Đừng Coi Em Là Kẻ Xen Vào Cuộc Tình Của Anh Và Cô Ấy
Chương 48: Bão1
mình là tác giả
04/01/2021
Bão 1 tháng 4 nha mọi người!!!!!
Mỹ Lam vẫn im lặng, không trả lời câu hỏi của anh. Cảnh Sâm giật ngược tóc Mỹ Lam ra sau, lạnh giọng nói:"Đúng quá rồi chứ gì? Được rồi, tôi sẽ cho cô biết thế nào là YÊU THƯƠNG."
Nói xong anh nắm lấy tóc cô, kéo cô xuống lầu. Anh cứ nắm lấy tóc cô, làm cô đau điến. Anh cứ thế kéo cô xuống lầu, mặc kệ lúc cô bị lôi xuống cầu thang, các bật thanh không ngừng va chạm vào người cô, làm cô có cảm giác các xương của mình như đang nứt ra.
Dì Phương biết là đã có chuyện không hay, vì lúc cậu chủ về, mặt của cậu cứ hầm hầm, bước thẳng lên lầy, chỉ nói với bà là 'chừng nào Mỹ Lam về kêu cô ta lên phòng tôi'.
Thấy Mỹ Lam bị cậu chủ nắm đầu lôi xuống, bà hoảng hồn chạy lại:"Cậu chủ, cậu chủ. Chuyện gì thì cũng từ từ nói, cậu..."
Bà chưa kịp nói xong thì bị anh hất ra rồi, nói:"Bà đừng lo chuyện bao đồng."
Anh kéo cô xuống tầng hầm trong căn nhà. Cô không biết rằng trong căn nhà này cũng có một căn phòng dưới căn nhà.
Anh lôi cô tới căn phòng thì, kéo cô tới một góc tường.
Vì căn phòng rất tối nên cô chả thấy được gì. Bây giờ cô rất đau và rất mệt. Nên mặc kệ anh làm gì thì làm. Cô chỉ nghe được những tiếng 'Leng keng' Của cái gì đó. Rồi cô bị cái thứ đó trói tay lại.
Đến lúc anh trói tay cô lại xong thì cô thấy được ánh sáng từ cái đèn chùm. Vì bất ngờ tiếp xúc với ánh sáng nên cô hơi nheo mắt lại.
Đến khi cô mở mắt ra 'Chát' anh đã vung một roi da vào người cô.
Cô rất đau nhưng không phát ra âm thanh nào cả, cô cắn chặt môi của mình, nước mắt cũng cứ thế mà tuông ra.
"Sao không la lên, sao cô thấy tôi yêu thương cô như vậy được chưa? Hả? Được chưa?" Càng nói anh càng vung roi da đánh cô.
Anh dường như điên rồi, cứ đánh cô tới tấp, vết thương mới, cùng vết thương cũ cứ thế chồng chất lên nhau.
Bị anh tra tấn cô lâm vào hôn mê, nhưng anh vẫn chưa tha cho cô, anh lấy một thao nước lạnh tạt vào cô.
Cô chưa kịp tỉnh dậy anh đã liên tiếp vung roi đánh cô:"Nói đi, nói, cô bị câm rồi sao? Hả."
Cô vẫn không trả lời câu hỏi của anh, anh tức giận đưa tay bóp chặt lấy cổ cô. Anh dùng hết sức của mình bóp lấy, làm cho mặt cô từ đỏ chuyển sang xanh.
"Vậy... thì anh giết tôi đi! Giết tôi....thì anh sẽ.... thấy vui hơn... đúng không?" Vì bị anh bóp cổ nên giọng hơi khàng, cô cố gắng lấy hơi để nói.
Nhớ like và bình luận nha!!!
Mỹ Lam vẫn im lặng, không trả lời câu hỏi của anh. Cảnh Sâm giật ngược tóc Mỹ Lam ra sau, lạnh giọng nói:"Đúng quá rồi chứ gì? Được rồi, tôi sẽ cho cô biết thế nào là YÊU THƯƠNG."
Nói xong anh nắm lấy tóc cô, kéo cô xuống lầu. Anh cứ nắm lấy tóc cô, làm cô đau điến. Anh cứ thế kéo cô xuống lầu, mặc kệ lúc cô bị lôi xuống cầu thang, các bật thanh không ngừng va chạm vào người cô, làm cô có cảm giác các xương của mình như đang nứt ra.
Dì Phương biết là đã có chuyện không hay, vì lúc cậu chủ về, mặt của cậu cứ hầm hầm, bước thẳng lên lầy, chỉ nói với bà là 'chừng nào Mỹ Lam về kêu cô ta lên phòng tôi'.
Thấy Mỹ Lam bị cậu chủ nắm đầu lôi xuống, bà hoảng hồn chạy lại:"Cậu chủ, cậu chủ. Chuyện gì thì cũng từ từ nói, cậu..."
Bà chưa kịp nói xong thì bị anh hất ra rồi, nói:"Bà đừng lo chuyện bao đồng."
Anh kéo cô xuống tầng hầm trong căn nhà. Cô không biết rằng trong căn nhà này cũng có một căn phòng dưới căn nhà.
Anh lôi cô tới căn phòng thì, kéo cô tới một góc tường.
Vì căn phòng rất tối nên cô chả thấy được gì. Bây giờ cô rất đau và rất mệt. Nên mặc kệ anh làm gì thì làm. Cô chỉ nghe được những tiếng 'Leng keng' Của cái gì đó. Rồi cô bị cái thứ đó trói tay lại.
Đến lúc anh trói tay cô lại xong thì cô thấy được ánh sáng từ cái đèn chùm. Vì bất ngờ tiếp xúc với ánh sáng nên cô hơi nheo mắt lại.
Đến khi cô mở mắt ra 'Chát' anh đã vung một roi da vào người cô.
Cô rất đau nhưng không phát ra âm thanh nào cả, cô cắn chặt môi của mình, nước mắt cũng cứ thế mà tuông ra.
"Sao không la lên, sao cô thấy tôi yêu thương cô như vậy được chưa? Hả? Được chưa?" Càng nói anh càng vung roi da đánh cô.
Anh dường như điên rồi, cứ đánh cô tới tấp, vết thương mới, cùng vết thương cũ cứ thế chồng chất lên nhau.
Bị anh tra tấn cô lâm vào hôn mê, nhưng anh vẫn chưa tha cho cô, anh lấy một thao nước lạnh tạt vào cô.
Cô chưa kịp tỉnh dậy anh đã liên tiếp vung roi đánh cô:"Nói đi, nói, cô bị câm rồi sao? Hả."
Cô vẫn không trả lời câu hỏi của anh, anh tức giận đưa tay bóp chặt lấy cổ cô. Anh dùng hết sức của mình bóp lấy, làm cho mặt cô từ đỏ chuyển sang xanh.
"Vậy... thì anh giết tôi đi! Giết tôi....thì anh sẽ.... thấy vui hơn... đúng không?" Vì bị anh bóp cổ nên giọng hơi khàng, cô cố gắng lấy hơi để nói.
Nhớ like và bình luận nha!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.