Dùng Cả Cuộc Đời Để Nói: Em Yêu Anh
Chương 63
Mary Balogh
18/03/2015
Nhật Minh ôm laptop suốt đêm để điều tra những vụ việc xảy ra đối với mẹ mình. Và nếu vùi đầu vào công việc, Nhật Minh có thể tạm ngưng suy nghĩ về nó. Nhật Minh dùng 1 ngày 1 đêm để điều tra, cậu nhớ rằng trên trang sức của mẹ có thiết bị định vị nên dành thời gian nghiên cứu và xác định vị trí.
Sáng hôm sau, nó đi đến chổ mẹ Nhật Minh. Bước vào trong căn nhà kho đó thấy một phụ nữ khắp thường thương tích vì bị roi hành hạ. Nó nhếch môi. Nó từng bước từng bước lại gần, dùng tay nâng mặt bà ta rồi nhìn. Bà ta mặt mài xơ xác, bị roi hành hạ đến ngất luôn. Nó cầm lấy lô nước muối tạt vào mặt bà ta khiến bà ta tỉnh dậy và vết thương rất đau.
_Hành hạ nhiêu đó đủ rồi, tất cả ra ngoài đi
Đàn em nó ra ngoài hết, còn mình nó ngồi trên ghế đối diện với bà ta
_Bà biết tôi không
_Cô là ai. Sao lại bắt tôi
_Hải Băng. Chúng ta đã từng gặp nhau mà
*Đoàng*- Vừa nói xong, nó tặng bà ta một viên đạn vào chân trái
_A…Đứa bé đó. Cô…
*Đoàng* - Một viên vào chân còn lại
_Người tôi yêu quý nhất đã bị bà sát hại. Và đây là cái giá mà bà phải trả
Nó nhìn bà ta với ánh mắt sắc lạnh, bà ta nhìn nó với ánh mắt thù hận. Bà ta cố gắng đứng lên, đứng đối diện với nó. Nhưng mà hai chân không thể trụ vững, bà ta ngã xuống đau đớn. Bà ấy nghiến răng, nắm chặt tay và nói với nó
_Đêm hôm đó đáng lẽ ra mi phải chết. Nhanh chóng thôi sẽ có người đưa ta ra khỏi nơi dơ bẩn này
*Đoàng* - Một viên vào cánh tay phải
_Cứu sao. Có cứu được bà thì bà sống yên ổn được chắc. Bằng chứng ăn hối lộ đã được tôi đưa đến cảnh sát, và bằng chứng ngoại tình tôi đã gửi đến chồng bà. Bà có thể sống yên ổn không
_Mi… Mi đáng ghét y như mẹ mi
*Đoàng*- Một viên vào cánh tay còn lại
_Tứ chi có đủ rồi chứ nhỉ. Tôi không dư hơi mà nói chuyện với bà. Từ lúc này, bà sẽ phải chết
Nó chỉa súng vào thẳng thái dương của bà ta
*Rầm* - Cánh cửa bật mở
_Mẹ/em/Hải Băng
~~~Quay lại chuyện của 30’ trước~~~
Trong một căn phòng Vip trong quán bar. Nhật Minh đứng đối diện với Sơn. Theo như camera trên phố mà Nhật Minh tìm kiếm được, Sơn là người đưa mẹ Nhật Minh vào trong xe như thế có nghĩa là cậu ta biết bà ấy ở đâu. Sơn lại là người thân với Nhật Minh, không dám ngờ là cậu ta lại làm vậy. Và bây giờ, Nhật Minh đang cố gắng tra hỏi chổ ở của mẹ
_Cậu biết chổ mẹ tôi phải không
_Tôi không biết
_Cậu rất trung thành với tôi mà, nghe lời sai khiến của ai mà làm thế
Sơn là người thân cận của nó, cũng là của Nhật Minh. Cả hai người cũng đều có ơn với Sơn, cậu đang đứng trong tình thế khó xử. Và cuối cùng tình thế ép buộc, Sơn đành nói chổ cho Nhật Minh biết. Đành mong nó tha lỗi vậy.
Cho dù như thế nhưng khi lại sắp tới căn nhà kho, Nhật Minh và tất cả mọi người gặp phải thuộc hạ của nó cho nên hai bên có đánh với nhau. Những cô nàng không biết võ thì tìm chổ nào kín đáo mà núp, khi đánh xong mới dám chui ra.
~~~ Trở về thực tại ~~~
_Hải Băng, em đang làm cái gì thế - Hải Đăng hỏi nó
_Trả thù cho mẹ
_Trả thù, dì ấy… - Trạng thái Hải Đăng hiện tại rất khó diễn tả
Trạng thái của mọi người là chết đứng luôn. Lời nói của nó mọi người đều tin, liệu mọi người có tin đây là sự thật. Và Nhật Minh, cậu ta sẽ nghĩ sao
_Con trai…
_Bà câm đi, sự sống của bà chấm dứt tại đây, không ai có thể kéo dài nó được
_Em/Hải… - Mọi người nói chưa thành câu thì
*Đoàng* - Phát súng ngay giữa thái dương
Một khi nó đã kiên quyết, và nhất là việc trả thù cho mẹ nó thì không ai có thể làm nó lung lay ý định. Và mọi người nhìn nó kinh ngạc. Bà ta chết ngay tức khắc, không kịp để la lên dù chỉ 1 tiếng.
Người con gái Nhật Minh yêu lại giết chết mẹ cậu ấy
Sáng hôm sau, nó đi đến chổ mẹ Nhật Minh. Bước vào trong căn nhà kho đó thấy một phụ nữ khắp thường thương tích vì bị roi hành hạ. Nó nhếch môi. Nó từng bước từng bước lại gần, dùng tay nâng mặt bà ta rồi nhìn. Bà ta mặt mài xơ xác, bị roi hành hạ đến ngất luôn. Nó cầm lấy lô nước muối tạt vào mặt bà ta khiến bà ta tỉnh dậy và vết thương rất đau.
_Hành hạ nhiêu đó đủ rồi, tất cả ra ngoài đi
Đàn em nó ra ngoài hết, còn mình nó ngồi trên ghế đối diện với bà ta
_Bà biết tôi không
_Cô là ai. Sao lại bắt tôi
_Hải Băng. Chúng ta đã từng gặp nhau mà
*Đoàng*- Vừa nói xong, nó tặng bà ta một viên đạn vào chân trái
_A…Đứa bé đó. Cô…
*Đoàng* - Một viên vào chân còn lại
_Người tôi yêu quý nhất đã bị bà sát hại. Và đây là cái giá mà bà phải trả
Nó nhìn bà ta với ánh mắt sắc lạnh, bà ta nhìn nó với ánh mắt thù hận. Bà ta cố gắng đứng lên, đứng đối diện với nó. Nhưng mà hai chân không thể trụ vững, bà ta ngã xuống đau đớn. Bà ấy nghiến răng, nắm chặt tay và nói với nó
_Đêm hôm đó đáng lẽ ra mi phải chết. Nhanh chóng thôi sẽ có người đưa ta ra khỏi nơi dơ bẩn này
*Đoàng* - Một viên vào cánh tay phải
_Cứu sao. Có cứu được bà thì bà sống yên ổn được chắc. Bằng chứng ăn hối lộ đã được tôi đưa đến cảnh sát, và bằng chứng ngoại tình tôi đã gửi đến chồng bà. Bà có thể sống yên ổn không
_Mi… Mi đáng ghét y như mẹ mi
*Đoàng*- Một viên vào cánh tay còn lại
_Tứ chi có đủ rồi chứ nhỉ. Tôi không dư hơi mà nói chuyện với bà. Từ lúc này, bà sẽ phải chết
Nó chỉa súng vào thẳng thái dương của bà ta
*Rầm* - Cánh cửa bật mở
_Mẹ/em/Hải Băng
~~~Quay lại chuyện của 30’ trước~~~
Trong một căn phòng Vip trong quán bar. Nhật Minh đứng đối diện với Sơn. Theo như camera trên phố mà Nhật Minh tìm kiếm được, Sơn là người đưa mẹ Nhật Minh vào trong xe như thế có nghĩa là cậu ta biết bà ấy ở đâu. Sơn lại là người thân với Nhật Minh, không dám ngờ là cậu ta lại làm vậy. Và bây giờ, Nhật Minh đang cố gắng tra hỏi chổ ở của mẹ
_Cậu biết chổ mẹ tôi phải không
_Tôi không biết
_Cậu rất trung thành với tôi mà, nghe lời sai khiến của ai mà làm thế
Sơn là người thân cận của nó, cũng là của Nhật Minh. Cả hai người cũng đều có ơn với Sơn, cậu đang đứng trong tình thế khó xử. Và cuối cùng tình thế ép buộc, Sơn đành nói chổ cho Nhật Minh biết. Đành mong nó tha lỗi vậy.
Cho dù như thế nhưng khi lại sắp tới căn nhà kho, Nhật Minh và tất cả mọi người gặp phải thuộc hạ của nó cho nên hai bên có đánh với nhau. Những cô nàng không biết võ thì tìm chổ nào kín đáo mà núp, khi đánh xong mới dám chui ra.
~~~ Trở về thực tại ~~~
_Hải Băng, em đang làm cái gì thế - Hải Đăng hỏi nó
_Trả thù cho mẹ
_Trả thù, dì ấy… - Trạng thái Hải Đăng hiện tại rất khó diễn tả
Trạng thái của mọi người là chết đứng luôn. Lời nói của nó mọi người đều tin, liệu mọi người có tin đây là sự thật. Và Nhật Minh, cậu ta sẽ nghĩ sao
_Con trai…
_Bà câm đi, sự sống của bà chấm dứt tại đây, không ai có thể kéo dài nó được
_Em/Hải… - Mọi người nói chưa thành câu thì
*Đoàng* - Phát súng ngay giữa thái dương
Một khi nó đã kiên quyết, và nhất là việc trả thù cho mẹ nó thì không ai có thể làm nó lung lay ý định. Và mọi người nhìn nó kinh ngạc. Bà ta chết ngay tức khắc, không kịp để la lên dù chỉ 1 tiếng.
Người con gái Nhật Minh yêu lại giết chết mẹ cậu ấy
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.