Dược Thần

Chương 625: Cấm Linh Bách Phong(1-2)

Ám Ma Sư

01/10/2013

- Ông!

Một đạo linh lực kim sắc từ trong thân thể Lôi Nặc bắn ra, bao phủ trong phạm vi ngàn thước, chính là kim hệ nguyên tố kết giới.

Đồng thời hai đạo kim sắc cực quang giống như kiếm quang từ trong mắt Lôi Nặc nổ bắn ra, tìm kiếm khắp phiến thiên địa ngàn thước này.

Nhưng làm cho Lôi Nặc cảm thấy ngoài ý muốn chính là hắn không cách nào tìm thấy được tung tích của đối phương.

- Hừ, đã như vậy…

Trong miệng Lôi Nặc hừ nhẹ một tiếng, hàn mang lóe lên trong mắt, một đạo uy áp cường đại không gì sánh kịp lập tức hàng lâm trên người hắn.

Toàn bộ chung quanh phủ đệ lập tức tràn ngập kim hệ nguyên tố nồng đậm, chẳng khác gì nguyên tố triều tịch không ngừng phập phồng dao động.

Từng đạo kim hệ linh lực bao phủ cả một vùng trời, ở quanh thân Lôi Nặc tạo thành một viên cầu kim sắc, ở chính giữa vô số kim hệ linh lực giống như một đầu kiếm xà đang không ngừng di chuyển theo một quy luật đặc thù, sát cơ tung hoành.

Kim hệ linh sư bí pháp chưởng khống cơ sở thức thứ năm – Không Gian Thiết Hại.

Bỗng dưng trong hai mắt Lôi Nặc tuôn ra tinh mang, kim hệ linh lực cường đại giống như thùng thuốc nổ tung mạnh mẽ bạo liệt.

- Ông ông ông ông…

Linh lực chao đảo lắc lư, không gian sụp đổ, vô số kim sắc kiếm xà như một đạo thiên la địa võng đem cả phiến thiên địa nơi đây bao phủ bên trong, sau đó…

- Oanh long long…

Vô số kim sắc bóng kiếm lập tức xuất hiện cùng một chỗ, ngưng tụ trở thành một thanh kim sắc kiếm hồng cực lớn, vô tận linh lực bộc phát ra, kiếm hồng chém xuống, từng mảnh không gian giống như mặt kính bị chém đứt thành từng khối khối nát vụn.

Mà bên trong hư không đang sụp đổ kia, một bóng người chật vật từ bên trong ngã xuống, trong ánh mắt toát ra vẻ hoảng sợ vô tận cùng khó thể tin nổi!

Hắn nghĩ thế nào cũng không hiểu được, Lôi Nặc mới đạt tới cảnh giới đế linh sư bát giai đê cấp như thế nào có thể đem hư không chém vỡ ra, đế linh sư bát giai đê cấp đúng là cường giả mạnh mẽ, nhưng chỉ mới có thể đạt tới cảnh giới ngưng tụ nguyên tố thành thực chất, hình thành được nguyên tố kết giới mà thôi.

Dựa theo đạo lý, cắt nát không gian, phất tay làm hư không nứt vỡ chỉ có đế linh sư bát giai cao cấp mới có thể đạt được thủ đoạn như thế.

Mà giờ khắc này hắn hoàn toàn kinh ngạc, ở trước mặt một đế linh sư bát giai chờ đợi hắn chính là một hồi tai nạn tận thế.

Nhìn thân ảnh xuất hiện trong hư không, khóe miệng Lôi Nặc nổi lên một thân sát khí lạnh như băng.

- Xiu…uu….xiu…uu…xiu…uu…

Vô số kim sắc kiếm hồng du động, đem thân ảnh hắc y bao phủ bên trong, chặt đứt hết thảy linh lực nguyên tố chung quanh, ngăn cản hắn ẩn độn vào trong hư không.

Thân ảnh màu đen toát ra thần sắc vô cùng hoảng sợ, hắn ra sức muốn đào thoát nhưng thân thể giống như bị đông cứng thành băng, khó thể nhúc nhích được mảy may.

Kim sắc kiếm hồng bao phủ sát cơ cường đại tùy ý tung hoành, trong khoảnh khắc liền có thể đem hắn hủy diệt.

- Phụ thân, hạ thủ lưu tình!

Ở bên cạnh Kiệt Sâm vội vàng hét to một tiếng.

- Xuy…

Một đạo hư vô gợn sóng từ trong đôi mắt hắn bắn ra như điện, linh hồn cường đại chấn động xuyên qua kiếm hồng của Lôi Nặc phong tỏa, trực tiếp chui vào trong thân thể đối phương.

- Sưu!

Đồng thời cả người Kiệt Sâm lập tức hóa thành một đạo tàn ảnh, nhanh như thiểm điện xông về hướng hắc y nhân.

- Kiệt Sâm!

Trong miệng Lôi Nặc kinh ngạc kêu lên, vội vàng đem kim sắc kiếm hồng bao phủ quanh người hắc y nhân tản ra, lo lắng tổn thương tới Kiệt Sâm.

Đồng thời trong đầu Lôi Nặc cũng không khỏi nổi lên tia nghi hoặc, dưới sự phong tỏa của mình hắc y nhân căn bản không có khả năng chạy thoát, Kiệt Sâm lại hành động như thế đến tột cùng là vì sao?

Bị Kiệt Sâm dùng linh hồn chấn nhiếp hắc y nhân chỉ thoáng mơ hồ một chút liền khôi phục thanh tỉnh, nhưng ngay trong một khắc hắn khôi phục thanh tỉnh, đã thấy Kiệt Sâm xuất hiện ngay trước mặt mình.

Ánh mắt Kiệt Sâm sắc bén, bờ môi nhếch lên, thân thể hắn căng cứng tới cực điểm, hai tay đột nhiên biến mất, hóa thành một mảnh tàn ảnh hư vô.

- Ba…ba…ba…ba…ba…

Thanh âm nện vào thân thể liên tiếp truyền vào trong tai mọi người, trong ánh mắt kinh ngạc của bọn họ, hai tay Kiệt Sâm nhanh như thiểm điện gõ lên thân thể hắc y nhân liên tiếp, tốc độ cực nhanh, làm người ta không thể phát giác.

Bên trong những vị khách đến thăm viếng cũng có hai gã hoàng linh sư thất giai, nhưng cho dù là bọn họ cũng chỉ thấy tay của Kiệt Sâm thoáng hiện trên người hắc y nhân, không cách nào phân biệt được rõ.

Một tia linh lực từ ngón tay Kiệt Sâm điểm vào, nhanh chóng xâm nhập vào trong thân thể hắc y nhân, phong bế toàn thân kinh mạch của hắn.

Kiệt Sâm ra tay vô cùng đột ngột, căn bản không đợi mọi người kịp thời phản ứng, Kiệt Sâm cũng đã dừng lại động tác.

- Hô…hô…

Kiệt Sâm thở hổn hển, vầng trán lập tức tuôn mồ hôi, hai tay của hắn khẽ run, lỗ chân lông tràn ra chút tơ máu.



- Cấm Linh Bách Phong!

Đây là danh xưng thể kỹ mà Kiệt Sâm thi triển ở kiếp trước, trong nháy mắt từ trên xuống dưới điểm ra 108 thủ pháp, phong bế 108 giao điểm trong kinh mạch của đối phương, làm cho đối phương không cách nào vận chuyển linh lực trong thân thể, lâm vào trong hôn mê.

Một chiêu này bình thường cần do thân thể đế cấp bát giai đỉnh phong mới có thể thi triển, hôm nay Kiệt Sâm mới đạt tới thân thể bát giai trung cấp, lại vượt cấp xuất thủ - dưới tốc độ quá cao nên hai tay bị thương không nhẹ.

Kiệt Sâm bình tĩnh đứng nơi đó, trong ánh mắt giật mình của mọi người, hắc y nhân trừng lớn đôi mắt sau đó nhắm lại xụi lơ trên mặt đất.

- Cái này…cái này…Kiệt Sâm đại sư đã làm gì với hắc y nhân kia?

Tất cả mọi người ngơ ngác nhìn qua một màn này, hắc y nhân cường đại, đặc biệt là cuộc ám sát kinh hồn vừa rồi đã ghi khắc thật sâu trong lòng mọi người.

Mọi người đặt mình vào hoàn cảnh kia tưởng tượng, nếu đổi mình vào vị trí của Kiệt Sâm, tuyệt đối là không cách nào tránh thoát cuộc ám sát kia, dù là hai gã hoàng linh sư cũng cho rằng như thế.

Nhưng một sát thủ có thực lực siêu tuyệt như vậy lại bị Kiệt Sâm điểm vài cái đã bị hôn mê hoàn toàn, thủ đoạn như vậy…

Một cỗ hàn khí từ trong lòng mọi người không khỏi lặng yên bốc lên.

Sở dĩ bọn họ đến Áo Lan Đa vương quốc ngay từ đầu là vì cuộc đại chiến giữa Đạo Tư gia tộc cùng Thác Đức gia tộc, sau đó nghe được tạo nghệ của Kiệt Sâm trong linh dược học cho nên muốn kết giao,

Nhưng đợi sau khi Kiệt Sâm cùng Lôi Nặc trở về, mọi người càng đem lực chú ý tập trung trên người Lôi Nặc đã tấn cấp đế linh sư bát giai, nhưng hiện tại trong nội tâm bọn họ đã có đánh giá khác hẳn về Kiệt Sâm.

Căn cứ theo tình báo, bọn họ đều cũng biết Kiệt Sâm hôm nay chỉ mới hai mươi mốt tuổi, bằng chừng ấy tuổi thực lực đã cường đại như vậy, nếu tiếp thêm vài năm, sẽ đạt tới cảnh giới thế nào?

Trong lòng mọi người không nhịn được phát run!

Ngay khi Kiệt Sâm lưu lại hắc y nhân kia, cuộc đại chiến phát sinh ngay cửa phủ đệ Thác Đức gia tộc đã hấp dẫn toàn bộ sự chú ý của các cường giả bên trong vương thành.

Đặc biệt là tiếng gầm lên giận dữ của Lôi Nặc, cùng linh lực chấn động kinh thiên động địa, lập tức khiến trong lòng các cường giả đều kinh nghi, không biết Thác Đức gia tộc lại xảy ra chuyện gì.

Trong lúc nhất thời cường giả các thế lực đại lục đều lặng yên đi tới cách hiện trường không xa, đưa ánh mắt tập trung tới cửa phủ đệ nơi Kiệt Sâm đang đứng.

Mà bên trong vương cung Áo Lan Đa vương quốc, Lai Sâm Đặc cũng đang đi tới quảng trường bên ngoài đại điện, trên mặt mang theo vẻ kinh nghi nhìn về hướng phủ đệ Thác Đức gia tộc.

- Đế Lâm, ngươi đi xem rốt cục là chuyện gì xảy ra?

Lai Sâm Đặc trầm thấp lên tiếng.

- Dạ!

Đế Lâm đạm mạc ứng tiếng, sau đó cả người lập tức hóa thành một đạo hỏa hồng sắc lưu quang biến mất trên quảng trường trước đại điện, bay vút về hướng phủ đệ Thác Đức gia tộc.

- Chúng ta trở về!

Trong lòng Lai Sâm Đặc lo lắng đi trở về đại điện.

- Ông!

Đúng lúc này một đạo linh lực chấn động vô cùng mịt mờ từ tận sâu trong hoàng cung truyền đến, thoáng qua chợt biến mất.

- Ân?

Một bóng đen nhàn nhạt đột nhiên xuất hiện bên cạnh Lai Sâm Đặc, chính là Ám Ảnh luôn thủ hộ bên cạnh Lai Sâm Đặc không rời.

- Bệ hạ, vừa rồi bên trong nội cung truyền ra một đạo linh lực chấn động, căn cứ theo cường độ quan sát thực lực của đối phương rất mạnh, hẳn phải là cường giả hoàng linh sư thất giai.

Ám Ảnh chau mày, trầm giọng nói.

- Bên trong nội điện? Chỗ đó không phải chính là Long Hoa Điện, là bảo khố của vương quốc sao?

Sắc mặt Lai Sâm Đặc bỗng nhiên biến đổi:

- Ám Ảnh, ngươi chạy nhanh tới đó xem thử đi!

- Bệ hạ, an nguy của ngài…

- Không cần xen vào ta, ngươi tranh thủ đi xem đi!

Lai Sâm Đặc lo lắng lên tiếng.

Bên trong bảo khố vương cung chứa đựng toàn bộ bảo vệ của Áo Lan Đa vương quốc những năm qua, cũng không ít bảo vật quý trọng rất có ý nghĩa với Áo Lan Đa vương quốc, Lai Sâm Đặc không thể để bảo khố có chút sơ xuất.

- Dạ, bệ hạ!

Ám Ảnh bất đắc dĩ đáp ứng một tiếng, toàn thân tiêu tán bên trong không khí, hóa thành một cơn gió lướt về hướng nội điện.

Ám Ảnh là một gã phong hệ linh sư, tốc độ tự nhiên cực nhanh, trong nháy mắt đã đi tới bảo khố nơi Long Hoa Điện.

Nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, trên mặt Ám Ảnh không khỏi lập tức biến đổi!



Ngay cửa ra vào bảo khố Long Hoa Điện, một đội hộ vệ cung đình đang nằm ngổn ngang lộn xộn nơi đó, máu tươi mơ hồ, mà ngay cửa cầu thang thủ vệ bảo khố, tên thị vệ sắc mặt xanh tái chết nơi đó, đôi mắt trừng lớn, trong mắt toát ra vẻ hoảng sợ tột cùng.

Long Hoa Điện là bảo khố của Áo Lan Đa vương quốc, thủ vệ vô cùng sâm nghiêm, ngay cửa ra vào bảo khố có hai gã hộ vệ đều là tôn linh sư lục giai, nhưng không ngờ bị người đánh chết nơi này không chút tiếng động.

- Người nào?

Đúng lúc này Ám Ảnh đột nhiên cảm nhận được có một cỗ linh lực âm nhu mạnh mẽ từ một bên bắn tới.

- Oanh!

Trường kiếm trong tay Ám Ảnh bỗng dưng vung chém ra, linh lực cường đại nổ tung, Ám Ảnh chỉ cảm thấy có một cỗ lực lượng cực kỳ âm lãnh lập tức xâm nhập vào trong thân thể của mình, ngay lập tức toàn thân bị đánh văng ra ngoài, máu tươi từ trong miệng phun trào.

- Khặc khặc…

Cách đó không xa, một người mặc áo choàng đen âm hiểm cười lên hai tiếng, ngay sau đó thân hình nhoáng lên biến mất tại chỗ!

- Chư vị, hôm nay có việc, thật không thể đưa tiễn!

Ngay cửa phủ đệ Thác Đức gia tộc, gương mặt Lôi Áo vô cùng âm trầm lên tiếng với khách nhân đến thăm viếng.

- Lôi Áo tộc trưởng, kính xin dừng bước, chúng tôi xin cáo từ trước!

Đối với thái độ của Lôi Áo, những vị khách nhân kia cũng không nói một câu oán hận, vô luận là gia tộc nào gặp phải chuyện như vậy cũng sẽ không thoải mái.

Đối với cuộc ám sát Kiệt Sâm đầy mạo hiểm vừa rồi, những vị tân khách cũng không tự chủ được lau mồ hôi lạnh, nếu như lúc nãy Kiệt Sâm thực sự đã xảy ra chuyện gì, chỉ sợ chính bọn họ cũng sẽ bị xui xẻo.

- Đại bá, đem tên này vào đi thôi, ta thật muốn xem rốt cục là ai muốn lấy mạng của Kiệt Sâm ta!

Ở một bên, Kiệt Sâm lạnh lùng lên tiếng.

Hai gã sát thủ, một người bị Lôi Nặc dùng một chưởng chụp chết, một người bị Kiệt Sâm chật vật bắt giữ, đây là người sống duy nhất, cũng là nguyên nhân Kiệt Sâm để Lôi Nặc hạ thủ lưu tình.

Bất quá theo như lời Kiệt Sâm đã nói muốn từ trong miệng sát thủ kia moi ra tin tức, nhóm người Lôi Áo không ôm hi vọng gì, căn cứ theo thực lực cùng hành động của sát thủ mà xem, đây là sát thủ chuyên nghiệp có tổ chức bồi dưỡng, từ nhỏ đã trải qua huấn luyện nghiêm khắc, muốn từ trong miệng bọn hắn moi được tin tức, căn bản là chuyện không có khả năng!

- Lôi Nặc đại nhân, Kiệt Sâm đại sư, khi nãy đã xảy ra chuyện gì?

Đúng lúc này Đế Lâm từ trên không bay xuống, nhìn tràng diện lộn xộn liền lên tiếng hỏi.

- Không có gì, là hai tên gia hỏa đui mù muốn chết mà thôi!

Nghe được mọi người thuật lại, trong lòng Đế Lâm không khỏi thả lỏng, đi theo nhóm người Lôi Áo vào bên trong phủ.

- Đế Lâm đại nhân, Đế Lâm đại nhân…

Đúng lúc này, một gã thị vệ cung đình vội vàng hổn hển chạy tới trước mặt Đế Lâm.

Đế Lâm cùng mọi người đều nghi hoặc nhìn lại!

- Đế Lâm đại nhân, khi nãy lúc ngài vừa rời đi, có người xâm nhập bảo khố hoàng cung, Ám Ảnh đại nhân đến ngăn cản đã bị đánh trọng thương, hiện tại còn đang hôn mê, trọng thương bất tỉnh, bệ hạ cho ngươi lập tức trở lại!

Thị vệ lo lắng lên tiếng nói.

- Cái gì?

Thị vệ vừa báo tin tức, tất cả mọi người không khỏi cả kinh!

Chân mày Kiệt Sâm không khỏi nhíu lại, đồng thời với lúc mình gặp phải ám sát, có người lại xâm nhập vào trong vương cung Áo Lan Đa, hết thảy chỉ là sự trùng hợp hay là một kế hoạch có dự mưu?

Trong lòng mọi người lập tức đều toát ra nghi hoặc!

Điều này cũng không thể trách bọn họ có hoài nghi, thật sự hai sự việc phát sinh trong thời gian quá mức xảo diệu, làm cho người không thể không nghĩ tới.

- Kiệt Sâm đại sư, Lôi Nặc đại nhân, chư vị, ta xin cáo từ trước!

Trên mặt Đế Lâm lộ ra tia lo lắng, nhìn nhóm người Kiệt Sâm lên tiếng nói.

- Đế Lâm, chậm đã!

Ở một bên, Kiệt Sâm đột nhiên lên tiếng, thần sắc của hắn nghiêm túc nói:

- Ngươi đợi một chút, ta cùng ngươi đi qua, Ám Ảnh bị thương có lẽ ta có thể giúp được!

Đế Lâm liền dừng bước, trong mắt của hắn không khỏi lộ ra tia vui mừng, đối với tạo nghệ linh dược học của Kiệt Sâm hắn thật sự kính nể, nếu có Kiệt Sâm đến như vậy hi vọng chữa thương cho Ám Ảnh càng lớn hơn.

- Đại bá, người này ít nhất phải thêm hai canh giờ mới tỉnh lại, trước tiên đem hắn trông giữ trong mật thất của gia tộc, sát thủ như hắn một khi nhiệm vụ thất bại chí ít có rất nhiều biện pháp để tự sát, trước khi ta trở về ngàn vạn lần không nên đụng chạm bất cứ đồ vật gì trên người hắn!

Kiệt Sâm nhìn Lôi Áo dặn dò.

- Thái thúc công, trước khi cháu trở về phiền ngài coi chừng người này, không cho người nào tới gần hắn, về thi thể bị phụ thân đánh chết ở cửa các vị có thể cẩn thận kiểm tra một chút, nhìn xem có tìm được gì hay không!

Nghe Kiệt Sâm dặn dò, dù là trưởng bối như La Tư Đặc cùng Lôi Áo đều không chút dị nghị, trịnh trọng gật đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Dược Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook