Chương 238: Giải quyết chuyện bằng dăm ba câu nói
Nam Nam Lý
11/03/2022
Sở Diệc đi vào phòng trang điểm, Thẩm Phồn Tinh đi theo MC trao đổi chi tiết về các phân đoạn trong chương trình, bởi vì là chương trình giống như phỏng vấn, cho nên một số vấn đề nhạy cảm, cô đều xóa và thay thế toàn bộ.
Bây giờ khuôn mặt Thẩm Phồn Tinh khá dễ nhận ra, dù sao gần đây cô cũng được xem là người nổi tiếng trên mạng.
Chỉ có điều đỏ biến thành đen!
Biết cô bây giờ là người đại diện của Sở Diệc, phần lớn mọi người càng cảm thấy không thể chấp nhận được.
Trường quay lớn như vậy, trước mắt mới chỉ có vài nhân viên công tác của đài truyền hình.
“Một người hoàn hảo như đại ảnh đế Sở Diệc, sao lại đồng ý để người phụ nữ không biết chừng mực như vậy làm người đại diện cho mình?”
“Hy vọng ảnh đế Sở đừng bị cô ấy mê hoặc mới tốt.”
“Yên tâm đi, tính tình ảnh đế lạnh như băng, tuyệt đối sẽ không để cô ấy vào mắt. Cô ấy không kiên trì được bao lâu đâu!”
Sau khi cùng đạo diễn trao đổi sắp xong, lúc này Tiểu Triệu buồn rười rượi chạy tới trước mặt Thẩm Phồn Tinh.
Thẩm Phồn Tinh nhìn đồng hồ, sắp đến thời gian rồi.
“Trang điểm xong rồi?”
Tiểu Triệu lắc đầu, “Chị Tinh, Sở Diệc không chịu trang điểm, tức giận, dọa khóc thợ trang điểm rồi.”
Thẩm Phồn Tinh nhíu mày, “Đi xem sao.”
Tổ đạo diễn chương trình ở một bên cũng nghe thấy, vội đi theo phía sau Thẩm Phồn Tinh.
Phòng trang điểm.
Áp suất không khí trong phòng thấp, vẻ mặt Sở Diệc u ám ngồi một bên, một bên là thợ trang điểm khóc đến sưng mắt đứng ở cửa.
Thấy nước mắt tới, nước mắt chảy càng dữ dội hơn.
Lúc này ngoài cửa tụ tập rất nhiều người, sau khi Thẩm Phồn Tinh đi vào, trực tiếp đóng cửa phòng lại.
Ba yếu tố lớn lăn lộn trong giới giải trí nhất định phải đề phòng chính là: hình ảnh, video, ghi âm.
Chỉ cần không bị người khác nắm thóp bất kỳ một trong ba cái này, mọi chuyện, cuối cùng vẫn có cách giải quyết.
Hành vi này hôm nay của Sở Diệc, nếu bị người có ý nắm ba yếu tố này đưa lên mạng, thì cái mũ tự cao tự đại chắc chắn sẽ bị úp lên.
Dọc đường từ trường quay đến phòng trang điểm, Tiểu Triệu đã lén nói rõ mọi chuyện với cô.
Cũng chính là do thợ trang điểm cùng hai trợ lý của cô ta đặt điều cô trước mặt Sở Diệc, chẳng qua cũng chỉ bị ảnh hưởng bởi những lời bàn trên mạng.
Sở Diệc vốn đã nhẫn nhịn khi nghe thấy những điều này vốn, nhưng thợ trang điểm lại ở nơi này chạm đến điều tối kỵ của Sở Diệc
Trang điểm hơi dày, cuối cùng còn kẻ mắt cho cậu ta.
Loại kẻ mắt này, trong mắt Sở Diệc, đó là thứ phụ nữ mới thích.
Thẩm Phồn Tinh đi tới trước mặt Sở Diệc, đưa tay bóp cằm Sở Diệc, nhìn trái nhìn phải, dùng ngón tay sờ mặt cậu ta, da dẻ rất đẹp, các ngón tay kề sát đều trực tiếp trượt xuống.
Thủ pháp đó hoàn toàn không khác gì so với trêu ghẹo khiến cho mấy người trong phòng trang điểm đều nín thở, ngay cả thợ trang điểm cũng nín khóc.
Lỗ tai Sở Diệc hơi đỏ
“Chị làm gì?”
Thẩm Phồn Tinh buông tay ra, vẻ mặt thản nhiên: “Sở Diệc, kẻ mắt này cậu phải vẽ.”
Hai hàng lông mày của Sở Diệc lập tức khép lại.
Thẩm Phồn Tinh nói tiếp: “Chương trình giống như phỏng vấn, máy quay rất gần, bản chất chương trình này có chút đơn điệu, sự chú ý của người xem đều đổ dồn lên mặt cậu, sáng cậu thức dậy sớm, bây giờ mắt có chút sưng, thoạt nhìn có chút không có tinh thần, cho nên cậu phải kẻ nhạt, kẻ một vòng nhẹ quanh mắt là được rồi. Chẳng lẽ cậu muốn để người khác chỉ vào mặt mình trên TV soi ra khuyết điểm sao?”
“.....”
Sở Diệc không lên tiếng, giống như miễn cưỡng chấp nhận.
Tất cả mọi người thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt lần lượt nhìn Thẩm Phồn Tinh đầy ngưỡng mộ.
Họ cho rằng chương trình hôm nay rất có thể sẽ chết non ở đây, đạo diễn cũng làm xong chuẩn bị xin người khác giúp đỡ, kết quả lại không ngờ, chỉ vài ba câu của Thẩm Phồn Tinh, tất cả vấn đề đều đã được giải quyết.
Gần như cùng lúc đó, điện thoại Thẩm Phồn Tinh cũng vang lên.
Thẩm Phồn Tinh chỉ thợ trang điểm qua trang điểm cho Sở Diệc, cô cầm điện thoại đi tới cửa, nhấc máy.
“Đang ở đâu?”
Trong loa truyền tới giọng nói trầm thấp lạnh lùng của Bạc Cảnh Xuyên.
Bây giờ khuôn mặt Thẩm Phồn Tinh khá dễ nhận ra, dù sao gần đây cô cũng được xem là người nổi tiếng trên mạng.
Chỉ có điều đỏ biến thành đen!
Biết cô bây giờ là người đại diện của Sở Diệc, phần lớn mọi người càng cảm thấy không thể chấp nhận được.
Trường quay lớn như vậy, trước mắt mới chỉ có vài nhân viên công tác của đài truyền hình.
“Một người hoàn hảo như đại ảnh đế Sở Diệc, sao lại đồng ý để người phụ nữ không biết chừng mực như vậy làm người đại diện cho mình?”
“Hy vọng ảnh đế Sở đừng bị cô ấy mê hoặc mới tốt.”
“Yên tâm đi, tính tình ảnh đế lạnh như băng, tuyệt đối sẽ không để cô ấy vào mắt. Cô ấy không kiên trì được bao lâu đâu!”
Sau khi cùng đạo diễn trao đổi sắp xong, lúc này Tiểu Triệu buồn rười rượi chạy tới trước mặt Thẩm Phồn Tinh.
Thẩm Phồn Tinh nhìn đồng hồ, sắp đến thời gian rồi.
“Trang điểm xong rồi?”
Tiểu Triệu lắc đầu, “Chị Tinh, Sở Diệc không chịu trang điểm, tức giận, dọa khóc thợ trang điểm rồi.”
Thẩm Phồn Tinh nhíu mày, “Đi xem sao.”
Tổ đạo diễn chương trình ở một bên cũng nghe thấy, vội đi theo phía sau Thẩm Phồn Tinh.
Phòng trang điểm.
Áp suất không khí trong phòng thấp, vẻ mặt Sở Diệc u ám ngồi một bên, một bên là thợ trang điểm khóc đến sưng mắt đứng ở cửa.
Thấy nước mắt tới, nước mắt chảy càng dữ dội hơn.
Lúc này ngoài cửa tụ tập rất nhiều người, sau khi Thẩm Phồn Tinh đi vào, trực tiếp đóng cửa phòng lại.
Ba yếu tố lớn lăn lộn trong giới giải trí nhất định phải đề phòng chính là: hình ảnh, video, ghi âm.
Chỉ cần không bị người khác nắm thóp bất kỳ một trong ba cái này, mọi chuyện, cuối cùng vẫn có cách giải quyết.
Hành vi này hôm nay của Sở Diệc, nếu bị người có ý nắm ba yếu tố này đưa lên mạng, thì cái mũ tự cao tự đại chắc chắn sẽ bị úp lên.
Dọc đường từ trường quay đến phòng trang điểm, Tiểu Triệu đã lén nói rõ mọi chuyện với cô.
Cũng chính là do thợ trang điểm cùng hai trợ lý của cô ta đặt điều cô trước mặt Sở Diệc, chẳng qua cũng chỉ bị ảnh hưởng bởi những lời bàn trên mạng.
Sở Diệc vốn đã nhẫn nhịn khi nghe thấy những điều này vốn, nhưng thợ trang điểm lại ở nơi này chạm đến điều tối kỵ của Sở Diệc
Trang điểm hơi dày, cuối cùng còn kẻ mắt cho cậu ta.
Loại kẻ mắt này, trong mắt Sở Diệc, đó là thứ phụ nữ mới thích.
Thẩm Phồn Tinh đi tới trước mặt Sở Diệc, đưa tay bóp cằm Sở Diệc, nhìn trái nhìn phải, dùng ngón tay sờ mặt cậu ta, da dẻ rất đẹp, các ngón tay kề sát đều trực tiếp trượt xuống.
Thủ pháp đó hoàn toàn không khác gì so với trêu ghẹo khiến cho mấy người trong phòng trang điểm đều nín thở, ngay cả thợ trang điểm cũng nín khóc.
Lỗ tai Sở Diệc hơi đỏ
“Chị làm gì?”
Thẩm Phồn Tinh buông tay ra, vẻ mặt thản nhiên: “Sở Diệc, kẻ mắt này cậu phải vẽ.”
Hai hàng lông mày của Sở Diệc lập tức khép lại.
Thẩm Phồn Tinh nói tiếp: “Chương trình giống như phỏng vấn, máy quay rất gần, bản chất chương trình này có chút đơn điệu, sự chú ý của người xem đều đổ dồn lên mặt cậu, sáng cậu thức dậy sớm, bây giờ mắt có chút sưng, thoạt nhìn có chút không có tinh thần, cho nên cậu phải kẻ nhạt, kẻ một vòng nhẹ quanh mắt là được rồi. Chẳng lẽ cậu muốn để người khác chỉ vào mặt mình trên TV soi ra khuyết điểm sao?”
“.....”
Sở Diệc không lên tiếng, giống như miễn cưỡng chấp nhận.
Tất cả mọi người thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt lần lượt nhìn Thẩm Phồn Tinh đầy ngưỡng mộ.
Họ cho rằng chương trình hôm nay rất có thể sẽ chết non ở đây, đạo diễn cũng làm xong chuẩn bị xin người khác giúp đỡ, kết quả lại không ngờ, chỉ vài ba câu của Thẩm Phồn Tinh, tất cả vấn đề đều đã được giải quyết.
Gần như cùng lúc đó, điện thoại Thẩm Phồn Tinh cũng vang lên.
Thẩm Phồn Tinh chỉ thợ trang điểm qua trang điểm cho Sở Diệc, cô cầm điện thoại đi tới cửa, nhấc máy.
“Đang ở đâu?”
Trong loa truyền tới giọng nói trầm thấp lạnh lùng của Bạc Cảnh Xuyên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.