Chương 5:
Hoa Trang
18/04/2024
Dữu Hựu Chi tắm khá nhanh, Chử Sở ngồi xem TV, còn chưa xem hết một tập phim, người đàn ông đã sấy khô tóc đi ra ngoài.
Anh nghe Chử Sở nói về tình hình của mình, trầm ngâm một lát, rồi đứng dậy ký cho cô một tấm séc. Chử Sở không ngờ anh lại quả quyết tới vậy, nhất thời có chút ngây ngẩn, ôm lấy cổ anh như một con mèo con mới dứt sữa.
Khi Dữu Hựu Chi không nói mấy lời lưu manh, trông anh cũng có một hai phần chính khí. Anh ngồi đường hoàng, cúi đầu bóc một quả quýt, còn chia cho Chử Sở một nửa. Cử chỉ của anh rất tùy ý, không mang dáng vẻ tổng giám đốc bá đạo như Chử Sở tưởng tượng.
Anh nói: "Trả tiền xong rồi thì học cho tốt, đừng lãng phí thời gian đi học."
Chử Sở gật đầu, cất tấm séc đi: "Tôi sẽ không bùng nợ đâu, nhất định sẽ đi theo chú mãi."
Lời nói của cô nghe như một lời thề nông cạn. Dữu Hựu Chi nhướng mày, không trả lời, bình tĩnh ăn quýt.
Ăn xong, anh mới nói: "Em biết là tốt rồi, dù sao cũng không có ai ngu hơn tôi đâu. Tôi tiêu số tiền này, mua cho mình hai năm ăn chay trong lúc sinh lực dồi dào."
Chử Sở nghe mà không hiểu, một hồi mới phản ứng được, quay sang hỏi anh: "Không phải bố đường sẽ đồng thời bao nuôi rất nhiều người sao? Sao chú chỉ có mình tôi thôi?"
Dữu Hựu Chi bị cô chọc cười, cầm điện thoại xem tin nhắn, thuận miệng nói: "Tôi có nguyên tắc, cũng không muốn biến nhà mình thành kỹ viện. Huống hồ..."
Anh giương mắt liếc qua cái cổ nhỏ dài của Chử Sở, nói không rõ ý: "Tôi thích em, một mình em là đủ rồi."
Chử Sở không lên tiếng, nhưng trong lòng lại nghĩ: "Thời gian gặp tôi còn chưa bằng chú bảo vệ trường nữa, nói thích như thế, ngu mới tin."
...
Khi mẹ của Chử Sở nhận được tiền cô gửi, quả thực đã hoảng sợ. Bà ấy vặn hỏi về nguồn tiền. Bà ấy vặn hỏi về nguồn tiền, Chử Sở nói như Dữu Hựu Chi đã dạy, rằng đó là khoản tiền ba Chử đã cho người ta mượn khi còn sống, gần đây người đó nổi lương tâm lên, chuyển tiền vào tài khoản của cô.
Mẹ Chử bị Chử Sở rào trước như vậy, nghĩ một hồi thì cũng tin. Chử Sở thấy đã giấu được, trong lòng cũng thả lỏng chút ít.
Cô tiếp tục sống cuộc sống của nữ sinh năm nhất đại học, ngoài việc mỗi cuối tuần phải đến chỗ Dữu Hựu Chi.
Hai ngày cuối tuần, anh rời lại những cuộc họp không cần thiết, ban ngày cùng Chử Sở đi xem phim, buổi tối lại cởi hết quần áo chơi cô.
Ban đầu Chử Sở còn kháng cự, cảm thấy rất xấu hổ, lại bị người đàn ông ấn xương hông, vùi đầu vào khe hở mềm mại có lông.
"Huyệt mềm như kẹo... Đã cho ai ăn chỗ này chưa?" Anh thấp giọng hỏi, hơi thở phun lên giữa hai chân Chử Sở, khiến cô muốn kẹp chân lại, nhưng bị người đàn ông ngăn cản, cô chỉ có thể mở rộng chân thở hổn hển.
"... Chưa..." Chử Sở đỏ bừng mặt, nhìn trần nhà, ánh mắt có chút mất tập trung.
"Rất tốt." Dữu Hựu Chi tiến vào trong một chút, khẽ mút, lập tức nghe tiếng tiếng thét chói tai của Chử Sở và mông thịt chợt căng chặt: "Còn nhỏ thì học hành cho tốt, không thể trải qua những chuyện này."
Chử Sở cảm thấy anh nói hơi mâu thuẫn với việc làm, thở dốc, miễn cưỡng mở miệng nói: "Không phải chú đang ăn... Còn nói như vậy nữa..."
Người đàn ông vỗ mông cô: "Tôi khác những người đàn ông khác, bọn họ thấy em làm gì nhịn được chứ, nhưng tôi khác, tôi nhịn được, chỉ ăn chứ không làm."
Dứt lời, đột nhiên anh bật dậy tiến sát lại gần cô, tiếng nói đi kèm tiếng người: "Nói xem, tôi ăn em thế nào?"
Chử Sở do dự rồi nói: "Dùng miệng..."
Người đàn ông được voi đòi tiên: "Dùng miệng ăn nơi nào của em?"
Anh hỏi, đầu gối co lại chọc vào tiểu huyệt đang chảy nước, vải quần mềm mại nhưng vẫn cọ sát khiến mắt Chử Sở mờ mịt ánh nước.
Trán cô gái rịn ra mồ hôi, cô học theo cách nói trước kia của Dữu Hựu Chi: "Ăn... Ăn tiểu huyệt của tôi, được chưa..."
Dữu Hựu Chi hôn cô: "Ngoan lắm... Nói theo tôi, là bướm nhỏ, tôi đang ăn bướm nhỏ của em."
Chử Sở cau mày, ngập ngừng một hồi mới miễn cưỡng nói lời anh muốn nghe. Dữu Hựu Chi nghe cô nói như vậy, cả người vô cùng hưng phấn, đường cong cơ bắp trên lưng cuộn trào, giống như một con báo chuẩn bị tư thế săn mồi.
Anh cúi người, ngậm lấy tiểu huyệt đang không ngừng chảy nước đến rãnh mông, thậm chí đến giường của thiếu nữ, lưỡi liếm từ ngoài vào trong, cuối cùng ngậm lấy âm đế liên tục mút vào. Không bao lâu, anh đã khiến thiếu nữ khóc trong cơn sung sướng.
Nước văng lên mặt Dữu Hựu Chi, anh không hề để ý, đưa tay lau đi, đứng dậy cầm thứ gì đó. Chử Sở đỡ eo ngồi lên, phát hiện là một cặp trứng rung, có thể hút vào đưa vào cơ thể.
Cô nói: "Trước kia tôi từng dùng."
Dữu Hựu Chi có chút bất ngờ nhìn cô, sau đó lại gần hôn cô, hôn xong mới nói: "... Chẳng trách lần đầu em đã dâm như vậy, tự mình chơi, có vui không?"
Chử Sở gật đầu.
Dữu Hựu Chi lại bị sự thành thật của cô chọc cho nhếch miệng lên. Anh cúi đầu loay hoay một hồi, bỏ trứng rung vào quần lót, quét qua âm đến, dán lên miệng huyệt đang hé mở, rung thật nhanh.
Không biết thế nào, thứ đồ chơi kia hút rất chặt, Chử Sở lập tức co rút, ư a cọ drap giường.
Dữu Hựu Chi thấy vậy, ngón tay ấn lên trứng rung cách lớp quần lót, nhìn Chử Sở lại toát mồ hôi, bộ dạng đó giống y như bị anh xoạc.
Anh hơi thỏa mãn nói: "Chử Sở, cứ mặc vậy đi về, hai tuần tới tôi phải đi công tác, em quay video thủ dâm cho tôi xem."
...
Chử Sở gần như lê từng bước về kí túc xá, trên đường ai cũng nhìn cô, thân dưới của cô dâm thủy lan tràn. Cô có chút bực dọc với phản ứng của mình, nhưng đồng thời cũng đắm chìm trong khoái cảm cực độ mà huyệt thịt co rút mang tới.
Bạn cùng phòng đã ngủ rồi, Chử Sở rửa mặt xong thì chậm rãi bò lên giường.
Phần đáy trứng rung đặt ở âm đế lú đầu ra, rung động, khoái cảm mãnh liệt khiến cho mỗi bước chân leo lên giường của cô đều run rẩy, gần như kiềm chế không nổi mà phun ra ngoài. Không biết Dữu Hựu Chi đã sắp đặt tế nào mà khi cô bò lên giường, trứng rung đột nhiên dừng lại.
Chử Sở thở phào một hơi, cũng lười lấy ra đi rửa, mệt mỏi nằm ngủ.
Anh nghe Chử Sở nói về tình hình của mình, trầm ngâm một lát, rồi đứng dậy ký cho cô một tấm séc. Chử Sở không ngờ anh lại quả quyết tới vậy, nhất thời có chút ngây ngẩn, ôm lấy cổ anh như một con mèo con mới dứt sữa.
Khi Dữu Hựu Chi không nói mấy lời lưu manh, trông anh cũng có một hai phần chính khí. Anh ngồi đường hoàng, cúi đầu bóc một quả quýt, còn chia cho Chử Sở một nửa. Cử chỉ của anh rất tùy ý, không mang dáng vẻ tổng giám đốc bá đạo như Chử Sở tưởng tượng.
Anh nói: "Trả tiền xong rồi thì học cho tốt, đừng lãng phí thời gian đi học."
Chử Sở gật đầu, cất tấm séc đi: "Tôi sẽ không bùng nợ đâu, nhất định sẽ đi theo chú mãi."
Lời nói của cô nghe như một lời thề nông cạn. Dữu Hựu Chi nhướng mày, không trả lời, bình tĩnh ăn quýt.
Ăn xong, anh mới nói: "Em biết là tốt rồi, dù sao cũng không có ai ngu hơn tôi đâu. Tôi tiêu số tiền này, mua cho mình hai năm ăn chay trong lúc sinh lực dồi dào."
Chử Sở nghe mà không hiểu, một hồi mới phản ứng được, quay sang hỏi anh: "Không phải bố đường sẽ đồng thời bao nuôi rất nhiều người sao? Sao chú chỉ có mình tôi thôi?"
Dữu Hựu Chi bị cô chọc cười, cầm điện thoại xem tin nhắn, thuận miệng nói: "Tôi có nguyên tắc, cũng không muốn biến nhà mình thành kỹ viện. Huống hồ..."
Anh giương mắt liếc qua cái cổ nhỏ dài của Chử Sở, nói không rõ ý: "Tôi thích em, một mình em là đủ rồi."
Chử Sở không lên tiếng, nhưng trong lòng lại nghĩ: "Thời gian gặp tôi còn chưa bằng chú bảo vệ trường nữa, nói thích như thế, ngu mới tin."
...
Khi mẹ của Chử Sở nhận được tiền cô gửi, quả thực đã hoảng sợ. Bà ấy vặn hỏi về nguồn tiền. Bà ấy vặn hỏi về nguồn tiền, Chử Sở nói như Dữu Hựu Chi đã dạy, rằng đó là khoản tiền ba Chử đã cho người ta mượn khi còn sống, gần đây người đó nổi lương tâm lên, chuyển tiền vào tài khoản của cô.
Mẹ Chử bị Chử Sở rào trước như vậy, nghĩ một hồi thì cũng tin. Chử Sở thấy đã giấu được, trong lòng cũng thả lỏng chút ít.
Cô tiếp tục sống cuộc sống của nữ sinh năm nhất đại học, ngoài việc mỗi cuối tuần phải đến chỗ Dữu Hựu Chi.
Hai ngày cuối tuần, anh rời lại những cuộc họp không cần thiết, ban ngày cùng Chử Sở đi xem phim, buổi tối lại cởi hết quần áo chơi cô.
Ban đầu Chử Sở còn kháng cự, cảm thấy rất xấu hổ, lại bị người đàn ông ấn xương hông, vùi đầu vào khe hở mềm mại có lông.
"Huyệt mềm như kẹo... Đã cho ai ăn chỗ này chưa?" Anh thấp giọng hỏi, hơi thở phun lên giữa hai chân Chử Sở, khiến cô muốn kẹp chân lại, nhưng bị người đàn ông ngăn cản, cô chỉ có thể mở rộng chân thở hổn hển.
"... Chưa..." Chử Sở đỏ bừng mặt, nhìn trần nhà, ánh mắt có chút mất tập trung.
"Rất tốt." Dữu Hựu Chi tiến vào trong một chút, khẽ mút, lập tức nghe tiếng tiếng thét chói tai của Chử Sở và mông thịt chợt căng chặt: "Còn nhỏ thì học hành cho tốt, không thể trải qua những chuyện này."
Chử Sở cảm thấy anh nói hơi mâu thuẫn với việc làm, thở dốc, miễn cưỡng mở miệng nói: "Không phải chú đang ăn... Còn nói như vậy nữa..."
Người đàn ông vỗ mông cô: "Tôi khác những người đàn ông khác, bọn họ thấy em làm gì nhịn được chứ, nhưng tôi khác, tôi nhịn được, chỉ ăn chứ không làm."
Dứt lời, đột nhiên anh bật dậy tiến sát lại gần cô, tiếng nói đi kèm tiếng người: "Nói xem, tôi ăn em thế nào?"
Chử Sở do dự rồi nói: "Dùng miệng..."
Người đàn ông được voi đòi tiên: "Dùng miệng ăn nơi nào của em?"
Anh hỏi, đầu gối co lại chọc vào tiểu huyệt đang chảy nước, vải quần mềm mại nhưng vẫn cọ sát khiến mắt Chử Sở mờ mịt ánh nước.
Trán cô gái rịn ra mồ hôi, cô học theo cách nói trước kia của Dữu Hựu Chi: "Ăn... Ăn tiểu huyệt của tôi, được chưa..."
Dữu Hựu Chi hôn cô: "Ngoan lắm... Nói theo tôi, là bướm nhỏ, tôi đang ăn bướm nhỏ của em."
Chử Sở cau mày, ngập ngừng một hồi mới miễn cưỡng nói lời anh muốn nghe. Dữu Hựu Chi nghe cô nói như vậy, cả người vô cùng hưng phấn, đường cong cơ bắp trên lưng cuộn trào, giống như một con báo chuẩn bị tư thế săn mồi.
Anh cúi người, ngậm lấy tiểu huyệt đang không ngừng chảy nước đến rãnh mông, thậm chí đến giường của thiếu nữ, lưỡi liếm từ ngoài vào trong, cuối cùng ngậm lấy âm đế liên tục mút vào. Không bao lâu, anh đã khiến thiếu nữ khóc trong cơn sung sướng.
Nước văng lên mặt Dữu Hựu Chi, anh không hề để ý, đưa tay lau đi, đứng dậy cầm thứ gì đó. Chử Sở đỡ eo ngồi lên, phát hiện là một cặp trứng rung, có thể hút vào đưa vào cơ thể.
Cô nói: "Trước kia tôi từng dùng."
Dữu Hựu Chi có chút bất ngờ nhìn cô, sau đó lại gần hôn cô, hôn xong mới nói: "... Chẳng trách lần đầu em đã dâm như vậy, tự mình chơi, có vui không?"
Chử Sở gật đầu.
Dữu Hựu Chi lại bị sự thành thật của cô chọc cho nhếch miệng lên. Anh cúi đầu loay hoay một hồi, bỏ trứng rung vào quần lót, quét qua âm đến, dán lên miệng huyệt đang hé mở, rung thật nhanh.
Không biết thế nào, thứ đồ chơi kia hút rất chặt, Chử Sở lập tức co rút, ư a cọ drap giường.
Dữu Hựu Chi thấy vậy, ngón tay ấn lên trứng rung cách lớp quần lót, nhìn Chử Sở lại toát mồ hôi, bộ dạng đó giống y như bị anh xoạc.
Anh hơi thỏa mãn nói: "Chử Sở, cứ mặc vậy đi về, hai tuần tới tôi phải đi công tác, em quay video thủ dâm cho tôi xem."
...
Chử Sở gần như lê từng bước về kí túc xá, trên đường ai cũng nhìn cô, thân dưới của cô dâm thủy lan tràn. Cô có chút bực dọc với phản ứng của mình, nhưng đồng thời cũng đắm chìm trong khoái cảm cực độ mà huyệt thịt co rút mang tới.
Bạn cùng phòng đã ngủ rồi, Chử Sở rửa mặt xong thì chậm rãi bò lên giường.
Phần đáy trứng rung đặt ở âm đế lú đầu ra, rung động, khoái cảm mãnh liệt khiến cho mỗi bước chân leo lên giường của cô đều run rẩy, gần như kiềm chế không nổi mà phun ra ngoài. Không biết Dữu Hựu Chi đã sắp đặt tế nào mà khi cô bò lên giường, trứng rung đột nhiên dừng lại.
Chử Sở thở phào một hơi, cũng lười lấy ra đi rửa, mệt mỏi nằm ngủ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.