Chương 7: Trường Sinh Thuỷ
Phong Lưu Ca Ca
18/05/2021
Lý Quý hắn đang lén liếc nhìn vào phần lông lá bên dưới hạ thân của Liễu phu nhân, bỗng đảo mắt lên bắt gặp ánh mắt của bà.
Hắn ho khan mấy tiếng, có chút xấu hổ nói.
- Mẫu thân, ta thấy vòng xoáy trở nên mạnh hơn, có màu tối hơn.
Liễu phu nhân nhìn hắn, chỉ lấy hai tay búi lại búi tóc bị rớt xuống, nhìn bà có một loại phong thái khó tả. Bà ta chẳng quan tâm ánh mắt hắn đang lén đảo qua nơi hạ bộ của bà, chỉ khẽ cười:
- Lý Nhi, bây giờ ngươi đã hiểu chữ “dâm” ta nói đến chưa ?”
Lý Quý lúc này dù não tàn đến mấy cũng hiểu, chỉ cần dục vọng trong đầu hắn càng lớn, luồng xoáy trong đang điền càng xoay mạnh mẽ hơn và có màu tối hơn. Đồng thời linh khí xung quanh bị hút vào cơ thể qua từng lỗ chân lông cũng nhanh hơn.
Bần thần nhìn Liễu phu nhân, có chút xấu hổ che lại hạ bộ:
- Mẫu thân ta đã hiểu
Liễu phu nhân ánh mắt chợt loé có chút không vui. Trong đầu âm thầm đánh giá.
Lý Quý tên tiểu tử này chừng còn xấu hổ thì làm sao có thể luyện thành Hợp Hoan Đại Pháp được.
Tiểu tử này vẫn còn quá hiền a, thiếu hụt cả gan lớn và sự đê tiện.
Liễu phu nhân trầm ngâm.
Còn phải giáo huấn hắn nhiều mới mong đột phát được cảnh giới Nhân Ma.
Liễu phu nhân có chút thở dài:
- Lý Nhi, ngươi còn lâu mới đạt được cảnh giới chữ Dâm, ngươi còn quá sợ sệt, chữ “Dâm” là phải phóng túng, đi ngược lại luân thường đạo lý mới có thể đột phá.
Bà ta nhìn hắn, ánh mắt sắc bén.
- Đứng trước mặt ta, chừng nào ngươi còn xấu hổ thì ngươi còn chưa có tư cách tu luyện Hợp Hoan đại pháp
.
Lý Quý lúc này biết Liễu phu nhân cố tình phô bày cơ thể loã lồ nhưng dù sao hắn vẫn có chút gì đó chưa quen. Không thể trách hắn được a.
Thế sự thay đổi bất ngờ khiến hắn thực sự không kịp thích ứng.
Mới ngày hôm qua, hắn vẫn vô ưu vô tư, là một người bình thường, hôm nay đã bước chân vào Nhân Tiên cảnh, tương lai lại còn sẽ là chưởng môn Hợp Hoan Tông.
Lý Quý khẽ liếc sang Liễu phu nhân, khuôn mặt lộ vẽ miễn cưỡng.
Liễu phu nhân trước giờ luôn là tiền bối hắn tôn trọng, là sư nương của hắn, giờ lại trở thành một người đàn bà phóng túng, lại là yêu nữ Dâm Liên Hương nổi tiếng trước đây, còn nhận hắn làm nhi tử.
Trong nhất thời hắn không thể tiêu hoá hết.
Lý Quý chỉ biết nhìn Liễu phu nhân đang nhăn mặt mà nói:
- Mẫu thân, mọi chuyện ta vẫn chưa thích ứng được.
Nghe hắn nói vậy, đôi mắt đang cau lại của Liễu phu nhân có chút suy nghĩ rồi dần dần giãn ra.
Bà nhìn hắn không biết đang suy nghĩ gì, có lẽ bà cũng có một chút quá vội vàng, hắn có chút không thích ứng được cũng là lẽ bình thường.
Liễu phu nhân cười nhẹ, hai tay khoanh lại, nhìn hắn có chút ân cần:
- Cũng thật khó cho ngươi, thôi thì cứ từ từ ngươi sẽ quen với mọi việc, trước mắt ngươi cứ theo ta phân phó.
Lý Quý kính cẩn chắp tay:
- Vâng, sư nương
Liễu Thanh trừng mắt, Lý Quý thấy vậy liền cả kinh:
- Vâng, mẫu thân
Bà ta thấy dáng vẻ giật mình của hắn cũng không nhịn được khẽ cười:
- Tiểu quỷ ngươi trước mắt cơm phải ăn từng chút, lão hồ ly Mặc Long ít nhất phải 2 tháng nữa mới trở về.
Liễu phu nhân dừng lại suy nghĩ 1 chút nói tiếp:
- Tranh thủ trong thời gian này, ta sẽ tìm cách để ngươi ít nhất có thể bước vào cảnh gới Nhân Ma tầng 1 đại thành.
Bà ta vừa nói vừa nhìn ra cửa sổ, ánh mắt đăm chiêu như đang có âm mưu gì đó.
Lý Quý thầm giật mình, 2 tháng bước vào cảnh giới Nhân Ma đại thành là tốc độ yêu nghiệt cỡ nào. Thiên tư trác tuyệt như Tam tỷ Văn Tịnh Kỳ của hắn, phải mất gần 1 năm mới bước vào cảnh giới Nhân Tiên tầng 1 đại thành a.
Nghĩ vậy Lý Quý hắn càng nể phục thủ đoạn của vị Mẫu Thân hờ này.
- Vậy mẫu thân, hiện tại ta phải làm gì?
Liễu Thanh không hề suy nghĩ, liền nói:
- Dâm, phải duy trì liên tục, dễ hiểu nhất là để hạ thân ngươi ở trạng thái căng cứng càng lâu càng tốt.
Liễu Thanh ánh mắt chợt loé.
- Có như vậy trong hai tháng này, mới mong đột phá được tầng 1 viên mãn.
Lúc này hắn mới thấy được điểm khó của tu luyện công pháp Hợp Hoan Tông, để tiểu huynh đệ hắn cương cứng mấy tháng trời hắn mà còn phải giữ tĩnh táo, nghĩ đến thôi cũng toát mồ hôi hột.
Nhìn thấy Lý Quý hắn trầm mặc, Liễu phu nhân cũng thầm đoán được hắn đang nghĩ gì, bèn xua tay nói:
- Ngươi không cần quá lo lắng, hai tháng này Mặc Long không ở trong môn, ta có nhiều thời gian để chiếu cố ngươi, ngươi chỉ cần chuyên tâm tu luyện là được.
Lý Quý hai mắt sáng rực, chưa biết bà ta sẽ giúp gì nhưng chắc chắn bà ta sẽ có cách làm hắn luôn cương cứng đó a.
Nghĩ đến đây máu nóng hắn lại tuôn trào xuống hạ thân, tiểu huynh đệ của hắn lại đứng lên một cách hùng dũng, chĩa thẳng đầu về phía Liễu phu nhân.
Bà ta thấy vậy, chỉ nhìn hắn cười thâm ý. Hẳn là biết hắn nghĩ gì.
Nghĩ cũng phải, Liễu phu nhân là trưởng lão Hợp Hoan Tông, thân đầy kinh nghiệm, tiểu nam nhân như Lý Quý sao có thể qua mắt bà.
Bà ta đi đến bên cạnh hắn, tay trái đặt lên đầu hắn khẽ an ủi, còn tay phải vuốt nhẹ hạ thân đang căng cứng bên dưới.
- Ngươi chỉ mới bước bước chân đầu tiên vào cảnh giới Nhân Ma, công pháp của Hợp Hoan Tông ta cũng không dễ dàng tu luyện.
- Trước mắt cần từ từ xoa dịu để hạ thân ngươi quen với việc cương cứng thường xuyên hơn, nếu không, cứ cương cứng liên tục như thế ngươi sẽ bị liệt vĩnh viễn, dục tốc bất đạt.
Nghe đến đoạn bị liệt vĩnh viễn, Lý Quý bổng chốc mồ hôi tuôn ra như suối, nghĩ đến thôi cũng đã thấy sợ, nam nhân mà bị liệt không còn làm ăn được gì như vậy khác gì phế nhân a.
Liễu phu nhân để ý từng cử chỉ của Lý Quý hắn, bất giác thấy biểu hiện sợ sệt kia liền không nhịn được cười. Tay trái đang xoa đầu Lý Quý bèn điểm ra.
Bên trong bộ thanh y đang nằm dưới sàn, 1 lọ sứ bay đến tay, ngọc thủ đang xoa bóp tiểu huynh đệ hắn đình chỉ.
Liễu phu nhân nhẹ nhàng mở nắp lọ sứ, một cỗ mùi hương dễ chịu toả ra từ lọ sứ. Bà ta khuôn mặt đắc ý:
- Đây là một trong những dược liệu do chính tay ta luyện chế, gọi là Trường Sinh Thuỷ.
Lý Quý ngưng thần chăm chú lắng nghe.
- Chỉ cần xoa đều vào tiểu huynh đệ ngươi, ngươi nội trong 20 canh giờ có thể thoải mái cương cứng không có 1 chút đau đớn nào, cho dù có phóng xuất tinh khí đi chăng nữa.
- Không để lại hậu hoạn về sau, dùng nó để tu luyện Hợp Hoan Đại Pháp thì không còn gì bằng. Ta đã chuẩn bị sẵn 4 lọ cho tên Đại Hoàng tử, nay lại tiện nghi cho ngươi.
Dứt lời, 3 lọ còn lại ở trong bộ thanh y bay đến tay của Lý Quý, còn Liễu phu nhân thì đổ Trường Sinh Thuỷ vào ngọc thủ, xoa đều lên hạ thân đang căng cứng của hắn.
Nhất thời, bên dưới hạ thân hắn cảm giác tê rần nhưng lại cực kì dễ chịu, cơn đau nhè nhẹ trước đó biến mất, bèn nói:
- Mẫu thân, ta cảm thấy bên dưới thật dễ chịu, cơn đau như biến mất, quả thật là thần kỳ a.
Liễu phu nhân vẫn dùng hai tay xoa đều Trường Sinh Thuỷ lên tiểu huynh đệ to như cổ tay ở phía dưới, động tác thuần thục, khiến hắn cảm thấy cực kì dễ chịu.
Lúc này chỉ thấy Liễu phu nhân vênh mặt lên đầy vẻ đắc ý:
- Lão Hoàng đế khi xưa từng đem đến vạn lượng hoàng kim nhưng chỉ đổi được 1 bình Trường Sinh thuỷ của ta. Ngươi thử nghĩ xem công hiệu của nó như thế nào.
Lý Quý âm thầm cả kinh, thì ra Hoàng Đế đại viêm trước đây cũng đã từng sở hữu 1 lọ, nghĩ vậy hắn mới biết 3 lọ trong tay hắn giá trị như thế nào.
Liễu phu nhân thấy hắn đắc ý không quên nhắc nhở.
- Lý nhi, ngươi đừng quên, cho dù có Trường Sinh Thuỷ, ngươi cũng phải hạn chế phóng xuất tinh khí, nếu quá độ, cơ thể ngươi ắt sẽ kiệt quệ, Trường Sinh Thuỷ vốn chính là con dao 2 lưỡi.
Hắn biết điều đó hoàn toàn có lý, cương cứng liên tục là một chuyện, phóng xuất tinh khí lại là chuyện khác.
Lý Quý khuôn mặt tò mò.
- Mẫu thân, vậy phóng xuất tinh khí bao nhiêu là điều độ, bao nhiêu là quá độ? Nếu cho ta cương cứng nhưng không cho ta phóng đi cũng thật là ác a.
Liễu phu nhân suy nghĩ một chút liền tận tình giải đáp:
- Người chỉ mới trạc 25 tuổi, một ngày có thể 2,3 lần, nhưng trên 4 lần sẽ có vấn đề, với điều kiện hấp thu linh lực và tu luyện đúng đắn.
Liễu Thanh ánh mắt dặn dò.
- Nhưng mẫu thân khuyên ngươi, càng nhịn phóng tinh càng lâu càng có ích cho việc tu luyện
Lý Quý trợn mắt, trước đây đương nhiên hắn thường tự xử, với hắn vốn một ngày một lần là đủ rồi, nay Liễu phu nhân lại nói một ngày 2 đến 3 lần không có vấn đề, với hắn có vẻ hơi nhiều a.
Tu luyện Hợp Hoan Đại Pháp coi bộ cũng mệt chết đi được.
Lý Quý nghe vậy chỉ gập đầu tỏ vẻ đã hiểu.
Liễu phu nhân sau khi bôi đều Trường Sinh Thuỷ lên tiểu huynh đệ hắn liền đến bên giường.
Bà ngồi xếp bằng nhắm mắt điều tức, có vẻ mệt mỏi. Dù vậy nhưng Lý Quý lén liếc nhìn có thể thấy lấp ló đám lông đen của bà đang lồ lộ.
Hắn nuốt nước miếng mấy cái.
Lý Quý bỗng đảo mắt lên trên, thấy vẻ mặt bà ta đang khẽ nhăn, có chút mệt mỏi.
Bất giác hắn có chút cảm khái.
Liễu phu nhân hẳn là một người tận trung với Hợp Hoan Tông, chí ít đó cũng là 1 điểm tốt của bà ta a.
Hắn ho khan mấy tiếng, có chút xấu hổ nói.
- Mẫu thân, ta thấy vòng xoáy trở nên mạnh hơn, có màu tối hơn.
Liễu phu nhân nhìn hắn, chỉ lấy hai tay búi lại búi tóc bị rớt xuống, nhìn bà có một loại phong thái khó tả. Bà ta chẳng quan tâm ánh mắt hắn đang lén đảo qua nơi hạ bộ của bà, chỉ khẽ cười:
- Lý Nhi, bây giờ ngươi đã hiểu chữ “dâm” ta nói đến chưa ?”
Lý Quý lúc này dù não tàn đến mấy cũng hiểu, chỉ cần dục vọng trong đầu hắn càng lớn, luồng xoáy trong đang điền càng xoay mạnh mẽ hơn và có màu tối hơn. Đồng thời linh khí xung quanh bị hút vào cơ thể qua từng lỗ chân lông cũng nhanh hơn.
Bần thần nhìn Liễu phu nhân, có chút xấu hổ che lại hạ bộ:
- Mẫu thân ta đã hiểu
Liễu phu nhân ánh mắt chợt loé có chút không vui. Trong đầu âm thầm đánh giá.
Lý Quý tên tiểu tử này chừng còn xấu hổ thì làm sao có thể luyện thành Hợp Hoan Đại Pháp được.
Tiểu tử này vẫn còn quá hiền a, thiếu hụt cả gan lớn và sự đê tiện.
Liễu phu nhân trầm ngâm.
Còn phải giáo huấn hắn nhiều mới mong đột phát được cảnh giới Nhân Ma.
Liễu phu nhân có chút thở dài:
- Lý Nhi, ngươi còn lâu mới đạt được cảnh giới chữ Dâm, ngươi còn quá sợ sệt, chữ “Dâm” là phải phóng túng, đi ngược lại luân thường đạo lý mới có thể đột phá.
Bà ta nhìn hắn, ánh mắt sắc bén.
- Đứng trước mặt ta, chừng nào ngươi còn xấu hổ thì ngươi còn chưa có tư cách tu luyện Hợp Hoan đại pháp
.
Lý Quý lúc này biết Liễu phu nhân cố tình phô bày cơ thể loã lồ nhưng dù sao hắn vẫn có chút gì đó chưa quen. Không thể trách hắn được a.
Thế sự thay đổi bất ngờ khiến hắn thực sự không kịp thích ứng.
Mới ngày hôm qua, hắn vẫn vô ưu vô tư, là một người bình thường, hôm nay đã bước chân vào Nhân Tiên cảnh, tương lai lại còn sẽ là chưởng môn Hợp Hoan Tông.
Lý Quý khẽ liếc sang Liễu phu nhân, khuôn mặt lộ vẽ miễn cưỡng.
Liễu phu nhân trước giờ luôn là tiền bối hắn tôn trọng, là sư nương của hắn, giờ lại trở thành một người đàn bà phóng túng, lại là yêu nữ Dâm Liên Hương nổi tiếng trước đây, còn nhận hắn làm nhi tử.
Trong nhất thời hắn không thể tiêu hoá hết.
Lý Quý chỉ biết nhìn Liễu phu nhân đang nhăn mặt mà nói:
- Mẫu thân, mọi chuyện ta vẫn chưa thích ứng được.
Nghe hắn nói vậy, đôi mắt đang cau lại của Liễu phu nhân có chút suy nghĩ rồi dần dần giãn ra.
Bà nhìn hắn không biết đang suy nghĩ gì, có lẽ bà cũng có một chút quá vội vàng, hắn có chút không thích ứng được cũng là lẽ bình thường.
Liễu phu nhân cười nhẹ, hai tay khoanh lại, nhìn hắn có chút ân cần:
- Cũng thật khó cho ngươi, thôi thì cứ từ từ ngươi sẽ quen với mọi việc, trước mắt ngươi cứ theo ta phân phó.
Lý Quý kính cẩn chắp tay:
- Vâng, sư nương
Liễu Thanh trừng mắt, Lý Quý thấy vậy liền cả kinh:
- Vâng, mẫu thân
Bà ta thấy dáng vẻ giật mình của hắn cũng không nhịn được khẽ cười:
- Tiểu quỷ ngươi trước mắt cơm phải ăn từng chút, lão hồ ly Mặc Long ít nhất phải 2 tháng nữa mới trở về.
Liễu phu nhân dừng lại suy nghĩ 1 chút nói tiếp:
- Tranh thủ trong thời gian này, ta sẽ tìm cách để ngươi ít nhất có thể bước vào cảnh gới Nhân Ma tầng 1 đại thành.
Bà ta vừa nói vừa nhìn ra cửa sổ, ánh mắt đăm chiêu như đang có âm mưu gì đó.
Lý Quý thầm giật mình, 2 tháng bước vào cảnh giới Nhân Ma đại thành là tốc độ yêu nghiệt cỡ nào. Thiên tư trác tuyệt như Tam tỷ Văn Tịnh Kỳ của hắn, phải mất gần 1 năm mới bước vào cảnh giới Nhân Tiên tầng 1 đại thành a.
Nghĩ vậy Lý Quý hắn càng nể phục thủ đoạn của vị Mẫu Thân hờ này.
- Vậy mẫu thân, hiện tại ta phải làm gì?
Liễu Thanh không hề suy nghĩ, liền nói:
- Dâm, phải duy trì liên tục, dễ hiểu nhất là để hạ thân ngươi ở trạng thái căng cứng càng lâu càng tốt.
Liễu Thanh ánh mắt chợt loé.
- Có như vậy trong hai tháng này, mới mong đột phá được tầng 1 viên mãn.
Lúc này hắn mới thấy được điểm khó của tu luyện công pháp Hợp Hoan Tông, để tiểu huynh đệ hắn cương cứng mấy tháng trời hắn mà còn phải giữ tĩnh táo, nghĩ đến thôi cũng toát mồ hôi hột.
Nhìn thấy Lý Quý hắn trầm mặc, Liễu phu nhân cũng thầm đoán được hắn đang nghĩ gì, bèn xua tay nói:
- Ngươi không cần quá lo lắng, hai tháng này Mặc Long không ở trong môn, ta có nhiều thời gian để chiếu cố ngươi, ngươi chỉ cần chuyên tâm tu luyện là được.
Lý Quý hai mắt sáng rực, chưa biết bà ta sẽ giúp gì nhưng chắc chắn bà ta sẽ có cách làm hắn luôn cương cứng đó a.
Nghĩ đến đây máu nóng hắn lại tuôn trào xuống hạ thân, tiểu huynh đệ của hắn lại đứng lên một cách hùng dũng, chĩa thẳng đầu về phía Liễu phu nhân.
Bà ta thấy vậy, chỉ nhìn hắn cười thâm ý. Hẳn là biết hắn nghĩ gì.
Nghĩ cũng phải, Liễu phu nhân là trưởng lão Hợp Hoan Tông, thân đầy kinh nghiệm, tiểu nam nhân như Lý Quý sao có thể qua mắt bà.
Bà ta đi đến bên cạnh hắn, tay trái đặt lên đầu hắn khẽ an ủi, còn tay phải vuốt nhẹ hạ thân đang căng cứng bên dưới.
- Ngươi chỉ mới bước bước chân đầu tiên vào cảnh giới Nhân Ma, công pháp của Hợp Hoan Tông ta cũng không dễ dàng tu luyện.
- Trước mắt cần từ từ xoa dịu để hạ thân ngươi quen với việc cương cứng thường xuyên hơn, nếu không, cứ cương cứng liên tục như thế ngươi sẽ bị liệt vĩnh viễn, dục tốc bất đạt.
Nghe đến đoạn bị liệt vĩnh viễn, Lý Quý bổng chốc mồ hôi tuôn ra như suối, nghĩ đến thôi cũng đã thấy sợ, nam nhân mà bị liệt không còn làm ăn được gì như vậy khác gì phế nhân a.
Liễu phu nhân để ý từng cử chỉ của Lý Quý hắn, bất giác thấy biểu hiện sợ sệt kia liền không nhịn được cười. Tay trái đang xoa đầu Lý Quý bèn điểm ra.
Bên trong bộ thanh y đang nằm dưới sàn, 1 lọ sứ bay đến tay, ngọc thủ đang xoa bóp tiểu huynh đệ hắn đình chỉ.
Liễu phu nhân nhẹ nhàng mở nắp lọ sứ, một cỗ mùi hương dễ chịu toả ra từ lọ sứ. Bà ta khuôn mặt đắc ý:
- Đây là một trong những dược liệu do chính tay ta luyện chế, gọi là Trường Sinh Thuỷ.
Lý Quý ngưng thần chăm chú lắng nghe.
- Chỉ cần xoa đều vào tiểu huynh đệ ngươi, ngươi nội trong 20 canh giờ có thể thoải mái cương cứng không có 1 chút đau đớn nào, cho dù có phóng xuất tinh khí đi chăng nữa.
- Không để lại hậu hoạn về sau, dùng nó để tu luyện Hợp Hoan Đại Pháp thì không còn gì bằng. Ta đã chuẩn bị sẵn 4 lọ cho tên Đại Hoàng tử, nay lại tiện nghi cho ngươi.
Dứt lời, 3 lọ còn lại ở trong bộ thanh y bay đến tay của Lý Quý, còn Liễu phu nhân thì đổ Trường Sinh Thuỷ vào ngọc thủ, xoa đều lên hạ thân đang căng cứng của hắn.
Nhất thời, bên dưới hạ thân hắn cảm giác tê rần nhưng lại cực kì dễ chịu, cơn đau nhè nhẹ trước đó biến mất, bèn nói:
- Mẫu thân, ta cảm thấy bên dưới thật dễ chịu, cơn đau như biến mất, quả thật là thần kỳ a.
Liễu phu nhân vẫn dùng hai tay xoa đều Trường Sinh Thuỷ lên tiểu huynh đệ to như cổ tay ở phía dưới, động tác thuần thục, khiến hắn cảm thấy cực kì dễ chịu.
Lúc này chỉ thấy Liễu phu nhân vênh mặt lên đầy vẻ đắc ý:
- Lão Hoàng đế khi xưa từng đem đến vạn lượng hoàng kim nhưng chỉ đổi được 1 bình Trường Sinh thuỷ của ta. Ngươi thử nghĩ xem công hiệu của nó như thế nào.
Lý Quý âm thầm cả kinh, thì ra Hoàng Đế đại viêm trước đây cũng đã từng sở hữu 1 lọ, nghĩ vậy hắn mới biết 3 lọ trong tay hắn giá trị như thế nào.
Liễu phu nhân thấy hắn đắc ý không quên nhắc nhở.
- Lý nhi, ngươi đừng quên, cho dù có Trường Sinh Thuỷ, ngươi cũng phải hạn chế phóng xuất tinh khí, nếu quá độ, cơ thể ngươi ắt sẽ kiệt quệ, Trường Sinh Thuỷ vốn chính là con dao 2 lưỡi.
Hắn biết điều đó hoàn toàn có lý, cương cứng liên tục là một chuyện, phóng xuất tinh khí lại là chuyện khác.
Lý Quý khuôn mặt tò mò.
- Mẫu thân, vậy phóng xuất tinh khí bao nhiêu là điều độ, bao nhiêu là quá độ? Nếu cho ta cương cứng nhưng không cho ta phóng đi cũng thật là ác a.
Liễu phu nhân suy nghĩ một chút liền tận tình giải đáp:
- Người chỉ mới trạc 25 tuổi, một ngày có thể 2,3 lần, nhưng trên 4 lần sẽ có vấn đề, với điều kiện hấp thu linh lực và tu luyện đúng đắn.
Liễu Thanh ánh mắt dặn dò.
- Nhưng mẫu thân khuyên ngươi, càng nhịn phóng tinh càng lâu càng có ích cho việc tu luyện
Lý Quý trợn mắt, trước đây đương nhiên hắn thường tự xử, với hắn vốn một ngày một lần là đủ rồi, nay Liễu phu nhân lại nói một ngày 2 đến 3 lần không có vấn đề, với hắn có vẻ hơi nhiều a.
Tu luyện Hợp Hoan Đại Pháp coi bộ cũng mệt chết đi được.
Lý Quý nghe vậy chỉ gập đầu tỏ vẻ đã hiểu.
Liễu phu nhân sau khi bôi đều Trường Sinh Thuỷ lên tiểu huynh đệ hắn liền đến bên giường.
Bà ngồi xếp bằng nhắm mắt điều tức, có vẻ mệt mỏi. Dù vậy nhưng Lý Quý lén liếc nhìn có thể thấy lấp ló đám lông đen của bà đang lồ lộ.
Hắn nuốt nước miếng mấy cái.
Lý Quý bỗng đảo mắt lên trên, thấy vẻ mặt bà ta đang khẽ nhăn, có chút mệt mỏi.
Bất giác hắn có chút cảm khái.
Liễu phu nhân hẳn là một người tận trung với Hợp Hoan Tông, chí ít đó cũng là 1 điểm tốt của bà ta a.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.