Chương 47
SuriNguyn548
08/06/2017
Thế là cô và Hạ Băng từ giả hắn rồi leo lên xe, nhưng trong lòng cô có một thứ cảm giác bất an không tả được mà đó là gì chứ?
– Mámi à ngày mai mámi đưa con qua nhà ba nha – Hạ Bạnh rồi dựa vào ghế nói
– Được thôi – cô quay qua cười với con gái
“Reng…reng…reng”
– Alo gì thế anh – mở điện thoại lên thì ra là hắn
– Ba hả mámi cho con gặp ba với – Hạ Băng cứ chòm chòm tới mà lấy điện thoại
– Hạ Băng ngồi xuống – giọng nói cô vừa cất thì đằng trước ngiyên chiếc xe tải lao đến, cô xoay bánh lái nhưng chiếc xe không thể nào di chuyển được. Cô mở cửa đẩy Hạ Băng ra ngoài
“Rầm”
Cô và Hạ Băng được người dân ở đó đưa vào bệnh viện, Hạ Băng thì chỉ bị xơ xác ngoài da không đáng kể. Còn cô thì mất máu rất nhiều trên đầu cô có những mảnh vỡ cuả kính ghim vào
– Fred, Hy Tranh và Hạ Băng cô ấy bị tai nạn rồi – Á Hi sau khi nghe tin đã gọi cho hắn
– Tôi biết rồi, tôi không phải là bác sĩ nên đừng nói với tôi – giọng nói cuả hắn không có gì là hốt hoảng cả vã lại hình như rất vui là đằng khác
– Fred sao người có thể – Á hi không thể tin vào tai mình nữa hắn thật sự không lo lắmg sao
– Tại sao không – nói rồi hắn cúp máy
Trong bệnh viện bây giờ có Á Hi bà Tuyết Chân, hai vợ chồng Tuyết Nhi
– Fred không đến sao – Thiên Vương hỏi
– Tôi không biết , Fred chịu bất máy – Á Hi thở dài nói
– Tôi đến rồi này – hắn mặc rất chỉnh tề nhàng nhã nói.Mọi người quay lại nhìn, Á Hi thì liền xông đến định đấm cho hắn nhưng bị hắn đạp cho vào bụng mà té ra sàn
– Cậu không phải đối thủ cuả tôi đâu – hắn đi đến Á Hi dùng chân đạp vào tao anh khiến tay đã chảy ra máu
Bác sĩ đi ra mọi người lại lo lắng hỏi
– Tiểu thư không sao đang nằm bêm phòng hồi sức nhưng phu nhân thì do vì đụng vào phần đùi khiến cho xương gẫy nên phu nhân có thể sẽ không bao giờ đi lại được, mọi người có thế sang phòng hồi sức thăm cô ấy. Ngự tiên sinh ,tôi xin lỗi – ông bác sĩ sợ hắn sẽcho mình mộ trận nhưng…
– Không, ông lam tốt lắm – hắn đi đến vỗ vai ông bác sĩ, ông bác sĩ thì còn không biết đây thật hay mơ nữa, Thiên Vương và mọi người không tin đây là lời hắn nói sao. Hắn bỏ tay vào trong túi quần đi vao
– Fred tôi sẽ nói với cô ấy – Á Hi
– Nếu cậu nghĩ cô ấy không đau lòng thì cứ việc – hắn nhếch môi lên
– Mámi à ngày mai mámi đưa con qua nhà ba nha – Hạ Bạnh rồi dựa vào ghế nói
– Được thôi – cô quay qua cười với con gái
“Reng…reng…reng”
– Alo gì thế anh – mở điện thoại lên thì ra là hắn
– Ba hả mámi cho con gặp ba với – Hạ Băng cứ chòm chòm tới mà lấy điện thoại
– Hạ Băng ngồi xuống – giọng nói cô vừa cất thì đằng trước ngiyên chiếc xe tải lao đến, cô xoay bánh lái nhưng chiếc xe không thể nào di chuyển được. Cô mở cửa đẩy Hạ Băng ra ngoài
“Rầm”
Cô và Hạ Băng được người dân ở đó đưa vào bệnh viện, Hạ Băng thì chỉ bị xơ xác ngoài da không đáng kể. Còn cô thì mất máu rất nhiều trên đầu cô có những mảnh vỡ cuả kính ghim vào
– Fred, Hy Tranh và Hạ Băng cô ấy bị tai nạn rồi – Á Hi sau khi nghe tin đã gọi cho hắn
– Tôi biết rồi, tôi không phải là bác sĩ nên đừng nói với tôi – giọng nói cuả hắn không có gì là hốt hoảng cả vã lại hình như rất vui là đằng khác
– Fred sao người có thể – Á hi không thể tin vào tai mình nữa hắn thật sự không lo lắmg sao
– Tại sao không – nói rồi hắn cúp máy
Trong bệnh viện bây giờ có Á Hi bà Tuyết Chân, hai vợ chồng Tuyết Nhi
– Fred không đến sao – Thiên Vương hỏi
– Tôi không biết , Fred chịu bất máy – Á Hi thở dài nói
– Tôi đến rồi này – hắn mặc rất chỉnh tề nhàng nhã nói.Mọi người quay lại nhìn, Á Hi thì liền xông đến định đấm cho hắn nhưng bị hắn đạp cho vào bụng mà té ra sàn
– Cậu không phải đối thủ cuả tôi đâu – hắn đi đến Á Hi dùng chân đạp vào tao anh khiến tay đã chảy ra máu
Bác sĩ đi ra mọi người lại lo lắng hỏi
– Tiểu thư không sao đang nằm bêm phòng hồi sức nhưng phu nhân thì do vì đụng vào phần đùi khiến cho xương gẫy nên phu nhân có thể sẽ không bao giờ đi lại được, mọi người có thế sang phòng hồi sức thăm cô ấy. Ngự tiên sinh ,tôi xin lỗi – ông bác sĩ sợ hắn sẽcho mình mộ trận nhưng…
– Không, ông lam tốt lắm – hắn đi đến vỗ vai ông bác sĩ, ông bác sĩ thì còn không biết đây thật hay mơ nữa, Thiên Vương và mọi người không tin đây là lời hắn nói sao. Hắn bỏ tay vào trong túi quần đi vao
– Fred tôi sẽ nói với cô ấy – Á Hi
– Nếu cậu nghĩ cô ấy không đau lòng thì cứ việc – hắn nhếch môi lên
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.