư….ưm….
.
.
.
“Phạch Phạch..phạch….”
.
.
.
A…a….ư….
.
.
.
Không biết qua bao lâu.
Chỉ thấy Lý Quý lẫn Hồng Nhược Lan mồ hôi đã ướt đẫm, nhưng hạ thân bên dưới vẫn mạnh bạo không chút đình chỉ.
Cảm giác khoan khoái từ dưới hạ thân truyền đến mãnh liệt, nhưng Lý Quý vẫn kiềm chế, cũng không có phóng xuất.
Cả năm qua, hắn giao hoan với ba người Liễu Thanh, Tuyết Nhi, Lý Xuân Hồng. Cả tinh thần lẫn thể lực tăng tiến không ít.
Thậm chí Tuyết Nhi cùng Lý Xuân Hồng giao hoan cùng hắn còn rơi xuống hạ phong.
Huống hồ là Hồng Nhược Lan, một nữ tử....không phải dục tu.
Lúc này, rốt cuộc nàng ta đã không thể kiềm chế nổi nữa.
.
.
Á….Á….sướng….a….a….
.
.
.
Á….Á….Á…ớ….ớ…
.
.
Chỉ thấy Hồng Nhược Lan mắt trợn ngược trắng dã, miệng không thể ngậm lại được, cả người co giật liên tục không thể đình chỉ.
Lý Quý đang nhấp từ sau, cũng biết hẳn là Hồng Nhược Lan đang thượng đỉnh.
Hắn chợt dùng Hợp Hoan Đại Pháp, công kích thần thức Hồng Nhược Lan.
Nàng ta lúc này đang là lúc yếu nhất, không có đề phòng.
Nhưng Lý Quý cũng không có cài cắm ảo cảnh, mà chỉ phong bế âm thanh, gia tăng khoái cảm trong đầu.
Cốt là để Hồng Nhược Lan triệt để bị dục vọng nhấn chìm.
Không ngoài dự đoán.
Hồng Nhược Lan lúc này chẳng còn biết gì, rên lớn hơn nữa.
.
.
Á...Á......A...A....
.
.
A....A....Á...A...
.
.
Lý QUý vô cùng đắc ý, nhấp càng mạnh hơn nữa, miệng cười một tràng.
- Ha…ha…ha….Hạo Phi…nương tử ngươi...cũng thật có ý vị a..
- …Ha…ha…ha…
Đối diện, Hạo Phi lúc này chỉ biết bất lực trừng mắt nhìn Lý Quý…
….chẳng thể làm gì khác.
Hắn nghiến răng…
.
.
“Ken…két…ken…két…”
.
.
Bộ dạng phẫn nộ đến không thể phẫn nộ hơn nữa, đang định mắng chửi thì…
.
.
Á…A…Á….nữa đi...nữa đi.....
.
.
Á…Á…đừng....đừng...dừng...
.
.
Nghe tiếng kia phát ra từ chính miệng nương tử mình.
Hạo Phi.....chợt như người vô hồn.
Hai hàng nước mắt vô thức lăn dài…
Hắn dùng hết sức lực hét lên.
.
.
.
“Khốn kiếp…”
.
.
.
AAAAAAAAAA….
.
.
.
Đáng tiếc, Hồng Nhược Lan lúc này ánh mắt trợn ngược trắng dã, bị phong bế nhĩ khẩu, chẳng nghe thấy gì. Chỉ thấy nước dãi đã vô thức chảy ra ở khoé miệng....
.
.
Á....ớ.....ớ....nữa...
.
.
.
Ứ...a....nữa....đừng....dừng.....
.
.
.
-----------------------
Ta là Phong Lưu Ca Ca - Tác Dục Tu Ký.
Đa tạ đạo hữu taladen
Của cộng đồng truyenyy đã ủng hộ quá trời TLT : ))) .
Sự ủng hộ của đạo hữu khích lệ ta rất nhiều a.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.