Được Kế Thừa Trăm Tòa Nhà, Ta Giải Nghệ Thu Tiền Nhà
Chương 25:
Miêu An Diệp
19/11/2023
Hứa Yểu cũng nghĩ vậy, thà bản thân livestream để nắm quyền chủ động, còn hơn bị những người nổi tiếng trên mạng khác cọ nhiệt, nghe nói blogger ẩm thực tình cờ gặp cô hôm nay đã đạt được hơn 100000 người theo dõi, có thể nói là người thắng lớn nhất hôm nay, hơn nữa cô cũng có rất nhiều fan nhan sắc khóc lóc xin cô livetream, muốn thấy cô nhiều hơn.
Hứa Yển gật đầu, thấy Lục Dã bưng xiên đã xiên xong tới, vuốt tóc tai bị gió thổi bay của mình nói: "Nào nào nào, nướng tiếp nào, Lục Dã anh cũng tới nướng cùng đi."
Lục Dã sửng sốt một chút, nói: "Được."
…
Buổi sang ở thôn Thành Trung sớm hơn những nơi khác, nắng ban mai vừa mới ló dạng, quán ăn sáng dưới tầng đã mở hàng từ sớm, còn có cả bán bánh kếp hoa quả.
Lý Hiểu Lệ ngửi thấy mùi bánh kếp hoa quả ở quán đối diện, đồng hồ sinh học khiến cô thức dậy, hôm nay còn có hai cuộc phỏng vấn nữa.
Tắm rửa xong, cô nhìn những tấm áp-phích Thịnh Chu dán khắp tường, tự động viên tinh thần cho mình: "Cố lên, hôm nay nhất định phải tìm được việc làm."
Cô xa rời quê hương, Thinh Chu là thần tượng vẫn luôn là trụ cột tinh thần của cô.
Lý Hiểu Lệ mang túi vừa mới mở cửa ra, thì thấy một con chuột màu đen đang chạy trối chết, phía sau có người đang đuổi đánh.
Môi trường của thôn Thành Trung rất tệ, gặp phải chuột là chuyện rất thường xuyên, diệt chuột cũng là việc họ thường làm.
Nhưng chẳng bao lâu sau, Lý Hiểu Lệ nhận thấy có gì đó không giống ngày thường, hành lang... đã sạch hơn rất nhiều! Nước súp đầy trên mặt đất đã biến mất không dấu vết, thật là sạch sẽ!
Lý Hiểu Lệ đi xuống cầu thang, ngón tay cô chạm vào lan can, đầu ngón tay không có một hạt bụi nào, rõ ràng là đã từng được người ta lau sạch.
Toàn bộ tòa nhà như đã được dọn dẹp sạch sẽ một lần, nhìn thấy khiến tâm tình khoan khoái hơn rất nhiều.
Lý Hiểu Lệ xuống đến tầng 1, xác chuột chất đống như một ngọn núi nhỏ, trong đó không thiếu những con chuột nặng khoảng 2 cân, cô bị dọa không nhẹ.
Một nhóm người mặc đồng phục, đội trưởng nhóm vệ sinh dẫn đầu giải thích với họ: "Chúng tôi là đội vệ sinh chuyên nghiệp, cũng cung cấp dịch vụ diệt chuột." chỉ cần đủ tiền.
Rõ ràng số tiền Hứa Yểu đưa ra rất đủ.
Người thuê ở thôn Thành Trung cũng đóng phí vệ sinh, nhưng phí vệ sinh này chỉ là chi phí vận chuyển rác thải sinh hoạt của họ đi, chứ không có chuyện dọn dẹp hành lang, hay là lau chùi tay vịn lan can gì đấy.
Môi trường sống bẩn thỉu, tự nhiên chuột gián cũng sẽ dễ sinh sôi.
Hứa Yểu tỏ vẻ đương nhiên: "Tôi muốn có một môi trường tốt để đi thu tiền thuê, không thành vấn đề chứ?"
Dù sao cũng không thể để cô đường đường là một chủ cho thuê nhà sở hữu hơn trăm căn hộ cao cấp đến thu tiền thuê nhà, kết quả lại giẫm dép mình lên bãi rác chứ?
Thu tiền thuê nhà chính là nghề của cô, tạo môi trường làm việc tốt cho bản thân thì có gì sai?
Đương nhiên không có vấn đề gì cả!
Nhiều khách thuê nhà nở nụ cười trên mặt, thật ra mọi người đều thích sạch sẽ, nhưng khu vực công cộng không có ai dọn dẹp, tự mình đi dọn lại cảm thấy mệt, cho nên có bẩn cũng chỉ có thể mở một mắt nhắm một mắt.
Họ thật sự rất ghét cò nhà Lý Cường, bởi vì mỗi lần Lý Cường đến kiểm tra phòng luôn thích bắt bẻ, thích nghĩ cách giữ lại chút tiền, nhưng khi họ nhìn thấy Hứa Yểu thì lại cảm thấy vô cùng vừa mắt.
Bà cụ không biết internet, nên không biết Hứa Yểu là người bị toàn mạng anti, chỉ thấy Hứa Yểu vừa có tiền vừa xinh đẹp, trông thật sự rất vừa mắt.
Bà Hoàng đang tập thể dục ở cửa, miệng không ngớt lời khen ngợi: "Môi trường sạch sẽ rồi, không khí cũng trong lành hơn, tôi tập thể dục cũng hiệu quả hơn."
Họ cũng xem như được thơm lây rồi.
Người của Hứa Yểu đã dựng quầy hàng ở chỗ cũ, mã thanh toán của Hứa Yểu được đặt trên mặt bàn, hôm nay cô sắp xếp một nhóm người đến thu tiền thuê, một nhóm người khác lại lần nữa ký hợp đồng thuê phòng với khách.
Hứa Yển gật đầu, thấy Lục Dã bưng xiên đã xiên xong tới, vuốt tóc tai bị gió thổi bay của mình nói: "Nào nào nào, nướng tiếp nào, Lục Dã anh cũng tới nướng cùng đi."
Lục Dã sửng sốt một chút, nói: "Được."
…
Buổi sang ở thôn Thành Trung sớm hơn những nơi khác, nắng ban mai vừa mới ló dạng, quán ăn sáng dưới tầng đã mở hàng từ sớm, còn có cả bán bánh kếp hoa quả.
Lý Hiểu Lệ ngửi thấy mùi bánh kếp hoa quả ở quán đối diện, đồng hồ sinh học khiến cô thức dậy, hôm nay còn có hai cuộc phỏng vấn nữa.
Tắm rửa xong, cô nhìn những tấm áp-phích Thịnh Chu dán khắp tường, tự động viên tinh thần cho mình: "Cố lên, hôm nay nhất định phải tìm được việc làm."
Cô xa rời quê hương, Thinh Chu là thần tượng vẫn luôn là trụ cột tinh thần của cô.
Lý Hiểu Lệ mang túi vừa mới mở cửa ra, thì thấy một con chuột màu đen đang chạy trối chết, phía sau có người đang đuổi đánh.
Môi trường của thôn Thành Trung rất tệ, gặp phải chuột là chuyện rất thường xuyên, diệt chuột cũng là việc họ thường làm.
Nhưng chẳng bao lâu sau, Lý Hiểu Lệ nhận thấy có gì đó không giống ngày thường, hành lang... đã sạch hơn rất nhiều! Nước súp đầy trên mặt đất đã biến mất không dấu vết, thật là sạch sẽ!
Lý Hiểu Lệ đi xuống cầu thang, ngón tay cô chạm vào lan can, đầu ngón tay không có một hạt bụi nào, rõ ràng là đã từng được người ta lau sạch.
Toàn bộ tòa nhà như đã được dọn dẹp sạch sẽ một lần, nhìn thấy khiến tâm tình khoan khoái hơn rất nhiều.
Lý Hiểu Lệ xuống đến tầng 1, xác chuột chất đống như một ngọn núi nhỏ, trong đó không thiếu những con chuột nặng khoảng 2 cân, cô bị dọa không nhẹ.
Một nhóm người mặc đồng phục, đội trưởng nhóm vệ sinh dẫn đầu giải thích với họ: "Chúng tôi là đội vệ sinh chuyên nghiệp, cũng cung cấp dịch vụ diệt chuột." chỉ cần đủ tiền.
Rõ ràng số tiền Hứa Yểu đưa ra rất đủ.
Người thuê ở thôn Thành Trung cũng đóng phí vệ sinh, nhưng phí vệ sinh này chỉ là chi phí vận chuyển rác thải sinh hoạt của họ đi, chứ không có chuyện dọn dẹp hành lang, hay là lau chùi tay vịn lan can gì đấy.
Môi trường sống bẩn thỉu, tự nhiên chuột gián cũng sẽ dễ sinh sôi.
Hứa Yểu tỏ vẻ đương nhiên: "Tôi muốn có một môi trường tốt để đi thu tiền thuê, không thành vấn đề chứ?"
Dù sao cũng không thể để cô đường đường là một chủ cho thuê nhà sở hữu hơn trăm căn hộ cao cấp đến thu tiền thuê nhà, kết quả lại giẫm dép mình lên bãi rác chứ?
Thu tiền thuê nhà chính là nghề của cô, tạo môi trường làm việc tốt cho bản thân thì có gì sai?
Đương nhiên không có vấn đề gì cả!
Nhiều khách thuê nhà nở nụ cười trên mặt, thật ra mọi người đều thích sạch sẽ, nhưng khu vực công cộng không có ai dọn dẹp, tự mình đi dọn lại cảm thấy mệt, cho nên có bẩn cũng chỉ có thể mở một mắt nhắm một mắt.
Họ thật sự rất ghét cò nhà Lý Cường, bởi vì mỗi lần Lý Cường đến kiểm tra phòng luôn thích bắt bẻ, thích nghĩ cách giữ lại chút tiền, nhưng khi họ nhìn thấy Hứa Yểu thì lại cảm thấy vô cùng vừa mắt.
Bà cụ không biết internet, nên không biết Hứa Yểu là người bị toàn mạng anti, chỉ thấy Hứa Yểu vừa có tiền vừa xinh đẹp, trông thật sự rất vừa mắt.
Bà Hoàng đang tập thể dục ở cửa, miệng không ngớt lời khen ngợi: "Môi trường sạch sẽ rồi, không khí cũng trong lành hơn, tôi tập thể dục cũng hiệu quả hơn."
Họ cũng xem như được thơm lây rồi.
Người của Hứa Yểu đã dựng quầy hàng ở chỗ cũ, mã thanh toán của Hứa Yểu được đặt trên mặt bàn, hôm nay cô sắp xếp một nhóm người đến thu tiền thuê, một nhóm người khác lại lần nữa ký hợp đồng thuê phòng với khách.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.