Đừng Bỏ Lỡ Tình Yêu

Chương 174: Hồi phục trí nhớ

Minh Châu Hoàn

06/02/2017

Cảm giác được mẹ ôm hôn khác hẳn với những dì kia, dì Thanh Thu, dì Tĩnh Tri, dì Lưu Tô cũng đã từng ôm hôn bé, nhưng đều không giống như mẹ. Cũng bởi vì dì xinh đẹp chính là mẹ, cho nên, bé mới có cảm giác khác hẳn với các dì kia sao?

Nặc Nặc cứ cọ cọ gương mặt của mình ở trong ngực của Tư Tư, mặt của cô bé áp sát vào bộ ngực mềm mại của mẹ, giống như khi còn bé, khi mà bé nằm ở trước ngực của mẹ, miệng bú sữa mẹ. Cái ôm ở trong ngực của mẹ lúc này, cùng với cái ôm trong ngực của mẹ được lưu lại trong trí nh, trong nháy mắt đã lập tức chồng lên nhau, hơi thở quanh quẩn ở chóp mũi, giống như... giống như là hương vị cô bé đã từng thấy khi trải qua trong giấc mộng, mà cô bé đã đuổi theo vô số lần. Đột nhiên Nặc Nặc ôm thật chặt cổ của Tư Tư, tựa như mơ hồ, khẽ gọi lên một tiếng..."Mẹ".

Trong lúc này Thanh Thu đang nửa mê nửa tỉnh, cô chỉ cảm thấy giấc ngủ vô cùng không yên ổn, thế nào mà cô lại nằm mơ như vậy chứ, cô nằm mơ thấy Thẩm Bắc Thành, còn có cả Hách Nhĩ Mạn...

Cũng không biết Hách Nhĩ Mạn tối hôm qua bị đánh, bây giờ đã ra hình dáng gì.

Cả một đêm vất vả, cô mệt đến mức tựa như xương cũng đã rã rời hết cả, giấc ngủ ngắn ngủi này chỉ trong chốc lát, lại càng làm cho cô cảm thấy toàn thân mình cũng như nhũn ra.

Cô nằm ở trên giường lười biếng, không muốn động đậy, mở mắt ra cảm thấy mệt mỏi, cô liền nhắm mắt lại, nhớ lại chuyện xảy ra đêm qua.

Chưa bao giờ có anh bạo phát nổi cơn giận dữ lớn đến như vậy, mà nguyên nhân lại là vì cô, ngay cả lần trước khi cô nhờ luật sư mang bản thỏa thuận ly hôn tới đưa tận tay của anh, anh cũng không nóng giận đến như thế.

Anh vẫn luôn kiêu ngạo như vậy, quyết duy trì tự ái của mình, không chút do dự ký tên luôn trên bản thỏa thuận ly hôn đó.



Bất kể cô như thế nào, bất kể cô làm cái gì, bất kể cô phản kích hoặc là khiêu khích như thế nào đi nữa, anh cũng từng có những lúc cực kỳ tức giận, nhưng một lát sau, tác phong của anh lại nhanh nhẹn như cũ.

Cô không nghĩ ra, tại sao tối ngày hôm qua anh lại bị mất khống chế như vậy, thậm chí còn ra tay đánh người.

Sau khi cô đưa Hách Nhĩ Mạn đi vào trong phòng, nhìn thấy những vết thương kinh người trên mặt của anh cũng cảm thấy thương cảm, có thể thấy được rằng, Thẩm Bắc Thành đã ra tay hung ác đến cỡ nào.

Thanh Thu khe khẽ thở dài một hơi, không biết tại sao, sau khi chứng kiến thấy Hách Nhĩ Mạn bị thương, trong lòng cô có sự áy náy, có sự khổ sở, nhưng lại thật giống như...

Cũng không thấy có cảm giác quá đau lòng...

Hách Nhĩ Mạn vẫn còn quá trẻ, tuổi còn rất trẻ, giống như là một đứa trẻ không hiểu chuyện cứ dính chặt lấy người lớn vậy. Giữa lúc này, Thanh Thu chợt cảm thấy, nếu như quả thật cô kết hôn với Hách Nhĩ Mạn, liệu có phải về sau cô sẽ phải chăm sóc anh giống như một người mẹ hay không?

Thanh Thu không khỏi nhẹ nhàng lắc đầu, lôi kéo chiếc chăn mỏng, dự định nằm thêm một lát nữa, chợt nghe thấy ngoài cửa có tiếng người huyên náo vang lên. Cô lập tức ngồi dậy chưa kịp thay quần áo ngủ, đã có người tới gõ cửa phòng của cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đừng Bỏ Lỡ Tình Yêu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook