Chương 10: Thơm quá (H)
Cật Nhục Nhục A
30/10/2023
Vì muốn bảo vệ thức ăn thơm ngon dẻo mềm của mình mà con chó này đã bao vây nàng trong lãnh thổ của nó, nó còn xua đuổi hết tất cả những sinh vật có thể gây hại đến cho nàng ra xa.
Nhưng hắn đã quên mất một chuyện rất quan trọng khác, đấy là cũng phải đề phòng chính bản thân hắn.
Đã không biết bao nhiêu lần Bạch Mộc chứng kiến đôi đồng tử ấy chuyển sang màu đỏ thẫm chẳng rõ nguyên do, nàng không rõ lý do tại sao hắn lại như thế, lần nào hắn cũng say mê đè lên vai nàng, dính sát vào người nàng hít hà như kẻ lụy tình.
Mỗi lần như thế nàng đều dựng tóc gáy lên nằm im chẳng dám nhúc nhích.
Mặc dù rất đáng sợ nhưng lần nào Luis cũng giữ được sự tự chủ mạnh mẽ của mình, thế nên dần dà Bạch Mộc không còn sợ hãi nữa.
Ví như hôm nay, nàng đang dựa vào đầu giường đọc một cuốn tiểu thuyết ghi lại câu chuyện về chuyến du hành của một nhà thám hiểm nào đó.
٩ sam ách linh sam sam âu cửu là linh ách ٩
Góc chăn rơi xuống mặt đất, Bạch Mộc thấy thế thì theo bản năng giơ chân lên hòng muốn kéo chăn bông lên.
Chăn bông về lại trên giường, và trên người nàng cũng xuất hiện thêm một thứ khác.
Bạch Mộc: …
Giơ tay đẩy đẩy ra, hắn không nhúc nhích.
“… Em không thở được.”
Hắn hơi nhích người lên một chút.
Bạch Mộc nhìn thấy quầng thâm dưới mắt của hắn, vì nằm trên làn da trắng nõn nên trông nó đặc biệt nổi bật vô cùng.
Nàng chợt nhận ra rằng, đối với những sinh vật sống về đêm này thì hành vi tỉnh giấc vào buổi sáng nó cũng giống như việc con người thức khuya vậy.
Người con gái suy nghĩ một chút, khe khẽ bảo: “Hay là chàng ngủ một giấc đi?”
“…”
“Em sẽ không chạy lung tung đâu.”
Luis suy tư một hồi, hồi sau cúi đầu hôn hôn môi nàng, ậm ừ phát ra âm tiết mơ hồ: “Thơm…”
Nhìn ánh mắt đỏ tươi kia của hắn, Bạch Mộc quyết định chấm dứt cuộc trò chuyện râu ông này cắm cằm bà kia này của hai người, nàng im lặng chỉnh chỉnh góc chăn lại.
Năm ngày sau, Bạch Mộc bình yên vô sự trở về tổ ấm nhỏ của mình, gặp lại được Aumont – người mà nàng đã lâu không gặp.
Gã vẫn bưng mâm đồ ăn đến như thường lệ, hôm nay tâm tình Bạch Mộc rất tốt nên nàng vui vẻ chủ động chào hỏi gã.
Nhưng trạng thái hiện tại của nàng và trạng thái hiện tại của Aumont hoàn toàn trái ngược nhau, bản mặt hiện tại của gã như thể ai thiếu gã tám vạn nhân dân tệ vậy.
“À … Ngươi khỏe không?”
“Đương nhiên là khỏe rồi.” Gã ngoài cười nhưng trong lòng không cười, chậm rãi nói tiếp: “Không thì ngài thử sống chung với bọn người làm tầm năm ngày xem…”
Gã dừng lại nghỉ ngơi một chút, rồi lại ẩn ý tiếp lời: “…Nhất định tâm trạng của ngài sẽ rất tốt cho mà xem.”
“…”
*
Lâu lắm rồi người con gái mới được thả mình trên chiếc giường quen thuộc này, nàng tắm nước ấm xong xuôi rồi thoải mái ngủ một giấc đến sáng.
Tiếng nước nhỏ giọt ngoài cửa sổ không ngừng vang lên, những bông tuyết trên cây tan ra nhỏ giọt ướt đẫm mặt đất, làm ướt cả một mảnh đất khô cứng bên dưới.
Bạch Mộc mở toang cửa sổ ra nhìn vách tường say sưa, nàng ngẩn ra khi nhìn thấy một dấu xe mờ nhạt, dấu bánh xe này dẫn thẳng vào phòng bếp phía sau cửa.
Nàng ngay lập tức vén váy lên chạy như điên xuống lầu.
Người đàn ông mặc áo da thú đang gánh hàng đi qua đi lại, gã ta nghe thấy tiếng động cũng không thèm ngẩng đầu lên mà chỉ tập trung lo nhìn đồ trong tay mình.
Trong bếp ngoài người đàn ông lạ mặt này thì còn một hầu gái nữa.
Cô hầu gái đang theo dõi hành động của người đàn ông này, lúc nhìn thấy Bạch Mộc thì hơi cúi đầu chào.
Nhưng giờ đây trong mắt Bạch Mộc chỉ có ánh sáng rực rỡ bên ngoài cửa kia.
Nếu người đàn ông này có thể vào, thì có nghĩa là cánh cửa ấy sẽ được mở vào một khoảng thời gian nhất định, nếu nàng đi ra ngoài …
Nàng ngập ngừng đi về phía cửa, sau đó dừng lại cách cánh cửa vài bước.
Cô hầu gái không nhúc nhích, ả ta vẫn đang nhìn người đàn ông đang xử lý tất cả hàng hóa nọ, hồi sau ả lấy một túi tiền ra đưa cho anh ta.
Ngoài cửa, người đàn ông cất ví tiền vào, anh ta xoay người leo lên ngựa nhẹ nhàng kéo dây cương.
Tiếng vó ngựa ngày một xa dần, ánh mắt của Bạch Mộc cũng đi theo đó nhấc chân bước ra khỏi ngưỡng cửa.
Bỗng có ai đó nắm lấy cánh tay của nàng kéo cả người nàng lại. Nàng đâm vào một cái ôm vững vàng nhưng lại lạnh lẽo vô cùng, bàn tay người nọ tự nhiên vòng qua eo nàng, gã ta híp mắt hít hà mùi thơm trong không khí.
“Chạy trốn cũng không phải ý kiến gì hay đâu.”
Mái tóc vàng đập vào tầm mắt, đôi mắt màu hổ phách kia khiến nàng ớn lạnh cả người.
“Sợ rồi ư? Em quả là dễ thương mà.”
Heyman cầm lấy một lọn tóc của nàng đưa lên môi hôn khẽ, giây sau cũng buông bàn tay đang ôm eo nàng ra.
Gông cùm xiềng xích biến mắt, Bạch Mộc chớp thời cơ muốn lao ra ngoài cửa, muốn lao đến nơi duy nhất khiến nàng cảm thấy an toàn ấy.
Nhưng còn chưa chạy được mấy bước thì lại bị gã túm lấy eo bắt trở về.
“… Lai! Ưm.” Tất cả tiếng kêu cứu trong miệng đều bị gã chặn lại, Bạch Mộc trừng mắt nhìn gã, nàng gồng mình lên thủ thế chuẩn bị vùng dậy vật lộn với thằng cha này bất cứ lúc nào.
Dù sao Luis vẫn đang ở trong lâu đài, ngửi thấy mùi máu tươi thì chắc chắn hắn sẽ đến đây nhanh thôi…
Nhưng người đàn ông chỉ đơn giản che miệng nàng lại thôi, gã bất mãn lẩm bẩm: “Cô đừng có hét.”
Heyman nhìn quanh một vòng, nói với nàng: “Cô đừng hét, nếu không ta giết cô đấy.”
“Ưm Ưm!”
“Giết người thủ tiêu đó, dù sao ta cũng đang chán, hay là cô chơi với ta một lát được không?”
Chơi trò đuổi bắt sinh tử hả?
Bạch Mộc hung hăng trợn trắng mắt.
Gã còn muốn nói gì đó nhưng đột nhiên bị con dơi từ đâu bay tới ngắt lời.
Con dơi cắn xé mái tóc vàng của gã, móng vuốt cào cấu trên người gã để lại trên đó những vết xước lớn nhỏ không đồng đều.
“Á!”
Gã thảm thiết kêu lên buông bàn tay đang bịt miệng nàng ra, liên tục lùi về phía sau che mái tóc vàng bị con dơi mổ đến bù xù của mình lại, gã vừa đuổi con dơi vừa quay đầu liếc nhìn Bạch Mộc, ánh mắt lướt lên lướt xuống tùy tiện đánh giá khắp cả người nàng.
“Lần tới ta lại đến tìm cô chơi tiếp.” Gã bỏ lại một câu.
Một cái hố tối đen như mực xuất hiện trên mặt đất, bóng dáng của gã hòa vào hố đen đó rồi biến mất đi.
Giờ đây ở đây chỉ còn lại mình Bạch Mộc, con dơi nhỏ bay vòng quanh người nàng một vòng, giây sau nó tan biến vào trong không khí như lớp bụi đen.
Bạch Mộc bình tĩnh lại bước từng bước đi đến cửa nhìn về phía chiếc xe ngựa đang lái đi xa kia, nàng do dự một chút rồi thu chân lại, lần nữa xoay người lại bước vào trong lâu đài.
Rèm cửa trên tầng cao nhất khẽ chuyển động, một khe hở được vén lên nhằm muốn quan sát mọi cử chỉ hành động của Bạch Mộc từ trên cao.
Lúc thấy nàng lùi lại mới buông tay ra.
Rèm cửa khẽ đung đưa lên một thoáng rất nhỏ rồi lại nhanh chóng biến mất không thấy tâm hơi.
Nàng vừa vào phòng ngồi xuống thì nghe thấy tiếng gõ cửa.
Cô hầu gái kính cẩn nói với nàng rằng, Luis đang tìm nàng, có việc rất gấp.
Dựa vào suy nghĩ “vì ăn nhờ ở đậu nên không thể không cúi đầu” nên Bạch Mộc vội lao đến đó không ngừng nghỉ.
Vừa đến nơi, thứ đầu tiên đập vào mắt nàng là hình ảnh người này đang nhàn nhã tắm rửa.
Hắn nằm giữa làn hơi nước mù mịt, hai tay dang ra hai bên, bộ ngực ngâm hết xuống mặt nước, đầu tựa vào thành bồn bên cạnh, có vẻ như ngủ say rồi.
Nhúm màu xanh xám dưới mắt đó giống hệt như cái đã được miêu tả trong một số tài liệu về ma cà rồng, quầng thâm mắt dưới làn da trắng bệnh thái quá kia, và cả đôi môi đỏ ấy, mấy từ khoá mấu chốt cộng lại hình thành nên cảnh tượng đang hiện ra trước mắt nàng đây.
Diêm dúa lẳng lơ.
Đây là câu duy nhất Bạch Mộc có thể nghĩ ra.
Nàng thôi không nhìn nữa, chuẩn bị lặng lẽ đi ra ngoài.
“Đi đâu?”
Người con gái quay đầu lại, cái người đang ngủ say khi nãy giờ đây đang đưa tay về phía nàng.
“Lại đây.”
Không biết bị cái gì mê hoặc, người con gái đi đến đặt đầu ngón tay vào lòng bàn tay của hắn.
Luis nắm lấy tay nàng xoa xoa, giây sau bất ngờ kéo nàng xuống nước.
Bạch Mộc kêu lên một tiếng, một lượng nước lớn tràn ra khỏi bồn, váy của nàng hoàn toàn ướt sũng hết, chúng ướt nhẹp dính hết vào người nàng.
Luis thò mặt lại gần mặt nàng hít hít.
Bạch Mộc biết ý này là gì, nàng mở miệng muốn giải thích: “Lúc nãy…”
Môi bị người nọ hôn lấy, hắn ngăn hết lại mọi lời nói nàng sắp nói ra, hôn xong hắn lại dịu dàng dựa lại gần, khẽ nói: “Mùi hương phai đi rồi.”
Đúng thế, Bạch Mộc cảm thấy may mắn vì ngày hành kinh của nàng thường khá ngắn.
Luis chạm vào eo nàng, lớp vải trói buộc không cho phép hắn cảm nhận được sự mềm mại ấm áp của làn da ấy, bàn tay của hắn động một cái, chiếc váy trên người nàng tức khắc bị xé ra thành từng mảnh nhỏ.
Bạch Mộc chỉ vừa chớp mặt một cái mà đã tá hỏa nhận ra mình trần truồng trơn bóng mất rồi.
Mấy ngày nay khi bà dì đến thăm nàng rất chăm chỉ ăn uống tẩm bổ cho cơ thể của mình, ngày nào cũng ăn ăn ngủ ngủ như heo, thành ra hiện tại cả người đã căng tròn ra một vòng, ngay cả hệ thống máu cũng được chăm đến khỏe siêu cấp vũ trụ, tình trạng thiếu máu chỉ tồn tại trong một ngày, qua ngày hôm sau nàng đã trở về dáng vẻ hồng hào tươi sáng như ngày thường rồi.
Nàng thầm cảm thán sinh mệnh của con người quả là ngoan cường mà, bàn tay của người con gái lặng lẽ thò xuống lén lút sờ vào mấy múi cơ bụng của hắn.
Hắn cũng vươn tay đến bóp bóp mớ thịt mềm trên eo của nàng, bàn tay khác cũng thò lên xoa nắn đôi tròn trịa bên trên, lòng bàn tay bao trọn lấy một bên no tròn nhào nặn nó thành đủ loại hình dạng khác nhau.
“Nơi này hình như lớn hơn thì phải.” Hắn vừa quan sát vừa xoa tròn bóp dẹp, thậm chí còn mở miệng nhận xét: “Mềm quá.”
Nói xong còn kéo nàng xuống thấp một chút để tiện cho hắn kê răng vào bầu ngực của nàng.
Răng nanh đâm thủng mảnh da đó, Bạch Mộc đau đến hít vào một hơi, tuy đau thế nhưng nàng cũng không dám vùng vẫy, vì nàng sợ nếu không cẩn thận thì sẽ bị hắn cắn rách lồng ngực mất.
Luis nếm một lát rồi dừng lại, hắn thè lưỡi liếm sạch vết máu đang chảy ra từ vết cắn kia, rồi lại múc nước lên rửa sạch người nàng.
Dòng nước mát lạnh theo lòng bàn tay chảy xuống trên người người con gái, đầu ngón tay như có như không cọ xát vào eo của nàng.
Tựa như cố tình trêu chọc.
Mặt nàng nhanh chóng xuất hiện một màu đỏ bất thường, nụ hồng anh trên ngực cũng run rẩy cứng ngắc cả lên.
Bất chợt Luis kéo cánh tay đang che trước ngực nàng ra, hắn tỉ mỉ rửa thật kỹ, cuối cùng dựa lại ngửi ngửi một chập, xong xuôi đâu đó lúc này hắn mới thôi nhíu mày bế nàng ra khỏi mặt nước.
Nhiệt độ bên ngoài phòng tắm quá đỗi lạnh lẽo khiến Bạch Mộc rùng mình lên một cái, cơ thể vừa chạm vào giường là đã chui vào lớp chăn bông ngay.
Cơ thể của người đàn ông cũng dính đến, chia bớt độ nóng vốn ít ỏi hiếm hoi này.
Người con gái run lẩy bẩy muốn trốn đi nhưng lại bị hắn bắt trở về.
Ngón tay thon dài xâm nhập vào bên dưới của nàng, mò mẫm sờ vào nơi đang khép chặt kia, xoa nắn lấy chỗ thịt mềm nhô nhô đang bị giấu bên trong lớp da ấy.
Có lẽ do lâu rồi chưa làm nên cơ thể của Bạch Mộc nhạy cảm vô cùng, hắn chỉ vừa mới ấn nhẹ một cái là nàng đã run rẩy kẹp chặt hai chân lại yêu kiều rên khẽ.
“Tiếc quá đi mất …” Hắn cắn cắn vành tai hơi đỏ của nàng, thở dài than thở.
Ngón tay đẩy ra từng chướng ngại một cào sâu vào mảnh thịt mềm bên trong.
So với cảm giác hơi hơi tê dại ấy thì cái cảm giác chưa đủ chất bôi trơn mà đã tiến vào này đau đớn hơn nhiều, cơn đau nhói xâm chiếm hết tất thảy có giác quan, Bạch Mộc vặn vẹo mông trốn đi, nhưng dường như người đàn ông đã sớm nhìn thấu ý đồ của nàng rồi thì phải, cánh tay đang ôm eo nàng bỗng siết chặt lại, khiến cho nàng chẳng thể di chuyển được nửa phân.
“Đau… Ra ngoài một chút đi mà.” Người con gái không còn cách nào khác, đành phải hé môi cầu xin.
Giọng nói mềm mại khe khẽ hệt như chú mèo con đang nũng nịu, chẳng những không lấy lòng được hắn mà càng khiến cho hắn thiếu kiên nhẫn hơn, ngón tay thon dài nhanh chóng tìm kiếm trong khe hẹp nhỏ, cuối cùng sau một hồi cũng sờ được một cục cưng cứng quen thuộc.
Đầu ngón tay ấn mạnh vào đó một cái, thành công làm cho Bạch Mộc run lên xoắn chặt lấy ngón tay của hắn.
Đầu ngón tay ướt đẫm nước xuân nhớp nháp, hắn đưa tay ra trước mặt nàng, triển lãm những sợi tơ bạc đứt ra dính lại cho nàng xem.
“Ướt thật đấy.”
Gương mặt của người con gái nháy mắt nóng hừng hực lên, nàng dứt khoát vùi mặt vào trong gối.
Hắn nâng eo nàng lên để nàng hếch cao mông quỳ trên giường, vòng eo hơi hạ xuống hình thành một đường vòng cong quyến rũ.
Quy đầu to lớn vừa mới kê vào khe hoa là đã bị cái miệng nhỏ tham ăn kia không ngừng liếm mút lấy.
Phía trên thì tỉ mỉ liếm liếm cắn cắn cần cổ của Bạch Mộc, thứ thô to phía dưới thì từng chút từng chút đút vào, nhưng mỗi lần quy đầu vừa đút vào trong là hắn lại nhanh chóng rút nó ra ngoài.
Cơ thể bất giác vặn vẹo, chỗ sâu bên trong ngứa ngáy không thôi, nơi e ấp thầm kín không ngừng run rẩy kêu gào muốn được ăn nhiều hơn nữa.
Luis dường như đang cố tình trêu đùa nàng, hắn cứ rì rà rì rà không cho nàng sự sung sướng, Bạch Mộc lắc lư eo muốn giữ lại nhưng lại bị hắn rút ra không chút thương tiếc.
Người con gái đỏ mắt quay đầu lại, giọng điệu hờn dỗi như sắp khóc đến nơi: “Đừng như thế… Vào đi mà…”
“Làm sao?”
Hắn dựa lại gần hơn, khẽ cắn vào vành tai của nàng.
“Ư … Vào đi…”
“Vào đâu? Nơi nào?”
“…Bên dưới.”
“Để làm gì?”
Người con gái nắm chặt lấy cái gối vùi mặt vào đó lau đi những giọt nước mắt đang chực trào ra khóe mắt, mãi một lúc sau nàng mới chịu quay đầu lại nói ra những lời khiến nàng vô cùng xấu hổ kia.
“Chơi em … Xin chàng nhanh lên đi mà.”
dương v*t thô to nháy mắt thọc đến tận nơi sâu nhất, cơn sướng khoái ở nơi sâu thẳm bùng nổ lên khuếch đại lan tràn ra toàn thân, như thể có luồng điện xẹt qua khắp cả người.
Cơ thể của người con gái xụi lơ hết cả ra, nàng ngẩng đầu lên phát ra một tiếng rên rỉ thật dài, âm hộ nhỏ bên dưới cũng cắn chặt lấy dương v*t thô to ấy phun nước ra khắp nơi.
Những cú thúc mạnh bạo dữ dội liên tục ập đến, rất nhanh nàng đã lên đỉnh khoái lạc đầu tiên, hắn nắm lấy eo của nàng rút dương v*t thô to ấy ra một chút, chỉ chừa lại phần quy đầu rồi lại nhanh chóng cắm ngập vào tận chỗ sâu nhất.
Cảm giác sung sướng làm ý thức của nàng trở nên hỗn loạn, từng giọt nước mắt lăn dài xuống thấm ướt hết cả gương mặt của nàng.
Động tác của hắn vừa nhanh lại vừa tàn nhân, hắn gác một chân của nàng lên khuỷu tay mình, để cho nàng mở rộng cánh mông của mình ra hết cỡ.
Dương vậy cứng nhắc giã bạch bạch liên hồi, mỗi một lần rút ra đều không ngừng bị mớ thịt bên trong kia liếm mút giữ lại, giây tiếp theo lại đẩy thật mạnh vào trong lỗ nhỏ tận hưởng niềm sướng khoái.
Bầu ngực tròn trịa bị bỏ bơ vơ đang không ngừng lắc lư liên hồi theo chuyển động của hắn.
Hắn đưa tay xuống nhào nặn lấy nụ hồng anh ửng đỏ dựng đứng, vào lúc nàng đang say tình ngất ngây thì cắn vào gáy của nàng một cái.
Hơi thở của Bạch Mộc thoáng khựng lại, nàng có thể cảm nhận rõ toàn bộ dòng máu trong cơ thể của mình đang đổ dồn hết vào chỗ kia. Tuy cơn đau có hơi lạnh lẽo nhưng nó cũng mang theo nỗi tê dại quá thể, máu tươi chảy ra ngoài, ý thức của nàng cũng càng ngày càng trở nên hỗn loạn, giờ đây nàng chỉ còn biết nương theo bản năng của dục vọng hùa theo từng cú va chạm của người sau lưng.
“Ha a … Á …”
Mùi máu tươi kích thích khiến hắn càng trở nên thô lỗ hơn, nhưng hắn vẫn gắng hết sức kiềm chế lại.
Nắm chặt lấy eo nàng, hai người xoay người lại đổi sang tư thế khác, lúc này Bạch Mộc ngồi lên eo hắn cưỡi ngựa.
Tư thế này khác một trời một vực với tư thế truyền thống, nữ trên nam dưới khiến cho dương v*t thọc vào càng sâu hơn, cây gậy cương cứng nổi đầy gân xanh không ngừng cọ xát vào vách tường, kích thích tột độ khiến người con gái nức nở thút thít không ngừng.
Luis nằm ngửa, hắn nắm lấy bàn tay của nàng cho vào miệng, đầu lưỡi thè ra liếm láp đầu ngón tay màu hồng ấy rồi lại chầm chậm liếm láp lên trên cắn cắn, để lại trên đó một dấu cắn nông nông.
Có một giọt máu ngưng tụ tại vết cắn, rồi dần dần hóa thành dòng máu nhỏ chảy xuống làn da.
Bạch Mộc vừa kinh ngạc lại vừa sợ hãi, nàng nhổm dậy muốn chạy đi.
Nhưng hắn nào để nàng chạy được, bàn tay đang giữ lấy eo nàng nhẹ nhàng ấn xuống, âm hộ nhỏ vừa nhả thứ thô cứng kia ra được một nửa mà giờ đây lại bị bắt nuốt xuống tiếp.
“A!” Cơ thể của nàng run lên liên hồi, bím nhỏ co rút cắn mạnh lấy thứ cương cứng kia, người con gái đỡ lấy cái eo nhỏ của mình nỗ lực chống đỡ thứ cường tráng đang cắm ngập vào bên trong mình, nàng ngửa đầu híp mắt mê ly, gương mặt tràn đầy xuân sắc.
Những giọt máu trào ra từ miệng vết thương đều bị hắn mút đi hết.
Đôi mắt của hắn di chuyển xuống dưới thân nàng, con ngươi tức khắc trầm xuống động đậy rút dương v*t của mình ra.
Nàng lại lần nữa nằm phịch xuống giường, nụ hồng anh đo đỏ trên ngực bị hắn cắn cắn nghiến nghiến.
Trong cơn mê ly, nàng cảm thấy môi lưỡi lạnh lẽo của người kia đang di chuyển xuống phía dưới.
Bạch Mộc nháy mắt tính tảo lại, nàng nâng cằm Luis lên, bắt hắn ngẩng đầu lên nhìn mình.
Hai người im lặng nhìn nhau, cuối cùng hắn vẫn là người đầu tiên mở miệng hỏi: “… Sao thế?”
“… Đừng hôn bụng.”
“Được.” Hắn đáp, ngay sau đó cúi đầu đi thẳng đến vạch đích.
Bạch Mộc giật mình, nàng muốn giơ tay ra ngăn cản nhưng đã muộn, đầu lưỡi lạnh như băng kia trượt vào âm hộ nhỏ liếm liếm lấy hạt châu đang lấp ló trong nơi xinh đẹp ấy.
Kích thích quá đỗi mãnh liệt khiến người con gái muốn kẹp chân lại, nhưng nàng còn chưa kịp thực hiện thì đã bị hắn nắm lấy bắp đùi tách sang hai bên, giờ đây toàn bộ nơi e ấp đều hiện ra hết trước mặt hắn.
Hắn ngậm lấy hạt châu vừa mút vừa cắn, Bạch Mộc bị hành hạ chỉ biết lắc đầu khóc lóc kêu than.
Nhả hạt châu đang run lẩy bẩy kia ra, đầu lưỡi của hắn lại trượt xuống miêu tả hình dạng của âm hộ nhỏ, chất lỏng trong suốt ào ào ứa ra ngoài, trong mắt Luis bỗng hiện lên một tia tiếc nuối.
Hắn hôn lên cái lỗ nhỏ xíu ấy, học theo cách giao hoan thè lưỡi ra liếm láp lấy nơi đó.
Cơn sướng khoái như thủy triều ập đến, nàng đỡ đẫn lắc đầu xin tha, tiếng van xin khe khẽ cứ đứt quãng vang lên trong từng hơi thở dồn dập.
“… Đừng mà … Hức … Ư a!”
Đầu lưỡi linh hoạt quét qua từng thớ thịt non nhạy cảm, từng dòng nước chảy ra đều bị hắn nuốt hết vào bụng.
Cảm giác tê dại gần như nuốt hết lấy cơ thể của người con gái, âm hộ nhỏ co rút kịch liệt, nàng thét chói tai lên cực khoái.
Người đàn ông nhỏm dậy cắn vào mắt cá chân của nàng một cái, giây sau nắm lấy bàn chân ấy đặt lên vai mình, dương v*t sưng cứng nhanh chóng tiến lên thọc mạnh vào bên trong.
dương v*t áp sát vào vách tường bên trong chuyên tâm kích thích mảnh đất nhạy cảm, tốc độ dập vào vừa nhanh lại vừa độc ác, chơi đến mức người con gái đờ đẫn chỉ còn biết nức nở rên rỉ.
Khe nhỏ của nàng không ngừng co chặt lại, giống như có vô số cái miệng nhỏ đang bú liếm lấy hắn, bú đến mức lưng hắn tê dại hết cả lên, kích thích quá đỗi mạnh mẽ khiến hắn càng bóp chặt lấy eo nàng hơn, dương v*t dưới háng dập mạnh liên hồi.
Hung tợn dập thêm mấy chục cái, Luis há mồm cắn vào vai nàng chôn vào chỗ sâu nhất bắn hết ra.
Nhưng hắn đã quên mất một chuyện rất quan trọng khác, đấy là cũng phải đề phòng chính bản thân hắn.
Đã không biết bao nhiêu lần Bạch Mộc chứng kiến đôi đồng tử ấy chuyển sang màu đỏ thẫm chẳng rõ nguyên do, nàng không rõ lý do tại sao hắn lại như thế, lần nào hắn cũng say mê đè lên vai nàng, dính sát vào người nàng hít hà như kẻ lụy tình.
Mỗi lần như thế nàng đều dựng tóc gáy lên nằm im chẳng dám nhúc nhích.
Mặc dù rất đáng sợ nhưng lần nào Luis cũng giữ được sự tự chủ mạnh mẽ của mình, thế nên dần dà Bạch Mộc không còn sợ hãi nữa.
Ví như hôm nay, nàng đang dựa vào đầu giường đọc một cuốn tiểu thuyết ghi lại câu chuyện về chuyến du hành của một nhà thám hiểm nào đó.
٩ sam ách linh sam sam âu cửu là linh ách ٩
Góc chăn rơi xuống mặt đất, Bạch Mộc thấy thế thì theo bản năng giơ chân lên hòng muốn kéo chăn bông lên.
Chăn bông về lại trên giường, và trên người nàng cũng xuất hiện thêm một thứ khác.
Bạch Mộc: …
Giơ tay đẩy đẩy ra, hắn không nhúc nhích.
“… Em không thở được.”
Hắn hơi nhích người lên một chút.
Bạch Mộc nhìn thấy quầng thâm dưới mắt của hắn, vì nằm trên làn da trắng nõn nên trông nó đặc biệt nổi bật vô cùng.
Nàng chợt nhận ra rằng, đối với những sinh vật sống về đêm này thì hành vi tỉnh giấc vào buổi sáng nó cũng giống như việc con người thức khuya vậy.
Người con gái suy nghĩ một chút, khe khẽ bảo: “Hay là chàng ngủ một giấc đi?”
“…”
“Em sẽ không chạy lung tung đâu.”
Luis suy tư một hồi, hồi sau cúi đầu hôn hôn môi nàng, ậm ừ phát ra âm tiết mơ hồ: “Thơm…”
Nhìn ánh mắt đỏ tươi kia của hắn, Bạch Mộc quyết định chấm dứt cuộc trò chuyện râu ông này cắm cằm bà kia này của hai người, nàng im lặng chỉnh chỉnh góc chăn lại.
Năm ngày sau, Bạch Mộc bình yên vô sự trở về tổ ấm nhỏ của mình, gặp lại được Aumont – người mà nàng đã lâu không gặp.
Gã vẫn bưng mâm đồ ăn đến như thường lệ, hôm nay tâm tình Bạch Mộc rất tốt nên nàng vui vẻ chủ động chào hỏi gã.
Nhưng trạng thái hiện tại của nàng và trạng thái hiện tại của Aumont hoàn toàn trái ngược nhau, bản mặt hiện tại của gã như thể ai thiếu gã tám vạn nhân dân tệ vậy.
“À … Ngươi khỏe không?”
“Đương nhiên là khỏe rồi.” Gã ngoài cười nhưng trong lòng không cười, chậm rãi nói tiếp: “Không thì ngài thử sống chung với bọn người làm tầm năm ngày xem…”
Gã dừng lại nghỉ ngơi một chút, rồi lại ẩn ý tiếp lời: “…Nhất định tâm trạng của ngài sẽ rất tốt cho mà xem.”
“…”
*
Lâu lắm rồi người con gái mới được thả mình trên chiếc giường quen thuộc này, nàng tắm nước ấm xong xuôi rồi thoải mái ngủ một giấc đến sáng.
Tiếng nước nhỏ giọt ngoài cửa sổ không ngừng vang lên, những bông tuyết trên cây tan ra nhỏ giọt ướt đẫm mặt đất, làm ướt cả một mảnh đất khô cứng bên dưới.
Bạch Mộc mở toang cửa sổ ra nhìn vách tường say sưa, nàng ngẩn ra khi nhìn thấy một dấu xe mờ nhạt, dấu bánh xe này dẫn thẳng vào phòng bếp phía sau cửa.
Nàng ngay lập tức vén váy lên chạy như điên xuống lầu.
Người đàn ông mặc áo da thú đang gánh hàng đi qua đi lại, gã ta nghe thấy tiếng động cũng không thèm ngẩng đầu lên mà chỉ tập trung lo nhìn đồ trong tay mình.
Trong bếp ngoài người đàn ông lạ mặt này thì còn một hầu gái nữa.
Cô hầu gái đang theo dõi hành động của người đàn ông này, lúc nhìn thấy Bạch Mộc thì hơi cúi đầu chào.
Nhưng giờ đây trong mắt Bạch Mộc chỉ có ánh sáng rực rỡ bên ngoài cửa kia.
Nếu người đàn ông này có thể vào, thì có nghĩa là cánh cửa ấy sẽ được mở vào một khoảng thời gian nhất định, nếu nàng đi ra ngoài …
Nàng ngập ngừng đi về phía cửa, sau đó dừng lại cách cánh cửa vài bước.
Cô hầu gái không nhúc nhích, ả ta vẫn đang nhìn người đàn ông đang xử lý tất cả hàng hóa nọ, hồi sau ả lấy một túi tiền ra đưa cho anh ta.
Ngoài cửa, người đàn ông cất ví tiền vào, anh ta xoay người leo lên ngựa nhẹ nhàng kéo dây cương.
Tiếng vó ngựa ngày một xa dần, ánh mắt của Bạch Mộc cũng đi theo đó nhấc chân bước ra khỏi ngưỡng cửa.
Bỗng có ai đó nắm lấy cánh tay của nàng kéo cả người nàng lại. Nàng đâm vào một cái ôm vững vàng nhưng lại lạnh lẽo vô cùng, bàn tay người nọ tự nhiên vòng qua eo nàng, gã ta híp mắt hít hà mùi thơm trong không khí.
“Chạy trốn cũng không phải ý kiến gì hay đâu.”
Mái tóc vàng đập vào tầm mắt, đôi mắt màu hổ phách kia khiến nàng ớn lạnh cả người.
“Sợ rồi ư? Em quả là dễ thương mà.”
Heyman cầm lấy một lọn tóc của nàng đưa lên môi hôn khẽ, giây sau cũng buông bàn tay đang ôm eo nàng ra.
Gông cùm xiềng xích biến mắt, Bạch Mộc chớp thời cơ muốn lao ra ngoài cửa, muốn lao đến nơi duy nhất khiến nàng cảm thấy an toàn ấy.
Nhưng còn chưa chạy được mấy bước thì lại bị gã túm lấy eo bắt trở về.
“… Lai! Ưm.” Tất cả tiếng kêu cứu trong miệng đều bị gã chặn lại, Bạch Mộc trừng mắt nhìn gã, nàng gồng mình lên thủ thế chuẩn bị vùng dậy vật lộn với thằng cha này bất cứ lúc nào.
Dù sao Luis vẫn đang ở trong lâu đài, ngửi thấy mùi máu tươi thì chắc chắn hắn sẽ đến đây nhanh thôi…
Nhưng người đàn ông chỉ đơn giản che miệng nàng lại thôi, gã bất mãn lẩm bẩm: “Cô đừng có hét.”
Heyman nhìn quanh một vòng, nói với nàng: “Cô đừng hét, nếu không ta giết cô đấy.”
“Ưm Ưm!”
“Giết người thủ tiêu đó, dù sao ta cũng đang chán, hay là cô chơi với ta một lát được không?”
Chơi trò đuổi bắt sinh tử hả?
Bạch Mộc hung hăng trợn trắng mắt.
Gã còn muốn nói gì đó nhưng đột nhiên bị con dơi từ đâu bay tới ngắt lời.
Con dơi cắn xé mái tóc vàng của gã, móng vuốt cào cấu trên người gã để lại trên đó những vết xước lớn nhỏ không đồng đều.
“Á!”
Gã thảm thiết kêu lên buông bàn tay đang bịt miệng nàng ra, liên tục lùi về phía sau che mái tóc vàng bị con dơi mổ đến bù xù của mình lại, gã vừa đuổi con dơi vừa quay đầu liếc nhìn Bạch Mộc, ánh mắt lướt lên lướt xuống tùy tiện đánh giá khắp cả người nàng.
“Lần tới ta lại đến tìm cô chơi tiếp.” Gã bỏ lại một câu.
Một cái hố tối đen như mực xuất hiện trên mặt đất, bóng dáng của gã hòa vào hố đen đó rồi biến mất đi.
Giờ đây ở đây chỉ còn lại mình Bạch Mộc, con dơi nhỏ bay vòng quanh người nàng một vòng, giây sau nó tan biến vào trong không khí như lớp bụi đen.
Bạch Mộc bình tĩnh lại bước từng bước đi đến cửa nhìn về phía chiếc xe ngựa đang lái đi xa kia, nàng do dự một chút rồi thu chân lại, lần nữa xoay người lại bước vào trong lâu đài.
Rèm cửa trên tầng cao nhất khẽ chuyển động, một khe hở được vén lên nhằm muốn quan sát mọi cử chỉ hành động của Bạch Mộc từ trên cao.
Lúc thấy nàng lùi lại mới buông tay ra.
Rèm cửa khẽ đung đưa lên một thoáng rất nhỏ rồi lại nhanh chóng biến mất không thấy tâm hơi.
Nàng vừa vào phòng ngồi xuống thì nghe thấy tiếng gõ cửa.
Cô hầu gái kính cẩn nói với nàng rằng, Luis đang tìm nàng, có việc rất gấp.
Dựa vào suy nghĩ “vì ăn nhờ ở đậu nên không thể không cúi đầu” nên Bạch Mộc vội lao đến đó không ngừng nghỉ.
Vừa đến nơi, thứ đầu tiên đập vào mắt nàng là hình ảnh người này đang nhàn nhã tắm rửa.
Hắn nằm giữa làn hơi nước mù mịt, hai tay dang ra hai bên, bộ ngực ngâm hết xuống mặt nước, đầu tựa vào thành bồn bên cạnh, có vẻ như ngủ say rồi.
Nhúm màu xanh xám dưới mắt đó giống hệt như cái đã được miêu tả trong một số tài liệu về ma cà rồng, quầng thâm mắt dưới làn da trắng bệnh thái quá kia, và cả đôi môi đỏ ấy, mấy từ khoá mấu chốt cộng lại hình thành nên cảnh tượng đang hiện ra trước mắt nàng đây.
Diêm dúa lẳng lơ.
Đây là câu duy nhất Bạch Mộc có thể nghĩ ra.
Nàng thôi không nhìn nữa, chuẩn bị lặng lẽ đi ra ngoài.
“Đi đâu?”
Người con gái quay đầu lại, cái người đang ngủ say khi nãy giờ đây đang đưa tay về phía nàng.
“Lại đây.”
Không biết bị cái gì mê hoặc, người con gái đi đến đặt đầu ngón tay vào lòng bàn tay của hắn.
Luis nắm lấy tay nàng xoa xoa, giây sau bất ngờ kéo nàng xuống nước.
Bạch Mộc kêu lên một tiếng, một lượng nước lớn tràn ra khỏi bồn, váy của nàng hoàn toàn ướt sũng hết, chúng ướt nhẹp dính hết vào người nàng.
Luis thò mặt lại gần mặt nàng hít hít.
Bạch Mộc biết ý này là gì, nàng mở miệng muốn giải thích: “Lúc nãy…”
Môi bị người nọ hôn lấy, hắn ngăn hết lại mọi lời nói nàng sắp nói ra, hôn xong hắn lại dịu dàng dựa lại gần, khẽ nói: “Mùi hương phai đi rồi.”
Đúng thế, Bạch Mộc cảm thấy may mắn vì ngày hành kinh của nàng thường khá ngắn.
Luis chạm vào eo nàng, lớp vải trói buộc không cho phép hắn cảm nhận được sự mềm mại ấm áp của làn da ấy, bàn tay của hắn động một cái, chiếc váy trên người nàng tức khắc bị xé ra thành từng mảnh nhỏ.
Bạch Mộc chỉ vừa chớp mặt một cái mà đã tá hỏa nhận ra mình trần truồng trơn bóng mất rồi.
Mấy ngày nay khi bà dì đến thăm nàng rất chăm chỉ ăn uống tẩm bổ cho cơ thể của mình, ngày nào cũng ăn ăn ngủ ngủ như heo, thành ra hiện tại cả người đã căng tròn ra một vòng, ngay cả hệ thống máu cũng được chăm đến khỏe siêu cấp vũ trụ, tình trạng thiếu máu chỉ tồn tại trong một ngày, qua ngày hôm sau nàng đã trở về dáng vẻ hồng hào tươi sáng như ngày thường rồi.
Nàng thầm cảm thán sinh mệnh của con người quả là ngoan cường mà, bàn tay của người con gái lặng lẽ thò xuống lén lút sờ vào mấy múi cơ bụng của hắn.
Hắn cũng vươn tay đến bóp bóp mớ thịt mềm trên eo của nàng, bàn tay khác cũng thò lên xoa nắn đôi tròn trịa bên trên, lòng bàn tay bao trọn lấy một bên no tròn nhào nặn nó thành đủ loại hình dạng khác nhau.
“Nơi này hình như lớn hơn thì phải.” Hắn vừa quan sát vừa xoa tròn bóp dẹp, thậm chí còn mở miệng nhận xét: “Mềm quá.”
Nói xong còn kéo nàng xuống thấp một chút để tiện cho hắn kê răng vào bầu ngực của nàng.
Răng nanh đâm thủng mảnh da đó, Bạch Mộc đau đến hít vào một hơi, tuy đau thế nhưng nàng cũng không dám vùng vẫy, vì nàng sợ nếu không cẩn thận thì sẽ bị hắn cắn rách lồng ngực mất.
Luis nếm một lát rồi dừng lại, hắn thè lưỡi liếm sạch vết máu đang chảy ra từ vết cắn kia, rồi lại múc nước lên rửa sạch người nàng.
Dòng nước mát lạnh theo lòng bàn tay chảy xuống trên người người con gái, đầu ngón tay như có như không cọ xát vào eo của nàng.
Tựa như cố tình trêu chọc.
Mặt nàng nhanh chóng xuất hiện một màu đỏ bất thường, nụ hồng anh trên ngực cũng run rẩy cứng ngắc cả lên.
Bất chợt Luis kéo cánh tay đang che trước ngực nàng ra, hắn tỉ mỉ rửa thật kỹ, cuối cùng dựa lại ngửi ngửi một chập, xong xuôi đâu đó lúc này hắn mới thôi nhíu mày bế nàng ra khỏi mặt nước.
Nhiệt độ bên ngoài phòng tắm quá đỗi lạnh lẽo khiến Bạch Mộc rùng mình lên một cái, cơ thể vừa chạm vào giường là đã chui vào lớp chăn bông ngay.
Cơ thể của người đàn ông cũng dính đến, chia bớt độ nóng vốn ít ỏi hiếm hoi này.
Người con gái run lẩy bẩy muốn trốn đi nhưng lại bị hắn bắt trở về.
Ngón tay thon dài xâm nhập vào bên dưới của nàng, mò mẫm sờ vào nơi đang khép chặt kia, xoa nắn lấy chỗ thịt mềm nhô nhô đang bị giấu bên trong lớp da ấy.
Có lẽ do lâu rồi chưa làm nên cơ thể của Bạch Mộc nhạy cảm vô cùng, hắn chỉ vừa mới ấn nhẹ một cái là nàng đã run rẩy kẹp chặt hai chân lại yêu kiều rên khẽ.
“Tiếc quá đi mất …” Hắn cắn cắn vành tai hơi đỏ của nàng, thở dài than thở.
Ngón tay đẩy ra từng chướng ngại một cào sâu vào mảnh thịt mềm bên trong.
So với cảm giác hơi hơi tê dại ấy thì cái cảm giác chưa đủ chất bôi trơn mà đã tiến vào này đau đớn hơn nhiều, cơn đau nhói xâm chiếm hết tất thảy có giác quan, Bạch Mộc vặn vẹo mông trốn đi, nhưng dường như người đàn ông đã sớm nhìn thấu ý đồ của nàng rồi thì phải, cánh tay đang ôm eo nàng bỗng siết chặt lại, khiến cho nàng chẳng thể di chuyển được nửa phân.
“Đau… Ra ngoài một chút đi mà.” Người con gái không còn cách nào khác, đành phải hé môi cầu xin.
Giọng nói mềm mại khe khẽ hệt như chú mèo con đang nũng nịu, chẳng những không lấy lòng được hắn mà càng khiến cho hắn thiếu kiên nhẫn hơn, ngón tay thon dài nhanh chóng tìm kiếm trong khe hẹp nhỏ, cuối cùng sau một hồi cũng sờ được một cục cưng cứng quen thuộc.
Đầu ngón tay ấn mạnh vào đó một cái, thành công làm cho Bạch Mộc run lên xoắn chặt lấy ngón tay của hắn.
Đầu ngón tay ướt đẫm nước xuân nhớp nháp, hắn đưa tay ra trước mặt nàng, triển lãm những sợi tơ bạc đứt ra dính lại cho nàng xem.
“Ướt thật đấy.”
Gương mặt của người con gái nháy mắt nóng hừng hực lên, nàng dứt khoát vùi mặt vào trong gối.
Hắn nâng eo nàng lên để nàng hếch cao mông quỳ trên giường, vòng eo hơi hạ xuống hình thành một đường vòng cong quyến rũ.
Quy đầu to lớn vừa mới kê vào khe hoa là đã bị cái miệng nhỏ tham ăn kia không ngừng liếm mút lấy.
Phía trên thì tỉ mỉ liếm liếm cắn cắn cần cổ của Bạch Mộc, thứ thô to phía dưới thì từng chút từng chút đút vào, nhưng mỗi lần quy đầu vừa đút vào trong là hắn lại nhanh chóng rút nó ra ngoài.
Cơ thể bất giác vặn vẹo, chỗ sâu bên trong ngứa ngáy không thôi, nơi e ấp thầm kín không ngừng run rẩy kêu gào muốn được ăn nhiều hơn nữa.
Luis dường như đang cố tình trêu đùa nàng, hắn cứ rì rà rì rà không cho nàng sự sung sướng, Bạch Mộc lắc lư eo muốn giữ lại nhưng lại bị hắn rút ra không chút thương tiếc.
Người con gái đỏ mắt quay đầu lại, giọng điệu hờn dỗi như sắp khóc đến nơi: “Đừng như thế… Vào đi mà…”
“Làm sao?”
Hắn dựa lại gần hơn, khẽ cắn vào vành tai của nàng.
“Ư … Vào đi…”
“Vào đâu? Nơi nào?”
“…Bên dưới.”
“Để làm gì?”
Người con gái nắm chặt lấy cái gối vùi mặt vào đó lau đi những giọt nước mắt đang chực trào ra khóe mắt, mãi một lúc sau nàng mới chịu quay đầu lại nói ra những lời khiến nàng vô cùng xấu hổ kia.
“Chơi em … Xin chàng nhanh lên đi mà.”
dương v*t thô to nháy mắt thọc đến tận nơi sâu nhất, cơn sướng khoái ở nơi sâu thẳm bùng nổ lên khuếch đại lan tràn ra toàn thân, như thể có luồng điện xẹt qua khắp cả người.
Cơ thể của người con gái xụi lơ hết cả ra, nàng ngẩng đầu lên phát ra một tiếng rên rỉ thật dài, âm hộ nhỏ bên dưới cũng cắn chặt lấy dương v*t thô to ấy phun nước ra khắp nơi.
Những cú thúc mạnh bạo dữ dội liên tục ập đến, rất nhanh nàng đã lên đỉnh khoái lạc đầu tiên, hắn nắm lấy eo của nàng rút dương v*t thô to ấy ra một chút, chỉ chừa lại phần quy đầu rồi lại nhanh chóng cắm ngập vào tận chỗ sâu nhất.
Cảm giác sung sướng làm ý thức của nàng trở nên hỗn loạn, từng giọt nước mắt lăn dài xuống thấm ướt hết cả gương mặt của nàng.
Động tác của hắn vừa nhanh lại vừa tàn nhân, hắn gác một chân của nàng lên khuỷu tay mình, để cho nàng mở rộng cánh mông của mình ra hết cỡ.
Dương vậy cứng nhắc giã bạch bạch liên hồi, mỗi một lần rút ra đều không ngừng bị mớ thịt bên trong kia liếm mút giữ lại, giây tiếp theo lại đẩy thật mạnh vào trong lỗ nhỏ tận hưởng niềm sướng khoái.
Bầu ngực tròn trịa bị bỏ bơ vơ đang không ngừng lắc lư liên hồi theo chuyển động của hắn.
Hắn đưa tay xuống nhào nặn lấy nụ hồng anh ửng đỏ dựng đứng, vào lúc nàng đang say tình ngất ngây thì cắn vào gáy của nàng một cái.
Hơi thở của Bạch Mộc thoáng khựng lại, nàng có thể cảm nhận rõ toàn bộ dòng máu trong cơ thể của mình đang đổ dồn hết vào chỗ kia. Tuy cơn đau có hơi lạnh lẽo nhưng nó cũng mang theo nỗi tê dại quá thể, máu tươi chảy ra ngoài, ý thức của nàng cũng càng ngày càng trở nên hỗn loạn, giờ đây nàng chỉ còn biết nương theo bản năng của dục vọng hùa theo từng cú va chạm của người sau lưng.
“Ha a … Á …”
Mùi máu tươi kích thích khiến hắn càng trở nên thô lỗ hơn, nhưng hắn vẫn gắng hết sức kiềm chế lại.
Nắm chặt lấy eo nàng, hai người xoay người lại đổi sang tư thế khác, lúc này Bạch Mộc ngồi lên eo hắn cưỡi ngựa.
Tư thế này khác một trời một vực với tư thế truyền thống, nữ trên nam dưới khiến cho dương v*t thọc vào càng sâu hơn, cây gậy cương cứng nổi đầy gân xanh không ngừng cọ xát vào vách tường, kích thích tột độ khiến người con gái nức nở thút thít không ngừng.
Luis nằm ngửa, hắn nắm lấy bàn tay của nàng cho vào miệng, đầu lưỡi thè ra liếm láp đầu ngón tay màu hồng ấy rồi lại chầm chậm liếm láp lên trên cắn cắn, để lại trên đó một dấu cắn nông nông.
Có một giọt máu ngưng tụ tại vết cắn, rồi dần dần hóa thành dòng máu nhỏ chảy xuống làn da.
Bạch Mộc vừa kinh ngạc lại vừa sợ hãi, nàng nhổm dậy muốn chạy đi.
Nhưng hắn nào để nàng chạy được, bàn tay đang giữ lấy eo nàng nhẹ nhàng ấn xuống, âm hộ nhỏ vừa nhả thứ thô cứng kia ra được một nửa mà giờ đây lại bị bắt nuốt xuống tiếp.
“A!” Cơ thể của nàng run lên liên hồi, bím nhỏ co rút cắn mạnh lấy thứ cương cứng kia, người con gái đỡ lấy cái eo nhỏ của mình nỗ lực chống đỡ thứ cường tráng đang cắm ngập vào bên trong mình, nàng ngửa đầu híp mắt mê ly, gương mặt tràn đầy xuân sắc.
Những giọt máu trào ra từ miệng vết thương đều bị hắn mút đi hết.
Đôi mắt của hắn di chuyển xuống dưới thân nàng, con ngươi tức khắc trầm xuống động đậy rút dương v*t của mình ra.
Nàng lại lần nữa nằm phịch xuống giường, nụ hồng anh đo đỏ trên ngực bị hắn cắn cắn nghiến nghiến.
Trong cơn mê ly, nàng cảm thấy môi lưỡi lạnh lẽo của người kia đang di chuyển xuống phía dưới.
Bạch Mộc nháy mắt tính tảo lại, nàng nâng cằm Luis lên, bắt hắn ngẩng đầu lên nhìn mình.
Hai người im lặng nhìn nhau, cuối cùng hắn vẫn là người đầu tiên mở miệng hỏi: “… Sao thế?”
“… Đừng hôn bụng.”
“Được.” Hắn đáp, ngay sau đó cúi đầu đi thẳng đến vạch đích.
Bạch Mộc giật mình, nàng muốn giơ tay ra ngăn cản nhưng đã muộn, đầu lưỡi lạnh như băng kia trượt vào âm hộ nhỏ liếm liếm lấy hạt châu đang lấp ló trong nơi xinh đẹp ấy.
Kích thích quá đỗi mãnh liệt khiến người con gái muốn kẹp chân lại, nhưng nàng còn chưa kịp thực hiện thì đã bị hắn nắm lấy bắp đùi tách sang hai bên, giờ đây toàn bộ nơi e ấp đều hiện ra hết trước mặt hắn.
Hắn ngậm lấy hạt châu vừa mút vừa cắn, Bạch Mộc bị hành hạ chỉ biết lắc đầu khóc lóc kêu than.
Nhả hạt châu đang run lẩy bẩy kia ra, đầu lưỡi của hắn lại trượt xuống miêu tả hình dạng của âm hộ nhỏ, chất lỏng trong suốt ào ào ứa ra ngoài, trong mắt Luis bỗng hiện lên một tia tiếc nuối.
Hắn hôn lên cái lỗ nhỏ xíu ấy, học theo cách giao hoan thè lưỡi ra liếm láp lấy nơi đó.
Cơn sướng khoái như thủy triều ập đến, nàng đỡ đẫn lắc đầu xin tha, tiếng van xin khe khẽ cứ đứt quãng vang lên trong từng hơi thở dồn dập.
“… Đừng mà … Hức … Ư a!”
Đầu lưỡi linh hoạt quét qua từng thớ thịt non nhạy cảm, từng dòng nước chảy ra đều bị hắn nuốt hết vào bụng.
Cảm giác tê dại gần như nuốt hết lấy cơ thể của người con gái, âm hộ nhỏ co rút kịch liệt, nàng thét chói tai lên cực khoái.
Người đàn ông nhỏm dậy cắn vào mắt cá chân của nàng một cái, giây sau nắm lấy bàn chân ấy đặt lên vai mình, dương v*t sưng cứng nhanh chóng tiến lên thọc mạnh vào bên trong.
dương v*t áp sát vào vách tường bên trong chuyên tâm kích thích mảnh đất nhạy cảm, tốc độ dập vào vừa nhanh lại vừa độc ác, chơi đến mức người con gái đờ đẫn chỉ còn biết nức nở rên rỉ.
Khe nhỏ của nàng không ngừng co chặt lại, giống như có vô số cái miệng nhỏ đang bú liếm lấy hắn, bú đến mức lưng hắn tê dại hết cả lên, kích thích quá đỗi mạnh mẽ khiến hắn càng bóp chặt lấy eo nàng hơn, dương v*t dưới háng dập mạnh liên hồi.
Hung tợn dập thêm mấy chục cái, Luis há mồm cắn vào vai nàng chôn vào chỗ sâu nhất bắn hết ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.