Đừng Khóc, Mình Không Phải Nữ Chính

Chương 40: Anh, em mệt

Zururu_

27/06/2021

Khuynh Thần sớm đã nhận ra điều bất thường ở Tinh Đăng nhưng anh vẫn không dám chắc. Mỗi năm Khuynh Thần đều về nước vài lần. Mỗi lần như thế anh đều nhận thấy được ánh mắt của Tinh Đăng đối với Khuynh Hy rất lạ. Nhưng con bé lại cứ ngốc nghếch không đề phòng. Mà cũng phải, ai lại đi đề phòng anh trai mình bao giờ. Người bình thường nhìn vô cũng chỉ đơn thuần nghĩ đó là ánh mắt yêu thương anh trai dành cho em gái.

Vì vậy, Khuynh Thần sớm đã để ý đến Tinh Đăng rồi. Lần trước gặp trên đường cũng là cố ý diễn cho cậu ta xem. Hiện tại Khuynh Hy mất tích hơn 70% là có liên quan đến Tinh Đăng đi.

Nhưng mà Khuynh Thần thế mà tính sai một bước. Vốn anh luôn đề phòng Tinh Đăng cẩn thận. Nhưng cậu ta thế mà lại ra tay ở hướng khác. Hiện tại chính là cả anh cũng không biết vị trí của Khuynh Hy. Mấy thiết bị có định vị GPS sớm bị hủy mất. Hôm nay Khuynh Thần gọi cả Tinh Đăng lẫn Bạch Phong, Hữu Cảnh ra chủ yếu là để đánh lạc hướng. Nhưng Tinh Đăng cũng diễn thật giỏi. Khuynh Thần suýt nhịn không được mà lột mặt nạ cậu ta xuống. Hiển nhiên anh đã nói chuyện này cho Bạch Phong, Hữu Cảnh, để hai người đó phối hợp một chút tìm cho ra vị trí của Khuynh Hy. Lúc phân công khu tìm kiếm, Khuynh Thần cùng Bạch Phong, Hữu Cảnh cố ý để Tinh Đăng chọn trước. Hiện tại bọn họ đều đang rà soát trong khu vực đó. Bởi vì nếu theo xe của Tinh Đăng thì có quá nhiều rủi ro. Vì đường khu vực cậu ta chọn quả thật khá vắng, rất dễ nhận ra có người theo đuôi.

Tinh Đăng cầm gậy sắt xông tới hướng Hữu Cảnh. Hữu Cảnh né qua một bên nhưng vừa hay lại nằm trong tính toán của người kia. Kết quả gậy sắt đập vào đầu, máu bắt đầu chảy xuống trán. Hữu Cảnh lảo đảo một chút rồi lại lao vào. Hai người ẩu đả một trận lớn. Nhưng nhìn thế nào cũng thấy Hữu Cảnh đang ở thế hạ phong. Cậu ta bị đánh cho đau nhức khắp cả người. Phải nói Tinh Đăng ra tay cũng thật tàn nhẫn, dứt khoát. Nếu không phải cậu liều mạng né thì không biết suýt chết bao nhiêu lần.

Hữu Cảnh hiện tại cả người cũng đầy thương tích, đều là dấu vết của gậy sắt để lại. Cậu ta sắp không kiên trì nỗi nữa rồi. Lúc sắp muốn bỏ cuộc, cậu nghe thấy tiếng động cơ xe bên ngoài. Trong lòng càng thêm lo sợ, không biết là địch hay bạn. Hiện tại cậu đã thảm lắm rồi a, còn đến thêm nữa chắc chắn sẽ trực tiếp đi dạo Diêm La giới.

Khuynh Thần mở cửa nhìn Tinh Đăng và Hữu Cảnh đột nhiên cảm thấy hơi mệt trong lòng. Tên nhóc Hữu Cảnh này vậy mà ngay cả một người cũng không xử lí được, còn để cho bản thân mình đầy thương tích. Chính là quá thảm đó. Nhưng mà Khuynh Thần cũng không trông đợi gì nhiều ở tên nhóc này.

Khuynh Thần đi lại đá Hữu Cảnh sang một bên nói:

- Ở đây giao cho tôi. Cậu đi kiếm Khuynh Hy đi.

Tinh Đăng thấy Hữu Cảnh muốn chạy cũng chạy theo nhưng ngay lập tức bị Khuynh Thần cản lại.

Hữu Cảnh nhanh chóng chạy khắp nhà, mở cửa tất cả các phòng mình nhìn thấy.

- Hy, cậu có nghe thấy tôi nói gì không? Cậu đang ở đâu?

Khuynh Hy lúc này đang nằm trên giường, nghe thấy tiếng của Hữu Cảnh lại bắt đầu giãy như cá trên thớt, nhưng kết quả không thu được gì. Tinh Đăng cũng trói cô quá chặt rồi đi. Khuynh Hy muốn la lên là tôi ở đây nè nhưng miệng cô hiện tại bị dán băng keo kín mít rồi. Dán một miếng còn có thể liều mạng hoạt động cơ miệng, chơi dơ một chút cũng không sao. Nhưng hiện tại đây là cuốn tới tận 4, 5 lớp băng keo dày quanh đầu cô. Mắt cũng đem bịt lại. Khuynh Hy hiện tại chính là một khoảng bất lực. Cô nằm trên giường dùng hết sức bình sinh giãy dụa rồi không hiểu sao lát sau liền té xuống đất, đầu đập một cái mạnh vào đầu tủ. Khuynh Hy cảm thấy đầu đau nhói nhưng cô cũng biết đây chỉ là va đập bên ngoài, không tổn thương gì đến hộp sọ. Cô lấy chân mò mẫm, lăn vài vòng trên sàn. Cô ghi nhớ từ giường đi về trái tầm 4 bước là cửa phòng. Khuynh Hy lăn vài vòng ước chừng rồi bắt đầu đưa chân mò mẫm. Đến khi mơ hồ cảm thấy vị trí cửa, Khuynh Hy dùng sức mạnh mẽ đạp liên tục phát ra âm thanh ồn ào.

Hữu Cảnh chạy ở bên ngoài nghe thấy động tĩnh liền chạy lại. Nhưng cửa phòng khóa bằng mật khẩu. Loại cửa này, dùng sức người bình thường căn bản không cách nào mở ra. Hữu Cảnh đập cửa gọi:

- Khuynh Hy, cậu ở trong đó đúng không?

Khuynh Hy bên trong quả thực hơi cạn lời. Theo đến tận đây rồi bên trong không phải cô thì còn có thể là ai chứ. Huống hồ hiện tại cô không nói được, kêu cái gì chứ. May mà Tinh Đăng còn chưa đem cả tai cô bịt lại. Khuynh Hy không trả lời được liền đưa chân đạp vào cửa theo nhịp. Mong là cậu ấy hiểu được. Hữu Cảnh không nghe tiếng trả lời nhưng thấy cửa có phản ứng nên đoán là bên trong Khuynh Hy hẳn không nói được. Hữu Cảnh trong lòng sốt ruột nhưng mà cậu không biết mật mã a. Hữu Cảnh lại hỏi:

- Cửa khóa bằng mật mã. Tôi không biết.



Khuynh Hy thật sự thấy tuyệt vọng luôn rồi. Cô hiện tại đột nhiên hết hy vọng thoát ra. Đột nhiên cảm thấy bản thân vẫn nên chờ anh trai tới cứu a. Bởi tên ngốc như Hữu Cảnh còn mò được tới đây rồi. Anh cô không thể nào không biết gì được.

Mà lại nói tới mật mã. Người như Tinh Đăng có thể đặt mật mã là gì đây. Chắc không thể nào đặt bừa 1234 đâu nhỉ? Nghĩ vậy nhưng Hữu Cảnh vẫn bấm thử. Hiển nhiên không đúng rồi. Cả kẻ ngốc, não cá vàng cũng không cài loại mật mã này.

Khuynh Hy bên trong nằm dưới sàn nhà cũng suy nghĩ một chút. Tinh Đăng sẽ đặt mật mã gì nhỉ? Sinh nhật cô sao? Cũng đáng để thử chứ. Khuynh Hy lấy chân đạp mạnh lên cửa gọi Hữu Cảnh. Hữu Cảnh bên ngoài đang nghịch mật khẩu đột nhiên giật mình một cái nói

- Này, cậu yên tĩnh được không? Tôi đang suy nghĩ mật khẩu đây này. Cậu có hay thì nghĩ giúp xem anh trai điên khùng đó của cậu đặt cái gì?

Khuynh Hy lười muốn quan tâm, hơn nữa hiện tại cô cũng không nói được. Thật bình tĩnh, cô lấy gót chân đập lên cửa theo nhịp 1... 7... 1... 2. Hữu Cảnh ở bên ngoài nghe tiếng đập cửa khác âm thanh trước với hình như là có nhịp liền chú ý một chút.

- Này, cậu đập cửa theo mật mã hả?

Khuynh Hy lại đạp mạnh một cái ý bảo đúng rồi đó, tên ngốc à.

Hữu Cảnh không thấy vẻ gì là Khuynh Hy phản đối suy nghĩ của cậu, liền theo những gì nghe được, nhập mật khẩu. Nhưng kết quả lại không đúng.

- Này, sai rồi.

Khuynh Hy cũng đoán trước được là nào có đơn giản như vậy. Cô suy nghĩ sau đó quyết định ngủ một giấc, vẫn là yên tĩnh chờ Khuynh Thần tới cứu thì hay hơn.

Mà lúc này, Khuynh Thần đã nhẹ nhàng giải quyết xong Tinh Đăng.

Vớ lấy cái rèm cửa, Khuynh Thần đem trói Tinh Đăng lại rồi vứt ở đó, thong thả, ung dung đi kiếm em gái mình.

Khuynh Thần thấy Hữu Cảnh đang điên khùng bấm bấm mật khẩu phòng liền cười khinh một cái rồi đi lại.

Khuynh Thần cũng không có sức mà mò mật khẩu như cậu ta. Anh lấy điện thoại trong túi ra gọi cho Bạch Phong đến, tiện mang theo một cái laptop. Khuynh Thần sớm đã để ý từ đầu ở góc hành lang có camera nên có lẽ sẽ quay được lúc Tinh Đăng nhập mật khẩu.

5ph sau, Bạch Phong tức tốc chạy vào, trên tay cầm cái laptop đưa cho Khuynh Thần. Khuynh Thần bắt đầu hack vào hệ thống camera của nhà này. Lát sau cư nhiên mò ra được mật khẩu.



Mật khẩu vừa nhập đúng, Hữu Cảnh liền đẩy mạnh cửa mà Khuynh Hy lúc này đang nằm ở phía cửa bị đập một cái đau điếng. Cô thật sự muốn la lên xem tên điên nào vậy.

Hữu Cảnh vội cởi trói cho Khuynh Hy. Bạch Phong cũng cẩn thận gỡ băng dính cho cô.

Khuynh Hy mở mắt, có chút chói a. Bây giờ cô mới cảm thấy cả người vô lực toàn thân mềm nhũn. Khuynh Hy hướng anh trai yếu ớt nói:

- Anh, em mệt.

Khuynh Thần có chút ngạc nhiên. Rốt cuộc Tinh Đăng đã làm gì em gái anh chứ. Khuynh Thần trong lòng rất lo lắng. Anh dịu dàng trấn an em gái

- Được rồi, anh đưa em về nhà. Ngoan, ngủ một giấc đi.

Khuynh Thần bế Khuynh Hy lên. Cô dựa đầu vào ngực anh, dáng vẻ yếu ớt, mỏng manh. Cả Bạch Phong lẫn Hữu Cảnh đều bất ngờ. Lần đầu tiên họ thấy cô yếu đuối, mệt mỏi đến vậy. Trước giờ trong thâm tâm cả hai đều luôn khắc ghi một cô gái mạnh mẽ, lạnh lùng, thông minh, kiên cường, lại có chút kiêu ngạo, thần kinh không bình thường. Nhưng hiện tại cô gái trước mắt họ như bông hoa dại vừa trải qua một trận bão.

Khuynh Hy yếu ớt, giọng nói nhỏ đến không chú ý sẽ không nghe thấy

- Hữu Cảnh, Bạch Phong. Cám ơn.

Khuynh Thần bế Khuynh Hy đi. Anh nói với con bé:

- Được rồi, nghỉ ngơi đi. Có anh ở đây với em.

- Anh.

______________________________________

ĐÔI LỜI TÁC GIẢ PART 2 (NÊN ĐỌC CHO ZUI NHA)

À thì hẳn sẽ có người thắc mắc là thế quái nào Tinh Đăng cũng thông minh lắm mà sao chẳng bố trí một cái gì. Sự thật là cậu ta thông minh đến mức đã tính toán tất cả vừa đủ thời gian đạt được thứ mình muốn. Còn rõ hơn chap sau sẽ biết nha. Chap sau dự báo 90% bi thương, tăm tối.

Truyện còn tầm 4-5 chap nữa là end. Dự tính là trong tuần sau tui sẽ hoàn thành cho xong luôn. Và nếu ok tui dự tính là sẽ viết ngoại truyện dưới góc nhìn của nhân vật khác như An Nhiên chẳng hạn... Hiển nhiên trong thế giới quan của nữ chính, cả thế giới đều sai, ai cũng là người xấu, ai cũng tổn thương cô. Và nữ phụ của tuii trong mắt nữ chính là phản bội, luôn tỏ vẻ cao quý, khinh thường cô, rồi suốt ngày bày ra cái vẻ mặt thờ ơ vô cảm, còn mưu mô xảo quyệt muốn quyến rũ đàn ông...

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Đừng Khóc, Mình Không Phải Nữ Chính

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook