Đừng Bỏ Anh

Chương 3

Cún

12/04/2020

Chiếc váy đã bị hắn vạch qua ngực, hắn nhìn lại thân thể cô, thốt lên rất biến thái :

- Lớp trưởng, tuy lúc nãy tôi đã nhìn thấy người cậu rồi, nhưng mà được nhìn cận cảnh như thế này quả là đã mắt, cậu rất đẹp, chỗ nào cũng đẹp, thật muốn ăn ngay mà.

Cô xin thề, cô chưa thấy ai như hắn cả, hắn chưa học nói giảm nói tránh hay sao, tại sao lại nói thắng ra như vậy chứ. Những lời cô hắn nói ra không khỏi khiến hai má cô đỏ ửng, thân thể của mình ngang nhiên để người khác tự do nhìn thấy, cô liền co người, lấy hai tay che ngực, chân khép lại, lườm hắn với ánh mắt sắc lạnh :

- Cậu làm cái gì thì làm nhanh lên, ai cho cậu nhìn.

Ối kìa, hắn lại làm cô tức giận rồi kìa, toàn thấy cô lạnh lùng, giờ được chứng kiến cảnh cô tức giận khiến hắn thật khoái chí, nhưng hắn còn muốn nhiều hơn nữa, hắn muốn cô như một con mèo nhỏ nằm dưới thân hắn mà cầu xin hắn, hắn muốn nhìn thấy bộ dạng quyến rũ của cô khi bị dục vọng che mờ lí trí.

Đưa tay ấn người cô đối diện với hắn, hắn véo má cô trêu trọc :

- Lớp trưởng à, làm cái này không thể nhanh được đâu, chúng ta phải làm thật chậm, rồi cậu sẽ cảm thấy cảm giác đó thật tuyệt vời. Lớp trưởng yên tâm, tôi sẽ cho cậu hiểu như thế nào là mùi vị của ân ái tuyệt như thế nào.

Rồi hắn nắm lấy hai tay cô, giữ chặt lên trên đầu, dùng một chân đè chân cô lại, cúi xuống gặm nhấm cái cổ cao, kiêu hãnh, trắng nõn của cô.

Cảm giác tê tê, buồn buồn truyền từ cổ đến tim, rồi đi xuống tận phần bụng dưới. Đôi môi, cái lưỡi của hắn đều nóng ẩm, mượt mà, từng cái hôn, nhấm nháp, hay là cắn đều khiến cơ thể cô run lên - một cảm giác mà cô chưa từng trải qua trong đời.

Cô nhắm tịt mắt, mặc hắn đang chăm chỉ phiêu du khắp thân thể xử nữ nuột nà của mình. Một cái tay từ từ dịch chuyển xuống hai cái bánh bao mềm mại, đẫy đà, hắn rất thích sờ vào nó, nhào nặn nó, quả thật là rất đã tay. Hắn ra sức làm càn nơi mềm mại, bị kích thích, cô cố gắng cắn chặn môi để không phát ra những tiếng kêu kì lạ.

Tại sao cô lại thế này? Cả người cô cứ run lên từng cơn, bụng dưới tê tê, rồi nhiệt độ cứ tăng lên, hơi thở của cô nóng khô, gấp gáp, cả người ngứa ngáy khó chịu. Cô bặm chặt môi đến nỗi không còn cảm giác, hai mắt mở ra xem hắn tung hoành.

Miệng hắn dịch lên vành tai trái của cô, đưa lưỡi vào đó. Cảm giác buồn buồn khó chịu, đến cả cái tai của cô cũng bị hắn làm phiền.

Cái cổ không còn màu trắng sứ nữa mà điểm vào đấy là những vệt đỏ còn vương chút nước, rất bắt mắt, nhìn kĩ còn thấy vết răng của hắn để lại. Hai bên ngực của cô cũng đầy những vết tương tự như thế.

Hắn chú tâm làm công việc của mình, nhưng vẫn để ý đến phản ứng của cô. Mùi vị da thịt của cô thật ngon, mát lạnh, thơm ngọt. Hắn cảm nhận được cơ thể của cô đang run, làn da khô nóng, haha, rất tốt, tiếng thở hắt của cô rất rõ ràng, nhưng hắn vẫn chưa nghe thấy tiếng kêu của cô.

Dừng mọi công việc đang dang dở, hắn lại một lần nữa ngẩng mặt lên. Điểm hắn chú ý đầu tiên là đôi môi cô, máu dường như đang đọng lại ở đó, đỏ ửng, cô đang cố im lặng sao. Gương mặt hiện giờ càng kiều diễm hơn, đôi mắt trong suốt xuất hiện một tầng sương mỏng. Những nơi hắn đi qua đều có vệt đỏ, nhìn thật đẹp mắt.



Hơi nhíu mày, hắn đưa tay chạm vào môi cô, giúp nó trở lại trạng thái bình thường, vẻ mặt thương xót lên tiếng :

- Sao cậu phải kìm nén, cậu làm như vậy sẽ rất đau đấy.

Cô nhìn hắn oán hận, giọng nói mang đầy khí lạnh :

- Cậu hãy so sánh việc tôi làm như thế này với việc cậu sắp phá đời tôi thì sẽ như thế nào? Chẳng là cái đinh rỉ gì cả?

Giọng cô nếu nghe kĩ sẽ thấy khàn khàn. Tất nhiên hắn cũng nghe được, trong tình huống này mà vẫn còn ra vẻ lạnh lùng được thì quả là coi rất bản lĩnh, hắn thích thú lên tiếng :

- Chỉ đau mấy giây thôi lớp trưởng của tôi à, tôi đảm bảo cậu thích mà.

- Xin lỗi tôi không có hứng thú.

Cô nói rồi quay mặt đi, coi hắn như không khí.

Hắn chỉ mỉm cười, đưa tay xoay cằm cô lại, ghé sát tai cô nói :

- Cậu có biết là cậu đóng kịch rất giỏi không? Nhưng tôi thật khó mà chịu được vẻ gợi tình này của cậu. Hay là để chụp lại mấy tấm làm kỉ niệm.

Chân và tay cô bị hắn giữ chặt, toàn thân dù có vùng vẫy cùng không tài nào mà thoát nổi, gương mặt coi tối sầm, lạnh lùng quát :

- Cậu hãy nhớ lại lời nói lúc nãy, tôi chấp nhận để cậu ngủ với tôi cậu phải xóa bức ảnh đấy đi, không có chuyện chụp thêm ảnh.

Hắn làm bộ tiếc nuối :

- Haizz, tiếc thật. Nhưng cũng không sao, được ăn thịt lớp trưởng thì thiệt thòi một chút cũng được. Nếu cậu thích thì cứ kêu lên, đừng cố gắng chịu đựng nhé lớp trưởng!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
cô vợ thay thế

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Đừng Bỏ Anh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook