Chương 1:
Hoa Trang
18/04/2024
Ngày Chử Sở gặp Dữu Hựu Chi chính là ngày sinh nhật mười tám tuổi của cô.
Cô vô tình tìm được việc phục vụ tiệc trong nhóm việc làm thêm của trường. Chiều hôm đó cô ăn một chén mì vằn thắn xem như chúc mừng sinh nhật mình rồi đến cửa hàng nhỏ mua một cái kẹo cao su nhiều màu. Cô đứng ngoài cửa hàng, đút kẹo vào miệng, nhàm chán thổi bong bóng.
Lúc chờ xe đặt trên mạng tới, cô nhìn thấy một chiếc xe rất đẹp đi tới, một người đàn ông ăn mặc giản dị đi xuống từ vị trí ghế lái.
Chử Sở liếc mắt đã nhận ra người này từng đi lính, rất cao, vóc dáng cường tráng rắn rỏi là do luyện tập nhiều năm mà có.Trông anh rất đẹp trai, đường cong gương mặt rõ ràng nhẵn bóng, là kiểu anh đẹp trai mặt lạnh. Có điều, người này hơi già, chắc cũng tầm ba mươi tuổi.
Chử Sở nhấc mắt lên, phồng miệng thổi bong bóng thật to, đánh giá người đàn ông không có chút kiêng kị nào.
Tư thế ngồi của cô rất tùy tiện, nhìn đáo để hơn những cô gái bình thường nhiều, nhưng gương mặt lại là kiểu yếu đuối đáng yêu, hai bên kết hợp lại cho ra cảm giác cân đối kỳ lạ. Người đàn ông không khỏi nhìn thêm vài lần.
Vì vậy, Chử Sở thấy anh đẹp trai mặt lạnh nhìn mặt mình, rồi chuyển bước chân, đi qua mình vào cửa hàng.
Gần đây chỉ có cửa hàng tạp hóa này, đúng như dự đoán, lát sau Chử Sở nhìn thấy anh xách một gói giấy rút đi ra.
Ném giấy vào cốp sau, người đàn ông quay lại ghế lái, xe phút chốc lái đi như một con chim yến xoay mình bay đi.
Chử Sở không quá để ý, từ sau biến cố của gia đình, cô dần dần thờ ơ với đàn ông, có chút bướng bỉnh của tuổi trưởng thành. Nhai xong kẹo cao su, cô gái đứng dậy rời khỏi đó.
Buổi tối đến bữa tiệc cô mới phát hiện hình như mình đi nhầm chỗ rồi.
Những ngày gần đây vì cần tiền nên Chử Sở đã tìm một công việc lương rất cao trong nhóm làm thêm của trường, nói là chỉ tiếp khách ăn tối thôi nên cô mới tới. Trước kia nhà Chử Sở mở võ quán, từ nhỏ cô đã tập võ cùng các sư huynh, sư tỷ, công phu quyền cước cũng không tệ, cũng không sợ bị đàn ông táy máy tay chân.
Nhưng lần này, bữa tiệc khá lớn.
Chử Sở bình tĩnh nhìn mấy người đàn ông dần dần đi vào, không có biểu cảm nào dư thừa, thành thực cúi đầu nghe bọn họ nói chuyện, thỉnh thoảng đi qua rót rượu cho bọn họ.
Lúc bữa tiệc gần kết thúc, có một người nữa tới. Chử Sở vừa nhìn đã nhận ra đó chính là anh đẹp trai lớn tuổi cô đã thấy lúc trưa. Có vẻ anh rất có danh vọng, lúc anh đi vào, người xung quanh đều đứng lên. Chử Sở cũng lui sang một bên theo các cô gái khác. Cô biết điều đứng yên, lại phát hiện người đàn ông nhìn cô một giây, hơi nhíu mày lại, rồi nhanh chóng trở lại như thường, rời mắt đi.
Bữa tiệc nhanh chóng kết thúc, các vị khách bắt đầu cười nói uống rượu, Chữ Sở nhìn thấy rõ, có người bắt đầu táy máy tay chân. Theo bản năng, cô từ từ lui đến sau lưng người đàn ông có duyên gặp một lần, người đàn ông kia cũng nhận ra, không nói gì, chỉ cản những người khác định tới kéo cô lại.
Những người ngồi ở đây đều lộ ra nụ cười mập mờ, Chử Sở cảm thấy có chút lúng túng, nhưng lại bất an nhiều hơn. Cô có thể thấy được, số tiền lương không rẻ này là dựa vào gương mặt xinh đẹp yếu đuối của mình, nhưng lúc này hình như mình đã gặp phiền phức rồi.
Lúc bữa cơm kết thúc, trưởng nhóm đã mang nhóm Chử Sở đến không đi, mà tiễn khách lần lượt rời đi. Chử Sở thấy các cô gái đi cùng đều bị những vị khách mặt đỏ tía tai trong bàn cơm nửa ôm nửa kéo mang đi. Rốt cuộc hiểu được, cô đã vào nhầm động bàn tơ của một bầy Trư Bát Giới rồi, mà "nữ yêu tinh" là cô, đối mặt với đám heo này, chuyện gì cũng có thể xảy ra.
Người đàn ông giúp cô cản đám người kia vốn nên đi đầu tiên, nhưng lại khoát tay, để những người khác rời đi, bản thân đi ra ban công gọi điện thoại. Chử Sở ngây ngẩn đứng ở đó, nhìn người đàn ông kia có vẻ nhất thời chưa nói chuyện điện thoại xong, lặng lẽ đi qua hỏi trưởng nhóm: "Em có thể đi không?"
Trưởng nhóm nhìn cô, nói: "Trừ phi cô làm cho vị khách kia cho cô feedback hài lòng, nếu không... Có lẽ không đi được, hơn nữa cũng không có lương."
"Tôi thấy cô không quen mặt, em gái à, tôi khuyên cô một câu, feedback hài lòng, cũng không dễ dàng nhận được đâu."
Chử Sở cau mày, mình đã nhịn cả tối rồi, bây giờ rời đi sẽ thành dã tràng xe cát, huống hồ, nếu như khách hàng không feedback, thậm chí cô không đi được.
Cô khẽ cắn răng, đi về phía người đàn ông kia.
Người đàn ông gọi điện thoại xong, xoay người lại nhìn thấy cô gái đi tới. Anh nhíu mày, chờ đối phương lên tiếng.
Ánh mắt Chử Sở không tự chủ được mà lộ ra chút cầu khẩn lo lắng, cô mở miệng nói: "... Anh có thể đánh giá... Năm sao giúp tôi không?"
Đôi mắt cô rất lớn, trước khi tới, cô đã bị chuốc mấy ly, lúc này trong mắt cô có chút mơ màng, trông rất quyến rũ.
Dường như người đàn ông kia hơi ngạc nhiên, ngay sau đó đôi mắt ưu tư trở nên sâu thẳm. Anh cười, nói: "Được nha."
Dứt lời, anh đi tới, nhẹ nhàng vòng qua gáy Chử Sở, kéo cô ra ngoài.
Chử Sở mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, bị người đàn ông dẫn tới nhà trọ của mình. Cô đã nghĩ rồi, nếu phải ân ái với người đàn ông thế này, cô cũng không tính là thiệt thòi. Sau hôm nay, cô thà đi tìm mẹ mình đòi tiền, cũng tuyệt đối không đi làm thêm thế này nữa.
Nhìn người đàn ông từng đi lính này cũng rất đáng tin, Chử Sở suy nghĩ, đầu say mơ hồ, ngoan ngoãn đi theo.
Cô vô tình tìm được việc phục vụ tiệc trong nhóm việc làm thêm của trường. Chiều hôm đó cô ăn một chén mì vằn thắn xem như chúc mừng sinh nhật mình rồi đến cửa hàng nhỏ mua một cái kẹo cao su nhiều màu. Cô đứng ngoài cửa hàng, đút kẹo vào miệng, nhàm chán thổi bong bóng.
Lúc chờ xe đặt trên mạng tới, cô nhìn thấy một chiếc xe rất đẹp đi tới, một người đàn ông ăn mặc giản dị đi xuống từ vị trí ghế lái.
Chử Sở liếc mắt đã nhận ra người này từng đi lính, rất cao, vóc dáng cường tráng rắn rỏi là do luyện tập nhiều năm mà có.Trông anh rất đẹp trai, đường cong gương mặt rõ ràng nhẵn bóng, là kiểu anh đẹp trai mặt lạnh. Có điều, người này hơi già, chắc cũng tầm ba mươi tuổi.
Chử Sở nhấc mắt lên, phồng miệng thổi bong bóng thật to, đánh giá người đàn ông không có chút kiêng kị nào.
Tư thế ngồi của cô rất tùy tiện, nhìn đáo để hơn những cô gái bình thường nhiều, nhưng gương mặt lại là kiểu yếu đuối đáng yêu, hai bên kết hợp lại cho ra cảm giác cân đối kỳ lạ. Người đàn ông không khỏi nhìn thêm vài lần.
Vì vậy, Chử Sở thấy anh đẹp trai mặt lạnh nhìn mặt mình, rồi chuyển bước chân, đi qua mình vào cửa hàng.
Gần đây chỉ có cửa hàng tạp hóa này, đúng như dự đoán, lát sau Chử Sở nhìn thấy anh xách một gói giấy rút đi ra.
Ném giấy vào cốp sau, người đàn ông quay lại ghế lái, xe phút chốc lái đi như một con chim yến xoay mình bay đi.
Chử Sở không quá để ý, từ sau biến cố của gia đình, cô dần dần thờ ơ với đàn ông, có chút bướng bỉnh của tuổi trưởng thành. Nhai xong kẹo cao su, cô gái đứng dậy rời khỏi đó.
Buổi tối đến bữa tiệc cô mới phát hiện hình như mình đi nhầm chỗ rồi.
Những ngày gần đây vì cần tiền nên Chử Sở đã tìm một công việc lương rất cao trong nhóm làm thêm của trường, nói là chỉ tiếp khách ăn tối thôi nên cô mới tới. Trước kia nhà Chử Sở mở võ quán, từ nhỏ cô đã tập võ cùng các sư huynh, sư tỷ, công phu quyền cước cũng không tệ, cũng không sợ bị đàn ông táy máy tay chân.
Nhưng lần này, bữa tiệc khá lớn.
Chử Sở bình tĩnh nhìn mấy người đàn ông dần dần đi vào, không có biểu cảm nào dư thừa, thành thực cúi đầu nghe bọn họ nói chuyện, thỉnh thoảng đi qua rót rượu cho bọn họ.
Lúc bữa tiệc gần kết thúc, có một người nữa tới. Chử Sở vừa nhìn đã nhận ra đó chính là anh đẹp trai lớn tuổi cô đã thấy lúc trưa. Có vẻ anh rất có danh vọng, lúc anh đi vào, người xung quanh đều đứng lên. Chử Sở cũng lui sang một bên theo các cô gái khác. Cô biết điều đứng yên, lại phát hiện người đàn ông nhìn cô một giây, hơi nhíu mày lại, rồi nhanh chóng trở lại như thường, rời mắt đi.
Bữa tiệc nhanh chóng kết thúc, các vị khách bắt đầu cười nói uống rượu, Chữ Sở nhìn thấy rõ, có người bắt đầu táy máy tay chân. Theo bản năng, cô từ từ lui đến sau lưng người đàn ông có duyên gặp một lần, người đàn ông kia cũng nhận ra, không nói gì, chỉ cản những người khác định tới kéo cô lại.
Những người ngồi ở đây đều lộ ra nụ cười mập mờ, Chử Sở cảm thấy có chút lúng túng, nhưng lại bất an nhiều hơn. Cô có thể thấy được, số tiền lương không rẻ này là dựa vào gương mặt xinh đẹp yếu đuối của mình, nhưng lúc này hình như mình đã gặp phiền phức rồi.
Lúc bữa cơm kết thúc, trưởng nhóm đã mang nhóm Chử Sở đến không đi, mà tiễn khách lần lượt rời đi. Chử Sở thấy các cô gái đi cùng đều bị những vị khách mặt đỏ tía tai trong bàn cơm nửa ôm nửa kéo mang đi. Rốt cuộc hiểu được, cô đã vào nhầm động bàn tơ của một bầy Trư Bát Giới rồi, mà "nữ yêu tinh" là cô, đối mặt với đám heo này, chuyện gì cũng có thể xảy ra.
Người đàn ông giúp cô cản đám người kia vốn nên đi đầu tiên, nhưng lại khoát tay, để những người khác rời đi, bản thân đi ra ban công gọi điện thoại. Chử Sở ngây ngẩn đứng ở đó, nhìn người đàn ông kia có vẻ nhất thời chưa nói chuyện điện thoại xong, lặng lẽ đi qua hỏi trưởng nhóm: "Em có thể đi không?"
Trưởng nhóm nhìn cô, nói: "Trừ phi cô làm cho vị khách kia cho cô feedback hài lòng, nếu không... Có lẽ không đi được, hơn nữa cũng không có lương."
"Tôi thấy cô không quen mặt, em gái à, tôi khuyên cô một câu, feedback hài lòng, cũng không dễ dàng nhận được đâu."
Chử Sở cau mày, mình đã nhịn cả tối rồi, bây giờ rời đi sẽ thành dã tràng xe cát, huống hồ, nếu như khách hàng không feedback, thậm chí cô không đi được.
Cô khẽ cắn răng, đi về phía người đàn ông kia.
Người đàn ông gọi điện thoại xong, xoay người lại nhìn thấy cô gái đi tới. Anh nhíu mày, chờ đối phương lên tiếng.
Ánh mắt Chử Sở không tự chủ được mà lộ ra chút cầu khẩn lo lắng, cô mở miệng nói: "... Anh có thể đánh giá... Năm sao giúp tôi không?"
Đôi mắt cô rất lớn, trước khi tới, cô đã bị chuốc mấy ly, lúc này trong mắt cô có chút mơ màng, trông rất quyến rũ.
Dường như người đàn ông kia hơi ngạc nhiên, ngay sau đó đôi mắt ưu tư trở nên sâu thẳm. Anh cười, nói: "Được nha."
Dứt lời, anh đi tới, nhẹ nhàng vòng qua gáy Chử Sở, kéo cô ra ngoài.
Chử Sở mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, bị người đàn ông dẫn tới nhà trọ của mình. Cô đã nghĩ rồi, nếu phải ân ái với người đàn ông thế này, cô cũng không tính là thiệt thòi. Sau hôm nay, cô thà đi tìm mẹ mình đòi tiền, cũng tuyệt đối không đi làm thêm thế này nữa.
Nhìn người đàn ông từng đi lính này cũng rất đáng tin, Chử Sở suy nghĩ, đầu say mơ hồ, ngoan ngoãn đi theo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.