Chương 1824: Đại chiến(1)
Ám Ma Sư
30/10/2014
Bọn họ sợ hãi nhìn năm người Đề Mục, lại nhìn Long Tháp Tư, trong ánh mắt mang theo vẻ tuyệt vọng, Long Tháp Tư đúng là cường đại thế nhưng
chỉ có một mình hắn, có thể đối phó được năm Nhật Diệu thiên thần cường
giả hay sao?
Nhưng làm cho bọn hắn cảm thấy nghi hoặc chính là sáu người Kiệt Sâm, vô luận là Kiệt Sâm hay là Long Tháp Tư, hoặc là bốn người Xích Ký vẫn lẳng lặng đứng yên nơi đó, vẻ mặt lại vô cùng bình tĩnh không chút biểu tình, phảng phất như đối diện không phải năm Nhật Diệu thiên thần cường giả mà là năm hải tặc bình thường.
- Đại nhân?
Trong ánh mắt nghi hoặc của nhóm người Thác Mã Tư, mấy người Xích Ký đồng thời nhìn về phía Kiệt Sâm tựa hồ đang hỏi ý kiến của hắn.
- Ta đã cấp cho bọn hắn cơ hội nhưng đối phương chấp mê bất ngộ, mấy người các ngươi ra tay đi, tốc chiến tốc thắng!
Thanh âm lãnh mạc của Kiệt Sâm vang vọng khắp mặt biển.
Lời vừa rơi xuống…
Oanh long long!
Trên thân năm người Xích Ký đều hiện lên khí tức ngập trời, năm cỗ khí tức phóng lên trời vô cùng kinh người, trực tiếp đem mây mù bao phủ trên Lôi Đình Hải quấy lên cuồn cuộn, vô số sấm sét từ trên đánh xuống, đem năm người Xích Ký chiếu rọi như thiên thần đi ra từ trong sấm sét.
Năm người bọn họ khí tức mỗi người đều vô cùng cường đại, hoàn toàn áp chế năm người Đề Mục, cho dù là yếu nhất cũng mạnh hơn Nhật Diệu thiên thần trung kỳ Đề Mục một phần, mà Xích Ký đáng sợ nhất càng viễn siêu cả bốn người Long Tháp Tư, khí tức càng làm người sợ hãi lan tràn, nhóm người Thác Mã Tư lại có cỗ xúc động như muốn quỳ bái.
- Trời ạ, rốt cục bọn hắn là ai, vì sao lại cường đại đến như thế?
Đám người Thác Mã Tư đều hoảng sợ, thực lực năm người Xích Ký thật sự làm bọn họ vô cùng giật mình, thậm chí còn vượt qua khát vọng muốn sống của bọn họ, đồng thời ánh mắt bọn hắn nhìn về phía Kiệt Sâm càng không dám suy đoán thân phận của hắn.
Mà không giống với vẻ giật mình của đám người Thác Mã Tư, năm người Đề Mục hoàn toàn trợn mắt há hốc mồm, không dám tin tưởng vào ánh mắt của mình.
- Nhật Diệu thiên thần đỉnh phong cường giả!
Năm người nhìn qua khí thế khôi hoành của Xích Ký, ngữ khí run rẩy, biểu tình ngây ngốc.
- Trong bọn hắn làm sao có thể có Nhật Diệu thiên thần đỉnh phong cường giả?
Một gã Nhật Diệu thiên thần đỉnh phong, bốn gã Nhật Diệu thiên thần trung kỳ, tiểu tử này rốt cục lại có thân phận gì?
Xích Ký cường đại hoàn toàn làm năm người Đề Mục sợ ngây người, mà ánh mắt nhìn về phía Kiệt Sâm cũng tràn đầy rung động, tại Thiên Thần Giới, Nhật Diệu thiên thần đỉnh phong cường giả đã xem như nhân vật cao cấp nhất, ngoại trừ thần tướng dưới trướng các đại thần vương, tất cả phủ chủ, cùng một ít Nhật Diệu thiên thần cường giả vô địch, cũng chỉ có Nhật Diệu thiên thần đỉnh phong là cường giả đáng sợ nhất.
- Chẳng lẽ tiểu tử này là nhi tử của phủ chủ nào đó? Cho dù là như vậy cũng không thể tùy tiện đi ra ngoài thì có nhiều cường giả đi theo như thế đi?
Trong lòng năm người Đề Mục hiện tại đã hoàn toàn trầm xuống, bốn gã phó đảo chủ đều kinh hãi nhìn qua năm người Xích Ký, trong đôi mắt mang theo tia thoái ý, mà hai tay Đề Mục siết chặt, móng tay đâm mạnh vào lòng bàn tay mà vẫn chưa hề phát giác.
Hắn hận!
Sẽ có thể lập tức báo thù cho nhi tử, nhưng không ngờ địa vị của đối phương lại lớn đến như thế.
- Sa Mông, con yên tâm, cho dù bỏ luôn Hắc Nham Đảo, vi phụ nhất định sẽ thay con báo thù này!
Sắc mặt âm tình bất định, thân hình Đề Mục phút chốc lao vút về hướng Kiệt Sâm, đồng thời trong tay xuất hiện một thanh trường kiếm xanh lục đầy yêu dị.
- Ô…
Từng thanh âm tiếng rít chói tai vang lên, thanh âm bén nhọn trực tiếp làm đám người Thác Mã Tư thống khổ bưng kín hai tai, đôi con ngươi Đề Mục mang theo vẻ kiên quyết, một kiếm bổ về phía Kiệt Sâm.
Ở trong mắt hắn xem ra, với thực lực Nguyệt Huy thiên thần của Kiệt Sâm căn bản không ngăn được một kiếm của hắn, chỉ cần giết mất Kiệt Sâm, hắn có thể chui vào đáy biển chạy trốn, đến lúc đó quay về Hắc Nham Đảo thu liễm tài phú mai danh ẩn tích, thiên hạ này vô cùng to lớn, cho dù thân phận Kiệt Sâm có cao quý, thế lực gia tộc có khổng lồ cũng đừng mơ tưởng tìm được hắn trong Thiên Thần Giới mênh mông.
- Muốn chết!
Hành động của Đề Mục làm Xích Ký giật tím mặt, thần lực mênh mông vô tận bắt đầu khởi động, hắn cầm chiết phiến trong tay bước một bước về phía trước, không gian giống như vặn vẹo gấp lại trong một bước của hắn, cả người Xích Ký xuyên qua cự ly không gian, lập tức đi tới trước mặt Đề Mục.
Chiết phiến tản ra kim loại sáng bóng xẹt qua một đường vòng cung mềm mại trong hư không, trực tiếp ngăn lại thanh trường kiếm xanh lục trong tay Đề Mục đâm ra.
- Choang…
Hai bên va chạm, Đề Mục bật lui ra sau, mà Xích Ký vẫn đứng nguyên tại chỗ.
Oanh long!
Ngay lúc Đề Mục vừa ra tay, mấy người Long Tháp Tư cũng đã chiến thành một đoàn. Bốn phó đảo chủ giờ phút này đã không còn chút ý nghĩ chiến đấu, ngay khi Đề Mục vừa động thủ bọn hắn liền phóng lên trời, muốn ẩn vào tầng mây bỏ chạy, nhưng bốn người Long Tháp Tư làm sao cho bọn hắn cơ hội này, trực tiếp xông lên chặn đường.
Oanh long!
Thanh âm oanh minh đinh tai nhức óc vang lên, mười Nhật Diệu thiên thần chiến đấu thoáng chốc đem cả phiến hải vực dâng lên sóng biển ngập trời, cảnh tượng như ngày tận thế tiến đến, một cỗ thần lực lan ra thiên không xé rách, mặt biển sôi trào, một cỗ thần lực truyền xuống tận sâu trong dưới đáy biển làm không ít sinh vật biển bị chấn động biến thành huyết vụ, một ít sinh vật biển cường đại thậm chí còn lật ngược bụng chết tại chỗ.
Trên tầng mây phía trên Lôi Đình Hải cũng bị cỗ lực lượng đáng sợ dẫn động, một mảnh tia chớp sáng ngời từ trên trời liên tục giáng xuống mặt biển.
- Mau lui lại!
Nhóm người Thác Mã Tư đã sớm hồn phi phách tán trước một màn chiến đấu kinh hồn kia, nhanh chóng thối lui về phía sau, cuộc chiến như vậy bọn họ căn bản không cách nào với tới, chỉ sợ bị liên lụy chút dư âm cũng sẽ lập tức chết ngay tại chỗ.
Nhóm người Thác Mã Tư vội vàng bay lui tới địa phương thật xa, cùng nhau dừng lại sau đó nín thở nhìn cuộc chiến trước mắt.
- Đáng hận!
Nhìn Xích Ký ngăn cản trước mặt mình, trong lòng Đề Mục vô cùng phẫn nộ.
- Đã như vậy…
Thần lực trong cơ thể Đề Mục bắt đầu lưu chuyển, chỉ nghe “hô” một tiếng, bên trong phạm vi ngàn thước đột nhiên xuất hiện cả ngàn Đề Mục, mỗi người đều có vẻ mặt giống như đúc, trên người có thần lực vô tận phóng thích.
Đây là một huyền ảo đặc thù nào đó dựa vào thần lực phóng xuất, trong thời gian ngắn hình thành một ngàn phân thân, dùng mê hoặc người khác, trong hơn một ngàn phân thân bình thường chỉ có một bản tôn, nhưng những phân thân kia đều có được một bộ phận thực lực của bản tôn.
- Thực lực ngươi tuy mạnh mẽ, nhưng ngươi có thể ngăn cản toàn bộ phân thân của ta sao?
Đề Mục dữ tợn cất tiếng, hơn một ngàn phân thân cùng nhau hành động hướng về Kiệt Sâm gào thét bay tới.
Nhưng làm cho bọn hắn cảm thấy nghi hoặc chính là sáu người Kiệt Sâm, vô luận là Kiệt Sâm hay là Long Tháp Tư, hoặc là bốn người Xích Ký vẫn lẳng lặng đứng yên nơi đó, vẻ mặt lại vô cùng bình tĩnh không chút biểu tình, phảng phất như đối diện không phải năm Nhật Diệu thiên thần cường giả mà là năm hải tặc bình thường.
- Đại nhân?
Trong ánh mắt nghi hoặc của nhóm người Thác Mã Tư, mấy người Xích Ký đồng thời nhìn về phía Kiệt Sâm tựa hồ đang hỏi ý kiến của hắn.
- Ta đã cấp cho bọn hắn cơ hội nhưng đối phương chấp mê bất ngộ, mấy người các ngươi ra tay đi, tốc chiến tốc thắng!
Thanh âm lãnh mạc của Kiệt Sâm vang vọng khắp mặt biển.
Lời vừa rơi xuống…
Oanh long long!
Trên thân năm người Xích Ký đều hiện lên khí tức ngập trời, năm cỗ khí tức phóng lên trời vô cùng kinh người, trực tiếp đem mây mù bao phủ trên Lôi Đình Hải quấy lên cuồn cuộn, vô số sấm sét từ trên đánh xuống, đem năm người Xích Ký chiếu rọi như thiên thần đi ra từ trong sấm sét.
Năm người bọn họ khí tức mỗi người đều vô cùng cường đại, hoàn toàn áp chế năm người Đề Mục, cho dù là yếu nhất cũng mạnh hơn Nhật Diệu thiên thần trung kỳ Đề Mục một phần, mà Xích Ký đáng sợ nhất càng viễn siêu cả bốn người Long Tháp Tư, khí tức càng làm người sợ hãi lan tràn, nhóm người Thác Mã Tư lại có cỗ xúc động như muốn quỳ bái.
- Trời ạ, rốt cục bọn hắn là ai, vì sao lại cường đại đến như thế?
Đám người Thác Mã Tư đều hoảng sợ, thực lực năm người Xích Ký thật sự làm bọn họ vô cùng giật mình, thậm chí còn vượt qua khát vọng muốn sống của bọn họ, đồng thời ánh mắt bọn hắn nhìn về phía Kiệt Sâm càng không dám suy đoán thân phận của hắn.
Mà không giống với vẻ giật mình của đám người Thác Mã Tư, năm người Đề Mục hoàn toàn trợn mắt há hốc mồm, không dám tin tưởng vào ánh mắt của mình.
- Nhật Diệu thiên thần đỉnh phong cường giả!
Năm người nhìn qua khí thế khôi hoành của Xích Ký, ngữ khí run rẩy, biểu tình ngây ngốc.
- Trong bọn hắn làm sao có thể có Nhật Diệu thiên thần đỉnh phong cường giả?
Một gã Nhật Diệu thiên thần đỉnh phong, bốn gã Nhật Diệu thiên thần trung kỳ, tiểu tử này rốt cục lại có thân phận gì?
Xích Ký cường đại hoàn toàn làm năm người Đề Mục sợ ngây người, mà ánh mắt nhìn về phía Kiệt Sâm cũng tràn đầy rung động, tại Thiên Thần Giới, Nhật Diệu thiên thần đỉnh phong cường giả đã xem như nhân vật cao cấp nhất, ngoại trừ thần tướng dưới trướng các đại thần vương, tất cả phủ chủ, cùng một ít Nhật Diệu thiên thần cường giả vô địch, cũng chỉ có Nhật Diệu thiên thần đỉnh phong là cường giả đáng sợ nhất.
- Chẳng lẽ tiểu tử này là nhi tử của phủ chủ nào đó? Cho dù là như vậy cũng không thể tùy tiện đi ra ngoài thì có nhiều cường giả đi theo như thế đi?
Trong lòng năm người Đề Mục hiện tại đã hoàn toàn trầm xuống, bốn gã phó đảo chủ đều kinh hãi nhìn qua năm người Xích Ký, trong đôi mắt mang theo tia thoái ý, mà hai tay Đề Mục siết chặt, móng tay đâm mạnh vào lòng bàn tay mà vẫn chưa hề phát giác.
Hắn hận!
Sẽ có thể lập tức báo thù cho nhi tử, nhưng không ngờ địa vị của đối phương lại lớn đến như thế.
- Sa Mông, con yên tâm, cho dù bỏ luôn Hắc Nham Đảo, vi phụ nhất định sẽ thay con báo thù này!
Sắc mặt âm tình bất định, thân hình Đề Mục phút chốc lao vút về hướng Kiệt Sâm, đồng thời trong tay xuất hiện một thanh trường kiếm xanh lục đầy yêu dị.
- Ô…
Từng thanh âm tiếng rít chói tai vang lên, thanh âm bén nhọn trực tiếp làm đám người Thác Mã Tư thống khổ bưng kín hai tai, đôi con ngươi Đề Mục mang theo vẻ kiên quyết, một kiếm bổ về phía Kiệt Sâm.
Ở trong mắt hắn xem ra, với thực lực Nguyệt Huy thiên thần của Kiệt Sâm căn bản không ngăn được một kiếm của hắn, chỉ cần giết mất Kiệt Sâm, hắn có thể chui vào đáy biển chạy trốn, đến lúc đó quay về Hắc Nham Đảo thu liễm tài phú mai danh ẩn tích, thiên hạ này vô cùng to lớn, cho dù thân phận Kiệt Sâm có cao quý, thế lực gia tộc có khổng lồ cũng đừng mơ tưởng tìm được hắn trong Thiên Thần Giới mênh mông.
- Muốn chết!
Hành động của Đề Mục làm Xích Ký giật tím mặt, thần lực mênh mông vô tận bắt đầu khởi động, hắn cầm chiết phiến trong tay bước một bước về phía trước, không gian giống như vặn vẹo gấp lại trong một bước của hắn, cả người Xích Ký xuyên qua cự ly không gian, lập tức đi tới trước mặt Đề Mục.
Chiết phiến tản ra kim loại sáng bóng xẹt qua một đường vòng cung mềm mại trong hư không, trực tiếp ngăn lại thanh trường kiếm xanh lục trong tay Đề Mục đâm ra.
- Choang…
Hai bên va chạm, Đề Mục bật lui ra sau, mà Xích Ký vẫn đứng nguyên tại chỗ.
Oanh long!
Ngay lúc Đề Mục vừa ra tay, mấy người Long Tháp Tư cũng đã chiến thành một đoàn. Bốn phó đảo chủ giờ phút này đã không còn chút ý nghĩ chiến đấu, ngay khi Đề Mục vừa động thủ bọn hắn liền phóng lên trời, muốn ẩn vào tầng mây bỏ chạy, nhưng bốn người Long Tháp Tư làm sao cho bọn hắn cơ hội này, trực tiếp xông lên chặn đường.
Oanh long!
Thanh âm oanh minh đinh tai nhức óc vang lên, mười Nhật Diệu thiên thần chiến đấu thoáng chốc đem cả phiến hải vực dâng lên sóng biển ngập trời, cảnh tượng như ngày tận thế tiến đến, một cỗ thần lực lan ra thiên không xé rách, mặt biển sôi trào, một cỗ thần lực truyền xuống tận sâu trong dưới đáy biển làm không ít sinh vật biển bị chấn động biến thành huyết vụ, một ít sinh vật biển cường đại thậm chí còn lật ngược bụng chết tại chỗ.
Trên tầng mây phía trên Lôi Đình Hải cũng bị cỗ lực lượng đáng sợ dẫn động, một mảnh tia chớp sáng ngời từ trên trời liên tục giáng xuống mặt biển.
- Mau lui lại!
Nhóm người Thác Mã Tư đã sớm hồn phi phách tán trước một màn chiến đấu kinh hồn kia, nhanh chóng thối lui về phía sau, cuộc chiến như vậy bọn họ căn bản không cách nào với tới, chỉ sợ bị liên lụy chút dư âm cũng sẽ lập tức chết ngay tại chỗ.
Nhóm người Thác Mã Tư vội vàng bay lui tới địa phương thật xa, cùng nhau dừng lại sau đó nín thở nhìn cuộc chiến trước mắt.
- Đáng hận!
Nhìn Xích Ký ngăn cản trước mặt mình, trong lòng Đề Mục vô cùng phẫn nộ.
- Đã như vậy…
Thần lực trong cơ thể Đề Mục bắt đầu lưu chuyển, chỉ nghe “hô” một tiếng, bên trong phạm vi ngàn thước đột nhiên xuất hiện cả ngàn Đề Mục, mỗi người đều có vẻ mặt giống như đúc, trên người có thần lực vô tận phóng thích.
Đây là một huyền ảo đặc thù nào đó dựa vào thần lực phóng xuất, trong thời gian ngắn hình thành một ngàn phân thân, dùng mê hoặc người khác, trong hơn một ngàn phân thân bình thường chỉ có một bản tôn, nhưng những phân thân kia đều có được một bộ phận thực lực của bản tôn.
- Thực lực ngươi tuy mạnh mẽ, nhưng ngươi có thể ngăn cản toàn bộ phân thân của ta sao?
Đề Mục dữ tợn cất tiếng, hơn một ngàn phân thân cùng nhau hành động hướng về Kiệt Sâm gào thét bay tới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.