Dùng Cả Cuộc Đời Để Nói: Em Yêu Anh
Chương 15: Ăn nhờ ở đậu
Mary Balogh
18/03/2015
Có một số cảnh quay từ từ sẽ được giới thiệu .Thật ra cái này phải mất 3 ngày mới quay xong nhưng nó cứ hối , hối mãi nên làm nhanh nhanh trong ngày thứ 2 ấy
Nó giờ phải đi chơi rùi . Nó tiếp tục công việc đi chơi ngoài phố. Đi đên một shop nào đấy , nó thấy đẹp nên đi vào mưa vào bộ đồ thử xem
Nó thanh toán tiền ấy bằng một cái thẻ rất là lạ . Tới người nhân viên cầm lấy cũng run run . Rốt cuộc thẻ ấy là thẻ gì thế .
Loay hoay mãi , nó cũng đã chọn được ba bộ đồ ưng í , đáng yêu như trên ấy . Nó xách quần áo , đem lên xe . Nó suy nghĩ xem nên làm gì rồi quyết định mua nước cái
Nó quyết định bỏ nhà đi bụi . Haha . Đó đang đi đến nhà Gia Bảo , Gia Huy , Đức Anh ăn nhờ ở đậu vài bữa . Trên xe , nó đang chạy với tốc độ 75km/h rồi bỗng nhiên dừng lại đột ngột . Mắt nó buồn đi , gương mặt lạnh lạnh , tựa đầu vào cửa sổ . Suy ngẫm
_Tại sao lại bắt bản thân phải vui lên tuy con tim rất buồn
Nó tựa vào đấy khoảng 5 phút . Nhưng trong 5 phút đó , Nhật Minh đã nhìn thấy hết tất cả . Lặng nhìn nó , lặng nhìn những cảm xúc trên khuôn mặt dễ thương của nó rồi lặng nhìn nó lái xe đi mất . Xem như chưa từng thấy gì . Nó lái xe đến nhà bọn kia chơi
*King Kong* - Nó nhấn chuông
_Nè , Đức Anh ra mở cữa đi – Gia Bảo kêu vi đang bận đọc truyện
_Hai anh em mấy người sao không ra mở cửa đi – Đức Anh than
_Tớ bận chơi với hai em này rồi – Gia Huy nói , hai bên tay là hai nhỏ ỏng ẹo mắt xanh tóc đỏ
_Hai thằng đáng ghét – Đức Anh giận rùi nè
Đức Anh chạy ra mở cửa cũng mất 5 phút . Nhà rộng thì khổ .
_Ơ , cậu à . Làm gì ở đây thế . Còn cái đó ( chỉ hai cái túi đựng quần áo nó mới mua ) là quá hả - Mắt sáng rỡ khi thấy quà
_Mơ đi . Cho vào nhà đi
_Ờ , vào đi
Nó đi chừng vài phút đến cái cửa thì Đức Anh chợt nhớ ra chuyện Gia Huy và hai nhỏ kia . Nhanh chóng hét nó
_Nè , khoan khoan đã Hải Băng
Thời gian như đứng lại . Nó nhìn bọn đó , đơ luôn . Gia Bảo và Gia Huy nhìn nó , đơ tại chỗ . Mặt nó tối sầm
_Hải … Hải…Băng … - Gia Huy run rẩy
_1… - Nó đếm
_Ơ – Gia Huy ngạc nhiên không hiểu
_2 …
_Hai em về trước đi , hôm sau hả lại – Gia Huy hối hả xô hai nhỏ kia ra cửa
_3
_Được rồi , được rồi . Họ về hết rồi
Nó bước vào , ngồi cạnh Gia Bảo . Mặt tối sầm lại . Đức Anh cũng ngồi gần nó còn Gia Huy thì đang quỳ xuống đấy . Sợ nó quở trách lắm cơ
_Hải Băng à , xin lỗi cậu nha
_Tớ đâu phải cái gì của cậu mà xin lỗi
_Xin lỗi mà . Bọn mình là bạn thân từ nhỏ chứ đâu xa lạ gì đâu chứ . Vả lại cậu còn là bảo mẫu của bọn mình nữa
Khi bọn nó còn nhỏ , nó đã được ba mẹ của Gia Bảo – Gia Huy , Đức Anh đồng ý cho nó là đứa dạy dỗ mọi người . Nó giỏi từ nhỏ rồi . Mỗi khi cái bọn này quậy là nó phạt nhiều trò rất quái ác . Như là cho Đức Anh đu cây 3 tiếng , còn có thể giúp cái bọn này tăng cường thể lực luôn ấy chứ . Còn Gia Bảo thì nó biết hắn ta sợ độ cao nên cho chơi mấy trò chơi mạo hiểm vài vòng cho tởn . Gia Huy sợ ma cho nên đi hai ba vòng nhà ma . Làm thế họ sẽ tởn tới già
Gia Huy để ý cái chân nó
_Hai cái lỗ gì thế kia
_Để ý quá ha . Cái này do rắn cắn
_Sao rắn lại cắn , có chết không vậy – Gia Bảo nhát
_Lúc đóng phim , có cảnh tớ bị rắn cắn . Đúng ra là bị rắn không độc cắn . Nhưng nhờ một người mà tớ ra như thế đấy . May mà kịch bản là Duy Khánh hút máu ra chứ không chết tại chổ rồi
_Ai làm chuyện đó chứ - Đức Anh
_Kim Lan đó . Người mà đúng ra từ đầu phải đóng cái vai này
_Cô ta ghen tức sao . Vì cậu cướp vai cô ta – Gia Huy nói
_Ai cướp vai hồi nào – Nó lấy cái gối đập vô đầu Gia Huy . Mà đập thế đâu có đau đâu nhỉ , kiếm cây búa gõ đã lắm í
Cùng lúc đó , Đức Anh phát hiện trên vai nó còn có một vết thương
Mình dạo này phải ôn thi đây . Hơi bị bận nên lâu lâu mới viết chap được . Tối đa là 2 tuần nữa sẽ viết cháp như bình thường
_Cái gì thế kia – Đức Anh
_Một vết thương thôi
_Cậu sống thế nào mà thương tích đầy mình thế - Gia Huy
_Ăn ở có phước nên thế . Haizz … Cũng nhờ cái đoàn phim chết tiệt đấy
_Ah . Tớ sẽ phá banh cái phim trường đó – Đức Anh vùng lên
_Nè nè – Nó xua xua tay – Cái đó là phim trường của công ty mình đó , đừng có phá
_Ờ , ờ - Đức Anh sựng lại
Chuyện này cũng là nhờ cô gái tên Kim Lan làm cho nó đấy . Chỉ là một clip ngắn vài chục phút thôi mà , làm gì mà thù hận ghê thế . Cảnh mà nó bỏ bữa tiệc , bước tới một chổ vắng vẻ . Tên Duy Khánh đi theo nó .
_Em không thích chỗ này sao
Nó gật đầu
_Xin lỗi , tự nhiên lại lôi em vào đây
Có một vật hơi to to , trọng lượng trung bình . Sức tổn thương cũng không nhẹ . Nó đang rơi xuống chổ nó . Nhưng mà , cảnh này không có trong kịch bạn , nhưng điều mà bây giờ Duy Khánh làm là … bảo vệ nó . Hắn ta xông vào làm nó ngã nhào . Trước khi cái vật to to ấy rớt xuống , trước khi Duy Khánh đè nó nằm trên đất , nó đã kịp xoay người bảo vệ hắn ta . Chẳng biết tại sao nó lại làm như thế . Chính nó cũng không hiểu . Nhưng quan trọng là phần vai và lưng của nó có một chút máu . Duy Khánh nâng nó lên , hơi thở nó vẫn nhịp nhàng , mặt vẫn không có cảm giác đau khiến Duy Khánh hơi một chút nghi ngờ . Nó và Duy Khánh liếc qua máy quay và Thanh Phong tí . Họ đang ám hiệu là máy quay vẫn đang chạy . Ôi , mọi người ác với nó quá . Bây giờ nghĩ lại mới thấy nó có sức mạnh phi thường ,bị thương mà đi dạo , mua sắm tùm lum
_Em có sao không – Cái này ngoài luồn nhưng phải cố moi ra cái gì đó để diễn . Nhưng sao mặt đỏ thế
Nó lắc đầu . Bây giờ phải diễn kịch câm dù đâu có trong kịch bản
_Chắc đau lắm nhỉ
Nó lại lắc , tội cho Duy Khánh cứ như người độc thoại ấy
_Để anh dìu em , hình như chân em cũng bị thương nhỉ
Không hiểu sao mặt Duy Khánh hơi đỏ tí và một thoáng bối rối . Nhưng có một điều mà mọi người chưa hẳn đã biết . Khi nãy hai đứa đè nhau thì đã chạm môi nhau luôn rồi . Duy Khánh không ngại cũng là lạ nhưng mà sao mặt nó không thoáng chút biểu cảm . Chẳng biết có phải nụ hôn đầu của nó và Duy Khánh không nhỉ .
Trở về hiện thực , nó nói vói bọn Gia Huy , Gia Bảo và Đức Anh :
_Lời tiên tri sắp thành hiện thực rồi
_Nó sẽ đến sao – Cả bọn kia ngẩn người
_Nó đến không quan trọng nhưng cậu ấy Gia Huy , cái tật sát gái không bỏ à
_Xin lỗi nha , nó ngấm vào máu rồi – Gia Huy cười khẩy
_Sau này phải kiếm cô nào trị ấy
Cả bọn cười rộ lên
“Tại sao em lại cười cơ chứ . Nỗi đau của em quá nhiều rồi”
Nó nhắn tin cho anh nó : “Em ngủ ở chổ 3 thằng khùng ấy”
Sáng sớm , Hải Đăng liền chạy đến chổ bọn nó . Trong đó có cả Duy Khánh và Nhật Minh . Tới nhà , Hải Đăng bấm chuông inh ỏi nhưng không có tính hiệu trả lời . Rồi Hải Đăng lấy chìa khóa tra ổ rồi mở luôn ( có chìa khóa sơ cua mà ) . Cả bọn hắn xông vào . Phòng thứ nhất , không thấy . Phòng thứ hai , không thấy . Phòng thứ ba , kinh hãi . Cái quái gì đang diễn ra trước mặt bọn hắn thế này . Nó đang nằm giữa Gia Bảo , Gia Huy và Đức Anh . Cả ba ngủ ngon lành . Nhưng có một điều hơi kì kì . Cả bọn kia sao ngủ mà cứ ôm nó thế . Bọn hắn , đơ tại chổ . Hải Đăng lại gần nó , lay lay . Cũng may nó không thuộc dạng lười nên thức rất lẹ .
_Em đang làm gì thế - Hải Đăng
_Ngủ
_Sao lại ngủ với cái bọn này chứ . Em nên nhớ em là con gái
_Có gì đâu . Trước giờ cũng vậy mà
Nó đâu thấy ngại gì đâu . Trước giờ bọn này chơi chung , ăn chung , ngủ chung hoài à . Nó giật lấy đồng phục trên tay Hải Đăng , vào phòng tắm thay đồ .
_Em cậu tự nhiên thật đấy – Nhật Minh hỏi
_Ờ , không hiểu được nó
_Không biết vết thương cô ấy có gì không – Duy Khánh thì thầm
_Vết thương gì cơ – Hải Đăng hỏi lại
_À , không có gì đâu – Duy Khánh chối
Đăng một ít trước khi thi . Mong kì thi được may mắn
Nó giờ phải đi chơi rùi . Nó tiếp tục công việc đi chơi ngoài phố. Đi đên một shop nào đấy , nó thấy đẹp nên đi vào mưa vào bộ đồ thử xem
Nó thanh toán tiền ấy bằng một cái thẻ rất là lạ . Tới người nhân viên cầm lấy cũng run run . Rốt cuộc thẻ ấy là thẻ gì thế .
Loay hoay mãi , nó cũng đã chọn được ba bộ đồ ưng í , đáng yêu như trên ấy . Nó xách quần áo , đem lên xe . Nó suy nghĩ xem nên làm gì rồi quyết định mua nước cái
Nó quyết định bỏ nhà đi bụi . Haha . Đó đang đi đến nhà Gia Bảo , Gia Huy , Đức Anh ăn nhờ ở đậu vài bữa . Trên xe , nó đang chạy với tốc độ 75km/h rồi bỗng nhiên dừng lại đột ngột . Mắt nó buồn đi , gương mặt lạnh lạnh , tựa đầu vào cửa sổ . Suy ngẫm
_Tại sao lại bắt bản thân phải vui lên tuy con tim rất buồn
Nó tựa vào đấy khoảng 5 phút . Nhưng trong 5 phút đó , Nhật Minh đã nhìn thấy hết tất cả . Lặng nhìn nó , lặng nhìn những cảm xúc trên khuôn mặt dễ thương của nó rồi lặng nhìn nó lái xe đi mất . Xem như chưa từng thấy gì . Nó lái xe đến nhà bọn kia chơi
*King Kong* - Nó nhấn chuông
_Nè , Đức Anh ra mở cữa đi – Gia Bảo kêu vi đang bận đọc truyện
_Hai anh em mấy người sao không ra mở cửa đi – Đức Anh than
_Tớ bận chơi với hai em này rồi – Gia Huy nói , hai bên tay là hai nhỏ ỏng ẹo mắt xanh tóc đỏ
_Hai thằng đáng ghét – Đức Anh giận rùi nè
Đức Anh chạy ra mở cửa cũng mất 5 phút . Nhà rộng thì khổ .
_Ơ , cậu à . Làm gì ở đây thế . Còn cái đó ( chỉ hai cái túi đựng quần áo nó mới mua ) là quá hả - Mắt sáng rỡ khi thấy quà
_Mơ đi . Cho vào nhà đi
_Ờ , vào đi
Nó đi chừng vài phút đến cái cửa thì Đức Anh chợt nhớ ra chuyện Gia Huy và hai nhỏ kia . Nhanh chóng hét nó
_Nè , khoan khoan đã Hải Băng
Thời gian như đứng lại . Nó nhìn bọn đó , đơ luôn . Gia Bảo và Gia Huy nhìn nó , đơ tại chỗ . Mặt nó tối sầm
_Hải … Hải…Băng … - Gia Huy run rẩy
_1… - Nó đếm
_Ơ – Gia Huy ngạc nhiên không hiểu
_2 …
_Hai em về trước đi , hôm sau hả lại – Gia Huy hối hả xô hai nhỏ kia ra cửa
_3
_Được rồi , được rồi . Họ về hết rồi
Nó bước vào , ngồi cạnh Gia Bảo . Mặt tối sầm lại . Đức Anh cũng ngồi gần nó còn Gia Huy thì đang quỳ xuống đấy . Sợ nó quở trách lắm cơ
_Hải Băng à , xin lỗi cậu nha
_Tớ đâu phải cái gì của cậu mà xin lỗi
_Xin lỗi mà . Bọn mình là bạn thân từ nhỏ chứ đâu xa lạ gì đâu chứ . Vả lại cậu còn là bảo mẫu của bọn mình nữa
Khi bọn nó còn nhỏ , nó đã được ba mẹ của Gia Bảo – Gia Huy , Đức Anh đồng ý cho nó là đứa dạy dỗ mọi người . Nó giỏi từ nhỏ rồi . Mỗi khi cái bọn này quậy là nó phạt nhiều trò rất quái ác . Như là cho Đức Anh đu cây 3 tiếng , còn có thể giúp cái bọn này tăng cường thể lực luôn ấy chứ . Còn Gia Bảo thì nó biết hắn ta sợ độ cao nên cho chơi mấy trò chơi mạo hiểm vài vòng cho tởn . Gia Huy sợ ma cho nên đi hai ba vòng nhà ma . Làm thế họ sẽ tởn tới già
Gia Huy để ý cái chân nó
_Hai cái lỗ gì thế kia
_Để ý quá ha . Cái này do rắn cắn
_Sao rắn lại cắn , có chết không vậy – Gia Bảo nhát
_Lúc đóng phim , có cảnh tớ bị rắn cắn . Đúng ra là bị rắn không độc cắn . Nhưng nhờ một người mà tớ ra như thế đấy . May mà kịch bản là Duy Khánh hút máu ra chứ không chết tại chổ rồi
_Ai làm chuyện đó chứ - Đức Anh
_Kim Lan đó . Người mà đúng ra từ đầu phải đóng cái vai này
_Cô ta ghen tức sao . Vì cậu cướp vai cô ta – Gia Huy nói
_Ai cướp vai hồi nào – Nó lấy cái gối đập vô đầu Gia Huy . Mà đập thế đâu có đau đâu nhỉ , kiếm cây búa gõ đã lắm í
Cùng lúc đó , Đức Anh phát hiện trên vai nó còn có một vết thương
Mình dạo này phải ôn thi đây . Hơi bị bận nên lâu lâu mới viết chap được . Tối đa là 2 tuần nữa sẽ viết cháp như bình thường
_Cái gì thế kia – Đức Anh
_Một vết thương thôi
_Cậu sống thế nào mà thương tích đầy mình thế - Gia Huy
_Ăn ở có phước nên thế . Haizz … Cũng nhờ cái đoàn phim chết tiệt đấy
_Ah . Tớ sẽ phá banh cái phim trường đó – Đức Anh vùng lên
_Nè nè – Nó xua xua tay – Cái đó là phim trường của công ty mình đó , đừng có phá
_Ờ , ờ - Đức Anh sựng lại
Chuyện này cũng là nhờ cô gái tên Kim Lan làm cho nó đấy . Chỉ là một clip ngắn vài chục phút thôi mà , làm gì mà thù hận ghê thế . Cảnh mà nó bỏ bữa tiệc , bước tới một chổ vắng vẻ . Tên Duy Khánh đi theo nó .
_Em không thích chỗ này sao
Nó gật đầu
_Xin lỗi , tự nhiên lại lôi em vào đây
Có một vật hơi to to , trọng lượng trung bình . Sức tổn thương cũng không nhẹ . Nó đang rơi xuống chổ nó . Nhưng mà , cảnh này không có trong kịch bạn , nhưng điều mà bây giờ Duy Khánh làm là … bảo vệ nó . Hắn ta xông vào làm nó ngã nhào . Trước khi cái vật to to ấy rớt xuống , trước khi Duy Khánh đè nó nằm trên đất , nó đã kịp xoay người bảo vệ hắn ta . Chẳng biết tại sao nó lại làm như thế . Chính nó cũng không hiểu . Nhưng quan trọng là phần vai và lưng của nó có một chút máu . Duy Khánh nâng nó lên , hơi thở nó vẫn nhịp nhàng , mặt vẫn không có cảm giác đau khiến Duy Khánh hơi một chút nghi ngờ . Nó và Duy Khánh liếc qua máy quay và Thanh Phong tí . Họ đang ám hiệu là máy quay vẫn đang chạy . Ôi , mọi người ác với nó quá . Bây giờ nghĩ lại mới thấy nó có sức mạnh phi thường ,bị thương mà đi dạo , mua sắm tùm lum
_Em có sao không – Cái này ngoài luồn nhưng phải cố moi ra cái gì đó để diễn . Nhưng sao mặt đỏ thế
Nó lắc đầu . Bây giờ phải diễn kịch câm dù đâu có trong kịch bản
_Chắc đau lắm nhỉ
Nó lại lắc , tội cho Duy Khánh cứ như người độc thoại ấy
_Để anh dìu em , hình như chân em cũng bị thương nhỉ
Không hiểu sao mặt Duy Khánh hơi đỏ tí và một thoáng bối rối . Nhưng có một điều mà mọi người chưa hẳn đã biết . Khi nãy hai đứa đè nhau thì đã chạm môi nhau luôn rồi . Duy Khánh không ngại cũng là lạ nhưng mà sao mặt nó không thoáng chút biểu cảm . Chẳng biết có phải nụ hôn đầu của nó và Duy Khánh không nhỉ .
Trở về hiện thực , nó nói vói bọn Gia Huy , Gia Bảo và Đức Anh :
_Lời tiên tri sắp thành hiện thực rồi
_Nó sẽ đến sao – Cả bọn kia ngẩn người
_Nó đến không quan trọng nhưng cậu ấy Gia Huy , cái tật sát gái không bỏ à
_Xin lỗi nha , nó ngấm vào máu rồi – Gia Huy cười khẩy
_Sau này phải kiếm cô nào trị ấy
Cả bọn cười rộ lên
“Tại sao em lại cười cơ chứ . Nỗi đau của em quá nhiều rồi”
Nó nhắn tin cho anh nó : “Em ngủ ở chổ 3 thằng khùng ấy”
Sáng sớm , Hải Đăng liền chạy đến chổ bọn nó . Trong đó có cả Duy Khánh và Nhật Minh . Tới nhà , Hải Đăng bấm chuông inh ỏi nhưng không có tính hiệu trả lời . Rồi Hải Đăng lấy chìa khóa tra ổ rồi mở luôn ( có chìa khóa sơ cua mà ) . Cả bọn hắn xông vào . Phòng thứ nhất , không thấy . Phòng thứ hai , không thấy . Phòng thứ ba , kinh hãi . Cái quái gì đang diễn ra trước mặt bọn hắn thế này . Nó đang nằm giữa Gia Bảo , Gia Huy và Đức Anh . Cả ba ngủ ngon lành . Nhưng có một điều hơi kì kì . Cả bọn kia sao ngủ mà cứ ôm nó thế . Bọn hắn , đơ tại chổ . Hải Đăng lại gần nó , lay lay . Cũng may nó không thuộc dạng lười nên thức rất lẹ .
_Em đang làm gì thế - Hải Đăng
_Ngủ
_Sao lại ngủ với cái bọn này chứ . Em nên nhớ em là con gái
_Có gì đâu . Trước giờ cũng vậy mà
Nó đâu thấy ngại gì đâu . Trước giờ bọn này chơi chung , ăn chung , ngủ chung hoài à . Nó giật lấy đồng phục trên tay Hải Đăng , vào phòng tắm thay đồ .
_Em cậu tự nhiên thật đấy – Nhật Minh hỏi
_Ờ , không hiểu được nó
_Không biết vết thương cô ấy có gì không – Duy Khánh thì thầm
_Vết thương gì cơ – Hải Đăng hỏi lại
_À , không có gì đâu – Duy Khánh chối
Đăng một ít trước khi thi . Mong kì thi được may mắn
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.