Dùng Cả Cuộc Đời Để Nói: Em Yêu Anh
Chương 20: Một khoảng trời , một trái tim
Mary Balogh
18/03/2015
Suốt cả một tiết Ngọc Nhi cứ lao đầu vào học , làm lơ Gia Bảo . Nó ở lớp đối diện cứ ngó qua nhìn mà hết sức mắc cười . Tội nghiệp cho thằng bạn ngây thơ của nó quá . Hôm nay là ngày kiểm tra về Âm nhạc của lớp nó .
_Hải Băng – Tiếng cô giáo ngồi cạnh cây piano kêu nó (Ai bảo là chữ B nên bị kêu đầu tiên) – Em lên bảng kiểm tra bài , em có thể chọn một bài tùy thích
_Nhưng em không thích hát – Nó đứng lên , nhìn thẳng vào mặt cô mà nói
_Không được , thế thì em nhận điểm 0 đi
_Em hát đi , giọng em hay thế mà – Hải Đăng nói nhỏ với nó
_Không thích – Nó nói thật nhỏ với Hải Đăng , rồi xoay qua nói với cô giáo – Em có thể chọn cách kiểm tra khác
_Cách gì , em nói thể xem
_Đàn cho các bạn hát
_Được đó cô , cô cho bạn ấy làm thử đi . Nếu bạn ấy đàn sai bất kì nhịp nào hay hát không được thì cô có thể cho bạn ấy không đạt – Một giọng nào đó phát lên cố ý muốn nó rớt trong kì kiểm tra này
“ Trường THPT còn hơn trường đào tạo nghệ sĩ nữa , thiệt tình” – Dòng suy nghĩ của nó
_Được thôi – Nó nói
_Hải Đăng , tới lượt em – Giọng bà cô lại phát lên
Hải Đăng đứng lên , đứng ngập ngừng . Trước giờ Hải Đăng không thích hát trong lớp này chút nào . Nhưng bây giờ chắc sẽ có thay đổi chút ít
_Cô ơi , hay là cho tụi em hát nhóm đi . Hát chung với Duy Khánh và Nhật Minh
_Nè nè . Lôi đồng đội ra vậy đó hả - Duy Khánh và Nhật Minh nhìn Hải Đăng thật khó chịu
_Lên lẹ lẹ đi – Hải Đăng lôi hai thằng bạn mình lên
Những ngòn tay khẽ va chạm vào phím đàn . Tiếng nhạc được vang lên nhẹ nhàng , thanh thoát . Những câu hát cũng dược thốt lên
ipsul kkeute maechyeoinneun mal
neoman bomyeon hagosipeun mal
neomu sojunghae akkyeoduryeogo
chamgo tto chamneun mal
hal su isseo haengbokhan geu mal
bareumjocha dalkomhan geu mal
jeil joheun nal jeil meotjige
nege haejugo sipeun geu mal
neoreul saranghae saranghae saranghanda
hanbeon dubeoneul malhaedo mojaraseo
akkiji motae sumgiji motae
soljikhan nae mameul gobaegeul hae
jeongmal neomani neomani jeonbuin nan
neoreul bogo tto anado beokchaneun nan
malhal ttae mada dasi seolleseo
swiun jeok eopdeon geu mal
neoreul saranghae
… - Vẫn còn nữa nhá ( My heart is beating – Bài hát )
Thời gian như lắng đọng , các lớp học còn lại im thinh thích chỉ để nghe được tiếng đàn và giọng hát . Một số học sinh đã bỏ lớp mà đứng trước của lớp nó để nghe giọng hát ba hoàng tử - Một giọng hát ngọt ngào
Sau vài phút , cuối cùng ba người này cũng hát xong . Ngoài cửa lớp cũng được tảng ra bớt
_Được rồi , các em vào chổ ngồi đi . Đạt hết – Cô giáo nói – Bạn tiếp theo bla bla
Suốt cả một tiết học , nó cứ đàn đàn và đàn (Nhìn mà tội) . Đàn cả một tiết mà nhìn ngón tay như muốn rụng rời . Hải Đăng cũng rất lo cho tay nó nhưng sau mặt nó cũng không có một tí biểu cảm nào cả
Hiện giờ trong lớp 11a1 , Gia Bảo cứ nhìn Ngọc Nhi hoài luôn . Ngọc Nhi cũng biết chứ , nhưng nhỏ không cho phép mình nhìn vào đôi mắt ấy . Ngọc Nhi sợ mình sẽ yếu đuối mà không dám từ bỏ Gia Bảo mất thôi . Dường như bây giờ Gia Bảo đã chịu không nỗi nữa rồi . Gia Bảo đập bàn một cái rồi nằm lấy cổ tay nhỏ
_Em đã làm tôi chịu đựng không nỗi nữa rồi . Đi theo tôi mau (Đổi cách xưng hô hồi nào thế nhỉ)
_Anh buông tôi ra (Đúng là tùy hoàn cảnh mà người ta thay đổi)
Ngọc Nhi có nói nhiều cũng vô ích , giờ bị Gia Bảo lôi đi rồi . Bảo My định đứng lên cứu Ngọc Nhi nhưng Đức Anh đã ngăn cản . Ánh mắt như nói là cứ để họ tự giải quyết chuyện của nhau . Gia Bảo lôi Ngọc Nhi xuống dưới sân , nhưng trên đường đã đi ngang lớp của Thanh Thúy . Mắt Thanh Thúy nhanh chóng tối sầm . Còn nó , giờ đã chuyển qua tiết khác . Nó đang mĩm cười nhìn Gia Bảo và Ngọc Nhi . Còn sách vở ghi chép trong tiết này thì đưa Hải Đăng chép giùm . Ngọc Nhi giờ đây được đưa đến một góc khuất trong sân vườn trường
_Em thật quá đáng . Sau mới qua một đêm mà thay đổi như thế này cơ chứ
_Tôi không thay đổi gì cả . Không cần anh quan tâm
_Em muốn tránh mặt tôi sao
_Tôi không trốn ai cả
Bất chợt Gia Bảo ôm lấy Ngọc Nhi khiến nhỏ vô cùng bất ngờ . Lại còn bất ngờ hơn khi câu nói của Gia Bảo thì thầm bên tai
_Em không biết rằng tôi thích em sao
Vì bất ngờ quá nên Ngọc Nhi đã bị đơ , cứ đứng yên cho ai đó ôm
_Nếu em làm như vậy sẽ làm tôi đau đấy . Em biết không
_Gia Bảo… – Ngọc Nhi nghẹn ngào nhìn trân trân vào mắt Gia Bảo – Xin lỗi … nhưng tôi
Oa . Thêm một cái bất ngờ làm Ngọc Nhi đơ tiếp . Hiện tại Gia Bảo đang chặn lời nói của Ngọc Nhi bằng một cái kiss . Second Kiss của hai người bọn họ . Ngọc Nhi thật yếu đuối mà , muốn làm gì thì làm cho tốt vào đi chứ . Nở lòng nào xiêu lòng với Gia Bảo mất rồi
Chậc chậc . Đã 3 phút rồi cơ đấy , khó khăn lắm Ngọc Nhi mới đẩy được Gia Bảo ra . Ngọc Nhi ngồi vào cái ghế đá gần đó và … khóc
_Này này – Gia Bảo lay nhỏ - Sao em khóc vậy , anh không giỏi dỗ dành con gái khi khóc đâu – Gia Bảo lại một lần ôm lấy nhỏ
_Đừng đối xử tốt với tôi như lúc này . Tôi sợ mình sẽ không còn can đảm để quên anh
_Anh nhất định sẽ khiến mình ở mãi trong tim em mà thôi
_Nhưng Thanh Thúy sẽ xứng đáng với anh hơn . Gia cảnh hai người rất xứng
_Anh không có ham tiền đâu . Anh chỉ ham cô gái trước mặt mình thôi
Gia Bảo để sát mặt vào mặt Ngọc Nhi . Nhỏ đỏ mặt sợ bị khóa môi thì liền lấy tay che lại . Gia bảo cười rồi lại lôi Ngọc Nhi vào trong lớp . Hai người này có biết chăng nó đang cười trong lớp rất là gian . Nó lôi điện thoại ra bấm bấm , xử lí một số sự liệu rồi đá qua một số điện thoại khác . Nó xoay qua Duy Khánh và Nhật Minh
_Có muốn xem ké một dữ liệu quan trọng không
_Thử xem
Thế là nó gửi kèm theo lời nhắn : “Đeo tai nghe , tránh cho người khác chú ý . Không nên nói với đương sự . Tập trung ở sân sau”
Gia Huy , Đức Anh , Thanh Phong , Bảo My , Anh Thư , Hải Đăng , Duy Khánh , Nhật Minh đều nhận được đoạn ghi âm của nó
Sau 5 phút
_Phụt … Hahahaha – Tiếng cười rõ có duyên của bọn con trai , còn các cô gái cúi mặt xuống cười lắm luôn
_Gì vậy – Ngọc Nhi và Gia Bảo hỏi mọi người
_À ! Hèhè ! Không có gì đâu
_Nhìn mặt mấy cậu là biết có chuyện rồi nè . Giấu tui phải không hả
_Không có gì đâu . Thưa cô , em xin ra ngoài có chút việc ạ
_Em cũng thưa cô
_Chào cô em đi
Gia Huy , Đức Anh và Bảo My nhanh chóng lẽn trốn . Ra sân sau thì gặp bọn nó . Cả bọn ngồi luôn xuống đất . Cười như chưa từng được cười
_Hải Băng à , sao mà cậu hay quá dậy – Đức Anh nói
_Mình mà – “Hay quá , ghép xong được một cặp”
_Cái khúc ghi âm đó thiệt chuẩn mà . Tung lên mạng thì vui phết – Gia Huy giơ điện thoại lên
_Anh em với nhau mà ác vậy đó hả - Hải Đăng nhìn rồi nói
_Thôi vào lớp đi . Kẻo hai đứa đó nó nghi nữa – Nó nói
_Được rồi , tôi vô sẽ xử cái tên Gia Bảo này – Bảo My nói
Thanh Phong chợt nắm kéo Bảo My lại
_Chuyện của hai đứa nó , xử làm chi cho mang họa
_Tui xử kệ tui . Liên quan gì đến anh
_Uhm thì không liên quan – Thanh phong đút hai tay vào túi rồi biến đâu đó
“Hứ ! Cái tên đáng ghét . Mình cũng bị cái tên này cưỡng hôn tận hai lần , giống như Ngọc Nhi . Có khi nào …A ! Sao mình lại suy nghĩ tầm bậy vậy nè” – Bảo My tự kĩ vừa nghĩ vừa tự kí đầu mình
“Chỉ còn hai đôi nữa thôi . Hai cái đôi này rắc rối quá , làm sao để ghép đây” – Nó suy nghĩ về hai cặp kia . Sao nó không tự ghép đôi bản thân mình vậy
Trong lớp học nó cứ bấm điện thoại cho bọn kia . Nó muốn bọn Gia Bảo , Gia Huy , Đức Anh , Thanh Phong và Bảo My dọn vào nhà nó . Nó lại muốn chuyển về lại nhà anh nó vì một kế hoạch . Kế hoạch còn khó ăn hơn cả ghép đôi nữa
Giờ ra chơi , Gia Bảo nắm cổ tay Ngọc Nhi lôi ra cănteen trước sự ngỡ ngàng của các học sinh và trước sự thích thú của bọn nó . Nó đeo cho hai đứa , mỗi đứa một bên tay nghe .
Sau 5 phút , mặt Ngọc Nhi và Gia Bảo đỏ ngượng
_Công nhận là sến chúa luôn
_Cậu ăn hiếp tớ quá à nha Hải Băng – Gia Bảo nói , giơ tay định kí đầu nó
_Đâu có đâu . Cậu ăn hiếp mình đây nè – Nó chu mỏ lên rất ư là đáng yêu khiến nhiều con tim lỡ nhịp
Hải Đăng ôm nó vào lòng
_Nở lòng nào ăn hiếp đứa em gái yêu quý của anh hả
“Ừ thì đứa em gái yêu quý” – Có ai thắc mắc câu này không
_Hải Băng – Tiếng cô giáo ngồi cạnh cây piano kêu nó (Ai bảo là chữ B nên bị kêu đầu tiên) – Em lên bảng kiểm tra bài , em có thể chọn một bài tùy thích
_Nhưng em không thích hát – Nó đứng lên , nhìn thẳng vào mặt cô mà nói
_Không được , thế thì em nhận điểm 0 đi
_Em hát đi , giọng em hay thế mà – Hải Đăng nói nhỏ với nó
_Không thích – Nó nói thật nhỏ với Hải Đăng , rồi xoay qua nói với cô giáo – Em có thể chọn cách kiểm tra khác
_Cách gì , em nói thể xem
_Đàn cho các bạn hát
_Được đó cô , cô cho bạn ấy làm thử đi . Nếu bạn ấy đàn sai bất kì nhịp nào hay hát không được thì cô có thể cho bạn ấy không đạt – Một giọng nào đó phát lên cố ý muốn nó rớt trong kì kiểm tra này
“ Trường THPT còn hơn trường đào tạo nghệ sĩ nữa , thiệt tình” – Dòng suy nghĩ của nó
_Được thôi – Nó nói
_Hải Đăng , tới lượt em – Giọng bà cô lại phát lên
Hải Đăng đứng lên , đứng ngập ngừng . Trước giờ Hải Đăng không thích hát trong lớp này chút nào . Nhưng bây giờ chắc sẽ có thay đổi chút ít
_Cô ơi , hay là cho tụi em hát nhóm đi . Hát chung với Duy Khánh và Nhật Minh
_Nè nè . Lôi đồng đội ra vậy đó hả - Duy Khánh và Nhật Minh nhìn Hải Đăng thật khó chịu
_Lên lẹ lẹ đi – Hải Đăng lôi hai thằng bạn mình lên
Những ngòn tay khẽ va chạm vào phím đàn . Tiếng nhạc được vang lên nhẹ nhàng , thanh thoát . Những câu hát cũng dược thốt lên
ipsul kkeute maechyeoinneun mal
neoman bomyeon hagosipeun mal
neomu sojunghae akkyeoduryeogo
chamgo tto chamneun mal
hal su isseo haengbokhan geu mal
bareumjocha dalkomhan geu mal
jeil joheun nal jeil meotjige
nege haejugo sipeun geu mal
neoreul saranghae saranghae saranghanda
hanbeon dubeoneul malhaedo mojaraseo
akkiji motae sumgiji motae
soljikhan nae mameul gobaegeul hae
jeongmal neomani neomani jeonbuin nan
neoreul bogo tto anado beokchaneun nan
malhal ttae mada dasi seolleseo
swiun jeok eopdeon geu mal
neoreul saranghae
… - Vẫn còn nữa nhá ( My heart is beating – Bài hát )
Thời gian như lắng đọng , các lớp học còn lại im thinh thích chỉ để nghe được tiếng đàn và giọng hát . Một số học sinh đã bỏ lớp mà đứng trước của lớp nó để nghe giọng hát ba hoàng tử - Một giọng hát ngọt ngào
Sau vài phút , cuối cùng ba người này cũng hát xong . Ngoài cửa lớp cũng được tảng ra bớt
_Được rồi , các em vào chổ ngồi đi . Đạt hết – Cô giáo nói – Bạn tiếp theo bla bla
Suốt cả một tiết học , nó cứ đàn đàn và đàn (Nhìn mà tội) . Đàn cả một tiết mà nhìn ngón tay như muốn rụng rời . Hải Đăng cũng rất lo cho tay nó nhưng sau mặt nó cũng không có một tí biểu cảm nào cả
Hiện giờ trong lớp 11a1 , Gia Bảo cứ nhìn Ngọc Nhi hoài luôn . Ngọc Nhi cũng biết chứ , nhưng nhỏ không cho phép mình nhìn vào đôi mắt ấy . Ngọc Nhi sợ mình sẽ yếu đuối mà không dám từ bỏ Gia Bảo mất thôi . Dường như bây giờ Gia Bảo đã chịu không nỗi nữa rồi . Gia Bảo đập bàn một cái rồi nằm lấy cổ tay nhỏ
_Em đã làm tôi chịu đựng không nỗi nữa rồi . Đi theo tôi mau (Đổi cách xưng hô hồi nào thế nhỉ)
_Anh buông tôi ra (Đúng là tùy hoàn cảnh mà người ta thay đổi)
Ngọc Nhi có nói nhiều cũng vô ích , giờ bị Gia Bảo lôi đi rồi . Bảo My định đứng lên cứu Ngọc Nhi nhưng Đức Anh đã ngăn cản . Ánh mắt như nói là cứ để họ tự giải quyết chuyện của nhau . Gia Bảo lôi Ngọc Nhi xuống dưới sân , nhưng trên đường đã đi ngang lớp của Thanh Thúy . Mắt Thanh Thúy nhanh chóng tối sầm . Còn nó , giờ đã chuyển qua tiết khác . Nó đang mĩm cười nhìn Gia Bảo và Ngọc Nhi . Còn sách vở ghi chép trong tiết này thì đưa Hải Đăng chép giùm . Ngọc Nhi giờ đây được đưa đến một góc khuất trong sân vườn trường
_Em thật quá đáng . Sau mới qua một đêm mà thay đổi như thế này cơ chứ
_Tôi không thay đổi gì cả . Không cần anh quan tâm
_Em muốn tránh mặt tôi sao
_Tôi không trốn ai cả
Bất chợt Gia Bảo ôm lấy Ngọc Nhi khiến nhỏ vô cùng bất ngờ . Lại còn bất ngờ hơn khi câu nói của Gia Bảo thì thầm bên tai
_Em không biết rằng tôi thích em sao
Vì bất ngờ quá nên Ngọc Nhi đã bị đơ , cứ đứng yên cho ai đó ôm
_Nếu em làm như vậy sẽ làm tôi đau đấy . Em biết không
_Gia Bảo… – Ngọc Nhi nghẹn ngào nhìn trân trân vào mắt Gia Bảo – Xin lỗi … nhưng tôi
Oa . Thêm một cái bất ngờ làm Ngọc Nhi đơ tiếp . Hiện tại Gia Bảo đang chặn lời nói của Ngọc Nhi bằng một cái kiss . Second Kiss của hai người bọn họ . Ngọc Nhi thật yếu đuối mà , muốn làm gì thì làm cho tốt vào đi chứ . Nở lòng nào xiêu lòng với Gia Bảo mất rồi
Chậc chậc . Đã 3 phút rồi cơ đấy , khó khăn lắm Ngọc Nhi mới đẩy được Gia Bảo ra . Ngọc Nhi ngồi vào cái ghế đá gần đó và … khóc
_Này này – Gia Bảo lay nhỏ - Sao em khóc vậy , anh không giỏi dỗ dành con gái khi khóc đâu – Gia Bảo lại một lần ôm lấy nhỏ
_Đừng đối xử tốt với tôi như lúc này . Tôi sợ mình sẽ không còn can đảm để quên anh
_Anh nhất định sẽ khiến mình ở mãi trong tim em mà thôi
_Nhưng Thanh Thúy sẽ xứng đáng với anh hơn . Gia cảnh hai người rất xứng
_Anh không có ham tiền đâu . Anh chỉ ham cô gái trước mặt mình thôi
Gia Bảo để sát mặt vào mặt Ngọc Nhi . Nhỏ đỏ mặt sợ bị khóa môi thì liền lấy tay che lại . Gia bảo cười rồi lại lôi Ngọc Nhi vào trong lớp . Hai người này có biết chăng nó đang cười trong lớp rất là gian . Nó lôi điện thoại ra bấm bấm , xử lí một số sự liệu rồi đá qua một số điện thoại khác . Nó xoay qua Duy Khánh và Nhật Minh
_Có muốn xem ké một dữ liệu quan trọng không
_Thử xem
Thế là nó gửi kèm theo lời nhắn : “Đeo tai nghe , tránh cho người khác chú ý . Không nên nói với đương sự . Tập trung ở sân sau”
Gia Huy , Đức Anh , Thanh Phong , Bảo My , Anh Thư , Hải Đăng , Duy Khánh , Nhật Minh đều nhận được đoạn ghi âm của nó
Sau 5 phút
_Phụt … Hahahaha – Tiếng cười rõ có duyên của bọn con trai , còn các cô gái cúi mặt xuống cười lắm luôn
_Gì vậy – Ngọc Nhi và Gia Bảo hỏi mọi người
_À ! Hèhè ! Không có gì đâu
_Nhìn mặt mấy cậu là biết có chuyện rồi nè . Giấu tui phải không hả
_Không có gì đâu . Thưa cô , em xin ra ngoài có chút việc ạ
_Em cũng thưa cô
_Chào cô em đi
Gia Huy , Đức Anh và Bảo My nhanh chóng lẽn trốn . Ra sân sau thì gặp bọn nó . Cả bọn ngồi luôn xuống đất . Cười như chưa từng được cười
_Hải Băng à , sao mà cậu hay quá dậy – Đức Anh nói
_Mình mà – “Hay quá , ghép xong được một cặp”
_Cái khúc ghi âm đó thiệt chuẩn mà . Tung lên mạng thì vui phết – Gia Huy giơ điện thoại lên
_Anh em với nhau mà ác vậy đó hả - Hải Đăng nhìn rồi nói
_Thôi vào lớp đi . Kẻo hai đứa đó nó nghi nữa – Nó nói
_Được rồi , tôi vô sẽ xử cái tên Gia Bảo này – Bảo My nói
Thanh Phong chợt nắm kéo Bảo My lại
_Chuyện của hai đứa nó , xử làm chi cho mang họa
_Tui xử kệ tui . Liên quan gì đến anh
_Uhm thì không liên quan – Thanh phong đút hai tay vào túi rồi biến đâu đó
“Hứ ! Cái tên đáng ghét . Mình cũng bị cái tên này cưỡng hôn tận hai lần , giống như Ngọc Nhi . Có khi nào …A ! Sao mình lại suy nghĩ tầm bậy vậy nè” – Bảo My tự kĩ vừa nghĩ vừa tự kí đầu mình
“Chỉ còn hai đôi nữa thôi . Hai cái đôi này rắc rối quá , làm sao để ghép đây” – Nó suy nghĩ về hai cặp kia . Sao nó không tự ghép đôi bản thân mình vậy
Trong lớp học nó cứ bấm điện thoại cho bọn kia . Nó muốn bọn Gia Bảo , Gia Huy , Đức Anh , Thanh Phong và Bảo My dọn vào nhà nó . Nó lại muốn chuyển về lại nhà anh nó vì một kế hoạch . Kế hoạch còn khó ăn hơn cả ghép đôi nữa
Giờ ra chơi , Gia Bảo nắm cổ tay Ngọc Nhi lôi ra cănteen trước sự ngỡ ngàng của các học sinh và trước sự thích thú của bọn nó . Nó đeo cho hai đứa , mỗi đứa một bên tay nghe .
Sau 5 phút , mặt Ngọc Nhi và Gia Bảo đỏ ngượng
_Công nhận là sến chúa luôn
_Cậu ăn hiếp tớ quá à nha Hải Băng – Gia Bảo nói , giơ tay định kí đầu nó
_Đâu có đâu . Cậu ăn hiếp mình đây nè – Nó chu mỏ lên rất ư là đáng yêu khiến nhiều con tim lỡ nhịp
Hải Đăng ôm nó vào lòng
_Nở lòng nào ăn hiếp đứa em gái yêu quý của anh hả
“Ừ thì đứa em gái yêu quý” – Có ai thắc mắc câu này không
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.