Dược Thần

Chương 113: Bình yên rời đi! (1)

Ám Ma Sư

23/06/2013

Phanh! một tiếng. Linh lực Cơ Vạn dị thường hỗn loạn căn bản khó có thể né tránh, cả người ngã bay ra ngoài, một ngụm máu tươi từ trong miệng của hắn phun ra, xen lẫn tiếng vỡ vụn của xương cốt trong đêm tối càng thêm rõ ràng.

- Không. . . Không có khả năng, ta chính là Linh Sư cao cấp...

Trong đêm tối, Cơ Vạn hoảng sợ trừng lớn hai mắt, trong miệng phun máu tươi giận dữ hét.

- Đoàn trưởng, chuyện gì xảy ra? Đã xảy ra chuyện gì? "

Trong đêm tối, bên ngoài sân trong giờ phút này đã vang tiếng người ầm ĩ, Kiệt Sâm có thể nghe được không ít người đang cầm vũ khí chạy đến bên này.

- Rất đáng tiếc, sự thật làm cho ngươi thất vọng rồi!

Kiệt Sâm lạnh lùng lên tiếng, từng đạo Linh lực cường hãn ngưng tụ vào hai tay của hắn, mũi chân đạp mạnh, Kiệt Sâm mạnh mẽ đánh tới Cơ Vạn đang bị trọng thương.

- Không. . . Cứu mạng. . .

Nhìn Kiệt Sâm hung mãnh đánh úp lại, Cơ Vạn nổi giận gầm lên một tiếng, xoay người đã muốn phóng ra bên ngời, bở vì bên ngoài có đại lượng thủ hạ của hắn.

Bành!!!

Đáng tiếc Cơ Vạn đã trúng độc, tốc độ như thế nào theo kịp Kiệt Sâm tích súc đã lâu, không hề lo lắng hai đấm của Kiệt Sâm hung hăng đánh vào lưng của Cơ Vạn.

Trong tiếng nổ trùng trùng điệp điệp, phía sau lưng Cơ Vạn bị Kiệt Sâm công kích nổ tung, huyết nhục bị kình khí mạnh mẽ chấn bay tứ tung. Toàn bộ phía sau lưng một hồi máu thịt mơ hồ, mà ngay cả nội tạng bên trong cũng rõ ràng có thể thấy được.

Phịch một tiếng, thân thể Cơ Vạn nện lên bàn khiến nó nát bấy. Kiệt Sâm đá một cước, thân thể Cơ Vạn lại lăn đi mấy vòng.

Trong bóng đêm, khuôn mặt Cơ Vạn tràn đầy máu tươi, miệng há to. Hai mắt trợn trừng, tràn đầy vẻ sợ hãi đến chết không được nhắm mắt.

- Đã quên nói cho ngươi biết, đối với một kẻ Linh Dược sư mà nói, dụng độc cũng là một loại thực lực.



- Đoàn trưởng, chuyện gì xảy ra, ngươi làm sao vậy?

Tại thời điểm lúc này, thanh âm náo động bên ngoài đã đi tới cửa, nghe được tiếng Cơ Vạn hô cứu mạng thì cửa gỗ bị đạp mạnh ra, vài bóng người từ bên ngoài tiến vào!

Không đợi mấy người kia có phản ứng, một đạo kình phong mãnh liệt đánh tới hai người vừa tiến vào cửa.

- Ai?

Trong lòng hai người đi đầu giật mình cả kinh, tại căn phòng nhỏ hẹp lại không có đèn đóm, không thể thối lui lại, cả hai chỉ đành hét một tiếng phẫn nộ giơ hai tay ra đón đỡ.

"Phanh! " "Phanh!"

Hai tiếng va đập mạnh mẽ vang lên, cùng lúc đó là hai thanh âm thảm thiết cùng tiếng xương cốt vỡ vụn xuất hiện.

Trong đó một gã Linh sĩ cao cấp trốn tránh kịp thời, cũng may công kích của Kiệt Sâm chỉ khiến hai tay hắn nát bấy, gã còn lại thì không có vận khí tốt như vậy, cánh tay bị gẫy, ngay cả đầu cũng bị một kích của Kiệt Sâm đánh nát bét.

"Bành! " "Bành! " "Bành! ". . .

Linh lực trong cơ thể Kiệt Sâm không ngừng bắt đầu khởi động giống như là hổ vào bầy dê, mạnh mẽ xông vào trong đám người mạo hiểm đoàn ngoài phòng Cuồng Lang.

Kiệt Sâm tại thời điểm là trung cấp Linh đồ có thể đánh chết Linh Sư trung cấp Bác Tát, hôm nay tấn cấp Linh đồ cao cấp, đồng thời còn phục dụng Dược tề cuồng bạo thì đánh cho đám Mạo hiểm giả bên ngoài hoa rơi nước chảy, không có một ai có thể chống lại hắn.

"Bành! " "Bành! " "Bành! ". . .

Linh lực cuồng bạo trên quyền kình của Kiệt Sâm oanh kích đám người ngoài sân, hơn mười người Mạo hiểm đoàn Cuồng Lang trúng chiêu, vận khí tốt thì tay chân bị gãy, vận khí kém thì chết không kịp ngáp.

Chỉ nghe trong nội viện "Ai nha ", "Ai ôi!!! " vô số tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên. Vẻn vẹn là một lát công phu, đám người mạo hiểm trong sân đã ngã xuống một mảng lớn.

- Ah! Đoàn trưởng. . . Đoàn trưởng ông ấy đã chết rồi. . .

Đúng lúc này, có mấy Mạo hiểm giả xâm nhập trong phòng nhìn thấy thi thể của Cơ Vạn liền phát ra thanh âm sợ hãi.



- Đoàn trưởng đã chết?

Trong đám người lúc này trở nên khủng hoảng, trong lòng tất cả đoàn viên Mạo hiểm đoàn Cuồng Lang sợ hãi. Cơ Vạn thân là đệ nhất cường giả Trấn Khoa Đa là tinh thần của đám người này, là tồn tại cường đại nhất, hôm nay nghe đoàn trưởng bị bóng đen kia đánh chết trong phòng thì hơn mười người ngoài sân lập tức run rẩy.

- Ma quỷ, ah, hắn là ma quỷ!

Cũng không biết là trong đám người Mạo hiểm giả ai phát ra tiếng thét chói tai, vội buông tay bỏ trường kiếm chạy ra khỏi sân nhỏ.

- Ah!!!

Bị Kiệt Sâm trong chốc lát đánh chết vô số đồng bạn, đám người Mạo hiểm đoàn Cuồng Lang trong lòng vốn đã tràn đầy sợ hãi. Giờ phút này lại nghe nói là Cơ Vạn đã chết bên trong, trong lòng càng khiếp đảm vô cùng, lại cộng thêm Mạo hiểm giả vừa rồi chạy trốn, lúc này tất cả đều thét lên một tiếng cũng không dám vây công Kiệt Sâm nữa, hướng ra phía ngoài trốn chạy để khỏi chết.

Một lát sau, bên trong cái sân nhỏ của Mạo hiểm đoàn Cuồng Lang đã không còn bóng người, chỉ còn dưới đất là thi thể cùng những người bị thương lăn qua lăn lại kêu thảm.

Kiệt Sâm trong sân lạnh lùng nhìn quanh một chút, thân hình phát động, sau vài bước đã chạy ra khỏi nơi đóng quân của Mạo hiểm đoàn Cuồng Lang. Sau khi tránh thoát một độ tuần tra tiến đến nơi đóng quân của Mạo hiểm đoàn Cuồng Lang thì đi tới chân tường của Trấn Khoa Đa, Kiệt Sâm xoay người chạy ra khỏi Trấn Khoa Đa biến mất trong màn đêm mênh mông hắc ám.

Đứng ở bên trong vùng hoang dã đen kịt, Kiệt Sâm quay đầu lại hướng về Trấn Khoa Đa nhìn lại, bởi vì chiến đấu cuối cùng động tĩnh cực lớn nên vô số phòng ốc ở Trấn Khoa Đa đã sáng đèn.

Khóe miệng Kiệt Sâm nhếch lên một nụ cười mỉm, kiếp trước kiếp nầy lần thứ nhất hắn chiến đấu nhẹ nhàng vui vẻ như thế, trong lòng chẳng những không có chút sợ hãi cùng kinh hoảng, trái lại chiến ý còn dâng trào.

- Đáng tiếc vì không muốn hấp dẫn đến nhiều người khác, để có thể mau chóng giải quyết Cơ Vạn, chính mình chẳng những dùng Dược tề cuồng bạo, trên mũi kiếm còn thoa lên Dong Huyết Độc Tề tứ giai hạ phẩm, nếu không thật đúng là muốn cùng Cơ Vạn hảo hảo đấu một trận.

Kiệt Sâm mang trên mặt một tia tiếc nuối khẽ lắc đầu:

- Chính mình sau khi sống lại phối chế bình Linh Dược Tề tứ giai đầu tiên là Dong Huyết Độc Tề, chỉ là vì dùng phòng ngừa vạn nhất, không nghĩ tới nhanh như vậy đã có chỗ dùng. Thế sự thật là khó mà liệu trước a.

- Thực lực của Cơ Vạn đoán chừng không kém Ba Lạc Khắc đại ca bao nhiêu, khá tốt không để cho hắn đem toàn bộ thực lực thi triển ra.

Tiếc nuối thuộc về tiếc nuối, nếu để cho Kiệt Sâm lại ám sát Cơ Vạn một lần nữa, Kiệt Sâm vẫn phải làm như thế. Dù sao thân là đại đoàn trưởng Mạo hiểm đoàn Cuồng Lang, Linh Sư cao cấp Cuồng Lang Cơ Vạn Cơ Vạn đệ nhất cường giả Trấn Khoa Đa, thực lực tự nhiên không phải chuyện đùa, nếu để cho hắn đem toàn bộ thực lực thi triển ra, lại liên hợp với mười Linh sĩ ở nơi đóng quân của Mạo hiểm đoàn Cuồng Lang, còn có hộ vệ Trấn Khoa Đa tới góp vui thì cho dù Kiệt Sâm mạnh mẽ như thế nào cũng không thể chiếm được chỗ tốt trước nhiều người như thế.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Dược Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook