Được Binh Đoàn Sủng Tận Trời, Nàng Dâu Yêu Kiều Mang Thai Ba
Chương 36: Xử Lý Tống Trân Trân! 1
Ngốc Manh Đích Hoàn Tử
21/03/2024
Hoàng Quế Hương thấy có hiệu quả liền xua tay, nói xong ôm con gái rời đi, bước đi đặc biệt nhanh, bởi vì Hoàng Quế Hương tin chắc những người trong thôn này sẽ kéo nhau đi theo hóng náo nhiệt.
Quả nhiên......
Khi nhà họ Tống vừa quay lưng đi, Chu Chiêu mồm to ngay lập tức hét lớn kêu gọi mọi người nhanh chóng đi theo, bọn họ tay cầm bát cơm đi sau nhà họ Tống, chờ cảnh con gái ông chủ Tống gặp xui xẻo.
Chẳng bao lâu, Hoàng Quế Hương đưa Tống Vi Lan tới nhà lão cả Tống, nhìn khoảng sân trước mặt, vẻ mặt nghiêm nghị nhìn về phía ông Tống nói: “Ông này, tôi đi vào chào hỏi trước, sau đó, dù tôi và con gái có làm cái gì, ông cũng không thể ngăn cản. Nếu ông cản hoặc nói giúp Tống Trân Trân thì hai ta sẽ ly hôn ngay lập tức!”
Tống phụ: “......”
Nói gì vậy?
Vợ chồng già mấy chục năm rồi, sao còn ly hôn?
Hơn nữa, nếu ông còn không bảo vệ được con gái thì chắc ông phải điên rồi mới đi bảo vệ cho một người ngoài muốn giết chết con gái mình.
Cháu gái ông bị gì vậy? Tâm địa xấu xa, đáng bị trừng phạt, huống chi người Tống Trân Trân làm hại chính là Lan Lan của ông, trong trường hợp này, Tống Nguyên Thắng càng không có lý do bao dung cho cô ta.
Nhìn thấy ánh mắt của vợ càng ngày càng sắc bén, Tống Nguyên Thắng vội vàng gật đầu: “Được, được, nghe lời bà, bà muốn làm gì thì làm."
Hoàng Quế Hương nghe vậy liếc nhìn ông một cái, thẳng lưng đi vào trong sân
Những tổn thương, bất bình mà con gái bà phải gánh chịu ngày xưa, hôm nay chắc chắn phải khiến cô ta đền gấp đôi.
Đây là lần đầu tiên Tống Vi Lan được người khác bảo vệ, còn có cha mẹ Tống và mấy anh chị em dâu bảo vệ, có thể tưởng tượng được trong lòng cô cảm động đến mức nào. Được gia đình che chở và chiều chuộng. Cảm giác thật tuyệt.
Tuy nhiên, cô không hề biểu hiện ra ngoài, ngược lại càng ngày càng nhập tâm vào diễn xuất, hơn nữa, biểu cảm trên khuôn mặt và ánh mắt của cô không những không khiến người ta nghĩ rằng cô đang giả vờ mà ngược lại còn cảm thấy cô thật sự đang tủi thân, khiến mọi người đều vô thức mà đứng về phía cô.
Tống Vi Lan chính là mong đợi hiệu quả này, tục ngữ nói, muốn trị được bạch liên hoa thì phải dùng bạch liên hoa đối phó, dùng chính thủ đoạn của bạch liên hoa khiến bạch liên hoa không còn chiêu nào để sử dụng.
Ngày thường Tống Trân Trân không phải thích giả vờ tốt bụng và hiểu chuyện trước mặt người ngoài sao? Cô sẽ xé bỏ chiếc mặt nạ giả dối của cô ta và để người trong làng nhìn rõ bộ mặt thật của Tống Trân Trân xấu xí đến nhường nào.
Ông Tống theo sát phía sau, mỗi lần trở lại nhà cũ của họ Tống, ông không thể không nhớ lại cảnh người mẹ già của ông đã tàn nhẫn đuổi người con trai thứ hai cùng con dâu ra khỏi nhà vì bà ấy yêu quý anh chị dâu cả hơn.
Quả nhiên......
Khi nhà họ Tống vừa quay lưng đi, Chu Chiêu mồm to ngay lập tức hét lớn kêu gọi mọi người nhanh chóng đi theo, bọn họ tay cầm bát cơm đi sau nhà họ Tống, chờ cảnh con gái ông chủ Tống gặp xui xẻo.
Chẳng bao lâu, Hoàng Quế Hương đưa Tống Vi Lan tới nhà lão cả Tống, nhìn khoảng sân trước mặt, vẻ mặt nghiêm nghị nhìn về phía ông Tống nói: “Ông này, tôi đi vào chào hỏi trước, sau đó, dù tôi và con gái có làm cái gì, ông cũng không thể ngăn cản. Nếu ông cản hoặc nói giúp Tống Trân Trân thì hai ta sẽ ly hôn ngay lập tức!”
Tống phụ: “......”
Nói gì vậy?
Vợ chồng già mấy chục năm rồi, sao còn ly hôn?
Hơn nữa, nếu ông còn không bảo vệ được con gái thì chắc ông phải điên rồi mới đi bảo vệ cho một người ngoài muốn giết chết con gái mình.
Cháu gái ông bị gì vậy? Tâm địa xấu xa, đáng bị trừng phạt, huống chi người Tống Trân Trân làm hại chính là Lan Lan của ông, trong trường hợp này, Tống Nguyên Thắng càng không có lý do bao dung cho cô ta.
Nhìn thấy ánh mắt của vợ càng ngày càng sắc bén, Tống Nguyên Thắng vội vàng gật đầu: “Được, được, nghe lời bà, bà muốn làm gì thì làm."
Hoàng Quế Hương nghe vậy liếc nhìn ông một cái, thẳng lưng đi vào trong sân
Những tổn thương, bất bình mà con gái bà phải gánh chịu ngày xưa, hôm nay chắc chắn phải khiến cô ta đền gấp đôi.
Đây là lần đầu tiên Tống Vi Lan được người khác bảo vệ, còn có cha mẹ Tống và mấy anh chị em dâu bảo vệ, có thể tưởng tượng được trong lòng cô cảm động đến mức nào. Được gia đình che chở và chiều chuộng. Cảm giác thật tuyệt.
Tuy nhiên, cô không hề biểu hiện ra ngoài, ngược lại càng ngày càng nhập tâm vào diễn xuất, hơn nữa, biểu cảm trên khuôn mặt và ánh mắt của cô không những không khiến người ta nghĩ rằng cô đang giả vờ mà ngược lại còn cảm thấy cô thật sự đang tủi thân, khiến mọi người đều vô thức mà đứng về phía cô.
Tống Vi Lan chính là mong đợi hiệu quả này, tục ngữ nói, muốn trị được bạch liên hoa thì phải dùng bạch liên hoa đối phó, dùng chính thủ đoạn của bạch liên hoa khiến bạch liên hoa không còn chiêu nào để sử dụng.
Ngày thường Tống Trân Trân không phải thích giả vờ tốt bụng và hiểu chuyện trước mặt người ngoài sao? Cô sẽ xé bỏ chiếc mặt nạ giả dối của cô ta và để người trong làng nhìn rõ bộ mặt thật của Tống Trân Trân xấu xí đến nhường nào.
Ông Tống theo sát phía sau, mỗi lần trở lại nhà cũ của họ Tống, ông không thể không nhớ lại cảnh người mẹ già của ông đã tàn nhẫn đuổi người con trai thứ hai cùng con dâu ra khỏi nhà vì bà ấy yêu quý anh chị dâu cả hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.