Chương 15:
Hoa Trang
01/08/2024
Buổi chiều Dữu Hựu Chi còn phải đến công ty, anh dậy sớm ăn cơm rồi bảo tài xế tới, đưa Chử Sở về.
Gần đây anh rất bận, hôm nay lại dậy sớm, Chử Sở nhét tai nghe vào tai anh, muốn anh nghe nhạc giải buồn, không ngờ mới ngẩng đầu nhìn đã thấy người đàn ông nhắm mắt, thở đều tựa vào một bên, hiển nhiên là đã ngủ rồi.
Chử Sở cẩn thận tháo tai nghe bên tai trái của anh xuống, lấy chăn mỏng đắp lên người anh, tỉ mỉ ngắm gương mặt người đàn ông.
Xương cung mày của anh đẹp nhất, từ trán xuống xương hàm trơn láng, Chử Sở vô cùng cẩn thận chụp một bức ảnh, rồi đi sờ ipad của Dữu Hựu Chi.
Vô tình dụng phải anh, Dữu Hựu Chi mở mắt nhìn cô, giọng hơi khàn: "... Làm gì đấy?"
Chử Sở lập tức nhận sai: "Xin lỗi, tôi đánh thức chú à? Tôi muốn lấy ipad."
Dữu Hựu Chi tự vào vai cô, nhắm mắt lại, nói: "Chử Sở, coi như em có lương tâm, còn biết nói xin lỗi."
Chử Sở lấy ipad trong túi xách, quay đầu đi nhỏ giọng nói: "Đương nhiên rồi."
Trên màn hình khóa hiện tin nhắn Wechat cuối cùng trước khi khóa màn hình, Chử Sở nhìn thấy một ảnh đại diện của mình trên giao diện trò chuyện.
Phản ứng đầu tiên của cô là, phải đi xem anh để mình tên gì.
Chỉ đơn giản hai chữ: Chử Sở.
Chử Sở: ?
Trong lòng cô không khỏi buồn bực mất mát. Thấy Dữu Hựu Chi đang nhắm mắt ngủ, cô lén sửa lại tên mình.
Đổi thành "bảo bối".
Hơi ngại ngùng, nhưng nghĩ đến giọng anh lúc gọi cô như vậy, cô lại cảm thấy dịu dàng.
Chử Sở cười he he như kẻ gian, sau đó chợt nảy ra một ý nghĩ, dùng account của Dữu Hựu Chi tự gửi tin nhắn cho mình.
"Nhóc con."
"Avatar là tôi, có hài lòng không?"
"Thật muốn hung hăng làm em..."
"Đừng có giải thích, nhóc con, ánh mắt không biết nói dối."
"Tôi có thể dành hai giờ đi chơi lễ mà đám trẻ con các em thích với em."
"Nhóc con, tôi thừa nhận chút mánh khóe của em đã thành công quyến rũ tôi."
Chử Sở cười trộm, gửi xong lại vội vàng dùng điện thoại của mình chụp ảnh lưu lại.
Trên đường đi, cô cực kỳ chu đáo với Dữu Hựu Chi, khi làm gối hình người, khi làm chăn ba bảy độ, Dữu Hựu Chi ngủ rất say, hoàn toàn không biết Chử Sở đang làm gì.
Mãi đến tối, Chử Sở tắm xong, ngồi trong ký túc xá bôi kem dưỡng toàn thân, Dữu Hựu Chi đột nhiên gửi tin nhắn qua.
Một tấm ảnh chụp màn hình tin nhắn, nội dung "không chịu nổi đạp vào mắt", dĩ nhiên là tin nhắn Chử Sở đã trộm gửi ban ngày.
Dữu Hựu Chi: "?"
Bên kia hiện "đang nhập" hồi lâu, nhưng khi gửi tới chỉ có một ký hiệu đơn giản.
Dữu Hựu Chi: ?"
Chử Sở cười muốn ngất, nhưng lại nhận được tin nhắn thoại của Dữu Hựu Chi.
Tin thứ nhất: "Chử Sở, em thật có bản lĩnh, cho rằng tôi không lên mạng sao?
Chử Sở cũng gửi tin nhắn thoại lại, giọng ngọt ngào mềm mại, nói ra yêu cầu nhưng lại giống như đang cầu xin anh: "Dữu Hựu Chi, thật muốn hung hăng làm anh..."
Dữu Hựu Chi trực tiếp không để ý tới cô nữa.
Tuần thi mỗi ngày thi hai ba môn, Chử Sở bận rộn đầu tắt mặt tối, đến khi thi xong thì đã quá mùng Mười tháng Giêng.
Cô muốn về nhà cùng mẹ đón tết.
Vì nhà Chử Sở ở tỉnh lân cận, nên Dữu Hựu Chi quyết định trực tiếp đưa cô về.
Tài xế lái xe ở phía trước, Dữu Hựu Chi dựng tấm bảng ngăn cản lên, để mặc cô gái leo lên người mình làm nũng.
Hai ngày trước Chử Sở đến kỳ kinh nguyệt, dục vọng muốn làm tình dâng cao, vừa đến gần Dữu Hựu Chi đã cọ sát điên loạn.
Hôm nay không phải là cuối tuần, Dữu Hựu Chi nghiêm khắc tuân theo chỉ tiêu tình dục của mình, chỉ ngồi ôm mà không làm gì khác. Anh cúi đầu nghịch tóc của Chử Sở.
Mái tóc dài được tết đuôi sam để ở sau gái, Chử Sở dán sát vào ngực anh, nhỏ giọng hỏi anh: "Chú cũng về nhà ăn tết sao?"
Dữu Hựu Chi "ừ" một tiếng: "Nhà tôi ở Bắc Kinh luôn, không vội."
"Đã hơn một tháng chưa gặp chú rồi..." Chử Sở dùng chân đạp vào bụng dưới của người đàn ông, cho đến khi quần anh phồng lên, cô mới cẩn thận đưa tay ra vuốt.
Dữu Hựu Chi vỗ đầu cô: "Đàng hoàng chút."
Nói xong, dừng một chút, anh nói tiếp: "Chử Sở, lời này trong vòng nửa năm tôi đã nói bao nhiêu lần rồi, cứ như nói cho mình nghe vậy."
Gần đây anh rất bận, hôm nay lại dậy sớm, Chử Sở nhét tai nghe vào tai anh, muốn anh nghe nhạc giải buồn, không ngờ mới ngẩng đầu nhìn đã thấy người đàn ông nhắm mắt, thở đều tựa vào một bên, hiển nhiên là đã ngủ rồi.
Chử Sở cẩn thận tháo tai nghe bên tai trái của anh xuống, lấy chăn mỏng đắp lên người anh, tỉ mỉ ngắm gương mặt người đàn ông.
Xương cung mày của anh đẹp nhất, từ trán xuống xương hàm trơn láng, Chử Sở vô cùng cẩn thận chụp một bức ảnh, rồi đi sờ ipad của Dữu Hựu Chi.
Vô tình dụng phải anh, Dữu Hựu Chi mở mắt nhìn cô, giọng hơi khàn: "... Làm gì đấy?"
Chử Sở lập tức nhận sai: "Xin lỗi, tôi đánh thức chú à? Tôi muốn lấy ipad."
Dữu Hựu Chi tự vào vai cô, nhắm mắt lại, nói: "Chử Sở, coi như em có lương tâm, còn biết nói xin lỗi."
Chử Sở lấy ipad trong túi xách, quay đầu đi nhỏ giọng nói: "Đương nhiên rồi."
Trên màn hình khóa hiện tin nhắn Wechat cuối cùng trước khi khóa màn hình, Chử Sở nhìn thấy một ảnh đại diện của mình trên giao diện trò chuyện.
Phản ứng đầu tiên của cô là, phải đi xem anh để mình tên gì.
Chỉ đơn giản hai chữ: Chử Sở.
Chử Sở: ?
Trong lòng cô không khỏi buồn bực mất mát. Thấy Dữu Hựu Chi đang nhắm mắt ngủ, cô lén sửa lại tên mình.
Đổi thành "bảo bối".
Hơi ngại ngùng, nhưng nghĩ đến giọng anh lúc gọi cô như vậy, cô lại cảm thấy dịu dàng.
Chử Sở cười he he như kẻ gian, sau đó chợt nảy ra một ý nghĩ, dùng account của Dữu Hựu Chi tự gửi tin nhắn cho mình.
"Nhóc con."
"Avatar là tôi, có hài lòng không?"
"Thật muốn hung hăng làm em..."
"Đừng có giải thích, nhóc con, ánh mắt không biết nói dối."
"Tôi có thể dành hai giờ đi chơi lễ mà đám trẻ con các em thích với em."
"Nhóc con, tôi thừa nhận chút mánh khóe của em đã thành công quyến rũ tôi."
Chử Sở cười trộm, gửi xong lại vội vàng dùng điện thoại của mình chụp ảnh lưu lại.
Trên đường đi, cô cực kỳ chu đáo với Dữu Hựu Chi, khi làm gối hình người, khi làm chăn ba bảy độ, Dữu Hựu Chi ngủ rất say, hoàn toàn không biết Chử Sở đang làm gì.
Mãi đến tối, Chử Sở tắm xong, ngồi trong ký túc xá bôi kem dưỡng toàn thân, Dữu Hựu Chi đột nhiên gửi tin nhắn qua.
Một tấm ảnh chụp màn hình tin nhắn, nội dung "không chịu nổi đạp vào mắt", dĩ nhiên là tin nhắn Chử Sở đã trộm gửi ban ngày.
Dữu Hựu Chi: "?"
Bên kia hiện "đang nhập" hồi lâu, nhưng khi gửi tới chỉ có một ký hiệu đơn giản.
Dữu Hựu Chi: ?"
Chử Sở cười muốn ngất, nhưng lại nhận được tin nhắn thoại của Dữu Hựu Chi.
Tin thứ nhất: "Chử Sở, em thật có bản lĩnh, cho rằng tôi không lên mạng sao?
Chử Sở cũng gửi tin nhắn thoại lại, giọng ngọt ngào mềm mại, nói ra yêu cầu nhưng lại giống như đang cầu xin anh: "Dữu Hựu Chi, thật muốn hung hăng làm anh..."
Dữu Hựu Chi trực tiếp không để ý tới cô nữa.
Tuần thi mỗi ngày thi hai ba môn, Chử Sở bận rộn đầu tắt mặt tối, đến khi thi xong thì đã quá mùng Mười tháng Giêng.
Cô muốn về nhà cùng mẹ đón tết.
Vì nhà Chử Sở ở tỉnh lân cận, nên Dữu Hựu Chi quyết định trực tiếp đưa cô về.
Tài xế lái xe ở phía trước, Dữu Hựu Chi dựng tấm bảng ngăn cản lên, để mặc cô gái leo lên người mình làm nũng.
Hai ngày trước Chử Sở đến kỳ kinh nguyệt, dục vọng muốn làm tình dâng cao, vừa đến gần Dữu Hựu Chi đã cọ sát điên loạn.
Hôm nay không phải là cuối tuần, Dữu Hựu Chi nghiêm khắc tuân theo chỉ tiêu tình dục của mình, chỉ ngồi ôm mà không làm gì khác. Anh cúi đầu nghịch tóc của Chử Sở.
Mái tóc dài được tết đuôi sam để ở sau gái, Chử Sở dán sát vào ngực anh, nhỏ giọng hỏi anh: "Chú cũng về nhà ăn tết sao?"
Dữu Hựu Chi "ừ" một tiếng: "Nhà tôi ở Bắc Kinh luôn, không vội."
"Đã hơn một tháng chưa gặp chú rồi..." Chử Sở dùng chân đạp vào bụng dưới của người đàn ông, cho đến khi quần anh phồng lên, cô mới cẩn thận đưa tay ra vuốt.
Dữu Hựu Chi vỗ đầu cô: "Đàng hoàng chút."
Nói xong, dừng một chút, anh nói tiếp: "Chử Sở, lời này trong vòng nửa năm tôi đã nói bao nhiêu lần rồi, cứ như nói cho mình nghe vậy."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.