Đừng Coi Em Là Kẻ Xen Vào Cuộc Tình Của Anh Và Cô Ấy
Chương 35: Cậu đang ở đâu vậy? Mình có điều muốn nói với cậu này.
mình là tác giả
04/01/2021
"Cô sao không chóng đối lại?" Thấy Mỹ Lam vẫn im lặng Vũ Minh hỏi tiếp.
"Vì...Tại..." Cô dường như không biết trả lời thế nào, đúng hơn là không thể trả lời.
"Vì cô yêu cậu ta đúng không, ấp úng cái gì. Nhìn cô là tôi đủ biết rồi." Vũ Minh thấy cô ấp úng, khó chịu nói luôn.
"Anh biết không? Yêu có lẽ là không sai, nhưng sai là mình yêu sai người. Yêu một người không có cảm giác với mình, yêu một người muốn mình chết hay biến khỏi mắt người đó, yêu một người lúc nào cũng đánh đập mình lúc nào cũng coi mình là người thứ ba." Càng nói cô càng đau, nhưng không nói cô còn đau hơn.
"Haizzz được rồi, không nói nữa qua chủ đề khác đi." Anh chỉ muốn an ủi cô thôi ai ngờ....Càng nói càng khóc.
"Lát nữa có người sẽ gọi điện cho cô, nên cô chỉ cần bật loa ngoài cho tôi nghe và tôi nói gì cô phải nói theo." Anh lập tức chuyển chủ đề, nhờ vả cô.
Đúng một lát sau"Reng....Reng"
Cô khá là bất ngờ người gọi là Mộc Nhi mà. Cô nhanh chóng bật loa ngoài:"Alo, Mộc Nhi."
"Mỹ Lam của tôi ơi, cậu bị bệnh mà đi đâu vậy. Mình qua nhà tìm cậu mà dì Phương nói cậu đi ra ngoài rồi. Cậu đang ở đâu vậy? Mình có chuyện muốn nói cho cậu này." Mộc Nhi đang đứng trước cổng nhà Cảnh Sâm để gọi xe.
"À...Mình đang ở....quán cafe cũ này, cậu tới đây gặp mình đi." Vì Vũ Minh dừng xe trước quán Mộc Cảnh nên cô biết hắn ta muốn cô và Mộc Nhi gặp mặt ở đây.
Khoảng Mười Phút Sau
"Này Mỹ Lam, sao cậu lại đi chung với cái tên đàn ông này." Khi vào quán Cảnh tượng Mộc Nhi thấy đầu tiên là Mỹ Lam và Vũ Minh ngồi cạnh nhau, trong lòng không khỏi thắc mắc.
"Cái gì mà "CÁI TÊN ĐÀN ÔNG NÀY" em không thể nhẹ lời hơn sao?" Vũ Minh khó chịu khi Mộc Nhi kêu mình như vậy.
"Ai biểu anh lên tiếng, em hỏi Mỹ Lam mà." Mộc Nhi xoay qua trừng mắt với Vũ Minh, hôm nay dám cãi cô sao?
Vũ Minh huýt huýt vai mình vào người Mỹ Lam, ý kêu cô nói đi."À..À lúc nãy...À vừa gặp nhau ở quán." Lần đầu tiên nói dối Mộc Nhi nên cô nói khá run.
"Gặp nhau ở đây? Bộ hai người biết nhau?" Mộc Nhi không tin hỏi tiếp.
"Biết...Biết...Biết chứ." Mỹ Lam với Vũ Minh gật đầu lia lịa trả lời.
"Thôi sao cũng được, mà Mỹ Lam nè cậu đi đâu vậy, bệnh sao không ở nhà. Mình qua nhà tìm cậu mình cứ tưởng cậu lại bị anh mình đánh. Vì lúc qua nhà cậu, đồ đạc trong nhà lộn xộn lắm, còn bể đồ tùm lum nữa. Mình hỏi dì Phương thì dì nói anh mình về thì nổi điên đập đồ trong nhà."
"Vì...Tại..." Cô dường như không biết trả lời thế nào, đúng hơn là không thể trả lời.
"Vì cô yêu cậu ta đúng không, ấp úng cái gì. Nhìn cô là tôi đủ biết rồi." Vũ Minh thấy cô ấp úng, khó chịu nói luôn.
"Anh biết không? Yêu có lẽ là không sai, nhưng sai là mình yêu sai người. Yêu một người không có cảm giác với mình, yêu một người muốn mình chết hay biến khỏi mắt người đó, yêu một người lúc nào cũng đánh đập mình lúc nào cũng coi mình là người thứ ba." Càng nói cô càng đau, nhưng không nói cô còn đau hơn.
"Haizzz được rồi, không nói nữa qua chủ đề khác đi." Anh chỉ muốn an ủi cô thôi ai ngờ....Càng nói càng khóc.
"Lát nữa có người sẽ gọi điện cho cô, nên cô chỉ cần bật loa ngoài cho tôi nghe và tôi nói gì cô phải nói theo." Anh lập tức chuyển chủ đề, nhờ vả cô.
Đúng một lát sau"Reng....Reng"
Cô khá là bất ngờ người gọi là Mộc Nhi mà. Cô nhanh chóng bật loa ngoài:"Alo, Mộc Nhi."
"Mỹ Lam của tôi ơi, cậu bị bệnh mà đi đâu vậy. Mình qua nhà tìm cậu mà dì Phương nói cậu đi ra ngoài rồi. Cậu đang ở đâu vậy? Mình có chuyện muốn nói cho cậu này." Mộc Nhi đang đứng trước cổng nhà Cảnh Sâm để gọi xe.
"À...Mình đang ở....quán cafe cũ này, cậu tới đây gặp mình đi." Vì Vũ Minh dừng xe trước quán Mộc Cảnh nên cô biết hắn ta muốn cô và Mộc Nhi gặp mặt ở đây.
Khoảng Mười Phút Sau
"Này Mỹ Lam, sao cậu lại đi chung với cái tên đàn ông này." Khi vào quán Cảnh tượng Mộc Nhi thấy đầu tiên là Mỹ Lam và Vũ Minh ngồi cạnh nhau, trong lòng không khỏi thắc mắc.
"Cái gì mà "CÁI TÊN ĐÀN ÔNG NÀY" em không thể nhẹ lời hơn sao?" Vũ Minh khó chịu khi Mộc Nhi kêu mình như vậy.
"Ai biểu anh lên tiếng, em hỏi Mỹ Lam mà." Mộc Nhi xoay qua trừng mắt với Vũ Minh, hôm nay dám cãi cô sao?
Vũ Minh huýt huýt vai mình vào người Mỹ Lam, ý kêu cô nói đi."À..À lúc nãy...À vừa gặp nhau ở quán." Lần đầu tiên nói dối Mộc Nhi nên cô nói khá run.
"Gặp nhau ở đây? Bộ hai người biết nhau?" Mộc Nhi không tin hỏi tiếp.
"Biết...Biết...Biết chứ." Mỹ Lam với Vũ Minh gật đầu lia lịa trả lời.
"Thôi sao cũng được, mà Mỹ Lam nè cậu đi đâu vậy, bệnh sao không ở nhà. Mình qua nhà tìm cậu mình cứ tưởng cậu lại bị anh mình đánh. Vì lúc qua nhà cậu, đồ đạc trong nhà lộn xộn lắm, còn bể đồ tùm lum nữa. Mình hỏi dì Phương thì dì nói anh mình về thì nổi điên đập đồ trong nhà."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.