Chương 20: Hơi nóng
@Ryenlla
20/04/2021
Trong màn đêm tĩnh mịch, ánh đèn đường phản chiếu bóng cô và hắn lên trên mặt đường. Bóng người cao to liên tục vỗ vào lưng cô khiến cô nôn gần như hết ruột gan ra ngoài. Cô uống khá nhiều ở bữa tiệc, đã vậy khi ngửi thấy mùi nước hoa nồng nặc trong xe thì cô buồn ói chết được.
Sau khi nôn hết ra, cô cũng thấy đỡ hơn nhưng cô vẫn không muốn ngồi lên đó nữa, mùi của chiếc xa khiến cô khó chịu. Nhưng hắn cứ một mực kéo cô lên xe và ấn cô xuống ghế phụ lái rồi đóng chặt cửa cho cô khỏi đường thoát. Hắn cũng nhanh chóng lên xe rồi về lại toà nhà đó.
Người cô nóng bừng, đầu óc thì cứ quay cuồng và đặc biệt hơn tay cô còn đang sờ từng cơ bụng của hắn. Đèn đỏ, hắn dừng xe lại thì cô bổ nhào tới hắn, trao hắn nụ hôn nhẹ nhàng ngay lên môi. Hắn quay sang nhìn cô, khuôn mặt gian sảo nói:
- Em có biết em đang đụng tới gì không?
- Ừm. Kiên ơi em nóng.
Hắn nhìn sang nữ nhân bên cạnh hắn. Khuôn mặt cô đỏ ửng ở hai gò má cùng đôi môi chúm chím đỏ hồng, chiếc váy cô xẻ cao tới đùi để lộ làn da trắng nõn của cô khiến yết hầu hắn lên xuống nhẹ nhàng. Rồi hắn liếc sang cột đèn đỏ," Mẹ kiếp " hắn nghĩ lúc nào rồi còn phải đợi, thế là hắn chẳng quan tâm cứ thế mà phóng xe đi ngay. Hắn nghe thấy tiếng "Ừm" nhỏ nhẹ trong cốn họng của cô rồi nghĩ không biết hắn có thể trụ được bao lâu, sau đó hắn than:
- Ngọc Anh, em chính là đang bức chết anh.
Hắn lái xe vào sân rồi nhanh chóng ôm cô vắt sang lưng rồi tiến nhanh lên phòng của hắn. Phòng hắn rất lớn với chiếc giường kingsize rộng màu đen cộng với nền xám tạo nên sự u ám như chính hắn. Hắn ném cô xuống giường khiến cô nửa tỉnh nửa mơ phải mở mắt ra nhìn hắn rồi cố gắng vật dậy bước về phía hắn, lẩm bẩm:
- Em yêu người đó nhiều như vậy kể cả khi bốn năm về trước hay là ngay bây giờ nhưng tại sao người ấy không phải là anh. Em thật sự rất nhớ, rất yêu anh mà tại sao lại bỏ đi và ngay bây giờ cũng vậy tại sao lại không phải là anh?
Cô rung động rất nhanh trước mặt hắn nhưng đó cũng là lí do cô nghi ngờ nhưng mọi việc không như cô nghĩ. Hắn không phải là người năm ấy cũng không phải là người cô từng thương yêu. Cô đang than với hắn, cô than tại sao người ấy không phải là hắn.
- Anh thật sự xin lỗi, khổ cho em rồi.
Bốn năm về trước, cô và hắn đã từng thầm thương nhưng cả hai chưa kịp ngỏ lời thì lại bị xa cách. Hắn biết mình là người gây ra tất cả nhưng hắn lại không muốn nhắc về chuyện ấy vì đến khi cô hỏi lí do tại sao lại biến mất thì hắn cũng thiệt sự không biết trả lời thế nào.
Lần trước khi hắn bị cô thử cho ăn cam. Hắn đã cố nuốt cho hết miếng cam với sự điềm tĩnh nhưng sau khi cô ra ngoài thì hắn đã phải móc họng ra rồi phải nhập viện mấy ngày vì hắn bị dị ứng rất nặng với cam. Rồi sau đó hắn đến đây với lí do không muốn làm cô nghi ngờ nữa.
- Đừng. Tại sao lại nói xin lỗi, anh không có lỗi, em mới là người có lỗi, là em ích kỷ nên cứ phải mặc định anh là người năm đó. Em thật sự xin lỗi, từ nay em sẽ yêu anh thật nhiều, nhiều hơn cả người đó luôn nha Kiên.
Nói rồi, cô vòng tay ra sau cổ Dương Tuấn Kiên, dùng sức lực kéo hắn xuống thấp hơn rồi nhón chân lên hôn môi hắn. Môi cô trao cho Tuấn Kiên một nụ hôn cự kì nặng nề vì đây là lần đầu tiên cô hôn một ai đó.
Sự chủ động của Ngọc Anh chẳng khác gì sự kích thích dục vọng được cất sâu của hắn. Nụ hôn vụng về của cô khiến hắn thích thú, nhắm mắt mà tận hưởng. Hơi thở nhè nhẹ cùng hương rượu vang thoang thoảng phả vào mặt hắn khiến hắn khó lòng mà cưỡng lại.
Bỏ qua sự vụng về của Ngọc Anh, hắn thật sự đã hết kiên nhẫn khi cứ phải nhận nhịn và kiềm chế cơn thèm khát của mình mà từng chút một hôn môi cô nhẹ nhàng như muốn dìu dắt cô từng bước. Nơi môi cô có loại mật ngọt khiến hắn muốn chiếm giữ làm của riêng. Bắt lấy chiếc lưỡi uyển chuyển của cô, hắn bắt đầu tăng dần nhịp độ. Hắn đẩy nụ hôn vào sâu hơn như muốn hút hết dưỡng khí của cô.
Bất chợt toàn thân Ngọc Anh run lên. Cô bị hắn ném xuống giường rồi nhanh chóng chiếc đầm của cô bị hắn xé toạc ra khiến cô hơi bất ngờ. Trên người cô giờ chỉ còn quần lót vì bộ váy này không cần phải mặc áo ngực. Bàn tay hắn thình lình di chuyển xuống vùng bí mật của cô, ngang nhiên kéo quần lót cô xuống rồi nói với nụ cười hơi nhếch mép:
- Tiểu Anh, em rất đẹp.
Hắn nói rồi xê dịch tay vào tiểu * đụng nhẹ vào ngay tâm điểm. Hắn đã nịn cả tối rồi làm sao giờ có thể bỏ qua được.
Ngọc Anh co rút người như một con tôm. Hai tay nắm lấy tóc hắn, ưởng đầu ra đằng su tỏ vẻ hưng phấn. Trong người cô bây giờ giống như là rượu vang và hành động của hắn đang xảy ra phản ứng hoá học khiến cô không ngừng tiết ra mật dịch.
Hắn vừa hôn môi cô vừa nhào nặn đôi gò bồng trắng nõn của cô, sau đó không ngừng cắt và mút khiến cô cứ rên " Ư ử ". Cô thật sự rất khó chịu vì hắn cứ mãi chơi đùa cô thế này. Cô thật sự không chịu nổi mà cứ từ từ lã người ra không còn phản kháng hắn đã vậy còn rất nhanh ngồi dậy cởi quần áo của hắn ra. Dương Tuấn Kiên nhìn cô khá nhanh nhẹn đã vậy còn phối hợp cùng hắn lúc này hắn mới nhếch mép nói:
- Xem em nóng vội chưa kìa.
- Em thật sự hết chịu nổi rồi Kiên à.
Hắn không biết nhân lúc hắn không để ý thì cô đã uống bao nhiêu rượu rồi mà lại biến cô thành như bây giờ nhưng cô hiện giờ khiến hắn cực kì hứng thú. Không cần cô phải cởi áo xong, hắn đã đẩy mạnh cô xuống rồi dùng tay ma sát lên tiểu * của cô khiến cô cứ thế mà rên thanh tiếng.
- Kiên
- Hửm?
- Em muốn anh
- Được cho em.
Hắn nhìn cô rồi nhớ vào hôm qua rõ àng là hắn đã muốn ăn cô vậy mà cô không cho đã thế còn giận vậy mà hôm nay cô lại giống như muốn nuốt hắn. Hắn cũng giống như cô, kiềm chế suốt hai mấy năm trời vậy nên hắn cũng là lần đầu. Hắn nhìn cô có vẻ khô chịu được, lúc này mới cởi quần rồi hạ bộ và tiểu * của cô.
Cô ngước đầu lên nhìn cự long to lớn của hắn mà khẽ giận mình rồi sau đó bị cự long xâm chiếm khiến cô không khỏi đau nhói mà hét lên:
- Aaaa....
- Đau quá, em không chịu nổi mau rút ra.
- Đã đến nước này chỉ có thể mạnh hơn chứ không thể ngừng Tiểu Anh à.
Hắn nói rồi cứ mặc sức ra vào nơi tiểu * nhỏ bé của cô nhưng hắn nào cũng sung sướng nơi của hắn cũng bị cô siết chặt đến mức khó thở nhưng tạo hắn cảm giác hưng phấn cứ mạnh bạo ra vào nói cô khiến cho âm thanh nhớp nháp do dịch thuỷ không ngừng ra. Cô cũng còn đau nhưng nhanh chóng khoái cảm trong cô đã lấn át sự đau đớn khiến cô cùng với hắn phối hợp làm tình.
Sau một trận kích tình, cô cũng dần nhận thức bản thân cô và hắn đã trải qua việc gì. Cô muốn thoát ra khỏi tay hắn rồi lao nhanh vào phòng tắm để rửa sạch sẽ các vết tích trên người cô do hắn để lại nhưng hắn ôm cô như gấu ôm, ôm thật chặt khiến cô nhúc nhích cũng khó nên cô mặc kệ mà cùng hắn ngủ cho đến sáng.
Sau khi nôn hết ra, cô cũng thấy đỡ hơn nhưng cô vẫn không muốn ngồi lên đó nữa, mùi của chiếc xa khiến cô khó chịu. Nhưng hắn cứ một mực kéo cô lên xe và ấn cô xuống ghế phụ lái rồi đóng chặt cửa cho cô khỏi đường thoát. Hắn cũng nhanh chóng lên xe rồi về lại toà nhà đó.
Người cô nóng bừng, đầu óc thì cứ quay cuồng và đặc biệt hơn tay cô còn đang sờ từng cơ bụng của hắn. Đèn đỏ, hắn dừng xe lại thì cô bổ nhào tới hắn, trao hắn nụ hôn nhẹ nhàng ngay lên môi. Hắn quay sang nhìn cô, khuôn mặt gian sảo nói:
- Em có biết em đang đụng tới gì không?
- Ừm. Kiên ơi em nóng.
Hắn nhìn sang nữ nhân bên cạnh hắn. Khuôn mặt cô đỏ ửng ở hai gò má cùng đôi môi chúm chím đỏ hồng, chiếc váy cô xẻ cao tới đùi để lộ làn da trắng nõn của cô khiến yết hầu hắn lên xuống nhẹ nhàng. Rồi hắn liếc sang cột đèn đỏ," Mẹ kiếp " hắn nghĩ lúc nào rồi còn phải đợi, thế là hắn chẳng quan tâm cứ thế mà phóng xe đi ngay. Hắn nghe thấy tiếng "Ừm" nhỏ nhẹ trong cốn họng của cô rồi nghĩ không biết hắn có thể trụ được bao lâu, sau đó hắn than:
- Ngọc Anh, em chính là đang bức chết anh.
Hắn lái xe vào sân rồi nhanh chóng ôm cô vắt sang lưng rồi tiến nhanh lên phòng của hắn. Phòng hắn rất lớn với chiếc giường kingsize rộng màu đen cộng với nền xám tạo nên sự u ám như chính hắn. Hắn ném cô xuống giường khiến cô nửa tỉnh nửa mơ phải mở mắt ra nhìn hắn rồi cố gắng vật dậy bước về phía hắn, lẩm bẩm:
- Em yêu người đó nhiều như vậy kể cả khi bốn năm về trước hay là ngay bây giờ nhưng tại sao người ấy không phải là anh. Em thật sự rất nhớ, rất yêu anh mà tại sao lại bỏ đi và ngay bây giờ cũng vậy tại sao lại không phải là anh?
Cô rung động rất nhanh trước mặt hắn nhưng đó cũng là lí do cô nghi ngờ nhưng mọi việc không như cô nghĩ. Hắn không phải là người năm ấy cũng không phải là người cô từng thương yêu. Cô đang than với hắn, cô than tại sao người ấy không phải là hắn.
- Anh thật sự xin lỗi, khổ cho em rồi.
Bốn năm về trước, cô và hắn đã từng thầm thương nhưng cả hai chưa kịp ngỏ lời thì lại bị xa cách. Hắn biết mình là người gây ra tất cả nhưng hắn lại không muốn nhắc về chuyện ấy vì đến khi cô hỏi lí do tại sao lại biến mất thì hắn cũng thiệt sự không biết trả lời thế nào.
Lần trước khi hắn bị cô thử cho ăn cam. Hắn đã cố nuốt cho hết miếng cam với sự điềm tĩnh nhưng sau khi cô ra ngoài thì hắn đã phải móc họng ra rồi phải nhập viện mấy ngày vì hắn bị dị ứng rất nặng với cam. Rồi sau đó hắn đến đây với lí do không muốn làm cô nghi ngờ nữa.
- Đừng. Tại sao lại nói xin lỗi, anh không có lỗi, em mới là người có lỗi, là em ích kỷ nên cứ phải mặc định anh là người năm đó. Em thật sự xin lỗi, từ nay em sẽ yêu anh thật nhiều, nhiều hơn cả người đó luôn nha Kiên.
Nói rồi, cô vòng tay ra sau cổ Dương Tuấn Kiên, dùng sức lực kéo hắn xuống thấp hơn rồi nhón chân lên hôn môi hắn. Môi cô trao cho Tuấn Kiên một nụ hôn cự kì nặng nề vì đây là lần đầu tiên cô hôn một ai đó.
Sự chủ động của Ngọc Anh chẳng khác gì sự kích thích dục vọng được cất sâu của hắn. Nụ hôn vụng về của cô khiến hắn thích thú, nhắm mắt mà tận hưởng. Hơi thở nhè nhẹ cùng hương rượu vang thoang thoảng phả vào mặt hắn khiến hắn khó lòng mà cưỡng lại.
Bỏ qua sự vụng về của Ngọc Anh, hắn thật sự đã hết kiên nhẫn khi cứ phải nhận nhịn và kiềm chế cơn thèm khát của mình mà từng chút một hôn môi cô nhẹ nhàng như muốn dìu dắt cô từng bước. Nơi môi cô có loại mật ngọt khiến hắn muốn chiếm giữ làm của riêng. Bắt lấy chiếc lưỡi uyển chuyển của cô, hắn bắt đầu tăng dần nhịp độ. Hắn đẩy nụ hôn vào sâu hơn như muốn hút hết dưỡng khí của cô.
Bất chợt toàn thân Ngọc Anh run lên. Cô bị hắn ném xuống giường rồi nhanh chóng chiếc đầm của cô bị hắn xé toạc ra khiến cô hơi bất ngờ. Trên người cô giờ chỉ còn quần lót vì bộ váy này không cần phải mặc áo ngực. Bàn tay hắn thình lình di chuyển xuống vùng bí mật của cô, ngang nhiên kéo quần lót cô xuống rồi nói với nụ cười hơi nhếch mép:
- Tiểu Anh, em rất đẹp.
Hắn nói rồi xê dịch tay vào tiểu * đụng nhẹ vào ngay tâm điểm. Hắn đã nịn cả tối rồi làm sao giờ có thể bỏ qua được.
Ngọc Anh co rút người như một con tôm. Hai tay nắm lấy tóc hắn, ưởng đầu ra đằng su tỏ vẻ hưng phấn. Trong người cô bây giờ giống như là rượu vang và hành động của hắn đang xảy ra phản ứng hoá học khiến cô không ngừng tiết ra mật dịch.
Hắn vừa hôn môi cô vừa nhào nặn đôi gò bồng trắng nõn của cô, sau đó không ngừng cắt và mút khiến cô cứ rên " Ư ử ". Cô thật sự rất khó chịu vì hắn cứ mãi chơi đùa cô thế này. Cô thật sự không chịu nổi mà cứ từ từ lã người ra không còn phản kháng hắn đã vậy còn rất nhanh ngồi dậy cởi quần áo của hắn ra. Dương Tuấn Kiên nhìn cô khá nhanh nhẹn đã vậy còn phối hợp cùng hắn lúc này hắn mới nhếch mép nói:
- Xem em nóng vội chưa kìa.
- Em thật sự hết chịu nổi rồi Kiên à.
Hắn không biết nhân lúc hắn không để ý thì cô đã uống bao nhiêu rượu rồi mà lại biến cô thành như bây giờ nhưng cô hiện giờ khiến hắn cực kì hứng thú. Không cần cô phải cởi áo xong, hắn đã đẩy mạnh cô xuống rồi dùng tay ma sát lên tiểu * của cô khiến cô cứ thế mà rên thanh tiếng.
- Kiên
- Hửm?
- Em muốn anh
- Được cho em.
Hắn nhìn cô rồi nhớ vào hôm qua rõ àng là hắn đã muốn ăn cô vậy mà cô không cho đã thế còn giận vậy mà hôm nay cô lại giống như muốn nuốt hắn. Hắn cũng giống như cô, kiềm chế suốt hai mấy năm trời vậy nên hắn cũng là lần đầu. Hắn nhìn cô có vẻ khô chịu được, lúc này mới cởi quần rồi hạ bộ và tiểu * của cô.
Cô ngước đầu lên nhìn cự long to lớn của hắn mà khẽ giận mình rồi sau đó bị cự long xâm chiếm khiến cô không khỏi đau nhói mà hét lên:
- Aaaa....
- Đau quá, em không chịu nổi mau rút ra.
- Đã đến nước này chỉ có thể mạnh hơn chứ không thể ngừng Tiểu Anh à.
Hắn nói rồi cứ mặc sức ra vào nơi tiểu * nhỏ bé của cô nhưng hắn nào cũng sung sướng nơi của hắn cũng bị cô siết chặt đến mức khó thở nhưng tạo hắn cảm giác hưng phấn cứ mạnh bạo ra vào nói cô khiến cho âm thanh nhớp nháp do dịch thuỷ không ngừng ra. Cô cũng còn đau nhưng nhanh chóng khoái cảm trong cô đã lấn át sự đau đớn khiến cô cùng với hắn phối hợp làm tình.
Sau một trận kích tình, cô cũng dần nhận thức bản thân cô và hắn đã trải qua việc gì. Cô muốn thoát ra khỏi tay hắn rồi lao nhanh vào phòng tắm để rửa sạch sẽ các vết tích trên người cô do hắn để lại nhưng hắn ôm cô như gấu ôm, ôm thật chặt khiến cô nhúc nhích cũng khó nên cô mặc kệ mà cùng hắn ngủ cho đến sáng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.