Chương 30: Em Yếu!
Huỳnh Thiên Kỳ
17/11/2024
Căn phòng nồng đượm mùi tanh dư vị ái tình, những âm thanh thở dốc lẫn rên rỉ lần đầu xuất hiện trong không gian nơi đây, không khí nóng rực đến mức hai thân thể trần trụi lấm tấm mồ hôi.
Thời gian từng khắc trôi qua, Quách Quân Hưu vẫn cứ cuồng nhiệt thâm nhập vào hoa viên trơn ướt của bạn tình, thắt lưng dẻo dao liên tục va đập thúc đẩy vào sâu bên trong cơ thể mềm mại ấy, mỗi nhịp đều vô cùng mạnh bạo và chất lượng.
Lạc Yến Dung mê đắm lạc trôi vào trong sung sướng, không hề phản kháng ngược lại còn phối hộp cùng đối phương để tăng thêm khoái cảm cho mình, sự vui thích và thoải mái thể hiện rõ ràng.
Lúc này, Quách Quân Hựu trườn người nằm đè xuống Lạc Yến Dung, bàn tay áp vào khuôn mặt đê mê của cô vuốt ve, khẽ nở nụ cười vui vẻ của kẻ chiếc thắng rồi phấn khích thỏa mãn hôn lung tung vào đó, âm giọng khàn đục cất lền:
" Thích lắm rồi phải không?"
"U~um~ "
Lạc Yến Dung mụ mị lắc đầu phủ nhận, tuy vậy nhưng những câu chữ đều thành tiếng rên rỉ yêu kiều. Thấy thể,
Quách Quân Hựu trêu đùa giảm hẳn tốc độ lẫn lực đạo, thắt lưng chuyển động vừa nhẹ vừa chậm, cự long nam tính thô to dài ngoằng tụt ra khỏi hoa viên rồi lại chậm rãi nhấn vào nhưng chỉ một nửa, khiến cho ai đó thiếu thốn ngứa ngáy khó chịu vô cùng.
"Anh ~"
" Nói' em thích lắm ' đi.
Lạc Yến Dung ưỡn ẹo biểu đạt, đưa mắt nhìn xuống nơi cả hai đang giao hợp. Chỉ là với bản tính mạnh dạn và cái tôi cao ngất ngưỡng, nhất quyết không chịu cầu xin hay thỏa hiệp nghe theo đối phương.
"Anh YẾU thì để tôi làm...ư ~"
Lạc Yến Dung lật người Quách Quân Hựu cho anh nằm dưới, bản thân trèo lên ngồi ngang thắt lưng. Vấn đề cô không biết cho vào ở đâu, cứ cầm lấy cự vật sưng phồng cứng rắn nóng rực cọ sát nơi đó tìm lối, tuy chỉ va chạm bền ngoài nhưng cũng bật thành tiếng nỉ non.
"A ~"
Ca Quach Quan Huu va Lac Yen Dung deu nang ne ren len thanh tieng khi lan nua gan ket giao hdp. 0 tu the nay,
dị vật to lớn của ai kia nằm lút bên trong cô, được cô ôm ấp vỗ về khít chặt, điều đó mang đến cho người đàn ông ấy muôn vàn khoái cảm tuyệt vời.
"Ư ~ di chuyển đi Yến Dung ~"
Lạc Yến Dung chưa quen nên chậm chạp trượt lên trượt xuống, nhưng lại chạm trúng vào điểm nhạy cảm của chính mình, làm cô run rẩy bần bật ngửa đầu rên rỉ vang vọng, sau đó quen dần mà tốc độ nhanh hơn.
Quach Quan Huu nam dudi hit ha thoa man, ban tay het nan bop bo mong den dua len xoa nan bau nguc to tron
sung venh, van ve nhu hoa udn ra cudng cing.
"A ~ ư ~"
Và rồi, sự thèm khát đã khiến Quách Quân Hựu bật dậy, cúi xuống gặm cắn bú mút nhũ hoa đỏ hồng của Yến Dung, thay phiên nắn bóp từng bên vô cùng thích thú.
" U ~" Sudng muon chet!
Từng giờ trôi qua, chẳng biết Lạc Yến Dung đã đạt tới cao trào bao nhiêu lần, nhưng sức của cô đã yếu đôi phần, bắt đầu từ chín giờ và hiện tại gần một giờ khuya.
Lúc này, Yến Dung chống tay chống đỡ thân trên khi bị bắt ' quỳ gối, sau đó xoay đầu nhìn về phía sau có người đàn ông đang sung mãn hăng say cắm đút đâm thọt, vừa rên rỉ vừa yếu ớt cất lời:
"Nghỉ ~ mệt quá ~ ưm ~"
Quách Quân Hựu trêu đùa nhếch môi, bàn tay đặt ở mông cô chuyển dịch đưa lên phía trên xoa nắn bầu ngực đang đung đưa lắc lư, cự long cứng rắn vẫn cứ phầm phập ra vào nơi ẩn mật nhạy cảm ấy, lên tiếng:
" Còn chê anh yếu nữa không~ ư~"
Lạc Yến Dung ân hận lắc đầu, giọng khàn khàn nói:
" Không! Là em! Em yếu!"
Quách Quân Hựu bật cười sung sướng, sau đó đánh úp cô bằng cái đâm vào cực mạnh, khiến cô lần nữa gục xuống vùi mặt vào gối, bàn tay nắm chặt grap nệm chịu đựng sự ' hành hạ'.
Khốn nạn, cầm thú thật chớ ~
Ngày mai sao cô đi làm nổi đây ~
Thế là Quách Quân Hựu tiếp tục lật người Lạc Yến Dung, xoay chuyển cơ thể để tạo tư thế mới, để cho hai ánh mắt giao nhau và anh muốn nhìn thấy biểu cảm của cô.
"Xong trận này sẽ tha cho em~"
Phóng thích vào trong thêm lần nữa, Quách Quân Hựu thực sự ' tha' cho Lạc Yến Dung, chỉ là lúc này cô vẫn chưa thể rời giường, tựa vào lồng ngực ấm áp của anh miên man tận hưởng những cảm xúc vui vẻ, hạnh phúc,....
"Tặng em đấy!"
Quách Quân Hựu đeo chiếc lắc vào tay của Lạc Yến Dung, là quà tỏ tình anh đã chuẩn bị nhưng không có cơ hội.
Lúc này, cô chậm rãi nâng cánh tay ngang với tầm mắt ngắm nghía, khẽ cười tủm tỉm thích thú. Thế nhưng, đột nhiên cảm xúc trong cô thay đổi, khi chợt phát hiện ra bản thân hạnh phúc và vui vẻ với những điều này, khuôn miệng sau đó dần dần cứng ngắc và nhíu mày không vui.
" Sao vậy? Em không thích kiểu này hả?"
Lạc Yến Dung ngẩng mặt nhìn lên, đôi mắt dao động tứ tung rồi cụp xuống lãng tránh, sau đó gượng gạo lắc đầu, trả lời:
"Không phải, tại em hơi mệt..."
" Vậy chúng ta vệ sinh rồi đi ngủ. "
" Ừmm.…"
Vừa nói, Quách Quân Hựu vừa tung chăn ôm ngang Lạc Yến Dung lên trên tay, yêu thương bế vào phòng tắm và chính anh vệ sinh tẩy rửa cho cô.
Thời gian từng khắc trôi qua, Quách Quân Hưu vẫn cứ cuồng nhiệt thâm nhập vào hoa viên trơn ướt của bạn tình, thắt lưng dẻo dao liên tục va đập thúc đẩy vào sâu bên trong cơ thể mềm mại ấy, mỗi nhịp đều vô cùng mạnh bạo và chất lượng.
Lạc Yến Dung mê đắm lạc trôi vào trong sung sướng, không hề phản kháng ngược lại còn phối hộp cùng đối phương để tăng thêm khoái cảm cho mình, sự vui thích và thoải mái thể hiện rõ ràng.
Lúc này, Quách Quân Hựu trườn người nằm đè xuống Lạc Yến Dung, bàn tay áp vào khuôn mặt đê mê của cô vuốt ve, khẽ nở nụ cười vui vẻ của kẻ chiếc thắng rồi phấn khích thỏa mãn hôn lung tung vào đó, âm giọng khàn đục cất lền:
" Thích lắm rồi phải không?"
"U~um~ "
Lạc Yến Dung mụ mị lắc đầu phủ nhận, tuy vậy nhưng những câu chữ đều thành tiếng rên rỉ yêu kiều. Thấy thể,
Quách Quân Hựu trêu đùa giảm hẳn tốc độ lẫn lực đạo, thắt lưng chuyển động vừa nhẹ vừa chậm, cự long nam tính thô to dài ngoằng tụt ra khỏi hoa viên rồi lại chậm rãi nhấn vào nhưng chỉ một nửa, khiến cho ai đó thiếu thốn ngứa ngáy khó chịu vô cùng.
"Anh ~"
" Nói' em thích lắm ' đi.
Lạc Yến Dung ưỡn ẹo biểu đạt, đưa mắt nhìn xuống nơi cả hai đang giao hợp. Chỉ là với bản tính mạnh dạn và cái tôi cao ngất ngưỡng, nhất quyết không chịu cầu xin hay thỏa hiệp nghe theo đối phương.
"Anh YẾU thì để tôi làm...ư ~"
Lạc Yến Dung lật người Quách Quân Hựu cho anh nằm dưới, bản thân trèo lên ngồi ngang thắt lưng. Vấn đề cô không biết cho vào ở đâu, cứ cầm lấy cự vật sưng phồng cứng rắn nóng rực cọ sát nơi đó tìm lối, tuy chỉ va chạm bền ngoài nhưng cũng bật thành tiếng nỉ non.
"A ~"
Ca Quach Quan Huu va Lac Yen Dung deu nang ne ren len thanh tieng khi lan nua gan ket giao hdp. 0 tu the nay,
dị vật to lớn của ai kia nằm lút bên trong cô, được cô ôm ấp vỗ về khít chặt, điều đó mang đến cho người đàn ông ấy muôn vàn khoái cảm tuyệt vời.
"Ư ~ di chuyển đi Yến Dung ~"
Lạc Yến Dung chưa quen nên chậm chạp trượt lên trượt xuống, nhưng lại chạm trúng vào điểm nhạy cảm của chính mình, làm cô run rẩy bần bật ngửa đầu rên rỉ vang vọng, sau đó quen dần mà tốc độ nhanh hơn.
Quach Quan Huu nam dudi hit ha thoa man, ban tay het nan bop bo mong den dua len xoa nan bau nguc to tron
sung venh, van ve nhu hoa udn ra cudng cing.
"A ~ ư ~"
Và rồi, sự thèm khát đã khiến Quách Quân Hựu bật dậy, cúi xuống gặm cắn bú mút nhũ hoa đỏ hồng của Yến Dung, thay phiên nắn bóp từng bên vô cùng thích thú.
" U ~" Sudng muon chet!
Từng giờ trôi qua, chẳng biết Lạc Yến Dung đã đạt tới cao trào bao nhiêu lần, nhưng sức của cô đã yếu đôi phần, bắt đầu từ chín giờ và hiện tại gần một giờ khuya.
Lúc này, Yến Dung chống tay chống đỡ thân trên khi bị bắt ' quỳ gối, sau đó xoay đầu nhìn về phía sau có người đàn ông đang sung mãn hăng say cắm đút đâm thọt, vừa rên rỉ vừa yếu ớt cất lời:
"Nghỉ ~ mệt quá ~ ưm ~"
Quách Quân Hựu trêu đùa nhếch môi, bàn tay đặt ở mông cô chuyển dịch đưa lên phía trên xoa nắn bầu ngực đang đung đưa lắc lư, cự long cứng rắn vẫn cứ phầm phập ra vào nơi ẩn mật nhạy cảm ấy, lên tiếng:
" Còn chê anh yếu nữa không~ ư~"
Lạc Yến Dung ân hận lắc đầu, giọng khàn khàn nói:
" Không! Là em! Em yếu!"
Quách Quân Hựu bật cười sung sướng, sau đó đánh úp cô bằng cái đâm vào cực mạnh, khiến cô lần nữa gục xuống vùi mặt vào gối, bàn tay nắm chặt grap nệm chịu đựng sự ' hành hạ'.
Khốn nạn, cầm thú thật chớ ~
Ngày mai sao cô đi làm nổi đây ~
Thế là Quách Quân Hựu tiếp tục lật người Lạc Yến Dung, xoay chuyển cơ thể để tạo tư thế mới, để cho hai ánh mắt giao nhau và anh muốn nhìn thấy biểu cảm của cô.
"Xong trận này sẽ tha cho em~"
Phóng thích vào trong thêm lần nữa, Quách Quân Hựu thực sự ' tha' cho Lạc Yến Dung, chỉ là lúc này cô vẫn chưa thể rời giường, tựa vào lồng ngực ấm áp của anh miên man tận hưởng những cảm xúc vui vẻ, hạnh phúc,....
"Tặng em đấy!"
Quách Quân Hựu đeo chiếc lắc vào tay của Lạc Yến Dung, là quà tỏ tình anh đã chuẩn bị nhưng không có cơ hội.
Lúc này, cô chậm rãi nâng cánh tay ngang với tầm mắt ngắm nghía, khẽ cười tủm tỉm thích thú. Thế nhưng, đột nhiên cảm xúc trong cô thay đổi, khi chợt phát hiện ra bản thân hạnh phúc và vui vẻ với những điều này, khuôn miệng sau đó dần dần cứng ngắc và nhíu mày không vui.
" Sao vậy? Em không thích kiểu này hả?"
Lạc Yến Dung ngẩng mặt nhìn lên, đôi mắt dao động tứ tung rồi cụp xuống lãng tránh, sau đó gượng gạo lắc đầu, trả lời:
"Không phải, tại em hơi mệt..."
" Vậy chúng ta vệ sinh rồi đi ngủ. "
" Ừmm.…"
Vừa nói, Quách Quân Hựu vừa tung chăn ôm ngang Lạc Yến Dung lên trên tay, yêu thương bế vào phòng tắm và chính anh vệ sinh tẩy rửa cho cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.