Được Một Tấc, Lại Muốn Tiến Một Thước
Chương 35:
Khương Chi Ngư
19/08/2023
----
Cô đã tỉnh dậy, thì thủ phạm đừng nghĩ đến việc ngủ!
Hôm nay hơn năm giờ ở thành phố, trời vừa tờ mờ sáng, bảo vệ Tần thị phát hiện, Tần tổng của bọn họ đã tới.
Lúc Thẩm Thiên Chanh đến đài truyền hình, cũng không chú ý nhìn thứ gì khác, một đường bay tới phòng làm việc như tiên nữ, lại bay đến phòng thu.
Cô không hề thức dậy cho đến khi tin tức buổi sáng phát sóng, cô mới tỉnh táo được.
"Tôi vừa nghe bọn họ nói, sắp tới lễ hội hoa đăng, nhà đài đang tính làm một hoạt động, để người khác sắm vai Thập Nhị Hoa Thần, không biết sẽ mời ngôi sao nào đây."
Tiểu Trà đóng cửa rón rén như một tên trộm.
Thẩm Thiên Chanh chống cằm nói: "Ừm."
Tiểu Trà thầm nghĩ chị này lại đi câu cá, nói không chừng ngay cả lời mình nói cũng không nghe rõ:
"Cô Thẩm, sao cô lại mệt mỏi như vậy?"
"Chồng đói khát quá."
Thẩm Thiên Chanh thuận miệng nói.
“... Cô thật sự không coi tôi là người ngoài sao."
Tiểu Trà mặt đỏ tai hồng: "Chồng cô không phải là ông chủ sao?"
Thẩm Thiên Chanh gật đầu: "Đúng vậy.”
Tiểu Trà nghiêm túc nói: "Làm ông chủ không phải đều có cơ thể bình thường sao?"
Thẩm Thiên Chanh kinh ngạc một chút, sau đó nhịn không được nhếch môi cười rộ lên, đôi mắt xinh đẹp cong thành trăng lưỡi liềm:
"Lời này của cô rất có lý, rất đúng."
Cũng may Tần Tắc Sùng không biết.
Tiểu Trà nhìn cô như vậy, suy đoán có phải là chồng cô thật sự bình thường hay không —— MC gả cho hào môn không ít, nhưng hào môn đẹp trai lại không nhiều lắm.
Cô ấy chuyển chủ đề: "Tôi còn nghe nói rằng có một hoạt động lớn trên sân khấu."
Thẩm Thiên Chanh hề có hứng thú.
Hoạt động lớn có liên quan gì đến cô, lại không phát tiền thưởng cho cô —— Cho dù phát, cũng không đủ cho cô mua một cái túi.
Buổi trưa, Thẩm Thiên Chanh quyết định đưa Tiểu Trà ra ngoài ăn.
Đài truyền hình cũng có căn tin, hơn nữa còn có vài quán ăn có hương vị không tệ, có điều nếu thường xuyên ăn chắc chắn sẽ ngán.
Vừa đến giờ nghỉ trưa hai người lập tức đi xuống lầu.
Khi ăn xong trở về, chỉ thấy một đám người đứng bên ngoài tòa nhà đài truyền hình, đang ở đó cãi nhau với nhân viên an ninh.
Tiểu Trà liếc mắt một cái: "Có thể là muốn xông vào làm fan của khách mời giải trí."
Chương trình tạp kỹ át chủ bài của Kinh Đài là chương trình tạp kỹ trong nhà, mỗi lần ghi hình sẽ mở bán mấy chục vé, rất dễ bị các tay buôn bán lại với giá cao, fan không mua được sẽ ngồi xổm bên ngoài tòa nhà.
Tiểu Trà vừa dứt lời, phía đối diện đã có người nhìn qua: "Thẩm Thiên Chanh ở đó kìa!"
Thẩm Thiên Chanh: "?"
Bây giờ cô ấy còn một fan hâm mộ có tình yêu mãnh liệt như vậy sao?
Cho đến khi các cô bị ném một thứ gì đó, Thẩm Thiên mới Chanh phát hiện không đúng, lẹ mắt nhanh tay, kéo Tiểu Trà chậm chạm đi, dừng lại cách đó không xa.
"Xin lỗi Duy Duy đi!"
Có người hét lên.
Ánh mắt Thẩm Thiên Chanh rất lạnh lùng, lần đầu tiên tức giận như vậy, khoanh tay đứng đó, khuôn mặt nghiêm túc quyến rũ đến động lòng người:
"Xin lỗi ai?"
Đối phương cũng ngây người một lát, mới lấy lại tinh thần trừng mắt nhìn cô, giơ điện thoại lên chụp ảnh:
"Dương Duy nhà tôi!"
"Không quen biết."
Thẩm Thiên Chanh đặt tên, nhếch môi cười, xinh đẹp đến xinh đẹp kinh người:
"Tiểu Trà, quay về thôi."
Từ đầu đến cuối, ngay cả ánh mắt cũng lười cho bọn họ.
Fan của Dương Duy bị ngăn cản: "??"
Bọn họ muốn kêu cô xin lỗi? Bọn họ không biết cô chỉ phát sóng tin tức thôi sao?
Tiểu Trà trở lại chỗ làm việc mới biết mọi chuyện, tức giận nói:
"Là fan của Dương Duy! Đúng là có bệnh, cũng không phải do chúng ta để Dương Duy bổ chân ước pháo!
Cô đã tỉnh dậy, thì thủ phạm đừng nghĩ đến việc ngủ!
Hôm nay hơn năm giờ ở thành phố, trời vừa tờ mờ sáng, bảo vệ Tần thị phát hiện, Tần tổng của bọn họ đã tới.
Lúc Thẩm Thiên Chanh đến đài truyền hình, cũng không chú ý nhìn thứ gì khác, một đường bay tới phòng làm việc như tiên nữ, lại bay đến phòng thu.
Cô không hề thức dậy cho đến khi tin tức buổi sáng phát sóng, cô mới tỉnh táo được.
"Tôi vừa nghe bọn họ nói, sắp tới lễ hội hoa đăng, nhà đài đang tính làm một hoạt động, để người khác sắm vai Thập Nhị Hoa Thần, không biết sẽ mời ngôi sao nào đây."
Tiểu Trà đóng cửa rón rén như một tên trộm.
Thẩm Thiên Chanh chống cằm nói: "Ừm."
Tiểu Trà thầm nghĩ chị này lại đi câu cá, nói không chừng ngay cả lời mình nói cũng không nghe rõ:
"Cô Thẩm, sao cô lại mệt mỏi như vậy?"
"Chồng đói khát quá."
Thẩm Thiên Chanh thuận miệng nói.
“... Cô thật sự không coi tôi là người ngoài sao."
Tiểu Trà mặt đỏ tai hồng: "Chồng cô không phải là ông chủ sao?"
Thẩm Thiên Chanh gật đầu: "Đúng vậy.”
Tiểu Trà nghiêm túc nói: "Làm ông chủ không phải đều có cơ thể bình thường sao?"
Thẩm Thiên Chanh kinh ngạc một chút, sau đó nhịn không được nhếch môi cười rộ lên, đôi mắt xinh đẹp cong thành trăng lưỡi liềm:
"Lời này của cô rất có lý, rất đúng."
Cũng may Tần Tắc Sùng không biết.
Tiểu Trà nhìn cô như vậy, suy đoán có phải là chồng cô thật sự bình thường hay không —— MC gả cho hào môn không ít, nhưng hào môn đẹp trai lại không nhiều lắm.
Cô ấy chuyển chủ đề: "Tôi còn nghe nói rằng có một hoạt động lớn trên sân khấu."
Thẩm Thiên Chanh hề có hứng thú.
Hoạt động lớn có liên quan gì đến cô, lại không phát tiền thưởng cho cô —— Cho dù phát, cũng không đủ cho cô mua một cái túi.
Buổi trưa, Thẩm Thiên Chanh quyết định đưa Tiểu Trà ra ngoài ăn.
Đài truyền hình cũng có căn tin, hơn nữa còn có vài quán ăn có hương vị không tệ, có điều nếu thường xuyên ăn chắc chắn sẽ ngán.
Vừa đến giờ nghỉ trưa hai người lập tức đi xuống lầu.
Khi ăn xong trở về, chỉ thấy một đám người đứng bên ngoài tòa nhà đài truyền hình, đang ở đó cãi nhau với nhân viên an ninh.
Tiểu Trà liếc mắt một cái: "Có thể là muốn xông vào làm fan của khách mời giải trí."
Chương trình tạp kỹ át chủ bài của Kinh Đài là chương trình tạp kỹ trong nhà, mỗi lần ghi hình sẽ mở bán mấy chục vé, rất dễ bị các tay buôn bán lại với giá cao, fan không mua được sẽ ngồi xổm bên ngoài tòa nhà.
Tiểu Trà vừa dứt lời, phía đối diện đã có người nhìn qua: "Thẩm Thiên Chanh ở đó kìa!"
Thẩm Thiên Chanh: "?"
Bây giờ cô ấy còn một fan hâm mộ có tình yêu mãnh liệt như vậy sao?
Cho đến khi các cô bị ném một thứ gì đó, Thẩm Thiên mới Chanh phát hiện không đúng, lẹ mắt nhanh tay, kéo Tiểu Trà chậm chạm đi, dừng lại cách đó không xa.
"Xin lỗi Duy Duy đi!"
Có người hét lên.
Ánh mắt Thẩm Thiên Chanh rất lạnh lùng, lần đầu tiên tức giận như vậy, khoanh tay đứng đó, khuôn mặt nghiêm túc quyến rũ đến động lòng người:
"Xin lỗi ai?"
Đối phương cũng ngây người một lát, mới lấy lại tinh thần trừng mắt nhìn cô, giơ điện thoại lên chụp ảnh:
"Dương Duy nhà tôi!"
"Không quen biết."
Thẩm Thiên Chanh đặt tên, nhếch môi cười, xinh đẹp đến xinh đẹp kinh người:
"Tiểu Trà, quay về thôi."
Từ đầu đến cuối, ngay cả ánh mắt cũng lười cho bọn họ.
Fan của Dương Duy bị ngăn cản: "??"
Bọn họ muốn kêu cô xin lỗi? Bọn họ không biết cô chỉ phát sóng tin tức thôi sao?
Tiểu Trà trở lại chỗ làm việc mới biết mọi chuyện, tức giận nói:
"Là fan của Dương Duy! Đúng là có bệnh, cũng không phải do chúng ta để Dương Duy bổ chân ước pháo!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.