Đừng Hỏi Sao Trời

Chương 16

Nhất Căn Miêu Điều

17/03/2022

Cố Ngôi chạm vào một khối mềm mại.

Anh cảm thấy xương ngón tay của mình cứng đờ, không thể động đậy. Đầu anh vang lên âm thanh ầm ầm, máu dồn lên cổ.

“Em……”

Anh cắn răng, cố gắng nói: "Em biết bản thân mình đang làm gì không?"

Chúc Triều Ca bị ánh mắt cùng giọng điệu của Cố Ngôi dọa sợ.

Đột nhiên sao anh lại dữ như vậy, đúng là làm người khác mất hứng mà.

"Không... Không được sao?" Sau đó cô lại rụt rè nói tiếp: "Nếu anh không muốn thì bỏ đi, em sẽ không tiếp tục nữa."

Còn chưa dứt câu cổ áo đã bị Cố Ngôi túm lấy, anh ghì chặt cô lên giường. Chúc Triều Ca cảm thấy trời đất quay cuồng, hoảng sợ định hét lên nhưng vừa mở miệng đã bị người ta lấp kín.

Cố Ngôi hôn môi không khác gì cắn người. Anh dùng sức rất lớn, hàm răng đè mạnh đầu lưỡi cô, nuốt hết toàn bộ những tiếng nỉ non còn chưa kịp phát ra.

Chỉ hôn môi một lát mà đầu óc Chúc Triều Ca đã rơi vào mê man.

Cô cũng không biết áo ngoài và quần của mình được cỡi thế nào, chỉ còn sót lại mỗi áo ngực và quần lót. Cố Ngôi cũng cởi áo hoodie, để lộ ra cơ thể rắn chắc. Anh cúi xuống tiếp tục hôn cô, nụ hôn lưu luyến ở cằm rồi theo cần cổ chạy dọc xuống ngực.

Anh vén áo ngực cô lên. Giống hệt như những giấc mộng kia, bàn tay to lớn xoa bóp cặp ngực trắng mịn như quả đào. Anh há miệng ngậm lấy, hàm răng day nhẹ một bên núm vú.

Chúc Triều Ca kêu đau.

Trong mắt cô chứa đầy nước mắt, chỉ động đậy nhẹ cũng có thể rơi xuống.

Cố Ngôi cuối xuống hôn lên đuôi mắt cô, liếm sạch toàn bộ nước mắt. Hô hấp của anh nặng nề đem lại áp lực cho người đối diện.

“Triều Ca.”



Anh vuốt ve cơ thể cô, nghiến răng nghiến lợi mà nói: "Em còn muốn tiếp tục không?"

Chúc Triều Ca có chút ngây người, cô mơ màng gật đầu.

Cố Ngôi nhắm mắt, ngón tay móc vào mép quần lót của cô dứt khoát kéo xuống.

Sau khi cơ thể hoàn toàn trần trụi thì Chúc Triều Ca mới cảm thấy sợ hãi. Cô lùi về phía đầu giường, lại bị anh túm chặt mắt cá chân, thô bạo tách hai chân cô ra. Địa phương bí ẩn nhất cứ vậy mà bại lộ, trần trụi trước ánh mắt chăm chú của người con trai.

hoa huy*t phấn hồng khép chặt, giống như nụ hoa e ấp chưa nở.

Cố Ngôi nhẹ nói: “Đừng sợ.”

Chúc Triều Ca nhắm mắt lại, cô cắn chặt môi, bên tai nghe rõ âm thanh cởi thắt lưng. Cô mong chờ những điều sắp đến, nhưng cũng sợ hãi những điều sắp đến. Nội tâm của cô không ngừng dãy giụa, mi mắt khẽ mở lén nhìn Cố Ngôi.

Vòng eo của thiếu niên rất đẹp. Rắn chắc, không có thịt thừa, cộng với vòng ba căng tròn. Đồ vật giữa hai chân hơi ngẩng lên, tóa ra một sự dữ tợn xa lạ.

Bụng dưới của Chúc Triều Ca bắt đầu co thắt.

Cô giương mắt nhìn anh chồm lên với lấy áo mưa ở đầu giường, động tác vụng về tròng vào. côn th*t âm ấm nhắm giữa hai chân cô muốn tìm đường chen vào, nhưng một là chọc vào hoa châu không thì lại trượt xuống khe mông. Tóm lại là mãi vẫn không tìm được vị trí chuẩn xác.

Gel bôi trơn dính đầy bắp đùi.

Cổ Cố Ngôi đỏ ửng. Anh đỡ thứ đó của mình, khó khăn tìm đường đi vào. Eo hơi động nhẹ nhưng làm kiểu gì cũng không vào được.

Chúc Triều Ca cảm giác bản thân như bị xé làm đôi.

Ngay lúc này cô chủ muốn từ bỏ: "Đừng vào nữa, bỏ đi anh. Em đau quá, không thể chịu đựng được."

Cố Ngôi ôm lấy Chúc Triều Ca đang run rẩy, anh hôn lên môi cô, ngậm lấy đầu v* đang run lên, rồi từ từ trượt xuống đến nơi ướt át giữa hai chân. Anh không muốn thử cảm giác đi vào, ngược lại là giữ hai chân cô để lên vai mình. Để bắp đùi kẹp chặt thứ đó bắt chước động tác ra vào.

Bụng dưới của Chúc Triều Ca càng lúc càng nóng, về sau không chịu được nữa mà òa khóc.

Khó chịu, vừa trướng vừa khó chịu.



Nhưng cũng rất thoải mái.

Cô giống như quả đào chín mọng không ngừng tiết ra nước sốt sóng sánh. Sau khi cao trào hai đùi không tránh khỏi mà run rẩy. Miệng huyệt mấp máy đóng mở liên tục như còn khao khát điều gì.

Cố Ngôi không có thử đi vào lần nữa.

Anh chỉ dùng đầu khấc nhẹ nhàng chọc chọc, nhẹ nhàng cọ xát. Đôi tay to lớn chụp lấy một bên ngực, không ngừng hôn xuống.

Rất nhanh Chúc Triều Ca đã bị anh làm cho đầu óc hỗn loạn.

Cô chảy rất nhiều nước, làm cho ga giường cũng ướt một vũng. Trên mặt đều là nước, không phân biệt được là nước mắt hay mồ hôi.

Khóe mắt Cố Ngôi đỏ ngầu.

Khi Chúc Triều Ca cao trào, miệng huyệt kịch liệt co rút kẹp chặt đầu khấc của anh.

Thiếu niên hơi cụp mắt, sống lưng căng cứng thành hình vòng cung. Trong chốc lát cũng nhanh chóng bắn ra, bên trên cánh mũi đều là mồ hôi.

Bao cao su chứa chất lỏng dinh dính bị vứt vào thùng rác.

Cố Ngôi ôm Chúc Triều Ca, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên trán cô. Sau đó cẩn thận bế người vào toilet tắm rửa.

"Chúng ta làm xong rồi sao?"

Chúc Triều Ca mơ màng hỏi anh. Giọng nói của cô mềm mại, giống như mèo con cào vào trái tim anh.

Cố Ngôi mở vòi sen, ân cần gội đầu cho cô.

"Ừ."

Anh chỉ đáp lại ngắn gọn như vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện sắc
đấu phá thương khung

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Đừng Hỏi Sao Trời

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook