Được Kế Thừa Trăm Tòa Nhà, Ta Giải Nghệ Thu Tiền Nhà
Chương 40:
Miêu An Diệp
20/11/2023
"Má nó tôi muốn gian phòng này, bồn tắm này tôi duyệt!"
Bốn chàng trai trẻ tuổi giống như bà Lưu bước vào đại quan viên, gào thét hú hét đủ kiểu.
Tả Ninh âm thầm líu lưỡi, Hứa Yểu sắp xếp cho bọn họ bảy ngày, như vậy tính ra cũng sắp bằng hai phần ba số tiền đầu tư, hắn giống như là gặp Bá Nhạc đời này, nghẹn ngào nắm tay nói: "Bây giờ tôi lập tức sửa kịch bản!"
Ngược lại vị biên kịch chuyên nghiệp Tiểu Trương mở miệng nói: "Nếu không chúng ta gọi điểm tâm ăn trước đi, mọi người ăn sáng rồi mới đến à?"
Thấy mấy người lắc đầu, Tiểu Trương không thành thạo gọi điện thoại liên hệ nhà hàng khách sạn, còn chưa tới mười phút đã thấy cậu nhân viên phục vụ đẩy xe thức ăn đi vào, đặt một chồng bữa sáng tinh xảo ở trên bàn cơm, khơi dậy cơn thèm ăn của mọi người.
Nghiêm Tưởng vừa ăn vừa hỏi: "Chị ấy nói cấp giấy chứng nhận thực tập cho tôi nên tôi mới tới, sao anh lại tới đây?"
Biên kịch Tiểu Trương ngượng ngùng nói: "Hứa Yểu tiểu thư gọi điện thoại cho tôi nói bao ăn bao ở lại trả tiền lương, nên tôi liền tới.”
Đúng là bao ăn bao ở, chỉ là không ngờ điều kiện lại tốt như vậy!
Cả đời sợ là chỉ có một cơ hội này có thể ở lại khách sạn tốt như vậy?
Nhiễm Lăng Phong hỏi quản gia túc trực 24/24 đang đứng ở một bên cười híp mắt: "Đây là phòng tốt nhất của khách sạn Vân Điên sao?
“Không phải, phòng tổng thống tầng 72 mới là tốt nhất, nhưng vẫn để lại cho Hứa Yểu tiểu thư, tạm thời chưa cho thuê.”
Một đám người lập tức ngơ ngác trong gió lạnh, vẫn giữ lại cho Hứa Yểu?
Vậy... vậy không phải bình thường không ở cũng tính tiền sao?
Mấy người âm thầm tính toán nếu Hứa Yểu một tháng không ở thì tốn bao nhiêu tiền, nhất thời xót xa thay cho Hứa Yểu.
Bọn họ vừa ăn điểm tâm vừa thảo luận phim ngắn “Duyên Âm”, bởi vì là phim ngắn nên tổng cộng cũng chỉ mấy chục nghìn chữ, không đến một giờ đã đọc xong.
Ngay cả sửa kịch bản cũng không mất tới bảy ngày, thậm chí Nghiêm Tưởng cảm thấy linh cảm sáng tác của cậu bùng nổ trong hoàn cảnh này!
Vừa ăn điểm tâm xong, bốn chàng trai mỗi người ôm một cái laptop, bắt đầu sửa kịch bản ở trong phòng khách, hiệu suất cực kỳ cao.
Ngay tại tầng một khách sạn Vân Điên, có cả một thư viện cao tám mét, bọn họ cần tư liệu gì chỉ cần dặn dò quản gia tư nhân đi tới mượn là được.
Tả Ninh dự định hoàn thành sửa kịch bản trong vòng ba ngày, dù là như vậy một ngày 24 giờ hắn cũng có rất nhiều thời gian rảnh rỗi.
Nhiễm Lăng Phong và biên kịch Tiểu Trương vô cùng quen thuộc, sau khi làm xong phần của mình, ở trong phòng chơi bi-a, bên cạnh còn có một nhân viên phục vụ cầm khăn lau mồ hôi.
Tả Ninh nhớ rõ mình có một tài khoản đăng video ngắn, lúc trước hắn quay video theo tiến độ phim của hắn, cũng có hơn một ngàn fan, hắn nhàm chán đến mức có một ý niệm trong đầu - nếu không quay phòng bạch kim? Mong muốn chia sẻ của hắn đang không ngừng rục rịch.
Chỉ có Nghiêm Tưởng ngồi nghiêm chỉnh trước mặt máy tính, ngón tay điên cuồng bay lượn trên bàn phím cơ nhiều màu sắc, gõ tạch tạch với tốc độ thần kỳ, đôi mắt dưới kính gọng đen kia đang chớp chớp ánh sáng khác thường, trên môi còn lộ ra một nụ cười.
Tả Ninh thấy Nghiêm Tưởng ra sức gõ chữ, nhất thời xấu hổ đến cực điểm.
Rõ ràng hắn mới là đạo diễn kiêm biên kịch của phim ngắn, hiện tại hắn đã bắt đầu lười biếng, mà chỉ có cậu hậu bối nhỏ tuổi tài năng đang học năm tư này còn đang khắc khổ cố gắng, hắn thật đáng chết mà!
Tả Ninh vội vàng ngồi vào chỗ, cũng bắt đầu sửa kịch bản để lồng ghép các yếu tố phong tục tập quán mà Hứa Yểu nói.
*
Hứa Yểu đang ngồi trên sô pha mềm mại, một tay cầm danh sách Lục Dã mới đưa tới, tay kia cầm điện thoại di động, trên màn hình điện thoại di động là danh bạ wechat - giao diện bạn bè mới.
Từ sau khi kế thừa di sản, Lục Dã lập tức truyền tin tức đã đổi chủ nhà cho khách thuê nhà, đa số khách thuê nhà đều rất tốt, sau khi nhận được tin tức nghiêm túc liền thêm wechat của Hứa Yểu.
Bốn chàng trai trẻ tuổi giống như bà Lưu bước vào đại quan viên, gào thét hú hét đủ kiểu.
Tả Ninh âm thầm líu lưỡi, Hứa Yểu sắp xếp cho bọn họ bảy ngày, như vậy tính ra cũng sắp bằng hai phần ba số tiền đầu tư, hắn giống như là gặp Bá Nhạc đời này, nghẹn ngào nắm tay nói: "Bây giờ tôi lập tức sửa kịch bản!"
Ngược lại vị biên kịch chuyên nghiệp Tiểu Trương mở miệng nói: "Nếu không chúng ta gọi điểm tâm ăn trước đi, mọi người ăn sáng rồi mới đến à?"
Thấy mấy người lắc đầu, Tiểu Trương không thành thạo gọi điện thoại liên hệ nhà hàng khách sạn, còn chưa tới mười phút đã thấy cậu nhân viên phục vụ đẩy xe thức ăn đi vào, đặt một chồng bữa sáng tinh xảo ở trên bàn cơm, khơi dậy cơn thèm ăn của mọi người.
Nghiêm Tưởng vừa ăn vừa hỏi: "Chị ấy nói cấp giấy chứng nhận thực tập cho tôi nên tôi mới tới, sao anh lại tới đây?"
Biên kịch Tiểu Trương ngượng ngùng nói: "Hứa Yểu tiểu thư gọi điện thoại cho tôi nói bao ăn bao ở lại trả tiền lương, nên tôi liền tới.”
Đúng là bao ăn bao ở, chỉ là không ngờ điều kiện lại tốt như vậy!
Cả đời sợ là chỉ có một cơ hội này có thể ở lại khách sạn tốt như vậy?
Nhiễm Lăng Phong hỏi quản gia túc trực 24/24 đang đứng ở một bên cười híp mắt: "Đây là phòng tốt nhất của khách sạn Vân Điên sao?
“Không phải, phòng tổng thống tầng 72 mới là tốt nhất, nhưng vẫn để lại cho Hứa Yểu tiểu thư, tạm thời chưa cho thuê.”
Một đám người lập tức ngơ ngác trong gió lạnh, vẫn giữ lại cho Hứa Yểu?
Vậy... vậy không phải bình thường không ở cũng tính tiền sao?
Mấy người âm thầm tính toán nếu Hứa Yểu một tháng không ở thì tốn bao nhiêu tiền, nhất thời xót xa thay cho Hứa Yểu.
Bọn họ vừa ăn điểm tâm vừa thảo luận phim ngắn “Duyên Âm”, bởi vì là phim ngắn nên tổng cộng cũng chỉ mấy chục nghìn chữ, không đến một giờ đã đọc xong.
Ngay cả sửa kịch bản cũng không mất tới bảy ngày, thậm chí Nghiêm Tưởng cảm thấy linh cảm sáng tác của cậu bùng nổ trong hoàn cảnh này!
Vừa ăn điểm tâm xong, bốn chàng trai mỗi người ôm một cái laptop, bắt đầu sửa kịch bản ở trong phòng khách, hiệu suất cực kỳ cao.
Ngay tại tầng một khách sạn Vân Điên, có cả một thư viện cao tám mét, bọn họ cần tư liệu gì chỉ cần dặn dò quản gia tư nhân đi tới mượn là được.
Tả Ninh dự định hoàn thành sửa kịch bản trong vòng ba ngày, dù là như vậy một ngày 24 giờ hắn cũng có rất nhiều thời gian rảnh rỗi.
Nhiễm Lăng Phong và biên kịch Tiểu Trương vô cùng quen thuộc, sau khi làm xong phần của mình, ở trong phòng chơi bi-a, bên cạnh còn có một nhân viên phục vụ cầm khăn lau mồ hôi.
Tả Ninh nhớ rõ mình có một tài khoản đăng video ngắn, lúc trước hắn quay video theo tiến độ phim của hắn, cũng có hơn một ngàn fan, hắn nhàm chán đến mức có một ý niệm trong đầu - nếu không quay phòng bạch kim? Mong muốn chia sẻ của hắn đang không ngừng rục rịch.
Chỉ có Nghiêm Tưởng ngồi nghiêm chỉnh trước mặt máy tính, ngón tay điên cuồng bay lượn trên bàn phím cơ nhiều màu sắc, gõ tạch tạch với tốc độ thần kỳ, đôi mắt dưới kính gọng đen kia đang chớp chớp ánh sáng khác thường, trên môi còn lộ ra một nụ cười.
Tả Ninh thấy Nghiêm Tưởng ra sức gõ chữ, nhất thời xấu hổ đến cực điểm.
Rõ ràng hắn mới là đạo diễn kiêm biên kịch của phim ngắn, hiện tại hắn đã bắt đầu lười biếng, mà chỉ có cậu hậu bối nhỏ tuổi tài năng đang học năm tư này còn đang khắc khổ cố gắng, hắn thật đáng chết mà!
Tả Ninh vội vàng ngồi vào chỗ, cũng bắt đầu sửa kịch bản để lồng ghép các yếu tố phong tục tập quán mà Hứa Yểu nói.
*
Hứa Yểu đang ngồi trên sô pha mềm mại, một tay cầm danh sách Lục Dã mới đưa tới, tay kia cầm điện thoại di động, trên màn hình điện thoại di động là danh bạ wechat - giao diện bạn bè mới.
Từ sau khi kế thừa di sản, Lục Dã lập tức truyền tin tức đã đổi chủ nhà cho khách thuê nhà, đa số khách thuê nhà đều rất tốt, sau khi nhận được tin tức nghiêm túc liền thêm wechat của Hứa Yểu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.