Dục Tu Ký

Chương 67: Chú Thông Linh Tái Hiện.

Phong Lưu Ca Ca

23/05/2021

Lý Quý thấy bộ dạng thất thố buồn cười của tỷ tỷ, bỗng nhiên bật cười.

Chẳng biết sao cũng không thấy xấu hổ như trước, chỉ gãi gãi đầu.

- Tỷ đừng quan tâm…chỉ là phản ứng bình thường của nam nhân a.

Dù đệ đệ mình nói vậy, nhưng Lý Xuân Hồng mặt vẫn đỏ ran, hai mắt trợn trừng.

Nhìn vật to như cổ tay, đầy lông lá bên dưới đang dựng đứng chĩa lên mình vô thức rùng mình mấy cái.

Cả người nóng bừng, Lý Xuân Hồng khẽ nút nước miếng, tay vẫn lau qua nhưng đã đảo mắt đi chỗ khác, chợt nghe giọng Lý Quý.

- Ta và tỷ đã…đã…chúng ta đã…

Hắn có chút ấp úng.

- Ngươi cũng đã là đệ tử Hợp Hoan Tông, còn là tỷ tỷ của ta, cũng không cần ngại ngùng như vậy.

Lý Xuân Hồng đang nhìn chỗ khác, nghe hắn nói vậy khẽ cắn đầu môi.

Thầm nghĩ hắn nói cũng không sai, mới từ từ quay sang nhìn Lý Quý, khẽ gật đầu.

Sau đó mới dám cúi xuống, nhìn hạ thân lông lá bên dưới của hắn, nhưng khuôn mặt vẫn còn xấu hổ, cất lời.

- Đệ…không lẽ của nam giới ai cũng…ai cũng…to như vậy ?

Lý Quý thoáng trợn tròn ngạc nhiên, liền gượng dậy khẽ cười.

- Ta…thực sự không biết, những người khác, trông như thế nào a.

Hắn nhìn khuôn mặt đỏ ran của Lý Xuân Hồng, liền nổi hứng trêu chọc.

- Nữ đệ tử Hợp Hoan Tông cần giao hoan hấp thu dương khí để tấn cấp, không chỉ với tông chủ mà còn với nhiều nam nhân khác.

- Sau này tỷ thấy những người khác nhớ so sánh rồi nói lại cho ta biết a !

Nghe vậy, Lý Xuân Hồng mặt đỏ bừng nhìn sang nhăn nhó.

- Ngươi…ngươi…còn trêu chọc ta.

Thấy Lý Xuân Hồng da mặt mỏng, hắn cười rung cả giường trúc.

Bỗng nàng ta ánh mắt có chút buồn bã, lẫn cả thấp thỏm.

- Đệ đệ, ta…nếu ta…không giao hoan với nam nhân khác...có được không ?

Khuôn mặt xót xa.

- Ta thực sự…không muốn chỉ vì tấn cấp…mà…mà hại những người khác.

Lý Quý nghe vậy vô thức bần thần, dâng lên vô số suy nghĩ.

"Mấy nữ đệ tử khác da mặt dày vốn đã quen với việc đó, nhưng với tỷ tỷ nàng…"

"Ta chỉ muốn trêu chọc tỷ một chút, thật sự nếu thấy tỷ giao hoan với một nam nhân khác, ta…."

"Ta sẽ cảm thấy như thế nào…cảm giác…"

"Tại sao ta lại…cảm thấy không thoải mái ?"

"Nhưng nếu không như vậy…làm sao...tỷ tỷ có thể hấp thu dương khí…"

Hắn nhìn Lý Xuân Hồng ánh mắt khó xử.

- Về lý thuyết ta nghĩ là được, nhưng…

Nhìn chăm chú đệ đệ, Lý Xuân Hồng ánh lên hi vọng.

- Nhưng thế nào ? Đệ mau nói đi.

- Nhưng không có ta, tỷ không thể tấn cấp.

Nghe vậy, Lý Xuân Hồng khuôn mặt liền trầm xuống đầy ảm đạm.

Nếu nàng không thể tấn cấp thì có ích gì, nào có khác gì với không có tu vi như trước đây…

…vẫn sẽ là gánh nặng với Lý Quý.

Nhưng Lý Xuân Hồng cực kì cố chấp.

Không lâu sâu, nàng chợt nhướng mắt.

- Nếu lúc nào ta cũng bên cạnh đệ…thì sẽ được rồi a.

Nghe nàng ta nói vậy, Lý Quý âm thầm suy nghĩ, chợt gật gù nói.

- Được rồi, trước mắt cứ vậy, ta sẽ bàn bạc với Liễu Thanh một chút, xem sau này có mang tỷ về Thần Kiếm tông được không.

Hắn nhìn sang Lý Xuân Hồng, khuôn mặt cười khổ.

- Vốn dĩ tỷ không thích hợp với Hợp Hoan tông chút nào. Nữ đệ tử Hợp Hoan Tông đều hoang dâm cực độ, chỉ truy cầu hoan lạc làm mục đích.

- Không có dục vọng thúc đẩy, cũng rất khó để tỷ dùng các pháp môn tấn công thần thức sau này a.

Nói đến đây Lý Quý có chút ấp úng.

- Tỷ…ngươi…không biết đó thôi.

- Chính vì nguyên nhân này, bên dưới hạ thân của nữ đệ tử Hợp Hoan Tông nào cũng có một thứ…



Lý Xuân Hồng nghe vậy chợt ngạc nhiên, liền lấy dưới góc giường ra một vật, nhướng mắt.

- Thứ này ?

Thấy vật trong tay Lý Xuân Hồng, hắn cả kinh trợn tròn, miệng lắp bắp kinh hãi.

- Sao…làm…sao tỷ có ?

Lý Xuân Hồng mỉm cười.

- Mấy hôm trước, Liễu Thanh di nương có phân phó tỷ đi gặp cô nương tên A Ly.

- Nàng ta thấy tỷ thì vô cùng nhiệt tình, phất tay một cái, bất thình lình xuất hiện cả trăm cái như thế này, đủ mọi màu sắc, đủ mọi kích thước, đủ mọi chất liệu.

Khuôn mặt Lý Xuân Hồng vô cùng đặc sắc.

- Đệ đệ…ngươi không biết nàng có nhiều như thế nào đâu a.

Lý Quý nhìn vật trên tay nàng ta chỉ lớn hơn ngón tay một chút, khuôn mặt cố gắng nhịn cười.

- Nhưng cái này có chút…có chút…

Nàng ta cười đắc ý.

- Nhỏ chứ gì....

Là ta cố tình chọn cái nhỏ nhất a.

- A Ly trước đó giải thích. Cái thứ này đệ tử Hợp Hoan Tông phải mang suốt cả đời a.

- Đệ đệ ngươi nói xem…nếu mà chọn một cái lớn có phải là vô cùng vướng víu khó chịu không a.

Lý Xuân Hồng thấy đệ đệ mím môi nhịn cười, giường trúc đang rung lên liên hồi. Chợt nhăn nhó.

- Đáng ghét…dộ dạng cười cợt của ngươi hệt như cô nương A Ly lúc đó a…ngươi….ngươi…

Chưa nói hết câu bất ngờ đã bị đệ đệ mình kéo xuống ôm chầm lấy, một tay hắn khẽ phất.

Không ngờ lần đầu tiên Lý Quý sử dụng Cách Không Khống Pháp chính là…

…thổi tắt đèn dầu.

Trong đêm, thấy Lý Quý lần mò đến hôn mình, Lý Xuân Hồng chợt bật cười, nhéo hắn mấy cái.

.

.

.

.

Vô Không Am dưới ánh nắng của sáng sớm có lẽ là lúc đẹp nhất.

Bướm bay dập dờn, những thân cây cổ thụ hình dạng uốn lượn rì rào, như hoà chung với tiếng chim ríu rít.

Trong một gian phòng nhỏ.

Nghe tiếng nữ tử khen ngợi.

- Ngươi hoàn thành sớm hơn ta nghĩ a.

Chính là Liễu Thanh.

- Mẫu thân, bước tiếp theo sẽ thế nào ?

Nhìn bộ dạng nôn nóng của Lý Quý, bà ta mỉm cười.

- Chuyến đi này ngươi luyện thành Hắc Nhãn, cũng sơ bộ sử dụng Cách Không Khống Pháp được rồi.

- Coi như cũng không có uổng phí.

- Trước về nghỉ ngơi cho tốt, ngày mai bắt đầu trở về Thần Kiếm Tông.

Nghe đến việc ngày mai trở về Bắc Long Sơn, Lý Quý vô thức dâng lên cảm giác nuối tiếc, một tháng ở Vô Không Am tuy ngắn ngủi nhưng hắn có không ít kỉ niệm.

Chợt sực nhớ ra gì đó, hắn nhìn Liễu Thanh áy náy.

- Ta…ta đã đại thành tầng 2 Nhân Ma kỳ a.

Liễu Thanh nghe vậy ánh mắt trợn tròn, thất thố đứng dậy đi đến dò xét.

Vừa phóng linh lực vào, liền cả kinh.

- Nhanh như vậy ?

Nhìn biểu hiện của Lý Quý cùng với hai khối cầu đen tĩnh lặng bên trong, Liễu Thanh chợt nheo mắt, cười ẩn ý.

- Ngươi rốt cuộc đại thành khi nào ?

Hắn biết cũng không thể qua mắt Liễu Thanh, đành thành thật.

- Lúc tham gia đấu giá hội với Tuyết Nhi.

Liễu Thanh nghe vậy còn bất ngờ hơn nữa.

“Một tháng trước đến đây, hắn chỉ mới vừa bước vào Địa Ma tầng 2, bây giờ đã…”

“Nếu như vậy…tiểu tử này….quả thật là biến thái đến không thể biến thái hơn a”



Bà ta cũng không trách phạt Lý Quý dấu diếm, chỉ nhìn hắn khuôn mặt hắn, đầy tiếu ý trêu chọc.

- Coi bộ nha đầu Tuyết Nhi… “giúp” ngươi không ít a.

Lý Quý sao không hiểu ra ý tứ của bà ta, với Liễu Thanh hắn cũng chẳng ngại ngùng, chỉ gật đầu mấy cái.

Đúng lúc này, Liễu Thanh chợt ngưng thần, miệng mấp máy gì đó. Sau đó nhìn sang Lý Quý.

- Ngươi đợi một chút.

.

.

.

.

Không lâu sau, có hai nhân ảnh nữ tử bước vào phòng.

Hắn thấy hai nhân ảnh kia hắn liền bất ngờ, không phải tỷ muội Đan Hiểu, Tuyết Nhi thì là ai.

Hai nàng ta vừa vào phòng liền chắp tay, khẽ cúi đầu.

- Trưởng Lão !

Tuyết Nhi dù đầu đang cúi nhưng vẫn liếc sang Lý Quý nháy mắt mấy cái nghịch ngợm. Khiến hắn ho khan mấy tiếng.

Liễu Thanh nhanh như chớp phóng ra mấy trận bàn, bố trí trận pháp cách âm.

Khiến cả ba đều kinh ngạc, biểu hiện của bà ta…hẳn là...sắp chuẩn bị nói việc gì đó…

…quan trọng.

Mà sự việc cũng đúng như vậy, chỉ thấy Liễu Thanh khuôn mặt nghiêm túc.

- Đan Hiểu, Tuyết Nhi, hai ngươi có nguyện ý phò tá Lý Quý ?

Cả hai nàng vô thức nhìn nhau, đều thấy vẻ rung động trong mắt đối phương, nhất thời nhìn sang Liễu Thanh chắp tay đồng thanh.

- Ta nguyện ý !

Cả hai nàng đều biết Hắc Linh lực của hắn tinh thuần như thế nào, cơ hội như thế này, phải nói cầu còn không được a.

Liễu Thanh chợt nhìn sang Lý Quý đang thất thần, sau đó đảo mắt sang hai nàng.

- Các ngươi biết thiếu chủ hắn quan trọng với ta lẫn Hợp Hoan Tông như thế nào.

Bà ta khẽ thở dài, nhẹ giọng xuống.

- Ta không ép buộc, cho nên hai ngươi hãy suy xét cho thật kỹ, nếu thật sự đồng ý, hãy thực thi chú Thông Linh trước mặt ta.

Tuyết Nhi lẫn Đan Hiểu vừa nghe đến chú Thông Linh khuôn mặt liền biến sắc, nhưng chỉ trong nhất thời.

Cả hai thầm nhìn nhau, mắt có chút phức tạp.

Hơn chục cái hô hấp, Tuyết Nhi nhìn Đan Hiểu, khẽ gật đầu, sau đó hai nàng cùng hướng về phía Liễu Thanh cất lời.

- Ta đồng ý.

Liễu Thanh cao hứng chỉ nói mấy chữ.

- Tốt…tốt…

Còn Lý Quý đứng bên cạnh không khỏi đánh giá Liễu Thanh mấy lần.

“Bà ta hành sự quả thật…vô cùng cẩn thận”

"Ngay cả Đan Hiểu, Tuyết Nhi cũng không hoàn toàn tin tưởng"

.

.

Lúc này đã thấy Đan Hiểu lấy ra một giọt tinh huyết trên đầu ngón tay, giọt máu tiến về phía Liễu Thanh. Khẽ liếc sang Lý Quý, sau đó nói chầm chậm.

“Ta, Đan Hiểu, thề tận sức phò tá thiếu chủ Lý Quý, cúc cung tận tuỵ, đến chết mới thôi, nếu phản bội lời thề, thân tử đạo tiêu”

Lý Quý nghe lời thề độc của Đan Hiểu, cảm xúc vô cùng phức tạp, vừa cảm kích, vừa áy náy khó hiểu.

Liễu Thanh gật đầu mấy cái, thi pháp lên giọt tinh huyết, sau đó phất tay, giọt tinh huyết kia bay trở lại đỉnh đầu của Đan Hiểu biến mất.

Đến lượt Tuyết Nhi, cũng giống Đan Hiểu, lấy ra một giọt tinh huyết đưa cho Liễu Thanh.

Nàng ta khuôn mặt liếc sang Lý Quý nhăn nhó.

“Ta, Tuyết Nhi, thề tận sức phò tá thiếu chủ Lý Quý, sẽ sẽ…

…sẽ không ăn hiếp hắn”

Chợt nàng khuôn mặt mếu máo.

“Nếu phản bội lời thề…ta…ta luyện đan không bao giờ thành a”

Lý Quý, Đan Hiểu nhìn nàng trợn tròn mắt, Liễu Thanh thì bật cười một tràng.

--------------------------------------------

.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Dục Tu Ký

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook