Dùng Cả Cuộc Đời Để Nói: Em Yêu Anh
Chương 41
Mary Balogh
18/03/2015
Phim giả liệu tình thật
Sáng sớm, trong lúc mọi người đang ăn sáng thì nó bước xuống với hình dạng đôi chút khác lạ. Mọi người nhìn nó ngạc nhiên, quái lạ đến bất ngờ
_Cái tóc của cậu bị cái gì thế - Đức Anh hỏi nó
_Chẳng có cái gì đâu – Nó nói
_Còn nói không có, tóc chị chuyển sang vài sợi đỏ kìa – Thanh Phong nói
_Đỏ thì có sao đâu chứ. Mấy người ăn từ từ đi, em đến phim trường trước – Nó nói xong rồi phóng lên xe đi trước
_Nè nè – Mọi người cũng vội buông đũa xuống rồi chạy đi luôn
Rồi thêm hai chiếc xe chở bọn hắn đến phim trường. Hôm nảy cả bọn phải đóng phim mà. Mọi người ngồi trong phòng hóa trang để thợ trang điểm và vừa đọc kịch bản. Nó nhìn cái kịch bản mà mặt mày nhăn nhó
_Cái này là cái quái gì thế
_Tốt nhất là em nên tự chấp nhận đi – Duy Khánh nói
_Không cần anh quan tâm
Cái kịch bản này cứ như phim khoa học viễn tưởng. Nó là một thiên thần, Duy Khánh là người phàm, Nhật Minh là ác quỷ. Bọn họ gặp nhau ở nhân thế và có một cuộc tình tay ba. Nó cuối cùng chọn Duy Khánh và bị Nhật Minh ngăn cản và hãm hại. Chú Hawa Kahoma này đúng là điên mà, chọn người gương mặt lạnh làm thiên thần, quái lạ hết sức.
_Mọi người chuẩn bị xong chưa – Thanh Phong từ ngoài kêu vào
_Ok – Cả bọn đồng thanh
Thế rồi cả bọn lếch thếch đi đến một cái phòng trắng và bắt đầu là cảnh quay của nó. Nó đứng bên cửa sổ cầm quyển sách đi qua đi lại rồi bỗng dưng lại bỏ sách xuống, gương mặt trầm tư. Nó đứng trên cửa sổ rồi phóng xuống, nàng thiên thần đã trốn khỏi tiên giới.
Nó đến một thành phố của hạ giới với đôi mắt hết sức ngố về những cảnh vật lạ lẫm (giả bộ thôi à). Và trên đường nó đi nó gặp một chàng trai lạnh lùng với đôi mắt sắc lẽm. Đó chính là Nhật Minh, chàng trai ác quỷ. Theo như kịch bản thì ác quỷ đã phải lòng thiên thần từ lần đầu gặp mặt. Thế nhưng hai người lại lướt qua nhau đến khi sánh vai thì lại có cảm giác là lạ. Bất giác hai người nhìn nhau
_Anh là… - Nó nhìn Nhật Minh thắc mắc
_Theo như linh cảm của tôi thì em chính là một thiên thần – Nhật Minh nhếch môi
Nó đạp chân Nhật Minh một phát
_Anh bỏ cái bản mặt đó được không
_Này, đang đóng phim đó – Nhật Minh phân tích
_Cắt – Thanh Phong lên tiếng – Chị à, chị làm cái gì mà phá hoài vậy hả
_Chị muốn thế thì sao? Cả em cũng muốn bị ăn đòn phải không
Chú Hawa Kahoma cầm kịch bản cuốn tròn rồi khõ cái đầu nó. Nó ngước lên nhìn chú ấy với đôi mắt ác quỷ
_Cháu bớt quậy thế được không. Với lại bây giờ cháu là thiên thần đấy nhá, đừng có nhìn chú bằng đôi mắt ác quỷ như thế
_Được thôi, làm việc nghiêm túc
Kịch bản sau đó là cả hai điều biết được thân thế của nhau. Nhật Minh có ý đồ uy hiếp nó. Nhật Minh tiến một bước, nó lùi một bước. Duy Khánh bắt đầu xuất hiện, thấy nó liễu yếu đào tơ (Minhol *bức xúc* : Liễu yếu đào tơ dữ lắm hen / Nó DK NM *kí đầu t.g* : Con nít không có quyền xen vào / Minhol *ức chế đi méc mami* ) nên vào giúp nó. Duy Khánh đứng trước mặt nó che chắn cho nó. Nó nhìn Duy Khánh nở một nụ cười đểu
Ngay lập tức hai cục thịt cộng lại cả trăm kí nằm dài trên đường, với lại Duy Khánh còn nằm trên người Nhật Minh nữa ( do Hải Băng đạp đấy mà)
_HẢI BĂNG – Cả đám người hét lên
Nó đứng chống nạnh cười hả hê sau vài phút rồi lại lấy vẻ lạnh lùng thường ngày. 3 tiếng sau, cảnh một mới được quay xong. Mọi người trở về nhà với gương mặt mệt mỏi. Nó bước lên phòng, có một người thuận đường nên đi theo nó
_Này, Hải Băng
_Gì – Nó quay qua nhìn Nhật Minh
_Xem ra tóc đỏ cũng đẹp quá chứ
_Không cần anh khen, tôi tự biết rồi – Nó nói rồi vuốt một lọn tóc
_Cái này cho em nè – Nhật Minh đưa nó cái cài rồi biến về phòng
Nó nhìn cái cài màu đỏ có hai cái sừng ác quỷ chợt mĩm cười rồi cài lên đầu. Nó bước vào phòng nhìn cái đầu. Xem ra cũng xinh ấy chứ, hai màu đỏ kết hợp rất giống ác quỷ. Bỗng nhiên nó chợt mĩm cười.
Sáng sớm, trong lúc mọi người đang ăn sáng thì nó bước xuống với hình dạng đôi chút khác lạ. Mọi người nhìn nó ngạc nhiên, quái lạ đến bất ngờ
_Cái tóc của cậu bị cái gì thế - Đức Anh hỏi nó
_Chẳng có cái gì đâu – Nó nói
_Còn nói không có, tóc chị chuyển sang vài sợi đỏ kìa – Thanh Phong nói
_Đỏ thì có sao đâu chứ. Mấy người ăn từ từ đi, em đến phim trường trước – Nó nói xong rồi phóng lên xe đi trước
_Nè nè – Mọi người cũng vội buông đũa xuống rồi chạy đi luôn
Rồi thêm hai chiếc xe chở bọn hắn đến phim trường. Hôm nảy cả bọn phải đóng phim mà. Mọi người ngồi trong phòng hóa trang để thợ trang điểm và vừa đọc kịch bản. Nó nhìn cái kịch bản mà mặt mày nhăn nhó
_Cái này là cái quái gì thế
_Tốt nhất là em nên tự chấp nhận đi – Duy Khánh nói
_Không cần anh quan tâm
Cái kịch bản này cứ như phim khoa học viễn tưởng. Nó là một thiên thần, Duy Khánh là người phàm, Nhật Minh là ác quỷ. Bọn họ gặp nhau ở nhân thế và có một cuộc tình tay ba. Nó cuối cùng chọn Duy Khánh và bị Nhật Minh ngăn cản và hãm hại. Chú Hawa Kahoma này đúng là điên mà, chọn người gương mặt lạnh làm thiên thần, quái lạ hết sức.
_Mọi người chuẩn bị xong chưa – Thanh Phong từ ngoài kêu vào
_Ok – Cả bọn đồng thanh
Thế rồi cả bọn lếch thếch đi đến một cái phòng trắng và bắt đầu là cảnh quay của nó. Nó đứng bên cửa sổ cầm quyển sách đi qua đi lại rồi bỗng dưng lại bỏ sách xuống, gương mặt trầm tư. Nó đứng trên cửa sổ rồi phóng xuống, nàng thiên thần đã trốn khỏi tiên giới.
Nó đến một thành phố của hạ giới với đôi mắt hết sức ngố về những cảnh vật lạ lẫm (giả bộ thôi à). Và trên đường nó đi nó gặp một chàng trai lạnh lùng với đôi mắt sắc lẽm. Đó chính là Nhật Minh, chàng trai ác quỷ. Theo như kịch bản thì ác quỷ đã phải lòng thiên thần từ lần đầu gặp mặt. Thế nhưng hai người lại lướt qua nhau đến khi sánh vai thì lại có cảm giác là lạ. Bất giác hai người nhìn nhau
_Anh là… - Nó nhìn Nhật Minh thắc mắc
_Theo như linh cảm của tôi thì em chính là một thiên thần – Nhật Minh nhếch môi
Nó đạp chân Nhật Minh một phát
_Anh bỏ cái bản mặt đó được không
_Này, đang đóng phim đó – Nhật Minh phân tích
_Cắt – Thanh Phong lên tiếng – Chị à, chị làm cái gì mà phá hoài vậy hả
_Chị muốn thế thì sao? Cả em cũng muốn bị ăn đòn phải không
Chú Hawa Kahoma cầm kịch bản cuốn tròn rồi khõ cái đầu nó. Nó ngước lên nhìn chú ấy với đôi mắt ác quỷ
_Cháu bớt quậy thế được không. Với lại bây giờ cháu là thiên thần đấy nhá, đừng có nhìn chú bằng đôi mắt ác quỷ như thế
_Được thôi, làm việc nghiêm túc
Kịch bản sau đó là cả hai điều biết được thân thế của nhau. Nhật Minh có ý đồ uy hiếp nó. Nhật Minh tiến một bước, nó lùi một bước. Duy Khánh bắt đầu xuất hiện, thấy nó liễu yếu đào tơ (Minhol *bức xúc* : Liễu yếu đào tơ dữ lắm hen / Nó DK NM *kí đầu t.g* : Con nít không có quyền xen vào / Minhol *ức chế đi méc mami* ) nên vào giúp nó. Duy Khánh đứng trước mặt nó che chắn cho nó. Nó nhìn Duy Khánh nở một nụ cười đểu
Ngay lập tức hai cục thịt cộng lại cả trăm kí nằm dài trên đường, với lại Duy Khánh còn nằm trên người Nhật Minh nữa ( do Hải Băng đạp đấy mà)
_HẢI BĂNG – Cả đám người hét lên
Nó đứng chống nạnh cười hả hê sau vài phút rồi lại lấy vẻ lạnh lùng thường ngày. 3 tiếng sau, cảnh một mới được quay xong. Mọi người trở về nhà với gương mặt mệt mỏi. Nó bước lên phòng, có một người thuận đường nên đi theo nó
_Này, Hải Băng
_Gì – Nó quay qua nhìn Nhật Minh
_Xem ra tóc đỏ cũng đẹp quá chứ
_Không cần anh khen, tôi tự biết rồi – Nó nói rồi vuốt một lọn tóc
_Cái này cho em nè – Nhật Minh đưa nó cái cài rồi biến về phòng
Nó nhìn cái cài màu đỏ có hai cái sừng ác quỷ chợt mĩm cười rồi cài lên đầu. Nó bước vào phòng nhìn cái đầu. Xem ra cũng xinh ấy chứ, hai màu đỏ kết hợp rất giống ác quỷ. Bỗng nhiên nó chợt mĩm cười.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.