Chương 187: Đại Kết Cục hai
Minh Châu Hoàn
10/02/2017
Anh nằm ở bệnh viện để chữa trị suốt một thời gian khá dài, vậy mà bệnh tật vẫn cứ trì trệ, không thấy có dấu hiệu chuyển biến tốt lên. Ngược lại,
lại có khuynh hướng tăng thêm, cuối cùng tất cả mọi người đều nhất trí
quyết định, sẽ để cho Thiệu Đình và Tĩnh Tri đưa Hà Dĩ Kiệt ra nước
ngoài để chữa bệnh.
Lúc đầu, Hà Dĩ Kiệt cũng nhất định không chịu chấp nhận chuyện ra nước ngoài để chữa trị.
Nhưng sau lần anh bị xuất huyết dạ dày, bệnh tình của anh đã trở nên vô cùng nghiêm trọng, Mạnh Thiệu Đình cũng không thèm bận tâm đến việc Hà Dĩ Kiệt kịch liệt phản đối, tự mình lo liệu toàn bộ giấy tờ, thủ tục để đưa Hà Dĩ Kiệt ra nước ngoài chữa bệnh.
Vào khoảng tiết thu tháng chín, Mạnh Thiệu Đình đưa Hà Dĩ Kiệt rời khỏi Hàng Châu ra nước ngoài chữa bệnh.
Tương Tư cũng chưa từng tới thăm anh, Nặc Nặc cũng chưa từng gặp lại anh một lần...
Khi ngồi trên máy bay, qua ô cửa sổ, Hà Dĩ Kiệt nhìn mây cuốn mây tan bên ngoài mạn tàu, quá khứ trải qua hơn ba mươi năm, giống như một giấc mộng. Đột nhiên anh không sao phân biệt nổi, tất cả những thứ mà bản thân anh đã từng cố chấp theo đuổi kia, rốt cuộc nó là cái gì!
Những lời nói của Quý Quảng Nguyên vẫn còn văng vẳng ở bên tai của anh. Những sự thật mà Quý Quảng Nguyên đã nói lại với anh, thực sự đã bẻ gãy cọng rơm cuối cùng của anh.
Thì ra là, kẻ thù mà ban đầu anh đã cố ý nhận định kia, cũng chỉ là người bị hại, không chút liên quan gì tới nhà họ Hà của anh. Mà kẻ thù thực sự của nhà họ Hà của anh, suốt bao nhiêu năm qua vẫn đang ung dung tiêu dao thoải mái ở bên ngoài.
Cũng chính bởi vì anh đã áp đặt tội danh kia lên gia đình của cô, nên anh đã làm hại cô phải hứng chịu không biết bao nhiêu sự lăng nhục, đã làm hại cô trong suốt cả đời này đều bị bóng ma ám ảnh, không sao xua đi nổi.
Cho nên, mặc dù anh biết cô đang ở địa phương nào, biết là cô đang sống ở chỗ đó, nhưng anh cũng không có đủ dũng khí đi đến nơi đó một lần.
Không bằng anh sẽ không gặp lại cô nữa, bởi vì cuộc đời này, cuộc gặp gỡ giữa anh và cô, từ đầu đến cuối đều là một sai lầm.
Mà sai lầm đó, là do chính bản thân anh tạo nên.
Lâm Ngữ Thiến cũng không phải là con gái một của nhà họ Lâm.
Sự kiện tạt a- xít sun-phu-rit ngày trước, mặc dù ở bề ngoài xem ra đã có vẻ trở lại bình thường, nhưng hiển nhiên Lâm Ngữ Thiến đã được nhà họ Lâm phóng thích, trục xuất ra nước ngoài, tại một đất nước khá xa.
Cha mẹ của Quý Quảng Nguyên là người có thế lực. Không phải tự nhiên mà nhà họ Lâm lại tìm đến chịu kết thân với nhà họ Quý.
Mà Quý Quảng Nguyên, sau khi biết được hành động việc làm của Lâm Ngữ Thiến, lại càng căm thù đối với Lâm Ngữ Thiến đến tận xương tuỷ. Có lẽ cũng do cảm thấy hổ thẹn với Tương Tư, nên anh đã nản lòng thoái chí, tiếp đó cũng bỏ đi ra nước ngoài để sinh sống.
Chính ở tại nước Pháp anh đã quen biết được người vợ hiện tại của mình, cũng chính là mẹ đẻ của Quý Tư Khiêm. Hai người lập gia đình, sau khi làm ăn ở nước ngoài có chút thành công, mới quyết định trở về trong nước.
Sau đó, Quý Quảng Nguyên và nhà họ Lâm cũng từng có những giao thiệp trên phương diện làm ăn với nhau. Tuy Quý Quảng Nguyên cũng không có ý định làm một người tiểu nhân, nhưng ngoài sáng và trong tối anh cũng đã làm không ít những hành động ngáng chân. Anh trai của Lâm Ngữ Thiến cũng không phải là loại người lợi hại. Việc làm ăn buôn bán trên thương trường liên tiếp bị gặp bất lợi. Sau sự kiện tạt a- xít sun-phu-rit, nhà họ Lâm cũng không thể khôi phục lại được sự huy hoàng của quá khứ, dần dần trong mắt của người đời, nhà họ Lâm đã trở nên mờ nhạt dần.
Nguyên nhân bức tường bị sập đổ là do nó được mọi người hè nhau cùng đẩy. Nhà họ Lâm bị thất thế, những hành động việc làm có chút khó coi trong những năm trước đó của nhà họ Lâm, đã được truyền đến tai của Quý Quảng Nguyên.
Anh vừa đấm vừa xoa âm thầm đi đến đó để điều tra, lúc đó mới lộ ra được một sự thật kinh người.
Sau khi cha đẻ của Hà Dĩ Kiệt bị người vu cáo chết oan, người được lựa chọn để được thay thế chức danh của cha Hà Dĩ Kiệt, ngoại trừ cha đẻ của Tương Tư ra, chính là cha đẻ của Lâm Ngữ Thiến.
Nhưng hai người này, một người thì thanh cao ngay thẳng, một người lại xảo trá lõi đời.
Ở trong thời kỳ nhạy cảm như vậy, cha của Lâm Ngữ Thiến cố ý để cho mình bị lùi lại ở phía sau một bước. Sau đó mọi chuyện, ngoài sáng trong tối đã mập mờ giả bộ như mọi chuyện là do cha của Tương Tư đứng đầu chủ mưu, kín đáo tạo ra tin tức giả mạo để mọi người bàn tán, gây dư luận sai lệch để mọi người nghĩ rằng, chính người nhà họ Văn đã gài bẫy để cho nhà họ Hà bị ngã ngựa.
Khi đó Hà Dĩ Kiệt còn nhỏ tuổi, mẹ của anh là một người phụ nữ tính tình quá đơn thuần, không thông thạo việc đời, cho nên bọn họ đã bị những hiện tượng bên ngoài đó che mắt. Hơn nữa lại còn có đủ các loại lời đồn đãi truyền ra lung tung. Tính tình của cha Tương Tư lại quá tự tin vào bản thân, ông khinh thường không thèm giải thích, thanh minh gì, do đó lại càng làm cho người ta mơ hồ lầm tưởng những lời đồn đãi kia là chuyện có thật.
Kế tiếp đó, sau khi cha của Lâm Ngữ Thiến linh cảm nhận thấy rằng, thời điểm của những câu chuyện chế tạo, bịa đặt, nhờ gió đưa tin kia đã sắp đến hồi kết thúc, ông ta cũng không cam tâm để cho nhà họ Văn giẫm lên trên đầu mình, nên đã bào chế đúng cách, tái diễn lại trò đùa giỡn cũ. Cha của Tương Tư cũng không phải là người mạnh vì gạo, ông là một người chỉ biết luôn hết lòng tận tụy, chuyên tâm vào trong công việc, cho dù ông được những người có tâm địa hoàn hảo lặng lẽ ra ám hiệu, thế nhưng ông lại vẫn không chút lưu tâm để ý vào trong lòng, vì vậy ông đã dễ dàng bị người khác chọc vào điểm yếu này...
Cha của Tương Tư tính tình ngay thẳng, lại không phải là người co được dãn được.
Lúc ấy, khi ông bị người ở Ủy ban kỷ luật đến điều tra, tuy tội danh của ông cũng chưa được xác thực, nhưng cả đời ông quang minh lỗi lạc, nên ông đã không chịu được sự nhục nhã như vậy, nên ở ngay trong phòng làm việc của mình, ông đã dùng một viên đạn để kết thúc tính mạng của mình.
Mà trước mắt của mọi người, việc ông đi tìm cái chết như vậy, lại rất dễ gây cho người ta có cảm giác là ông do sợ tội nên mới tự sát. Người đã chết không thể đối chứng được, chuyện ông không làm, cũng được gán cho là ông đã làm, lại càng tạo cơ hội cho kẻ chủ mưu là nhà họ Lâm, ngay khi hài cốt của ông còn chưa kịp lạnh, đã liều mạng tạt nước bẩn vào ông, thanh danh cả đời của ông từ đó đã bị tan biến đi sạch sẽ. Khong những thế, cái chết của ông còn đã làm liên lụy tới cả vợ mình và con gái. Vợ ông đã rơi vào cùng cảnh (tình cảnh khốn cùng), nên đã nhảy lầu tự vẫn, con gái ông hoàn toàn vô tội, cuộc đời lại bị gặp phải vô số những cảnh hành hạ đọa đầy.
Sau khi Quý Quảng Nguyên điều tra rõ ràng tất cả những chuyện này, anh đã thu thập, tập hợp đầy đủ tất cả mọi tài liệu lẫn nhân chứng, vật chứng chứng, viết đơn tố cáo nặc danh gửi tới Ủy ban kỷ luật.
Nhà họ Lâm đã là nhất thời, mọi chuyện được điều tra rất thuận lợi, gần như không có gì khác biệt với những sự thật mà anh đã được biết.
Cha của Lâm Ngữ Thiến khi biết mình sắp bị Ủy ban kỷ luật, đã bắt chước theo con đường của cha Tương Tư ngày trước, dùng một viên đạn để kết thúc cuộc sống đầy tội ác đã quá rõ ràng.
Phu nhân của ông ta không chịu nổi sự đả kích này nên đã đổ bệnh không sao dậy nổi. Anh trai của Lâm Ngữ Thiến vẫn không được phép đưa mẹ của mình ra nước ngoài để chữa bệnh, bà cũng đã qua đời ở to A, sau một cơn bệnh nặng.
Lâm Ngữ Thiến từ ngàn dặm xa xôi trở về nước, nhưng cũng vẫn không thể được nhìn thấy cha mẹ mình một lần cuối, ngược lại, bởi vì năm xưa cô ta đã từng gây chuyện tạt a- xít sun-phu-rit vào người khác, cho nên đã bị cảnh sát triệu tập theo quy định của luật pháp, sau phiên tòa, cô ta bị phán xét tội cố ý gây thương tích cho người khác, cuộc sống tương lai ở trong lao tù đang chờ đợi cô ta với khoảng thời gian khá dài.
Còn cha của Tương Tư và cha của Hà Dĩ Kiệt, cũng đã được khôi phục những vinh quang khi còn sống, khôi phục lại trọn vẹn thân phận của mình, tro cốt cũng được phủ cờ đảng, chuyện về an táng ở trong nghĩa trang dành cho những người có công với cách mạng ở thành phố A.
Dĩ nhiên, trong tất cả những chuyện này, không thể không có công lao của Lục Phóng. Nếu như anh đã nhận làm anh em với Hà Dĩ Kiệt, khi nắm bắt được cơ hội, dĩ nhiên anh sẽ hết lòng hết sức vì người anh em của mình
Cuối cùng, tất cả tất cả mọi chuyện cũng đã được kết thúc trọn vẹn.
Những người khác đã từng tham gia vào những chuyện lặt vặt, chính họ sẽ có tòa án lương tâm và đạo đức tự khiển trách đối với bọn họ.
Đối với những con người đã chết, sau mấy năm sau chịu cảnh oan khuất, đến thời điểm tội trạng được minh oan giải tội, không biết ở trên trời, bọn họ có cảm thấy có chút vui mừng nào hay không!
Lúc đầu, Hà Dĩ Kiệt cũng nhất định không chịu chấp nhận chuyện ra nước ngoài để chữa trị.
Nhưng sau lần anh bị xuất huyết dạ dày, bệnh tình của anh đã trở nên vô cùng nghiêm trọng, Mạnh Thiệu Đình cũng không thèm bận tâm đến việc Hà Dĩ Kiệt kịch liệt phản đối, tự mình lo liệu toàn bộ giấy tờ, thủ tục để đưa Hà Dĩ Kiệt ra nước ngoài chữa bệnh.
Vào khoảng tiết thu tháng chín, Mạnh Thiệu Đình đưa Hà Dĩ Kiệt rời khỏi Hàng Châu ra nước ngoài chữa bệnh.
Tương Tư cũng chưa từng tới thăm anh, Nặc Nặc cũng chưa từng gặp lại anh một lần...
Khi ngồi trên máy bay, qua ô cửa sổ, Hà Dĩ Kiệt nhìn mây cuốn mây tan bên ngoài mạn tàu, quá khứ trải qua hơn ba mươi năm, giống như một giấc mộng. Đột nhiên anh không sao phân biệt nổi, tất cả những thứ mà bản thân anh đã từng cố chấp theo đuổi kia, rốt cuộc nó là cái gì!
Những lời nói của Quý Quảng Nguyên vẫn còn văng vẳng ở bên tai của anh. Những sự thật mà Quý Quảng Nguyên đã nói lại với anh, thực sự đã bẻ gãy cọng rơm cuối cùng của anh.
Thì ra là, kẻ thù mà ban đầu anh đã cố ý nhận định kia, cũng chỉ là người bị hại, không chút liên quan gì tới nhà họ Hà của anh. Mà kẻ thù thực sự của nhà họ Hà của anh, suốt bao nhiêu năm qua vẫn đang ung dung tiêu dao thoải mái ở bên ngoài.
Cũng chính bởi vì anh đã áp đặt tội danh kia lên gia đình của cô, nên anh đã làm hại cô phải hứng chịu không biết bao nhiêu sự lăng nhục, đã làm hại cô trong suốt cả đời này đều bị bóng ma ám ảnh, không sao xua đi nổi.
Cho nên, mặc dù anh biết cô đang ở địa phương nào, biết là cô đang sống ở chỗ đó, nhưng anh cũng không có đủ dũng khí đi đến nơi đó một lần.
Không bằng anh sẽ không gặp lại cô nữa, bởi vì cuộc đời này, cuộc gặp gỡ giữa anh và cô, từ đầu đến cuối đều là một sai lầm.
Mà sai lầm đó, là do chính bản thân anh tạo nên.
Lâm Ngữ Thiến cũng không phải là con gái một của nhà họ Lâm.
Sự kiện tạt a- xít sun-phu-rit ngày trước, mặc dù ở bề ngoài xem ra đã có vẻ trở lại bình thường, nhưng hiển nhiên Lâm Ngữ Thiến đã được nhà họ Lâm phóng thích, trục xuất ra nước ngoài, tại một đất nước khá xa.
Cha mẹ của Quý Quảng Nguyên là người có thế lực. Không phải tự nhiên mà nhà họ Lâm lại tìm đến chịu kết thân với nhà họ Quý.
Mà Quý Quảng Nguyên, sau khi biết được hành động việc làm của Lâm Ngữ Thiến, lại càng căm thù đối với Lâm Ngữ Thiến đến tận xương tuỷ. Có lẽ cũng do cảm thấy hổ thẹn với Tương Tư, nên anh đã nản lòng thoái chí, tiếp đó cũng bỏ đi ra nước ngoài để sinh sống.
Chính ở tại nước Pháp anh đã quen biết được người vợ hiện tại của mình, cũng chính là mẹ đẻ của Quý Tư Khiêm. Hai người lập gia đình, sau khi làm ăn ở nước ngoài có chút thành công, mới quyết định trở về trong nước.
Sau đó, Quý Quảng Nguyên và nhà họ Lâm cũng từng có những giao thiệp trên phương diện làm ăn với nhau. Tuy Quý Quảng Nguyên cũng không có ý định làm một người tiểu nhân, nhưng ngoài sáng và trong tối anh cũng đã làm không ít những hành động ngáng chân. Anh trai của Lâm Ngữ Thiến cũng không phải là loại người lợi hại. Việc làm ăn buôn bán trên thương trường liên tiếp bị gặp bất lợi. Sau sự kiện tạt a- xít sun-phu-rit, nhà họ Lâm cũng không thể khôi phục lại được sự huy hoàng của quá khứ, dần dần trong mắt của người đời, nhà họ Lâm đã trở nên mờ nhạt dần.
Nguyên nhân bức tường bị sập đổ là do nó được mọi người hè nhau cùng đẩy. Nhà họ Lâm bị thất thế, những hành động việc làm có chút khó coi trong những năm trước đó của nhà họ Lâm, đã được truyền đến tai của Quý Quảng Nguyên.
Anh vừa đấm vừa xoa âm thầm đi đến đó để điều tra, lúc đó mới lộ ra được một sự thật kinh người.
Sau khi cha đẻ của Hà Dĩ Kiệt bị người vu cáo chết oan, người được lựa chọn để được thay thế chức danh của cha Hà Dĩ Kiệt, ngoại trừ cha đẻ của Tương Tư ra, chính là cha đẻ của Lâm Ngữ Thiến.
Nhưng hai người này, một người thì thanh cao ngay thẳng, một người lại xảo trá lõi đời.
Ở trong thời kỳ nhạy cảm như vậy, cha của Lâm Ngữ Thiến cố ý để cho mình bị lùi lại ở phía sau một bước. Sau đó mọi chuyện, ngoài sáng trong tối đã mập mờ giả bộ như mọi chuyện là do cha của Tương Tư đứng đầu chủ mưu, kín đáo tạo ra tin tức giả mạo để mọi người bàn tán, gây dư luận sai lệch để mọi người nghĩ rằng, chính người nhà họ Văn đã gài bẫy để cho nhà họ Hà bị ngã ngựa.
Khi đó Hà Dĩ Kiệt còn nhỏ tuổi, mẹ của anh là một người phụ nữ tính tình quá đơn thuần, không thông thạo việc đời, cho nên bọn họ đã bị những hiện tượng bên ngoài đó che mắt. Hơn nữa lại còn có đủ các loại lời đồn đãi truyền ra lung tung. Tính tình của cha Tương Tư lại quá tự tin vào bản thân, ông khinh thường không thèm giải thích, thanh minh gì, do đó lại càng làm cho người ta mơ hồ lầm tưởng những lời đồn đãi kia là chuyện có thật.
Kế tiếp đó, sau khi cha của Lâm Ngữ Thiến linh cảm nhận thấy rằng, thời điểm của những câu chuyện chế tạo, bịa đặt, nhờ gió đưa tin kia đã sắp đến hồi kết thúc, ông ta cũng không cam tâm để cho nhà họ Văn giẫm lên trên đầu mình, nên đã bào chế đúng cách, tái diễn lại trò đùa giỡn cũ. Cha của Tương Tư cũng không phải là người mạnh vì gạo, ông là một người chỉ biết luôn hết lòng tận tụy, chuyên tâm vào trong công việc, cho dù ông được những người có tâm địa hoàn hảo lặng lẽ ra ám hiệu, thế nhưng ông lại vẫn không chút lưu tâm để ý vào trong lòng, vì vậy ông đã dễ dàng bị người khác chọc vào điểm yếu này...
Cha của Tương Tư tính tình ngay thẳng, lại không phải là người co được dãn được.
Lúc ấy, khi ông bị người ở Ủy ban kỷ luật đến điều tra, tuy tội danh của ông cũng chưa được xác thực, nhưng cả đời ông quang minh lỗi lạc, nên ông đã không chịu được sự nhục nhã như vậy, nên ở ngay trong phòng làm việc của mình, ông đã dùng một viên đạn để kết thúc tính mạng của mình.
Mà trước mắt của mọi người, việc ông đi tìm cái chết như vậy, lại rất dễ gây cho người ta có cảm giác là ông do sợ tội nên mới tự sát. Người đã chết không thể đối chứng được, chuyện ông không làm, cũng được gán cho là ông đã làm, lại càng tạo cơ hội cho kẻ chủ mưu là nhà họ Lâm, ngay khi hài cốt của ông còn chưa kịp lạnh, đã liều mạng tạt nước bẩn vào ông, thanh danh cả đời của ông từ đó đã bị tan biến đi sạch sẽ. Khong những thế, cái chết của ông còn đã làm liên lụy tới cả vợ mình và con gái. Vợ ông đã rơi vào cùng cảnh (tình cảnh khốn cùng), nên đã nhảy lầu tự vẫn, con gái ông hoàn toàn vô tội, cuộc đời lại bị gặp phải vô số những cảnh hành hạ đọa đầy.
Sau khi Quý Quảng Nguyên điều tra rõ ràng tất cả những chuyện này, anh đã thu thập, tập hợp đầy đủ tất cả mọi tài liệu lẫn nhân chứng, vật chứng chứng, viết đơn tố cáo nặc danh gửi tới Ủy ban kỷ luật.
Nhà họ Lâm đã là nhất thời, mọi chuyện được điều tra rất thuận lợi, gần như không có gì khác biệt với những sự thật mà anh đã được biết.
Cha của Lâm Ngữ Thiến khi biết mình sắp bị Ủy ban kỷ luật, đã bắt chước theo con đường của cha Tương Tư ngày trước, dùng một viên đạn để kết thúc cuộc sống đầy tội ác đã quá rõ ràng.
Phu nhân của ông ta không chịu nổi sự đả kích này nên đã đổ bệnh không sao dậy nổi. Anh trai của Lâm Ngữ Thiến vẫn không được phép đưa mẹ của mình ra nước ngoài để chữa bệnh, bà cũng đã qua đời ở to A, sau một cơn bệnh nặng.
Lâm Ngữ Thiến từ ngàn dặm xa xôi trở về nước, nhưng cũng vẫn không thể được nhìn thấy cha mẹ mình một lần cuối, ngược lại, bởi vì năm xưa cô ta đã từng gây chuyện tạt a- xít sun-phu-rit vào người khác, cho nên đã bị cảnh sát triệu tập theo quy định của luật pháp, sau phiên tòa, cô ta bị phán xét tội cố ý gây thương tích cho người khác, cuộc sống tương lai ở trong lao tù đang chờ đợi cô ta với khoảng thời gian khá dài.
Còn cha của Tương Tư và cha của Hà Dĩ Kiệt, cũng đã được khôi phục những vinh quang khi còn sống, khôi phục lại trọn vẹn thân phận của mình, tro cốt cũng được phủ cờ đảng, chuyện về an táng ở trong nghĩa trang dành cho những người có công với cách mạng ở thành phố A.
Dĩ nhiên, trong tất cả những chuyện này, không thể không có công lao của Lục Phóng. Nếu như anh đã nhận làm anh em với Hà Dĩ Kiệt, khi nắm bắt được cơ hội, dĩ nhiên anh sẽ hết lòng hết sức vì người anh em của mình
Cuối cùng, tất cả tất cả mọi chuyện cũng đã được kết thúc trọn vẹn.
Những người khác đã từng tham gia vào những chuyện lặt vặt, chính họ sẽ có tòa án lương tâm và đạo đức tự khiển trách đối với bọn họ.
Đối với những con người đã chết, sau mấy năm sau chịu cảnh oan khuất, đến thời điểm tội trạng được minh oan giải tội, không biết ở trên trời, bọn họ có cảm thấy có chút vui mừng nào hay không!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.