Chương 11:
Hoa Trang
01/08/2024
Buổi chiều lại lần nữa thất thần trong phòng làm việc, Dữu Hựu Chi cảm nhận được rõ ràng áp lực tinh thần của mình đang dâng cao theo phương thẳng đứng.
Trước giờ anh luôn là người có ham muốn tình dục mạnh. Trước kia anh không thường xuyên tìm bạn gái, nhưng dù có thì cũng không lâu dài. Chử Sở là người ngoài ý muốn, dù không định ân ái, nhưng những lúc làm càn bình thường cũng bất ngờ có tác dụng với anh.
Nhưng trừ những điều này, điều khiến anh bất ngờ hơn là Chử Sở lại nói cô thích anh.
Một cô gái nhỏ hơn anh mười tuổi lại thích anh, điều này khiến Dữu Hựu Chi hoảng hốt.
Ngày trước anh sẽ không đưa ra quyết định có sơ hở rõ ràng như vậy, trực tiếp hời hợt, lãnh đạm đối phương. Ít nhất nếu như anh đủ lý tính, biết dùng phương pháp nấu ếch bằng nước ấm để Chử Sở dần dần từ bỏ tâm tư. Bọn họ cùng nhau giao dịch là vì Chử Sở cần tiền còn anh cần tình dục, nhưng tình cảm lại đột nhiên nhảy ra khiến anh cảm thấy hoang đường.
Dữu Hựu Chi biết những hành động gần đây của mìn chứng minh mình cũng không đúng lắm.
Anh không dám nghĩ thêm nữa, mang theo mâu thuẫn rời khỏi công ty, lái xe đến nhà trọ.
Trời đã tối sẫm, trong nhà không bật đèn mang theo cảm giác yên tĩnh đến trống trải. Dữu Hựu Chi không bật đèn, cởi âu phục ra, kéo cà vạt rồi đi vào phòng ngủ chính.
Giờ anh chỉ muốn yên lặng ngủ một giấc, rồi mới suy nghĩ phải suy nghĩ vấn đề của cô nhóc Chử Sở thế nào.
Cửa phòng ngủ không đóng chặt, Dữu Hựu Chi thấy vậy thì cau mày, rồi đẩy ra.
Chăn trải trên giường, ở giữa hơi gồ lên. Nghe được tiếng mở cửa, cái ụ kia hơi chuyển động. Sau đó, Dữu Hựu Chi nhìn thấy Chử Sở ngồi dậy từ trong chăn, mặc bộ áo ngủ kín đáo bình thường, lẳng lặng nhìn anh.
Dữu Hựu Chi không lên tiếng, Chử Sở cũng không lên tiếng.
Một lát sau, Dữu Hựu Chi thỏa hiệp trước, giơ tay mở đèn ngủ trong phòng lên.
Ánh đèn hoàng hôn dịu nhẹ, Chử Sở không cảm thấy cay mắt, nhìn thẳng vào người đàn ông trước mặt.
Cô một lập tức lao đến ôm anh, hôn anh, nhưng nghĩ đến kế hoạch của mình, cô lại nhịn xuống.
Chử Sở nhìn người đàn ông lạnh lùng đứng cạnh cửa đối mặt với mình, nhẹ giọng nói: "Nếu tôi không làm thế này, chú có để ý đến tôi nữa không?"
Cô điên khùng nói một câu như vậy, nhưng Dữu Hựu Chi vừa nghe đã hiểu.
Rõ ràng là yêu cầu, nhưng giọng lại yếu ớt.
Dữu Hựu Chi cảm thấy tim mình không khống chế được mà mềm ra. Anh đi đến gần, thấy Chử Sở ngước đầu, tay siết chặt vạt áo.
Anh sờ mặt cô gái, thấp giọng nói: "Quan hệ của chúng ta, không thể nào nói thẳng được, có biết không?"
Chử Sở cúi xuống, khẽ gật đầu.
Dữu Hựu Chi thở phào nhẹ nhõm, trong lòng lại chó chút tiếc nuối. Anh trực tiếp coi thường tất cả, giơ tay lên ấn tắt đèn, cúi đầu hôn Chử Sở trong bóng tối, hỏi cô trong tiếng thở dốc nặng nề: "Có muốn tôi không?"
Chử Sở thuận theo động tác của anh, ngước đầu chịu đựng bị môi lưỡi của anh tấn công, người đàn ông thuận tiện xoa ngực cô.
Cô nói: "Muốn... Tôi cũng cảm nhận được, chú cũng nhớ tôi."
Có thể thật cũng có thể giả, Dữu Hựu Chi thấp giọng đáp lại cô: "Ừ."
Trước giờ anh luôn là người có ham muốn tình dục mạnh. Trước kia anh không thường xuyên tìm bạn gái, nhưng dù có thì cũng không lâu dài. Chử Sở là người ngoài ý muốn, dù không định ân ái, nhưng những lúc làm càn bình thường cũng bất ngờ có tác dụng với anh.
Nhưng trừ những điều này, điều khiến anh bất ngờ hơn là Chử Sở lại nói cô thích anh.
Một cô gái nhỏ hơn anh mười tuổi lại thích anh, điều này khiến Dữu Hựu Chi hoảng hốt.
Ngày trước anh sẽ không đưa ra quyết định có sơ hở rõ ràng như vậy, trực tiếp hời hợt, lãnh đạm đối phương. Ít nhất nếu như anh đủ lý tính, biết dùng phương pháp nấu ếch bằng nước ấm để Chử Sở dần dần từ bỏ tâm tư. Bọn họ cùng nhau giao dịch là vì Chử Sở cần tiền còn anh cần tình dục, nhưng tình cảm lại đột nhiên nhảy ra khiến anh cảm thấy hoang đường.
Dữu Hựu Chi biết những hành động gần đây của mìn chứng minh mình cũng không đúng lắm.
Anh không dám nghĩ thêm nữa, mang theo mâu thuẫn rời khỏi công ty, lái xe đến nhà trọ.
Trời đã tối sẫm, trong nhà không bật đèn mang theo cảm giác yên tĩnh đến trống trải. Dữu Hựu Chi không bật đèn, cởi âu phục ra, kéo cà vạt rồi đi vào phòng ngủ chính.
Giờ anh chỉ muốn yên lặng ngủ một giấc, rồi mới suy nghĩ phải suy nghĩ vấn đề của cô nhóc Chử Sở thế nào.
Cửa phòng ngủ không đóng chặt, Dữu Hựu Chi thấy vậy thì cau mày, rồi đẩy ra.
Chăn trải trên giường, ở giữa hơi gồ lên. Nghe được tiếng mở cửa, cái ụ kia hơi chuyển động. Sau đó, Dữu Hựu Chi nhìn thấy Chử Sở ngồi dậy từ trong chăn, mặc bộ áo ngủ kín đáo bình thường, lẳng lặng nhìn anh.
Dữu Hựu Chi không lên tiếng, Chử Sở cũng không lên tiếng.
Một lát sau, Dữu Hựu Chi thỏa hiệp trước, giơ tay mở đèn ngủ trong phòng lên.
Ánh đèn hoàng hôn dịu nhẹ, Chử Sở không cảm thấy cay mắt, nhìn thẳng vào người đàn ông trước mặt.
Cô một lập tức lao đến ôm anh, hôn anh, nhưng nghĩ đến kế hoạch của mình, cô lại nhịn xuống.
Chử Sở nhìn người đàn ông lạnh lùng đứng cạnh cửa đối mặt với mình, nhẹ giọng nói: "Nếu tôi không làm thế này, chú có để ý đến tôi nữa không?"
Cô điên khùng nói một câu như vậy, nhưng Dữu Hựu Chi vừa nghe đã hiểu.
Rõ ràng là yêu cầu, nhưng giọng lại yếu ớt.
Dữu Hựu Chi cảm thấy tim mình không khống chế được mà mềm ra. Anh đi đến gần, thấy Chử Sở ngước đầu, tay siết chặt vạt áo.
Anh sờ mặt cô gái, thấp giọng nói: "Quan hệ của chúng ta, không thể nào nói thẳng được, có biết không?"
Chử Sở cúi xuống, khẽ gật đầu.
Dữu Hựu Chi thở phào nhẹ nhõm, trong lòng lại chó chút tiếc nuối. Anh trực tiếp coi thường tất cả, giơ tay lên ấn tắt đèn, cúi đầu hôn Chử Sở trong bóng tối, hỏi cô trong tiếng thở dốc nặng nề: "Có muốn tôi không?"
Chử Sở thuận theo động tác của anh, ngước đầu chịu đựng bị môi lưỡi của anh tấn công, người đàn ông thuận tiện xoa ngực cô.
Cô nói: "Muốn... Tôi cũng cảm nhận được, chú cũng nhớ tôi."
Có thể thật cũng có thể giả, Dữu Hựu Chi thấp giọng đáp lại cô: "Ừ."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.