Chương 33
SuriNguyn548
12/12/2016
Lời nói cuả nó như con dao đang đâm vào tim hắn
Ác nhân cũng đúng từ trước đến nay có ai nói hắn là con người đâu
- Anh xin lỗi vì đã làm con chúng ta mất - hắn ôm nó nước mắt rơi trên khuôn mặt hắn ,nó như không chịu nghe lời mà vùng vẫy
- Hahhh anh nói gì vậy con chúng ta chưa có chết đừng nói như thế - nó đẩy anh ra lau nước mắt trên nói hắn thấy bộ dạng cuả nó còn đau hơn
- Anh xin em đừng như vậy được không con nó chết rồi - hắn quỳ xuống nó nói hắn không biết nên làm thế nào . Nó nhìn hắn rồi đi lại cửa sổ sát đất ngồi đó ,nó ngồi khoảng 30p thì ngủ quên hắn ôm nó lên giường lấy khăn ấm lau mặt cho nó những vết thương mà hắn gây ra cho nó mấy ngày nay ở khắp người nó bàn tay nó, chân hắn kéo áo nó lên xem vết thương cuả nó hắn lấy bàn tay mình xoa xoa bụng nó
- Ba xin lỗi nhưng kiếp này con không có duyên làm con cuả ba rồi - hắn lấy thuốc thoa cho nó. Bỗng có điện thoại gọi tới hắn sợ nó thức nên đi ra ngoài
- Chuyện gì - hắn đóng cửa lại trầm giọng nói
- Dạ thuộc hạ tìm ra thuốc giải rồi - tên thuộc hạ vui mừng nói
- Thật mau đem qua cho tôi - hắn như mở cờ khi nghe nói thế. Khi nhận được lọ thuốc hắn liền cho nó uống
- Fred Á Hi đâu rồi - mẹ Á Hi chạy vào phòng hỏi sau khi nghe con mình bị hắn bắn vào chân bà không dám trách hắn bà biết lỗi cũng ở Á Hi
- Phòng bên cạnh - hắn nhàng nhạt nó rồi đi qua bên phòng sách duyệt cho hết đóng tài liệu vì mấy ngày nay ở nhà nên công việc hồi nhiều còn bà thì nhìn nó rồi đi ra
- Lão đại - vệ sĩ
- Nói - hắn xoay lưng lại người vệ sĩ
- Bố mẹ cuả Phu nhân đang trốn nợ - tên vệ sĩ chậm rãi nói
- Giúp ông ta đi - hắn
- Dạ mà còn về chuyện đó.....- sau khi vệ sĩ nói hắn như rớt xuống vực thẵm sao lúc chuyện diễn ra hắn không tìm hiểu kĩ hơn. Tối đến hắn cho người vào thay đồ cho nó ( là tắm luôn nha ) nhưng nó vẫn chưa tĩnh dậy hắm đem dổ sách việc sang phòng mình rồi ngồi làm để trông chừng nó
- Ưm.....ư.m- nó rên nhẹ hắn nghe thấy đi lại nó lấy hpkhăn lau mồ hôi chắc mấy ngày nay không ăn gì nên ngũyời nó ốm đi rồi uổng công mấy tháng nay hắn vỗ béo nó .Hắn sai người hầu nấu cho nó một bát cháo. Nó nằm trên giường nhẹ nhàng mở mắt nhưng sao mọi thứ đều tối om nó cố dụi mắt mình nhưng kết quả nó không thấy gì
- Em sao thế - hắn
- Mắt cuả tôi không thấy nữa - nó khóc lên mắt cuả nó không lẻ nó sẽ bị mù sao không đựơc
Ác nhân cũng đúng từ trước đến nay có ai nói hắn là con người đâu
- Anh xin lỗi vì đã làm con chúng ta mất - hắn ôm nó nước mắt rơi trên khuôn mặt hắn ,nó như không chịu nghe lời mà vùng vẫy
- Hahhh anh nói gì vậy con chúng ta chưa có chết đừng nói như thế - nó đẩy anh ra lau nước mắt trên nói hắn thấy bộ dạng cuả nó còn đau hơn
- Anh xin em đừng như vậy được không con nó chết rồi - hắn quỳ xuống nó nói hắn không biết nên làm thế nào . Nó nhìn hắn rồi đi lại cửa sổ sát đất ngồi đó ,nó ngồi khoảng 30p thì ngủ quên hắn ôm nó lên giường lấy khăn ấm lau mặt cho nó những vết thương mà hắn gây ra cho nó mấy ngày nay ở khắp người nó bàn tay nó, chân hắn kéo áo nó lên xem vết thương cuả nó hắn lấy bàn tay mình xoa xoa bụng nó
- Ba xin lỗi nhưng kiếp này con không có duyên làm con cuả ba rồi - hắn lấy thuốc thoa cho nó. Bỗng có điện thoại gọi tới hắn sợ nó thức nên đi ra ngoài
- Chuyện gì - hắn đóng cửa lại trầm giọng nói
- Dạ thuộc hạ tìm ra thuốc giải rồi - tên thuộc hạ vui mừng nói
- Thật mau đem qua cho tôi - hắn như mở cờ khi nghe nói thế. Khi nhận được lọ thuốc hắn liền cho nó uống
- Fred Á Hi đâu rồi - mẹ Á Hi chạy vào phòng hỏi sau khi nghe con mình bị hắn bắn vào chân bà không dám trách hắn bà biết lỗi cũng ở Á Hi
- Phòng bên cạnh - hắn nhàng nhạt nó rồi đi qua bên phòng sách duyệt cho hết đóng tài liệu vì mấy ngày nay ở nhà nên công việc hồi nhiều còn bà thì nhìn nó rồi đi ra
- Lão đại - vệ sĩ
- Nói - hắn xoay lưng lại người vệ sĩ
- Bố mẹ cuả Phu nhân đang trốn nợ - tên vệ sĩ chậm rãi nói
- Giúp ông ta đi - hắn
- Dạ mà còn về chuyện đó.....- sau khi vệ sĩ nói hắn như rớt xuống vực thẵm sao lúc chuyện diễn ra hắn không tìm hiểu kĩ hơn. Tối đến hắn cho người vào thay đồ cho nó ( là tắm luôn nha ) nhưng nó vẫn chưa tĩnh dậy hắm đem dổ sách việc sang phòng mình rồi ngồi làm để trông chừng nó
- Ưm.....ư.m- nó rên nhẹ hắn nghe thấy đi lại nó lấy hpkhăn lau mồ hôi chắc mấy ngày nay không ăn gì nên ngũyời nó ốm đi rồi uổng công mấy tháng nay hắn vỗ béo nó .Hắn sai người hầu nấu cho nó một bát cháo. Nó nằm trên giường nhẹ nhàng mở mắt nhưng sao mọi thứ đều tối om nó cố dụi mắt mình nhưng kết quả nó không thấy gì
- Em sao thế - hắn
- Mắt cuả tôi không thấy nữa - nó khóc lên mắt cuả nó không lẻ nó sẽ bị mù sao không đựơc
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.