Đừng Bỏ Anh

Chương 107: Ngoại truyện 1: Cuộc sống sau khi kết hôn

Cún

22/04/2020

Có một sự thật mà chỉ có hắn biết được đó là từ lúc gặp lại cho đến khi kết hôn hắn và cô chưa từng quan hệ lần nào. Thấy Thiên Nhi không cho phép nên hắn cũng không dám manh động. Đêm tân hôn một nhà ba người chỉ ngồi đến tiền mừng sau đó ôm nhau đi ngủ. Điều này khiến Thiên Nam vô cùng đau đầu. Vài ngày sau nhóc tự nguyện đi ra ngủ riêng một phòng, cho bố mẹ có không gian riêng với nhau.

Đã rất lâu rồi kể từ khi cô xa hắn, cũng ngót nghét 5 năm rồi hắn chưa động vào cô gái nào. Tuyệt nhiên chỉ chung thủy với mình cô mặc dù yếu tố công việc luôn phải đi uống rượu, mà uống rượu với mấy ông già bụng phệ là phải có gái bu, gái ôm. Có những lần bị rượu cùng hơi gái tác động, sau khi về nhà hắn phải tự dùng tay để thoả mãn "tiểu Vương". Hôm nay không ngoại lệ. Có men rượu trong người khi trở về nhà hắn lập tức chạy vào phòng tắm dùng tay tự thoả mãn thú tính đang bộc phát.

Thiên Nhi thấy đèn phòng tắm bật mà cửa lại không đóng, tưởng Thiên Nam làm gì trong đó cô mới ghé vào, cảnh tượng trước mắt khiến cô nóng mặt, lập tức đóng sầm cửa lại. Cô chợt thấy có lỗi, do bản thân lúc nào cũng bận bịu công việc nên nghĩa vụ của một người vợ cô vô tình quên mất.

Hắn bị phát hiện, miệng thầm chửi thề, nghiến răng cố làm cho thật nhanh để đi ra thì nghe thấy giọng của Thiên Nhi vọng vào trong.

Cô hít thở sâu để bản thân thoát khỏi tình cảnh xấu hổ, đứng trước cửa phòng nhỏ nhẹ:

- Em vào được không anh?

Đáp lại cô là một giọng nói nặng nè kèm tiếng thở dốc:

- Đừng vào, đợi anh năm phút nữa, sắp xong rồi.

- Em giúp anh.

Cô mặc hắn ngăn cản, mở cửa bước vào, mắt đảo đi nơi khác cô gắng né tránh thứ đang dựng đứng kia đi. Hắn đang ngồi trên bồn vệ sinh, Thiên Nhi quỳ xuống sàn, bàn tay e dè tìm đến vật thô cứng nóng hổ.

Cơ thể hắn căng cứng, bàn tay của Thiên Nhi được hắn chăm chút bôi kem dưỡng nên đã mềm mại hơn rất nhiều, không còn vết chai, vết sẹo nào nữa. Hắn thở mạnh:

- Em làm được không?

Cô gật đầu kiên định. Hắn thà tự mình thoả mãn chứ không đi ra ngoài tìm phụ nữ khác, cô rất hạnh phúc, càng áy náy với hắn hơn. Việc đơn giản này cô không làm được thì cô còn làm được gì nữa.

Hắn nắm lấy cổ tay cô từ từ dịch chuyển lên xuống, tốc độ tăng dần khiến tay Thiên Nhi tê dại. Mười phút sau, mầm mống được phóng thích ra bên ngoài, lực quá mạnh khiến mặt và váy ngủ của Thiên Nhi dính không ít.

Hắn hốt hoảng dùng khăn lau cho cô:

- Anh xin lỗi.

Thiên Nhi lắc đầu, trèo lên người hắn. Người xin lỗi phải là cô chứ. Thiên Nhi nhìn hắn, thì thầm:

- Em xin lỗi để anh phải thiệt thòi, em bù đắp cho anh được không?

Thiên Nhi chủ động hôn hắn. Đôi môi ngọt ngào khiến hắn phát nghiện. Hắn cùng cô mút mát bên ngoài đối phương. Sau nhiều lần hôn nhau kĩ thuật của Thiên Nhi đã tiến bộ nhiều, cô bắt đầu quen với việc phối hợp nhịp nhàng cùng hắn. Vừa hé miệng ra lấy không khí, lưỡi hắn đã luồn vào bên trong nơi ẩm ướt quấn lấy cái lưỡi đinh hương ngọt ngào. Cô trêu đùa mút lấy lưỡi hắn, miệng hắn toàn mùi rưỡu, men rượu còn xót lại bị Thiên Nhi lấy đi hết.

Hắn ôm lấy eo cô, mơn trớn nhẹ đôi môi sưng đỏ đầy ngọt ngào, lưu luyến đặt lại vài cái hôn dứt khoát rồi rời ra. Hơi thở nóng bỏng phả vào nhau, hắn thì thầm:

- Anh tắm đã.

Đã lâu không bù đắp cho hắn, có lẽ Thiên Nhi nên tìm một cách nào đó để hắn thật thoả mãn, vui vẻ. Mai cô được nghỉ làm, Thiên Nam đã qua nhà ông bà chơi, nếu liệt giường chắc cũng không sao. Cô thoát khỏi người hắn, đứng đối diện với hắn, đưa tay tháo chiếc váy hai dây xuống. Trên người Thiên Nhi chỉ còn lại bộ đồ lót ren màu đen, làn da trắng mịn của cô càng được lộ rõ dưới ánh đèn phòng tắm, sáng bóng.

Hai mắt hắn sáng bừng. Vợ hắn muốn tắm uyên ương?

Không để hắn hỏi, Thiên Nhi đã đưa tay tháo từng cúc áo sơ mi của hắn ra, ngọt ngào nói bên tai hắn:

- Trước đây toàn anh tắm cho em, hôm nay em sẽ giúp anh tắm thật sạch sẽ.

Cô liếm nhẹ vành tai Thiên Vương, tiếp tục:

- Em cũng muốn thử cảm giác làm tình trong này.

Tinh lực của hắn bị câu nói của Thiên Nhi càng trở nên tràn trề, nâng eo cô lên đặt đứng dưới vòi hoa sen:

- Được, anh chiều em.



Không để Thiên Nhi lột quần áo một mình, hắn đưa tay đến khuy áo lót của cô thành thục tháo ra. Hai trái anh đào trắng mềm được giải thoát.

Quần của hắn suốt từ nãy chưa được kéo lên, cô quỳ xuống giúp hắn cởi ra nốt, cả người sau đó dính chặt vào người hắn.

Hắn cúi đầu, hôn từng chút lên tai, lên cổ, lên vai của Thiên Nhi. Tay đưa xuống vì kích động mà xé toạc chiếc quần ren của cô ra. Thiên Nhi vì những lần hắn tắm cho đã quen với việc cơ thể mình bị hắn nhìn nên không còn ngại ngùng, thứ cô ngại chính là nơi giữa hai chân hắn đang ngạo nghễ giương lên.

Dưới làn nước ấm, cô để cơ thể mình thu hết vào tầm mắt của hắn, giọng nói đầy quyến rũ cất lên:

- Anh thấy thế nào? Cơ thể em có đẹp không?

- Em đẹp lắm.

Hắn cười gật đầu. Cúi người một lần nữa ngậm lấy môi cô, một tay giữ gáy một tay hắn chạm lên trái anh đào làm càn, chưa mất bao lâu Thiên Nhi đã cảm thấy cơ thể bị kích thích phần dưới xuất hiện một chút ấm nóng ẩm ướt.

Cô đẩy hắn ra:

- Em bảo là tắm cho anh trước cơ mà, đừng đảo lộn trật tự như thế.

- Được, cơ thể anh là của em, tuỳ em xử lí.

Thiên Nhi tắt vòi sen đi, lấy sữa tắm xoa khắp cơ thể của hắn. Thấy vợ vẫn e dè chỉ chạm đến thân trên, hắn nắm lấy tay cô đặt ngay vào mông mình:

- Đừng bỏ xót phần dưới chứ.

Thiên Nhi giật mình hét lên, sau đó lườm hắn, hai má đỏ bừng nhưng vẫn hùng hổ nói:

- Phải từ từ chứ, đâu phải em bỏ xót!

Để hắn phục mình, cô quỳ xuống đưa xà bông xoa khắp mông hắn, phần hạ bộ chịu kích thích đã ***** **** lên, cô không nhịn được đưa xà bông phủ kín nơi này. Thứ to lớn xấu xí kia bây giờ trở thành một vật có tai, có mũi, trắng như bông. Thiên Nhi không nhịn được mà cười bật cười:

- Ha ha!!! Đây là con voi à?

Hắn nhíu mày, suốt từ nãy đã quá mười phút rồi, cô đã hành hạ cơ thể hắn hơn mười phút rồi, hạ bộ bây giờ vô cùng đau đớn, hắn không nhịn được kéo Thiên Nhi dậy, bật nước xả sạch cơ thể:

- Sạch rồi đó, bây giờ anh muốn em.

Hắn bế cô đặt lên bồn rửa mặt, bắt đầu hôn. Một tay bận giữ vợ cho khỏi ngã, một tay còn lại trực tiếp đưa xuống vùng nhạy cảm nhất phá rối.

Hắn rời môi cô, đưa lưỡi liếm từ cổ xuống trái anh đào rồi ngậm lấy nó. Miệng, hai tay của hắn hoạt động hết công suất, ngao du khắp thân thể cô.

Cùng lúc khoái cảm rất lớn tràn về, Thiên Nhi ôm chặt lấy đầu hắn, hai chân co chặt lại, cô biết chắc chắn đã ướt đẫm rồi, miệng không nhịn được phát ra những âm thanh xấu hổ:

- A... ưm... anh đáng ghét!

Hắn buông tha cho trái anh đào ngọt lịm. Hài lòng nhìn tuyệt tác mình vừa tạo ra. Hai đỉnh anh đào đỏ hồng vểnh lên, phủ một tầng nước trong suốt ướt át, những vết đỏ xung quanh bắt đầu lộ rõ trên làn da thơm mềm trắng nõn.

Hắn nâng tay lên, **** *** đã chảy ướt đẫm bàn tay hắn rồi. Hắn giơ thành quả lên trước mặt cô:

- Đáng ghét nhưng cơ thể em rất thích anh!

Thiên Nhi xấu hổ, dùng tay che mắt hắn. Hắn kéo tay cô ra, hôn nhẹ lên môi cô rồi thì thầm:

- Vợ, anh vào nhé?

Hắn biết cơ thể Thiên Nhi đã sẵn sàng rồi, "tiểu Vương" của hắn cũng sẵn sàng rồi, chỉ đợi một lời đồng ý từ Thiên Nhi nữa thôi.

Thiên Nhi gật đầu. Cô bị cơn ham muốn làm cho đầu óc mê muội, ánh mắt ngập tràn sương mờ.

- Á không được, xuống đi, sẽ sập mất.



Hắn đã đạt đến giới hạn chịu đựng, lập tức bế Thiên Nhi xuống, đè cô vào tường, nâng một chân lên nhắm trúng vị trí đâm mạnh vào.

Đau đớn khiến Thiên Nhi kêu:

- A...

Hắn bị cơ thể non mềm kia bao phủ chặt chẽ. Dù đã từng sinh con nhưng nơi này của cô vẫn rất khít khao. Hắn không phòng hờ, suýt chút nữa xuất binh đầu hàng. Thật may hắn chịu được.

Thấy Thiên Nhi cau mày vì đau, hắn tạm thời không dịch chuyển hạ thân, hôn lấy cô hỏi han:

- Em ổn không?

- Không sao, vẫn khá lắm, hứa sẽ chiều anh rồi mà, anh cứ làm điều mình thích đi.

Để đứng vững, cô phải bám chặt vào vai hắn, mọi lần nằm cô còn có thể dùng tay bịt miệng hôm nay thì không. Hắn nâng cả phần mông Thiên Nhi lên, cứ ba lần nông một lần sâu chạm vào điểm G. Thiên Nhi liên tục phát ra những tiếng kêu ái muội. Khoái cảm ùa về ồ ạt khiến cô không thể kiềm chế nổi.

Hắn hôn cô, động viên:

- Anh rất thích nghe âm thanh này của em, chiều anh một lần được không? Cứ thoải mái hét ra.

Hhmm, nghe tiếng nỉ non cầu xin của Thiên Nhi bên tai, sức mạnh của hắn càng nhiều, hắn chỉ muốn ép chặt cô vào mình, cùng cô hoà nhập thật lâu.

Sợ Thiên Nhi mỏi chân, hắn đặt cô xuống sàn nhà còn ướt đầy nước, để đầu cô gối lên khăn tắm. Tiếp tục dang hai chân cô ra di chuyển hạ thân.

Kĩ thuật này hắn học ở đâu ra? Cảm giác sung sướng tột độ khiến miệng cô không ngừng kêu rên, vô cùng ngượng. Nhưng cô không muốn hắn dừng lại, muốn hắn tiếp tục làm nhiều hơn nữa. Tốc độ của hắn tăng, khoái cảm càng lớn, sợ mình hét to đến nỗi hàng xóm cũng nghe thấy, Thiên Nhi cầu xin hắn:

- Anh... chậm một chút...

Hắn chìm vào trầm luân, lật người để Thiên Nhi bám lên bồn tắm, để đầu gối cô quỳ lên sàn đã lót sẵn khăn tắm lúc nào. Hắn nhấc hông cô lên cao, tiếp tục thúc mạnh.

Cuối cùng hắn đặt cô lên bồn vệ sinh, kết thúc hiệp đầu tiền.

Thiên Nhi mệt lả, mỗi lần hắn khiến cô đạt khoái cảm tột độ là y rằng hai mắt cô díp lại. Cô vẫn thở mạnh, sức lực gần như bị rút cạn kiệt. Hắn giúp Thiên Nhi lau người, quấn lại cho cô một chiếc khăn tắm mới rồi bế ra ngoài.

Thiên Nhi thấy hắn giúp cô sấy khô tóc mà ngây thơ tin rằng hắn đã biết điều tha cho mình, nhưng không. Đêm hôm đó cô bị hắn hành cho đến nỗi ngất đi rồi lại tỉnh dạy. Kết quả nằm trên giường mất hai ngày, hai ngày sau cố gắng lết dậy đi làm, lại bị hắn giữ lại tiếp tục dùng những kĩ thuật cũ rích kích thích cô phải quan hệ cùng hắn.

- Một lần thôi, anh hứa, nhanh lắm.

Thiên Nhi cố hết sức ngăn cản cuối cùng cũng phải đầu hàng.

- Mười lăm phút thôi đấy.

- Ừm, mười lăm phút một tiếng.

Hắn nghe được lời đồng ý từ vợ thì lập tức tiến vào bên trong.

Thiên Nhi ai oán nhìn hắn, chân tay rã rời không còn sức lực:

- Đã bảo là mười lăm phút mà? Anh là con trâu à?

- Trận nữa nhé vợ?

Hắn lại đè Thiên Nhi ra làm thịt tiếp.

Thiên Nhi cuối cùng phải nghỉ làm mất một tuần chỉ để thoả mãn thú tính của hắn. Sau đó cô bỏ nhà ra đi, đến nhà ông bà ngoại thăm con. Cô không thể sống trong căn nhà mà làm gì cũng có nguy cơ bị chồng đè ra ăn không còn chút thịt nào. Thiên Nhi ôm lấy con trai, ai oán kể rằng mẹ quá cực khổ khi lấy chồng, muốn sang lại Mỹ sống. Thiên Nam thở dài, chỉ còn cách an ủi mẹ đừng bỏ ba, người khổ thân nhất chỉ là nhóc mà thôi

Chiều theo mong ước của con, Thiên Nhi mang thai đứa thứ hai. Thiên Nam đáng thương rất muốn có em gái nhưng không thành, mẹ nhóc sau 9 tháng 10 ngày hạ sinh một bé trai kháu khỉnh đáng yêu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
Vạn Cổ Thần Đế

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Đừng Bỏ Anh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook