Đừng Làm Phiền Tôi Kiếm Tiền

Chương 4

Tiếu Giai Nhân

25/06/2021

Rời khỏi tiểu khu, Hàn Luật rất thân sĩ mở cửa xe sau cho Lâm Táo.

Lâm Táo nhìn thấy đầu tiên là đôi chân dài của người đàn ông kia.

Nam nhân đi giày da sáng bóng, không dính một hạt bụi nào, vừa thấy liền biết đó là hàng hiệu.

Lâm Táo cúi đầu ngồi xuống.

Hàn Luật đóng cửa xe.

Lâm Táo lo lắng nhìn chị họ, đến khi Tần Lộ ngồi ở ghế phụ mới yên lòng.

Tần Lộ so với Lâm Táo càng khẩn trương hơn.

Lâm Táo ngốc, căn bản không biết Mạnh Hoài An mời dùng bữa tối có ý nghĩa gì, hi vọng nhiều nhất chính là chị họ đừng đem cô cùng người lạ đi ăn cơm. Nhưng Tần Lộ biết, càng hiểu thì càng khẩn trương cùng hưng phấn, tựa như may mắn cuối cùng cũng đến...

Bởi vậy, chưa bao giờ được ngồi siêu xe, Tần Lộ tuy đối với chiếc Rolls-Royce này tràn ngập tò mò, nhưng lại không dám bộc lộ bộ một mặt bình dân của mình nên vẫn nỗ lực duy trì bộ dạng tự nhận là khéo léo.

Ở ghế sau, ghế dựa to rộng phía trước hoàn toàn chặn lại chị họ, Lâm Táo không có cách nào cùng Tần Lộ nói chuyện, lực chú ý liền chuyển qua nội thất trong ô tô.

Cô trước hết chú ý tới cửa xe bên cạnh, khác cửa xe taxi, sườn cửa xe này còn có mấy hộp vuông nhỏ, bên trong chính là bốn bộ vòng cổ kim cương chói lọi.

Vòng cổ phi thường xinh đẹp, vừa thấy liền biết là rất quý giá.

Lâm Táo đột nhiên có chút sợ hãi, Mạnh Hoài An đem vòng cổ đặt ở nơi này, không sợ cô trộm đi hay sao?

Lâm Táo khẳng định sẽ không trộm, cô cũng không nghĩ làm chủ nhân của vòng cổ hiểu nhầm mình muốn trộm vòng của hắn, vì thế Lâm Táo dịch dịch mông, vẫn luôn hướng bên cạnh di chuyển, sau đó mắt nhìn thẳng phía trước, không bao giờ hướng về vòng cổ xem nữa.

"Tặng cho cô.."

Bên tai đột nhiên vang lên thanh âm nam nhân lạnh băng, Lâm Táo hoảng sợ, quay đầu nhìn, liền đối diện một khuôn mặt lạnh lùng uy nghiêm.

Buổi sang ở phim trường Lâm Táo đã gặp qua Mạnh Hoài An, lúc ấy cách khá xa, hiện tại lại gần trong gang tấc, Lâm Táo liền phát hiện người nam nhân này lớn lên thật đáng sợ.

Không phải nói Mạnh Hoài An lớn lên xấu đến dọa người, kỳ thật hắn vô cùng vô cùng soái, nhưng Mạnh Hoài An quá lạnh, đặc biệt là cặp mắt thâm thúy kia...

Lâm Táo không dám nhìn thẳng mắt hắn, theo bản năng cúi đầu rồi dịch trở về chỗ cũ.

Hiện tại Lâm Táo rất giống một cô bé 5,6 tuổi phát hiện trong nhà mình có một ông chú vô cùng hung dữ, sợ tới mức ngồi cứng đờ trên sô pha không dám nhúc nhích, lông mi thật dài run rẩy, không dám nhìn loạn.

Lâm Táo mặc một chiếc váy ren màu trắng, bởi vì cúi đầu, vài sợ tóc rũ bên má, gương mặt nhỏ nhắn tràn ngập cảm giác ngoan ngoãn. Mạnh Hoài An để ý thấy tóc của cô vô cùng mềm mượt, chắc hẳn sờ lên xúc cảm vô cùng tốt.

Ánh mắt hắn đảo qua chiếc cổ thiên nga thon dài, Mạnh Hoài An đột nhiên hướng về phía cô cúi đầu.

Lâm Táo sợ tới mức không dám hô hấp.

Trên ghế phụ, ngay khi Mạnh Hoài An mở miệng, Tần Lộ liền trộm chú ý ghế sau, thoáng nhìn thấy động tác của Mạnh Hoài An, Tần Lộ trong lòng căng thẳng, phía trước còn 2 người sống sờ sờ đây, hắn đang định làm cái gì?

Tần Lộ gấp đến nỗi cả trán đều đổ mồ hôi.

Nhưng cô cái gì cũng không dám làm.

Hàng phía sau, Lâm Táo dính sát vào lưng ghế, đến thở cũng không dám, trơ mắt nhìn Mạnh Hoài An lấy ra một chiếc vòng cổ. Sau đó, hắn đem vòng cổ đeo lên cho cô.

Lâm Táo:.....

Đưa cô thật sao?

Do dự vài giây, Lâm Táo bắt lấy mặt dây chuyền trước ngực mình, nhỏ giọng nói với nam nhân bên cạnh: " Cái này quá quý giá, tôi không thể nhận."

Tần Lộ ngổi phía trước:....



Nguyên lai là tặng lễ vật...

Mạnh Hoài An lần đầu tiên đeo dây chuyền cho con gái, thao tác thập phần không thuần thục, hắn mặt không đổi sắc nói: " Đây là lễ gặp mặt."

Lâm Táo cắn cắn môi.

Chị họ nói cô ngốc, nhưng cô còn không ngốc đến nỗi cái gì cũng không biết.

Hai tháng qua chị họ đã cùng cô nói rất nhiều sự tình của các nữ diễn viên, xuất hiện nhiều nhất chính là tiềm quy tắc, cái gì mà dựa vào sắc đẹp để lấy được nhân vật tốt.

Lâm Táo muốn diễn, nhưng cô không nghĩ muốn liên hệ với những người giàu có.

Xoa xoa mặt dây chuyền trong tay, Lâm Táo cúi đầu, động tác không thuần thục nhưng rất kiên quyết tháo vòng cổ xuống, thả lại vị trí cũ: "Cảm ơn, nhưng tôi không cần."

Mạnh Hoài An nhìn cô mím chặt khóe miệng, cái gì cũng chưa nói.

25 năm trước đây, Mạnh Hoài An trầm mê với việc học tập, công việc, chưa bao giờ nói qua chuyện yêu đương, Lâm Táo là người phụ nữ đầu tiên làm hắn sinh ra hứng thú kết giao. Nhưng Lâm Táo có thể đảm nhiệm vị trí bạn gái của hắn hay không thì còn phải chờ quan sát, tóm lại, Mạnh Hoài An hy vọng bạn gái hắn tinh xảo mỹ lệ, an tĩnh ngoan ngoãn, nhu thuận săn sóc, bên ngoài có thể hào phóng ưu nhã, gặp nguy không loạn; ngoài ra, cô ấy có thể xuất thân bình thường lại không thể hư vinh ham giàu; cô ấy có thể có bằng cấp kém nhưng lại không thể vô cùng ngu ngốc.

Tối nay đưa Lâm Táo vòng cổ chỉ là khảo nghiệm thứ nhất dành cho cô, Lâm Táo là thật sự không muốn hay là ra vẻ rụt rè, về sau hắn sẽ tự quyết định.

Trong xe tĩnh mịnh yên lặng.

Lâm Táo trộm dò xét nam nhân bên cạnh, thấy Mạnh Hoài An nghiêng đầu nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ, sườn mặt lạnh lùng lại không nhìn ra sự tức giận, Lâm Táo liền không còn quá lo lắng. Nếu người này thật sự muốn tiềm quy tắc cô, lễ vật lại bị từ chối, hắn như thế nào liền không tức giận? Chẳng lẽ Mạnh Hoài An thật sự chỉ muốn nói chuyện diễn xuất với cô?

Minh Phẩm là nhà hàng chuyên môn chiêu đãi các nhân vật nổi tiếng, thiết kế xa hoa, phong cách kiểu Trung quốc cổ điển, tính bảo mật cực kì cao, nghe nói làm việc trong đây đều kí hợp đồng bảo mật vô cùng nghiêm khắc, nếu có nhân viên dám can đảm đem thông tin tiết lộ ra ngoài, chỉ cần bị phát hiện, liền phải bồi thường tiền vi phạm hợp đồng cao ngất ngưởng.

Minh Phẩm áp dụng chế độ hội viên, người có thẻ bạc muốn đến đây ít nhất phải đặt trước 24 giờ, thẻ vàng thì không cần.

Theo Tần Lộ biết, Tinh Tinh gì đó có thẻ bạc, còn Trương đạo là thẻ vàng.

Gần 6h tối, xe chậm rãi dừng trước cửa Minh Phẩm.

Nhân viên tiếp khách đi tới, Tần Lộ thấy Hàn Luật từ đâu rút ra một cái thẻ đen.

Tần Lộ:..... Thẻ đen là cái cấp bậc gì vậy?

Nhân viên tiếp khách thấy là thẻ đen, nhìn cũng không nhìn, trực tiếp an bài một chiếc xe con ở phía trước dẫn đường.

Vài phút sau, xe dừng lại trước một tòa tiểu viện đơn độc, chung quanh cây xanh tươi tốt, tuyệt nhiên không gặp được người khác.

Tần Lộ: Được thêm kiến thức a...

Hàn Luật xuống xe đầu tiên, thay hai người ở ghế sau mở cửa.

Lâm Táo xuống xe, trước tiên nhìn về phía Tần Lộ.

Trong mắt của cô, có thể thấy Mạnh Hoài An chính là một con sói xám lớn, lập tức sẽ ăn ngay tiểu bạch thỏ là cô đây.

Thấy Mạnh Hoài An đã đi vào bên trong, Tần Lộ mới lặng lẽ mò qua, một bên kéo Lâm Táo chậm rãi đuổi kịp một bên nói nhỏ: " Em đừng sợ, Mạnh Hoài An từ trước đến nay chưa từng có tai tiếng, tham dự tiệc rượu cũng chưa bao giờ mang theo bạn gái, phóng viên còn chụp được cảnh một nữ minh tinh kính rượu hắn, bị hắn trực tiếp cự tuyệt, không cho người ta chút mặt mũi. Người trong giới đều nói hắn không gần nữ sắc, chị xem đến tám phần là thật. Đúng rồi, mỗi năm hắn đều quyên góp một số tiền lớn cho các trường tiểu học hy vọng, đặc biệt điệu thấp, nếu không phải có học sinh viết thư cảm ơn cho hắn bị người ngoài biết được, cũng chưa chắc có người biết hắn làm những việc tốt đó.."

Lâm Táo nhìn nam nhân đằng trước, hơi hơi yên tâm, chỉ mong hắn thực sự sự là người tốt có tiền.

"Tần tiểu thư, lát nữa Lâm tiểu thư sẽ cùng Mạnh tiên sinh dùng cơm, chúng ta có thể ở phía trước tùy tiện ăn chút gì đó, có thể chứ?" Hàn Luật đột nhiên đi tới, cười với Tần Lộ, " Tôi muốn biết kế hoạch phát triển sau này của Lâm tiểu thư."

Tần Lộ ánh mắt sang lên, chỉ là...

Cô lo lắng mà nhìn về phía Lâm Táo.

Lâm Táo cảm thấy, nếu Mạnh Hoài An nhất định muốn khinh dễ cô, chị họ dù ở đây cũng không có gì khác nhau.

Cô hướng Tần Lộ gật gật đầu.



Ba phút sau, Lâm Táo cùng Mạnh Hoài An mặt đối mặt mà ngồi trên bàn ăn sát cửa sổ.

Ngoài cửa sổ là một hoa viên nhỏ, ánh mặt trời hoàng hôn từ phía tây chiếu lại, yên tĩnh mà ấm áp.

Mạnh Hoài An dường như đang quan sát cô, Lâm Táo không dám nhìn thẳng hắn, liền làm bộ tò mò đánh giá hoa viên.

Phục vụ nhanh chóng mang thực đơn đến, bày trước mặt mỗi người một cái.

" Thích cái gì thì chọn." Mạnh Hoài An nhìn Lâm Táo nói.

Lâm Táo mở thực đơn ra.

Trong thực đơn văn hay ảnh cũng đẹp, không biết hình ảnh có phải hay không đã xử lý qua, Lâm Táo lật vài tờ, mỗi món ăn đều có thể kích thích con sâu ham ăn trong bụng cô.

Chịu đựng xúc động, Lâm Táo lật lật, đột nhiên nhìn đến ảnh một nồi lẩu.

Mạnh Hoài An vừa nhìn là biết là một người vô cùng chú ý hình tượng, nếu cô ăn khiến mồ hôi đầy đầu miệng toàn mỡ, Mạnh Hoài An dù muốn khinh dễ cô chắc cũng không hạ thủ được đi? Bởi vì nguyên nhân đến từ vòng cổ, Lâm Táo vẫn không thể buông lỏng cảnh giác với Mạnh Hoài An.

Mặc kệ có thành công hay không, thử xem vẫn tốt hơn.

Tay nhỏ chỉ thực đơn, Lâm Táo khẽ cắn môi, muốn nói lại thôi mà ngẩn đầu, ánh mắt tràn ngập khát vọng mà nhìn về phía Mạnh Hoài An.

Bên tai Mạnh Hoài An giống như vang lên thanh âm mêm mại, nũng nịu của Lâm Táo: " Tướng quốc..."

Ánh mắt hắn đảo qua khuôn mặt của Lâm Táo, không quá xác định hỏi: " Thật muốn ăn lẩu?"

Lâm Táo gật gật đầu.

Mạnh Hoài An: " Vậy ăn lẩu."

Lâm Táo mừng thầm.

Phục vụ tựa hồ một chút cũng không kinh ngạc hai vị có thẻ đen này lại chọn ít như vậy, kịp thời lấy ra ipad chuyên dụng, mở phần mềm cho khách chọn đồ ăn kèm yêu thích.

Vì để hạ thấp hứng thú của Mạnh Hoài An, Lâm Táo không chút khách khí chọn một đống đồ ăn kèm mà cô yêu thích, chọn nhiều đến nỗi âm thanh chọn cũng phát ra một chuỗi dài.

Mạnh Hoài An ngay lúc nghe được " huyết vịt" liền nhíu nhíu mày.

Phục vụ biết ai mới là khách quý chân chính, chú ý thấy biểu tình của Mạnh Hoài An, hắn nhẹ giọng nhắc nhở Lâm Táo: " Ngại quá, huyết vịt hôm nay đã hết thưa quý khách."

Lâm Táo thất vọng mà " A" môt tiếng, cô đặc biệt thích ăn huyết vịt, mỗi lần ăn lẩu đêu phải gọi đến.

Cũng may còn nhiều đồ ăn khác cũng ngon.

Mạnh Hoài An chỉ yên lặng mà nhìn.

Lâm Táo rốt cuộc cũng chọn xong, Mạnh Hoài An nhấc tay bảo phục vụ đi chuẩn bị, hắn cũng không gọi thêm đồ ăn gì nữa.

Lâm Táo mơ hồ đoán được khả năng hắn không thích ăn lẩu.

Như vậy càng tốt.

Tay đặt trên bàn, Lâm Táo lại nghĩ ra ý tưởng, cô lấy ra di động tiếp tục chơi.

Cô ghét nhất khi ăn cơm cùng Tần Lộ chính là cô ấy luôn nghịch điện thoại, không để ý đến cô. Hiện tại cô cũng như vậy, Mạnh Hoài An nhất định cũng không cao hứng.

Tùy tay mở weibo, Lâm Táo đắc ý nghĩ.

Bên phía đối diện, Mạnh Hoài An thấy cô gái nhỏ hơi hơi nhếch khóe môi, đột nhiên nói: " Thêm wechat đi."

Có lẽ có thể từ bạn bè của Lâm Táo mà càng hiểu hơn con người của cô đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
Nguyên Tôn

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Đừng Làm Phiền Tôi Kiếm Tiền

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook