Chương 43: Rất Rất Nhiều!
Huỳnh Thiên Kỳ
20/11/2024
Một tuần sau...
"Sao rồi? Có được hình ảnh gì chưa? "
Lạc Yến Dung đứng bên ngoài ban công, vốn đang chờ Quách Quân Hựu đi làm trở về để cùng nhau ăn tối, nhưng cũng tranh thủ gọi điện cho người cô đã thuê thăm dò.
"..."
"Ứ, nếu thấy Trịnh Khiêm đến đó phải chụp lại và gửi ngay vào hai số điện thoại đấy, soạn tin thế nào thì tôi đã nói rồi. Nhưng dù có chuyện gì cũng đừng gọi điện hay nhắn tin cho tôi vào buổi sáng và buổi tối, tốt nhất là đừng tìm tôi, tôi sẽ chủ động gọi anh. "
Cuộc gọi kết thúc, Lạc Yến Dung thư thả đứng hóng gió, nụ cười thích thú sảng khoái dần dần xuất hiện.
Địa chỉ căn hộ của cô thư ký Vãn Khả đó thì cô đã có rồi, chỉ thiếu hình ảnh thân mật giữa cả hai và cả tuần nay
Trịnh Khiêm không hề đến đấy, tan làm ngoan ngoãn ra về, nên là việc để Quách Hạ Đan ' bắt tại trận ' vô cùng khó khăn và dù xảy ra cô cũng sợ sẽ muộn mất khoảnh khắc quan trọng ấy.
Cô dự định sẽ đến gặp Vãn Khả, dùng tiền để mua chuộc cho chắc chắn, nhưng như thế vô cùng nguy hiểm, cô sợ Quách Quân Hựu anh sẽ phát hiện.
Làm việc gì, cô cũng đều cân đo đong đếm kỹ lưỡng, vì nếu không sẽ ảnh hưởng đến hôn nhân của cô.
" Thôi, bắt được hay không phụ thuộc vào ý trời đi. "
Cùng thời gian nhưng khác không gian, Trịnh Khiêm định lái xe đến chung cư để gặp ' người tình' thì tiếp tục phát hiện có người bám theo phía sau, nên lần nữa chuyển đổi ý định trở về nhà với vợ con.
Sau đó, Trịnh Khiêm bấm gọi cho một người.
" A lô. "
"Anh Trực, giúp em một việc."
" Việc gì?"
"Năm ngày hôm nay em bị ai đó theo dõi, em nghi ngờ là vợ em thuê người hoặc Quách Triển Hoằng đã hoài nghi gì đó về việc của chúng ta sau vụ đấu thầu dự án thất bại. "
" Được, anh hiểu cậu muốn gì rồi."
Quách Quân Hựu đi làm trở về, tuy mệt nhưng nhìn thấy Lạc Yến Dung là mọi thứ đều tan biến, hạnh phúc ngập tràn trong tim.
" Anh lên tắm đi rồi xuống ăn cơm, em nấu rồi! "
Nhưng không, Quách Quân Hựu ném cặp táp lên sofa, lập tức ôm Yến Dung chặt khít vào lòng chuyển động lắc lư, chu môi hôn chụt chụt vào bờ môi đỏ mọng tự nhiên của cô.
" Yêu em, yêu em! "
"Sao hay nịnh quá à, muốn làm gì hả?"
" Yêu em thật mà, rất nhiều, rất rất nhiều!"
Ăn cơm tối xong, Quách Quân Hựu và Lạc Yến Dung ra ngoài ban công ngồi trên xích đu vừa uống trà, ăn trái cây và vừa hóng gió ngắm cảnh, tận hưởng giây phút bình yên, vui vẻ sau một ngày dài xa nhau.
"Quân Hựu, lỡ sau này anh chán em, hết yêu em thì sao?"
Hai hàng lông mày của Quách Quân Hựu lập tức chau chặt, bàn tay đang làm loạn trên người Yến Dung cũng bất giác cứng đờ, phải gần cả phút sau anh mới lên tiếng:
"Em có ý gì hửm?"
"Tương lai ai mà biết trước được chứ, nếu ai cũng biết thì đâu có việc ly hôn. "
Quách Quân Hựu vỗ nhẹ vào mông cô, bàn tay bên kia cầm lên miếng cam đút cho, nói:
"Sao em tiêu cực quá vậy, hết yêu thì văn minh chia tay, giày vò chỉ thêm đau khổ."
Lạc Yến Dung thở ra, sau đó há miệng cắn lấy miếng cam, một nửa còn lại tất nhiên cho người còn lại.
" Tuần sau chúng ta đi may đồ cưới nhé, em dự định chụp ảnh cưới ở đâu? "
"Để từ từ em kham khảo, chắc là ở Châu Âu!"
Sau đó, nét mặt Lạc Yến Dung như sực nhớ ra một việc, tò mò gặn hỏi:
"Anh biết hút thuốc nữa hả? Lúc chiều em vào phòng làm việc dọn dẹp, phát hiện trong hộc tủ có hộp thuốc lá. "
"Biết, căng thẳng lắm mới hút một điếu."
Yến Dung nghiêm mặt, lên tiếng:
"Em không thích! "
Quách Quân Hựu bật cười vui vẻ, đưa tay khẩy yêu chóp mũi của cô rồi ôm lấy khuôn mặt hôn hít, nói:
"Em không thích thì anh không hút nữa, anh đâu có bị nghiện, chỉ thử biết mùi thôi. Nhưng mà nếu nghiện, cai thuốc vẫn dễ hơn cai em. "
Bờ môi ai đó lập tức chúm chím hài lòng, thưởng nóng cho Quách Quân Hựu bằng một nụ hôn ngọt ngào ở môi.
Thế nhưng, anh tham lam mút lấy, bàn tay đặt lên phần sau gáy giữ lại, môi lưỡi sau đó hòa huyện quấn quýt không rời, nhịp nhàng phối hợp cùng nhau trong rất nhuần nhuyễn.
Tuy kết hôn khá chớp nhoáng và cô rất mông lung, ngờ nghệch, nhưng cuộc hôn nhân hơn một năm qua cô chưa hề thấy ngột ngạt hay hối hận.
Từ lợi dụng, ý định thời gian sau sẽ ' đá' anh, nhưng rồi cô tự chìm đắm trong biển tình được anh bao vây.
" Làm ở ban công chắc thích lắm ha?"
Lạc Yến Dung trợn mắt, nhưng chưa kịp phản ứng từ chối thì bị Quách Quân Hựu khống chế tiếp tục bằng một nụ hôn cuồng nhiệt, bàn tay ai kia cũng đã lưu manh rà soát từng điểm nhạy cảm, chiếc quần lót mỏng manh của cô nhanh chóng được anh năm trong tay.
" Vào phòng đi anh, kì cục quá ~"
" Cũng đâu ai nhìn thấy và biết chứ ~"
Chỉ là sau đó Lạc Yến Dung còn hăng say hơn cả Quách Quân Hựu, ngồi trên người anh nhún nhảy, thực sự khi đổi địa điểm hứng thú hơn nhiều, loại cảm giác thích mê không thể cưỡng chế.
"A~ư~"
"Khoái rồi phải không? "
Lạc Yến Dung mụ mị chẳng lắc đầu hay gật đầu, trượt lên trượt xuống hứng lấy khoái cảm sung sướng. Lúc này, bàn tay của Quách Quân Hựu từ ở mông cô chuyển dịch lên trên bầu ngực xoa nắn rồi há miệng bú mút nhũ hoa cứng rắn. Tuy váy ngủ vẫn còn trên người nhưng có cũng như không, chẳng thể cản trở được sự ham muốn của cả hai.
" Vừa to vừa mềm, mê chết thật đấy! "
"Sao rồi? Có được hình ảnh gì chưa? "
Lạc Yến Dung đứng bên ngoài ban công, vốn đang chờ Quách Quân Hựu đi làm trở về để cùng nhau ăn tối, nhưng cũng tranh thủ gọi điện cho người cô đã thuê thăm dò.
"..."
"Ứ, nếu thấy Trịnh Khiêm đến đó phải chụp lại và gửi ngay vào hai số điện thoại đấy, soạn tin thế nào thì tôi đã nói rồi. Nhưng dù có chuyện gì cũng đừng gọi điện hay nhắn tin cho tôi vào buổi sáng và buổi tối, tốt nhất là đừng tìm tôi, tôi sẽ chủ động gọi anh. "
Cuộc gọi kết thúc, Lạc Yến Dung thư thả đứng hóng gió, nụ cười thích thú sảng khoái dần dần xuất hiện.
Địa chỉ căn hộ của cô thư ký Vãn Khả đó thì cô đã có rồi, chỉ thiếu hình ảnh thân mật giữa cả hai và cả tuần nay
Trịnh Khiêm không hề đến đấy, tan làm ngoan ngoãn ra về, nên là việc để Quách Hạ Đan ' bắt tại trận ' vô cùng khó khăn và dù xảy ra cô cũng sợ sẽ muộn mất khoảnh khắc quan trọng ấy.
Cô dự định sẽ đến gặp Vãn Khả, dùng tiền để mua chuộc cho chắc chắn, nhưng như thế vô cùng nguy hiểm, cô sợ Quách Quân Hựu anh sẽ phát hiện.
Làm việc gì, cô cũng đều cân đo đong đếm kỹ lưỡng, vì nếu không sẽ ảnh hưởng đến hôn nhân của cô.
" Thôi, bắt được hay không phụ thuộc vào ý trời đi. "
Cùng thời gian nhưng khác không gian, Trịnh Khiêm định lái xe đến chung cư để gặp ' người tình' thì tiếp tục phát hiện có người bám theo phía sau, nên lần nữa chuyển đổi ý định trở về nhà với vợ con.
Sau đó, Trịnh Khiêm bấm gọi cho một người.
" A lô. "
"Anh Trực, giúp em một việc."
" Việc gì?"
"Năm ngày hôm nay em bị ai đó theo dõi, em nghi ngờ là vợ em thuê người hoặc Quách Triển Hoằng đã hoài nghi gì đó về việc của chúng ta sau vụ đấu thầu dự án thất bại. "
" Được, anh hiểu cậu muốn gì rồi."
Quách Quân Hựu đi làm trở về, tuy mệt nhưng nhìn thấy Lạc Yến Dung là mọi thứ đều tan biến, hạnh phúc ngập tràn trong tim.
" Anh lên tắm đi rồi xuống ăn cơm, em nấu rồi! "
Nhưng không, Quách Quân Hựu ném cặp táp lên sofa, lập tức ôm Yến Dung chặt khít vào lòng chuyển động lắc lư, chu môi hôn chụt chụt vào bờ môi đỏ mọng tự nhiên của cô.
" Yêu em, yêu em! "
"Sao hay nịnh quá à, muốn làm gì hả?"
" Yêu em thật mà, rất nhiều, rất rất nhiều!"
Ăn cơm tối xong, Quách Quân Hựu và Lạc Yến Dung ra ngoài ban công ngồi trên xích đu vừa uống trà, ăn trái cây và vừa hóng gió ngắm cảnh, tận hưởng giây phút bình yên, vui vẻ sau một ngày dài xa nhau.
"Quân Hựu, lỡ sau này anh chán em, hết yêu em thì sao?"
Hai hàng lông mày của Quách Quân Hựu lập tức chau chặt, bàn tay đang làm loạn trên người Yến Dung cũng bất giác cứng đờ, phải gần cả phút sau anh mới lên tiếng:
"Em có ý gì hửm?"
"Tương lai ai mà biết trước được chứ, nếu ai cũng biết thì đâu có việc ly hôn. "
Quách Quân Hựu vỗ nhẹ vào mông cô, bàn tay bên kia cầm lên miếng cam đút cho, nói:
"Sao em tiêu cực quá vậy, hết yêu thì văn minh chia tay, giày vò chỉ thêm đau khổ."
Lạc Yến Dung thở ra, sau đó há miệng cắn lấy miếng cam, một nửa còn lại tất nhiên cho người còn lại.
" Tuần sau chúng ta đi may đồ cưới nhé, em dự định chụp ảnh cưới ở đâu? "
"Để từ từ em kham khảo, chắc là ở Châu Âu!"
Sau đó, nét mặt Lạc Yến Dung như sực nhớ ra một việc, tò mò gặn hỏi:
"Anh biết hút thuốc nữa hả? Lúc chiều em vào phòng làm việc dọn dẹp, phát hiện trong hộc tủ có hộp thuốc lá. "
"Biết, căng thẳng lắm mới hút một điếu."
Yến Dung nghiêm mặt, lên tiếng:
"Em không thích! "
Quách Quân Hựu bật cười vui vẻ, đưa tay khẩy yêu chóp mũi của cô rồi ôm lấy khuôn mặt hôn hít, nói:
"Em không thích thì anh không hút nữa, anh đâu có bị nghiện, chỉ thử biết mùi thôi. Nhưng mà nếu nghiện, cai thuốc vẫn dễ hơn cai em. "
Bờ môi ai đó lập tức chúm chím hài lòng, thưởng nóng cho Quách Quân Hựu bằng một nụ hôn ngọt ngào ở môi.
Thế nhưng, anh tham lam mút lấy, bàn tay đặt lên phần sau gáy giữ lại, môi lưỡi sau đó hòa huyện quấn quýt không rời, nhịp nhàng phối hợp cùng nhau trong rất nhuần nhuyễn.
Tuy kết hôn khá chớp nhoáng và cô rất mông lung, ngờ nghệch, nhưng cuộc hôn nhân hơn một năm qua cô chưa hề thấy ngột ngạt hay hối hận.
Từ lợi dụng, ý định thời gian sau sẽ ' đá' anh, nhưng rồi cô tự chìm đắm trong biển tình được anh bao vây.
" Làm ở ban công chắc thích lắm ha?"
Lạc Yến Dung trợn mắt, nhưng chưa kịp phản ứng từ chối thì bị Quách Quân Hựu khống chế tiếp tục bằng một nụ hôn cuồng nhiệt, bàn tay ai kia cũng đã lưu manh rà soát từng điểm nhạy cảm, chiếc quần lót mỏng manh của cô nhanh chóng được anh năm trong tay.
" Vào phòng đi anh, kì cục quá ~"
" Cũng đâu ai nhìn thấy và biết chứ ~"
Chỉ là sau đó Lạc Yến Dung còn hăng say hơn cả Quách Quân Hựu, ngồi trên người anh nhún nhảy, thực sự khi đổi địa điểm hứng thú hơn nhiều, loại cảm giác thích mê không thể cưỡng chế.
"A~ư~"
"Khoái rồi phải không? "
Lạc Yến Dung mụ mị chẳng lắc đầu hay gật đầu, trượt lên trượt xuống hứng lấy khoái cảm sung sướng. Lúc này, bàn tay của Quách Quân Hựu từ ở mông cô chuyển dịch lên trên bầu ngực xoa nắn rồi há miệng bú mút nhũ hoa cứng rắn. Tuy váy ngủ vẫn còn trên người nhưng có cũng như không, chẳng thể cản trở được sự ham muốn của cả hai.
" Vừa to vừa mềm, mê chết thật đấy! "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.