Chương 1015: Ai là Kiệt Sâm cút ra đây cho ta(2)
Ám Ma Sư
22/01/2014
Nếu như Ni Áo Bỉ thật sự cố ý phối chế ra một bình linh dược tề có vấn đề, như vậy…
Nghĩ tới hậu quả về sau, Lỗ Nhĩ Tư cảm thấy mồ hôi lạnh không ngừng tuôn ướt cả lưng.
- Kiệt Sâm đại nhân, hiện tại Ni Áo Bỉ còn ở trong Thải Hồng Tháp, hiện tại chúng ta có cần…
Vẻ mặt Lỗ Nhĩ Tư ngưng trọng nhìn Kiệt Sâm lo lắng hỏi.
Còn không đợi Lỗ Nhĩ Tư nói hết lời, chợt thấy Kiệt Sâm đang lẳng lặng ngồi khép mắt bỗng nhiên đứng lên, trong đôi mắt mạnh mẽ tuôn ra một đạo tinh mang.
Khóe môi của hắn hiện lên một tia cười lạnh:
- Chuyện này trước tiên không cần gấp gáp, để cho chúng ta ra ngoài nghênh đón khách nhân của Thải Hồng Tháp trước đã…
- Khách nhân?
Lỗ Nhĩ Tư ngạc nhiên, hắn vừa định hỏi lại nhưng đúng lúc này…
- Ai là Kiệt Sâm, cút ra đây cho ta!
Một thanh âm ù ù như tiếng sấm vang đột nhiên truyền vào trong tai Lỗ Nhĩ Tư, vang vọng khắp cả Thải Hồng Tháp.
Theo thanh âm vang lên, một đạo khí tức linh lực uy áp thoáng chốc đã lan tràn khắp Linh Dược Sư công hội, uy áp đáng sợ dâng lên như một tòa núi lớn đặt lên trên người toàn bộ nhân viên trong Linh Dược Sư công hội.
- Kiệt Sâm đại nhân, không tốt rồi, Bác Nhĩ Đinh gia tộc tộc trưởng Mặc Tư Bổn mang theo một đám người đến bên ngoài Thải Hồng Tháp chúng ta đòi giao người cho bọn hắn…
Cửa phòng Kiệt Sâm bị người mở mạnh ra, hai đạo nhân ảnh vọt vào, mang theo vẻ mặt kinh hoảng cùng sợ hãi lên tiếng, trong ánh mắt tràn đầy vẻ lo lắng, chính là Đạt La Đặc cùng Ai Nhĩ Bá Tháp.
- Sợ cái gì!
Nhìn thấy biểu lộ kinh hoảng của hai người, Kiệt Sâm lạnh nhạt lên tiếng, không chút hoang mang phẩy nhẹ trường bào của mình chậm rãi đi ra khỏi phòng.
Chứng kiến ánh mắt lạnh nhạt tràn ngập tự tin của Kiệt Sâm, ba người Đạt La Đặc vốn luôn mang theo nỗi sợ hãi đột nhiên tâm thần ổn định lại, ba người liếc nhìn nhau đều bước nhanh đi theo sau lưng Kiệt Sâm ra ngoài.
- Là ai rống to trước cửa Thải Hồng Tháp đây?
Giờ phút này có không ít người đến Thải Hồng Tháp đang trao đổi linh dược tề, tuyên bố nhiệm vụ, tìm kiếm tài liệu bên trong Ngọc Linh Thành nghe được tiếng rống giận dữ của Mặc Tư Bổn đều vội vã chạy ra.
Đồng thời một ít dân chúng ở gần bên Thải Hồng Tháp cùng dân chúng nghe được tin tức chạy đến xem cũng đang tụ tập tới, xa xa nhìn qua, thoáng chốc đã vây quanh Thải Hồng Tháp như nêm cối.
- Đó là Bác Nhĩ Đinh gia tộc tộc trưởng Mặc Tư Bổn!
- Trời ạ, đó là khách khanh Phất Lan Khắc đại sư của Bác Nhĩ Đinh gia tộc, đó là thần thoại của Ngọc Linh Thành chúng ta, là linh dược hoàng sư thất giai đê cấp duy nhất của Luân Đa hành tỉnh!
- Còn có nhiều hộ vệ của Bác Nhĩ Đinh gia tộc như vậy, còn đằng đằng sát khí, rốt cục đã xảy ra chuyện gì? Bọn hắn muốn làm gì vậy?
- Muốn làm gì? Tự nhiên là tới cửa tìm lại mặt mũi chứ sao!
Có người cười lạnh lên tiếng:
- Các ngươi có nghe nói qua chưa? Khi nãy Bác Nhĩ Đinh gia tộc Bố Lạp Đạt thiếu gia cùng Long La Ni hộ pháp chạy tới phường thị của Thải Hồng Tháp nháo sự, kết quả bị tân nhiệm hội trưởng Kiệt Sâm của Thải Hồng Tháp trấn áp, thiếu chút nữa bị đánh chết, sau đó bị mang về Thải Hồng Tháp, Mặc Tư Bổn tộc trưởng nhất định tới đây đòi người thôi!
- Tân nhậm hội trưởng Kiệt Sâm? Khí phách như vậy? Sao ta chưa nghe nói qua?
- Là ngươi kiến thức nông cạn thôi, chuyện này đã sớm truyền khắp trong Ngọc Linh Thành!
- Mau nhìn xem, có người bên trong Thải Hồng Tháp đi ra…
- Đầu lĩnh tại sao là một thiếu niên? Nhìn xem, đó là Lỗ Nhĩ Tư chủ quản, Đạt La Đặc chủ quản, còn có Ai Nhĩ Bá Tháp chủ quản…
- Tân nhậm hội trưởng Kiệt Sâm của Thải Hồng Tháp đâu? Ai là tân nhậm hội trưởng? Sao ta không nhìn thấy…
- Đồ đần, là thanh niên tóc đen đi phía trước đó, bằng không còn ai dám đi trước mặt ba vị chủ quản của Thải Hồng Tháp!
- Cái gì? Kiệt Sâm vì sao là một thiếu niên? Ta xem chỉ khoảng hai mươi tuổi thôi đi…tân nhậm hội trưởng của Thải Hồng Tháp không ngờ là một thiếu niên?
Rất nhiều dân chúng lần đầu nghe nói về Kiệt Sâm đều phát ra kinh hô, bọn họ làm sao cũng không nghĩ đến tân nhậm hội trưởng Thải Hồng Tháp lại là một vị thiếu niên.
Trong lúc nhất thời ánh mắt mọi người đều rơi lên trên người Kiệt Sâm, muốn xem thử đối diện với khí thế áp bách mãnh liệt của Bác Nhĩ Đinh gia tộc hắn sẽ có hành động gì.
- Nhà ai dưỡng cẩu? Không dùng khóa xích lại mà phóng ra sủa loạn?
Kiệt Sâm vừa xuất hiện, lạnh nhạt liếc nhìn đám người Mặc Tư Bổn, sau đó trong miệng hừ lạnh lên tiếng.
Oanh long!
Một viên đá kích ngàn tầng sóng!
Lời này của Kiệt Sâm bỗng chốc đem toàn bộ những người có mặt đều chấn kinh.
Mỗi người đều trừng lớn hai mắt, há hốc miệng không dám tin tưởng vào lỗ tai của mình.
Kiệt Sâm vừa gọi Mặc Tư Bổn tộc trưởng là gì? Một đầu chó sủa loạn? Toàn bộ Ngọc Linh Thành, thậm chí cả Luân Đa hành tỉnh đều không có người dám nói chuyện với Mặc Tư Bổn tộc trưởng như vậy, đó chính là đế linh sư bát giai đê cấp, là đương đại tộc trưởng của Bác Nhĩ Đinh gia tộc, một trong những nhân vật có quyền thế nhất trong Luân Đa hành tỉnh.
Những người đang xem náo nhiệt trên cơ bản đều là dân chúng Ngọc Linh Thành, đối với hết thảy những thế lực lớn trong Ngọc Linh Thành đều biết rõ rành mạch, những năm gần đây thế lực của Bác Nhĩ Đinh gia tộc càng ngày càng mãnh liệt, mà Thải Hồng Tháp lại từ từ suy thoái, khi họ nghe tin tân nhậm hội trưởng của Thải Hồng Tháp ở trong phường thị thành bắc đánh Bố Lạp Đạt thiếu gia cùng Long La Ni hộ pháp trọng thương, bắt về Thải Hồng Tháp đã cảm thấy không sao tưởng tượng nổi, đó là chuyện mà mấy đời hội trưởng Thải Hồng Tháp đều không dám thực hiện qua bao giờ.
Hôm nay Bác Nhĩ Đinh gia tộc tộc trưởng Mặc Tư Bổn tự mình dẫn người đến Thải Hồng Tháp đòi người, mọi người đều đang chuẩn bị nhìn xem vị tân nhậm hội trưởng Thải Hồng Tháp sẽ thu xếp như thế nào, đối mặt với cường thế của Bác Nhĩ Đinh gia tộc, rốt cục hắn sẽ có hành động gì, là lùi bước hay là chống cự, không ít người đều vô cùng hiếu kỳ, nhưng lại thật không ngờ Kiệt Sâm vừa đi ra tới, đã nói ra một câu làm rung động lòng người như vậy.
Ba người Lỗ Nhĩ Tư đứng sau lưng Kiệt Sâm chợt lảo đảo, thiếu chút nữa muốn ngã quỵ xuống.
Mặc dù bọn họ đã có chút hiểu rõ thủ đoạn cường thế của Kiệt Sâm, nhưng bọn họ dù sao cũng chưa hề nghĩ đến Kiệt Sâm vừa đi ra ngoài lại nói câu đầu tiên về tộc trưởng Mặc Tư Bổn của Bác Nhĩ Đinh gia tộc như vậy.
Bất quá trong lòng ba người cũng vô cùng hiếu kỳ, bởi vì khi ở bên trong Thải Hồng Tháp, Kiệt Sâm biểu hiện tính cách bên ngoài không hề giống như một người trẻ tuổi, mà lại cực kỳ ổn trọng, nhưng vừa đi ra bên ngoài Kiệt Sâm lập tức thay đổi thành tính cách hiêu trương bá đạo làm bọn họ khiếp sợ không biết nên làm thế nào cho phải.
- Cái gì?
- Ngươi vừa nói cái gì?
Bên phía Bác Nhĩ Đinh gia tộc, đám người Mặc Tư Bổn cũng đều chấn động, tựa hồ còn chưa nghe được rõ ràng, ai cũng thoáng ngây ngẩn cả người.
Nghĩ tới hậu quả về sau, Lỗ Nhĩ Tư cảm thấy mồ hôi lạnh không ngừng tuôn ướt cả lưng.
- Kiệt Sâm đại nhân, hiện tại Ni Áo Bỉ còn ở trong Thải Hồng Tháp, hiện tại chúng ta có cần…
Vẻ mặt Lỗ Nhĩ Tư ngưng trọng nhìn Kiệt Sâm lo lắng hỏi.
Còn không đợi Lỗ Nhĩ Tư nói hết lời, chợt thấy Kiệt Sâm đang lẳng lặng ngồi khép mắt bỗng nhiên đứng lên, trong đôi mắt mạnh mẽ tuôn ra một đạo tinh mang.
Khóe môi của hắn hiện lên một tia cười lạnh:
- Chuyện này trước tiên không cần gấp gáp, để cho chúng ta ra ngoài nghênh đón khách nhân của Thải Hồng Tháp trước đã…
- Khách nhân?
Lỗ Nhĩ Tư ngạc nhiên, hắn vừa định hỏi lại nhưng đúng lúc này…
- Ai là Kiệt Sâm, cút ra đây cho ta!
Một thanh âm ù ù như tiếng sấm vang đột nhiên truyền vào trong tai Lỗ Nhĩ Tư, vang vọng khắp cả Thải Hồng Tháp.
Theo thanh âm vang lên, một đạo khí tức linh lực uy áp thoáng chốc đã lan tràn khắp Linh Dược Sư công hội, uy áp đáng sợ dâng lên như một tòa núi lớn đặt lên trên người toàn bộ nhân viên trong Linh Dược Sư công hội.
- Kiệt Sâm đại nhân, không tốt rồi, Bác Nhĩ Đinh gia tộc tộc trưởng Mặc Tư Bổn mang theo một đám người đến bên ngoài Thải Hồng Tháp chúng ta đòi giao người cho bọn hắn…
Cửa phòng Kiệt Sâm bị người mở mạnh ra, hai đạo nhân ảnh vọt vào, mang theo vẻ mặt kinh hoảng cùng sợ hãi lên tiếng, trong ánh mắt tràn đầy vẻ lo lắng, chính là Đạt La Đặc cùng Ai Nhĩ Bá Tháp.
- Sợ cái gì!
Nhìn thấy biểu lộ kinh hoảng của hai người, Kiệt Sâm lạnh nhạt lên tiếng, không chút hoang mang phẩy nhẹ trường bào của mình chậm rãi đi ra khỏi phòng.
Chứng kiến ánh mắt lạnh nhạt tràn ngập tự tin của Kiệt Sâm, ba người Đạt La Đặc vốn luôn mang theo nỗi sợ hãi đột nhiên tâm thần ổn định lại, ba người liếc nhìn nhau đều bước nhanh đi theo sau lưng Kiệt Sâm ra ngoài.
- Là ai rống to trước cửa Thải Hồng Tháp đây?
Giờ phút này có không ít người đến Thải Hồng Tháp đang trao đổi linh dược tề, tuyên bố nhiệm vụ, tìm kiếm tài liệu bên trong Ngọc Linh Thành nghe được tiếng rống giận dữ của Mặc Tư Bổn đều vội vã chạy ra.
Đồng thời một ít dân chúng ở gần bên Thải Hồng Tháp cùng dân chúng nghe được tin tức chạy đến xem cũng đang tụ tập tới, xa xa nhìn qua, thoáng chốc đã vây quanh Thải Hồng Tháp như nêm cối.
- Đó là Bác Nhĩ Đinh gia tộc tộc trưởng Mặc Tư Bổn!
- Trời ạ, đó là khách khanh Phất Lan Khắc đại sư của Bác Nhĩ Đinh gia tộc, đó là thần thoại của Ngọc Linh Thành chúng ta, là linh dược hoàng sư thất giai đê cấp duy nhất của Luân Đa hành tỉnh!
- Còn có nhiều hộ vệ của Bác Nhĩ Đinh gia tộc như vậy, còn đằng đằng sát khí, rốt cục đã xảy ra chuyện gì? Bọn hắn muốn làm gì vậy?
- Muốn làm gì? Tự nhiên là tới cửa tìm lại mặt mũi chứ sao!
Có người cười lạnh lên tiếng:
- Các ngươi có nghe nói qua chưa? Khi nãy Bác Nhĩ Đinh gia tộc Bố Lạp Đạt thiếu gia cùng Long La Ni hộ pháp chạy tới phường thị của Thải Hồng Tháp nháo sự, kết quả bị tân nhiệm hội trưởng Kiệt Sâm của Thải Hồng Tháp trấn áp, thiếu chút nữa bị đánh chết, sau đó bị mang về Thải Hồng Tháp, Mặc Tư Bổn tộc trưởng nhất định tới đây đòi người thôi!
- Tân nhậm hội trưởng Kiệt Sâm? Khí phách như vậy? Sao ta chưa nghe nói qua?
- Là ngươi kiến thức nông cạn thôi, chuyện này đã sớm truyền khắp trong Ngọc Linh Thành!
- Mau nhìn xem, có người bên trong Thải Hồng Tháp đi ra…
- Đầu lĩnh tại sao là một thiếu niên? Nhìn xem, đó là Lỗ Nhĩ Tư chủ quản, Đạt La Đặc chủ quản, còn có Ai Nhĩ Bá Tháp chủ quản…
- Tân nhậm hội trưởng Kiệt Sâm của Thải Hồng Tháp đâu? Ai là tân nhậm hội trưởng? Sao ta không nhìn thấy…
- Đồ đần, là thanh niên tóc đen đi phía trước đó, bằng không còn ai dám đi trước mặt ba vị chủ quản của Thải Hồng Tháp!
- Cái gì? Kiệt Sâm vì sao là một thiếu niên? Ta xem chỉ khoảng hai mươi tuổi thôi đi…tân nhậm hội trưởng của Thải Hồng Tháp không ngờ là một thiếu niên?
Rất nhiều dân chúng lần đầu nghe nói về Kiệt Sâm đều phát ra kinh hô, bọn họ làm sao cũng không nghĩ đến tân nhậm hội trưởng Thải Hồng Tháp lại là một vị thiếu niên.
Trong lúc nhất thời ánh mắt mọi người đều rơi lên trên người Kiệt Sâm, muốn xem thử đối diện với khí thế áp bách mãnh liệt của Bác Nhĩ Đinh gia tộc hắn sẽ có hành động gì.
- Nhà ai dưỡng cẩu? Không dùng khóa xích lại mà phóng ra sủa loạn?
Kiệt Sâm vừa xuất hiện, lạnh nhạt liếc nhìn đám người Mặc Tư Bổn, sau đó trong miệng hừ lạnh lên tiếng.
Oanh long!
Một viên đá kích ngàn tầng sóng!
Lời này của Kiệt Sâm bỗng chốc đem toàn bộ những người có mặt đều chấn kinh.
Mỗi người đều trừng lớn hai mắt, há hốc miệng không dám tin tưởng vào lỗ tai của mình.
Kiệt Sâm vừa gọi Mặc Tư Bổn tộc trưởng là gì? Một đầu chó sủa loạn? Toàn bộ Ngọc Linh Thành, thậm chí cả Luân Đa hành tỉnh đều không có người dám nói chuyện với Mặc Tư Bổn tộc trưởng như vậy, đó chính là đế linh sư bát giai đê cấp, là đương đại tộc trưởng của Bác Nhĩ Đinh gia tộc, một trong những nhân vật có quyền thế nhất trong Luân Đa hành tỉnh.
Những người đang xem náo nhiệt trên cơ bản đều là dân chúng Ngọc Linh Thành, đối với hết thảy những thế lực lớn trong Ngọc Linh Thành đều biết rõ rành mạch, những năm gần đây thế lực của Bác Nhĩ Đinh gia tộc càng ngày càng mãnh liệt, mà Thải Hồng Tháp lại từ từ suy thoái, khi họ nghe tin tân nhậm hội trưởng của Thải Hồng Tháp ở trong phường thị thành bắc đánh Bố Lạp Đạt thiếu gia cùng Long La Ni hộ pháp trọng thương, bắt về Thải Hồng Tháp đã cảm thấy không sao tưởng tượng nổi, đó là chuyện mà mấy đời hội trưởng Thải Hồng Tháp đều không dám thực hiện qua bao giờ.
Hôm nay Bác Nhĩ Đinh gia tộc tộc trưởng Mặc Tư Bổn tự mình dẫn người đến Thải Hồng Tháp đòi người, mọi người đều đang chuẩn bị nhìn xem vị tân nhậm hội trưởng Thải Hồng Tháp sẽ thu xếp như thế nào, đối mặt với cường thế của Bác Nhĩ Đinh gia tộc, rốt cục hắn sẽ có hành động gì, là lùi bước hay là chống cự, không ít người đều vô cùng hiếu kỳ, nhưng lại thật không ngờ Kiệt Sâm vừa đi ra tới, đã nói ra một câu làm rung động lòng người như vậy.
Ba người Lỗ Nhĩ Tư đứng sau lưng Kiệt Sâm chợt lảo đảo, thiếu chút nữa muốn ngã quỵ xuống.
Mặc dù bọn họ đã có chút hiểu rõ thủ đoạn cường thế của Kiệt Sâm, nhưng bọn họ dù sao cũng chưa hề nghĩ đến Kiệt Sâm vừa đi ra ngoài lại nói câu đầu tiên về tộc trưởng Mặc Tư Bổn của Bác Nhĩ Đinh gia tộc như vậy.
Bất quá trong lòng ba người cũng vô cùng hiếu kỳ, bởi vì khi ở bên trong Thải Hồng Tháp, Kiệt Sâm biểu hiện tính cách bên ngoài không hề giống như một người trẻ tuổi, mà lại cực kỳ ổn trọng, nhưng vừa đi ra bên ngoài Kiệt Sâm lập tức thay đổi thành tính cách hiêu trương bá đạo làm bọn họ khiếp sợ không biết nên làm thế nào cho phải.
- Cái gì?
- Ngươi vừa nói cái gì?
Bên phía Bác Nhĩ Đinh gia tộc, đám người Mặc Tư Bổn cũng đều chấn động, tựa hồ còn chưa nghe được rõ ràng, ai cũng thoáng ngây ngẩn cả người.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.