Chương 20: Vượt Quá Giới Hạn
Huỳnh Thiên Kỳ
12/11/2024
Từ trong phòng tắm, Quách Quân Hựu và Lạc Yến Dung quấn quýt ôm nhau ra chiếc giường khách sạn, hai thân thể ướt nhẹp dính sát không một khe hở, cả hai chẳng ai còn kiểm soát và ý thức được việc mình làm, cứ làm theo điều bản thân ham muốn.
Chiếc áo vest được Quách Quân Hựu cởi phăng ném đi, sau đó cùng Lạc Yến Dung ngã lăn xuống giường, bờ môi vẫn cứ dán chặt cuồng nhiệt múp máp dây dưa, bàn tay chẳng nhàn rỗi gấp gáp cởi ra lần lượt từng thứ và ngay cả chiếc váy trên người của cô.
Không gian nóng lên theo nhiệt độ cơ thể của cả hai, hừng hực ngun ngút lửa tình. Tuy Quách Quân Hựu không trúng thuốc, nhưng anh có rượu lẫn trúng ái tình trong tim, đối với anh nó còn khó kìm chế hơn cả trúng thuốc.
Hai thân thể cuối cùng không còn mảnh vải che chắn, thay phiên giúp nhau cởi ra. Lúc này, Quách Quân Hựu tiến xuống mút máp chiếc cổ trắng noãn thơm tho quyến rũ, bàn tay lưu manh rà soát từ đôi chân thon dài lên tới vòng một to tròn mềm mại, chậm rãi nắn bóp với sắc mặt trông vô cùng thích thú.
“ A ~ ư ~ ”
Lạc Yến Dung vốn dĩ bị trúng thuốc, đối với những hành động này đem lại cho cô cảm giác cực kỳ thoải mái, vui vẻ, dễ chịu,...nên liên tục rên rỉ và mỗi lúc càng vang.
“ Tôi sẽ chịu trách nhiệm với em, Yến Dung! ”
Theo bản năng thèm khát, Quách Quân Hựu cúi xuống ngậm lấy nhũ hoa đỏ hồng đang ưỡn lên ở giữa bầu ngực trắng noãn, thay phiên bú mút từng bên.
“ A ~ ”
Lạc Yến Dung cong người đón nhận, khuôn mặt mụ mị đắm chìm trong dục vọng, cảm giác khích thích truyền lên làm cô không thể cưỡng chế, tận hưởng sự sung sướng lạ lẫm lần đầu tiên được trải nghiệm, đôi chân chà sát vào nhau khi bên dưới ướt đẫm ngứa ngáy, sự trống rỗng đang rất muốn đối phương lấp đầy.
Từng nơi, từng điểm trên da thịt trắng hồng của Yến Dung đều được Quách Quân Hựu yêu thương lướt qua, ôm nhau lăn lộn trên giường kẻ dưới người trên nhấp nhô như từng cơn sóng vỗ, cuồng nhiệt chẳng thể tách rời.
Cuối cùng hai thân thể cũng hòa nhập gắn kết làm một, Quách Quân Hựu mạnh mẽ xâm lấn vào nơi chưa từng được nam nhân nào đụng chạm, anh là người đầu tiên khai phá. Giây phút này trong anh thật nhiều cảm xúc, khi chính mình đã lấy đi sự trong trắng thuần khiết của Lạc Yến Dung.
Thế là, sự vui mừng và hạnh phúc không thể giấu giếm trên khuôn mặt, làm anh mất kiểm soát lực đạo lẫn tần xuất thúc đẩy, trở nên mạnh bạo và dữ dội khiến cô lập tức bấu vào cơ thể rắn rỏi của anh rên rỉ kêu than.
“ A ~ nhẹ thôi ~ ưm~ đau~ ”
Quách Quân Hựu nhận thức nhẹ nhàng trở lại, chống một khuỷu tay xuống nệm chống đỡ cơ thể nặng trịch của mình, bàn tay đưa lên áp vào khuôn mặt ửng hồng, ánh mắt mơ màng vừa say rượu vừa say tình cực kỳ ngọt ngào nhìn Yến Dung, sau đó trực tiếp chiếm đoạt đôi môi gợi cảm tiếp tục dây dưa quấn lấy chiếc lưỡi mềm mại.
“ Ư ~ ”
Sau đó, Quách Quân Hựu xổm người quỳ lên trên giường ở giữa hai chân Lạc Yến Dung, tư thế này làm anh nhìn rõ từng lần cự long xâm nhập ra vào trong cơ thể cô, sự khít chặt trơn ướt của cô thao túng cả lý trí của anh.
“ Hự~ ”
Quách Quân Hựu khép tạm mi mắt ngửa đầu rên rỉ, khoái cảm từ bên dưới hạ thân truyền lên khiến anh không thể kìm chế mà bật ra âm thanh, chuyện tình yêu chưa bắt đầu nhưng hiện tại đã vượt quá giới hạn.
Thời gian trôi qua, hết trận này đến trận khác nhưng thuốc trong người Lạc Yến Dung vẫn còn, day dẳng đến mức cô muốn sắp ngất trong sự sung sướng, âm thanh rên rỉ đã dần yếu đi không còn vang vọng như trận đầu, nơi hoa viên mềm yếu bị cọ sát tới sưng đỏ, khiến cho ai đó vừa thương vừa xót vô cùng.
“ Hự ~ ”
Quách Quân Hựu lần nữa rùng mình phóng thích vào trong, nằm bẹp đè xuống người Lạc Yến Dung thở dốc thỏa mãn. Tuy suốt mất giờ đồng hồ liên tục giải thuốc nhưng anh vẫn còn rất ổn, sức khỏe và sự dẻo dai không thể trêu đùa hay khinh thường.
“ Yến Dung! ”
Quách Quân Hựu ngẩng nhìn quan sát, nhưng cô nhắm mắt im lìm không hề phản ứng đòi hỏi thêm nữa như những lần trước, thậm chí nghe được nhịp thở đều đều của cô.
Anh bật cười khe khẽ, đưa tay vuốt ve khuôn mặt đã mệt nên ngủ say, đôi mắt sau đó trở nên bộn bề nhiều nỗi lo âu.
Sau đó, Quách Quân Hựu nhẹ nhàng nhổm người, chậm rãi rút cự vật của mình lui ra khỏi cơ thể Yến Dung, lối nhỏ chặt hẹp ào ạt tuôn ra dòng nước đặt xệch trắng đục chảy xuống drap giường, trên đó còn dính thêm một vết máu màu đỏ thẳm.
Càng nhìn anh càng thấy hạnh phúc, vui vẻ thoải mái trong lòng.
Bế vào phòng tắm thì sợ đánh thức Lạc Yến Dung, nên Quách Quân Hựu vào phòng tắm thấm ướt một chiếc khăn, sau đó trở ra chu đáo lau chùi vệ sinh nơi vùng kin cho cô thoải mái, mọi hành động đều làm trong nhẹ nhàng và cẩn thận, như nâng niu một thứ vô cùng quý giá với anh.
Lúc này quyết định của anh đã thay đổi, dù chỉ lợi dụng thì anh sẽ dùng ‘ tình ’ thay đổi cô, khiến cô yêu mình...
Chiếc áo vest được Quách Quân Hựu cởi phăng ném đi, sau đó cùng Lạc Yến Dung ngã lăn xuống giường, bờ môi vẫn cứ dán chặt cuồng nhiệt múp máp dây dưa, bàn tay chẳng nhàn rỗi gấp gáp cởi ra lần lượt từng thứ và ngay cả chiếc váy trên người của cô.
Không gian nóng lên theo nhiệt độ cơ thể của cả hai, hừng hực ngun ngút lửa tình. Tuy Quách Quân Hựu không trúng thuốc, nhưng anh có rượu lẫn trúng ái tình trong tim, đối với anh nó còn khó kìm chế hơn cả trúng thuốc.
Hai thân thể cuối cùng không còn mảnh vải che chắn, thay phiên giúp nhau cởi ra. Lúc này, Quách Quân Hựu tiến xuống mút máp chiếc cổ trắng noãn thơm tho quyến rũ, bàn tay lưu manh rà soát từ đôi chân thon dài lên tới vòng một to tròn mềm mại, chậm rãi nắn bóp với sắc mặt trông vô cùng thích thú.
“ A ~ ư ~ ”
Lạc Yến Dung vốn dĩ bị trúng thuốc, đối với những hành động này đem lại cho cô cảm giác cực kỳ thoải mái, vui vẻ, dễ chịu,...nên liên tục rên rỉ và mỗi lúc càng vang.
“ Tôi sẽ chịu trách nhiệm với em, Yến Dung! ”
Theo bản năng thèm khát, Quách Quân Hựu cúi xuống ngậm lấy nhũ hoa đỏ hồng đang ưỡn lên ở giữa bầu ngực trắng noãn, thay phiên bú mút từng bên.
“ A ~ ”
Lạc Yến Dung cong người đón nhận, khuôn mặt mụ mị đắm chìm trong dục vọng, cảm giác khích thích truyền lên làm cô không thể cưỡng chế, tận hưởng sự sung sướng lạ lẫm lần đầu tiên được trải nghiệm, đôi chân chà sát vào nhau khi bên dưới ướt đẫm ngứa ngáy, sự trống rỗng đang rất muốn đối phương lấp đầy.
Từng nơi, từng điểm trên da thịt trắng hồng của Yến Dung đều được Quách Quân Hựu yêu thương lướt qua, ôm nhau lăn lộn trên giường kẻ dưới người trên nhấp nhô như từng cơn sóng vỗ, cuồng nhiệt chẳng thể tách rời.
Cuối cùng hai thân thể cũng hòa nhập gắn kết làm một, Quách Quân Hựu mạnh mẽ xâm lấn vào nơi chưa từng được nam nhân nào đụng chạm, anh là người đầu tiên khai phá. Giây phút này trong anh thật nhiều cảm xúc, khi chính mình đã lấy đi sự trong trắng thuần khiết của Lạc Yến Dung.
Thế là, sự vui mừng và hạnh phúc không thể giấu giếm trên khuôn mặt, làm anh mất kiểm soát lực đạo lẫn tần xuất thúc đẩy, trở nên mạnh bạo và dữ dội khiến cô lập tức bấu vào cơ thể rắn rỏi của anh rên rỉ kêu than.
“ A ~ nhẹ thôi ~ ưm~ đau~ ”
Quách Quân Hựu nhận thức nhẹ nhàng trở lại, chống một khuỷu tay xuống nệm chống đỡ cơ thể nặng trịch của mình, bàn tay đưa lên áp vào khuôn mặt ửng hồng, ánh mắt mơ màng vừa say rượu vừa say tình cực kỳ ngọt ngào nhìn Yến Dung, sau đó trực tiếp chiếm đoạt đôi môi gợi cảm tiếp tục dây dưa quấn lấy chiếc lưỡi mềm mại.
“ Ư ~ ”
Sau đó, Quách Quân Hựu xổm người quỳ lên trên giường ở giữa hai chân Lạc Yến Dung, tư thế này làm anh nhìn rõ từng lần cự long xâm nhập ra vào trong cơ thể cô, sự khít chặt trơn ướt của cô thao túng cả lý trí của anh.
“ Hự~ ”
Quách Quân Hựu khép tạm mi mắt ngửa đầu rên rỉ, khoái cảm từ bên dưới hạ thân truyền lên khiến anh không thể kìm chế mà bật ra âm thanh, chuyện tình yêu chưa bắt đầu nhưng hiện tại đã vượt quá giới hạn.
Thời gian trôi qua, hết trận này đến trận khác nhưng thuốc trong người Lạc Yến Dung vẫn còn, day dẳng đến mức cô muốn sắp ngất trong sự sung sướng, âm thanh rên rỉ đã dần yếu đi không còn vang vọng như trận đầu, nơi hoa viên mềm yếu bị cọ sát tới sưng đỏ, khiến cho ai đó vừa thương vừa xót vô cùng.
“ Hự ~ ”
Quách Quân Hựu lần nữa rùng mình phóng thích vào trong, nằm bẹp đè xuống người Lạc Yến Dung thở dốc thỏa mãn. Tuy suốt mất giờ đồng hồ liên tục giải thuốc nhưng anh vẫn còn rất ổn, sức khỏe và sự dẻo dai không thể trêu đùa hay khinh thường.
“ Yến Dung! ”
Quách Quân Hựu ngẩng nhìn quan sát, nhưng cô nhắm mắt im lìm không hề phản ứng đòi hỏi thêm nữa như những lần trước, thậm chí nghe được nhịp thở đều đều của cô.
Anh bật cười khe khẽ, đưa tay vuốt ve khuôn mặt đã mệt nên ngủ say, đôi mắt sau đó trở nên bộn bề nhiều nỗi lo âu.
Sau đó, Quách Quân Hựu nhẹ nhàng nhổm người, chậm rãi rút cự vật của mình lui ra khỏi cơ thể Yến Dung, lối nhỏ chặt hẹp ào ạt tuôn ra dòng nước đặt xệch trắng đục chảy xuống drap giường, trên đó còn dính thêm một vết máu màu đỏ thẳm.
Càng nhìn anh càng thấy hạnh phúc, vui vẻ thoải mái trong lòng.
Bế vào phòng tắm thì sợ đánh thức Lạc Yến Dung, nên Quách Quân Hựu vào phòng tắm thấm ướt một chiếc khăn, sau đó trở ra chu đáo lau chùi vệ sinh nơi vùng kin cho cô thoải mái, mọi hành động đều làm trong nhẹ nhàng và cẩn thận, như nâng niu một thứ vô cùng quý giá với anh.
Lúc này quyết định của anh đã thay đổi, dù chỉ lợi dụng thì anh sẽ dùng ‘ tình ’ thay đổi cô, khiến cô yêu mình...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.