Đừng Khóc, Mình Không Phải Nữ Chính
Chương 4: Tôi không phải nữ chính
Zururu_
27/06/2021
- Em xuống ngồi bàn cuối còn trống nhé. Cô sẽ sắp chỗ lại sau.
Thế quái nào lại sắp cho Bạch Phong ngồi cạnh tôi chứ. Sẽ không phải kiểu sắp xếp đem tôi ra lót đường cho chuyện tình gặp mặt giữ họ chứ? Nhưng Bạch Phong không giống người thiếu suy nghĩ như Hữu Cảnh. Nên nếu bản thân yên tĩnh một chút chắc không có gì đâu. Vẫn nên đừng động tới nhân vật chính thì hơn. Nhưng "cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng", Bạch Phong đột nhiên lên tiếng:
- Cậu là Tinh Tử?
Gương mặt cậu ấy vẫn lạnh lẽo, không chút cảm xúc. Tôi không tài nào đoán được suy nghĩ của cậu ta. Tôi đứng hình một lúc lâu. Lẽ nào An Nhiên đã gặp Bạch Phong từ trước rồi tình cảm đã tiến triển và An Nhiên đem chuyện bị phản bội đi tâm sự nên bây giờ Bạch Phong mới muốn giúp trả thù ư? Rất nhiều tình huống được vẽ ra trong đầu tôi. Nhưng rất nhanh, tất cả diễn ra trong chưa đầy 3s. Sau tất cả tôi gật đầu với Bạch Phong rồi tỉ mỉ quan sát cậu ta. Nhưng không được gì cả, tất cả đi vào ngõ cụt. Không thể đoán được cậu ta nghĩ gì. Cùng lúc đó cơn buồn ngủ kéo tới. Đôi mắt tôi không tự chủ muốn sụp xuống. Tôi liền gục đầu xuống bàn ngủ thiếp đi. Mặc kệ nam chính Bạch Phong đi. Dù gì người ta cũng là của nữ chính. Cùng lắm "binh đến tướng chặn" thôi.
Thế quái nào lại sắp cho Bạch Phong ngồi cạnh tôi chứ. Sẽ không phải kiểu sắp xếp đem tôi ra lót đường cho chuyện tình gặp mặt giữ họ chứ? Nhưng Bạch Phong không giống người thiếu suy nghĩ như Hữu Cảnh. Nên nếu bản thân yên tĩnh một chút chắc không có gì đâu. Vẫn nên đừng động tới nhân vật chính thì hơn. Nhưng "cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng", Bạch Phong đột nhiên lên tiếng:
- Cậu là Tinh Tử?
Gương mặt cậu ấy vẫn lạnh lẽo, không chút cảm xúc. Tôi không tài nào đoán được suy nghĩ của cậu ta. Tôi đứng hình một lúc lâu. Lẽ nào An Nhiên đã gặp Bạch Phong từ trước rồi tình cảm đã tiến triển và An Nhiên đem chuyện bị phản bội đi tâm sự nên bây giờ Bạch Phong mới muốn giúp trả thù ư? Rất nhiều tình huống được vẽ ra trong đầu tôi. Nhưng rất nhanh, tất cả diễn ra trong chưa đầy 3s. Sau tất cả tôi gật đầu với Bạch Phong rồi tỉ mỉ quan sát cậu ta. Nhưng không được gì cả, tất cả đi vào ngõ cụt. Không thể đoán được cậu ta nghĩ gì. Cùng lúc đó cơn buồn ngủ kéo tới. Đôi mắt tôi không tự chủ muốn sụp xuống. Tôi liền gục đầu xuống bàn ngủ thiếp đi. Mặc kệ nam chính Bạch Phong đi. Dù gì người ta cũng là của nữ chính. Cùng lắm "binh đến tướng chặn" thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.