Chương 1553: Đại đồ sát
Ám Ma Sư
26/07/2014
Cảm giác nguy cơ mạnh mẽ dâng lên trong lòng Cương Tát Lôi Tư, miệng hắn gào thét, lôi quang trên người tăng vọt, mỗi một đạo lôi quang thô to như cánh tay, trong hư không hình thành một mảnh lôi võng phát ra thanh âm nổ vang đùng đùng không dứt, cùng ánh đao đầy trời trùng điệp đụng vào chung một chỗ.
- Oanh! Oanh! Đương!
Tiếng oanh minh đinh tai nhức óc vang lên, thân hình Cương Tát Lôi Tư từ trong đao mang đầy trời bay nhanh ra.
- Các hạ, rốt cục các ngươi cùng Mạo Hiểm Giả công hội chúng ta lại có thù hận gì…
Cương Tát Lôi Tư giận dữ quát to, không rõ rốt cục vì sao đối phương lại ra tay.
- Ồ, vậy mà cũng có thể ngăn chặn Phong Vân Thập Bát Trảm của ta!
Long Thác cũng không để ý tới câu hỏi của Cương Tát Lôi Tư, nhìn thấy hắn có thể ngăn chặn công kích của mình, trong miệng kêu lên một tiếng kinh nghi, đột nhiên trong đôi mắt toát ra ánh sáng vô cùng cuồng nhiệt.
- Lại tiếp một chiêu này của ta!
- Man Thần Chiến Pháp – Thiên Nguyên Nhất Đao!
Long Thác lại quát thêm lần nữa, trên người tách ra hào quang vạn trượng, hắc sắc chiến đao trong tay hướng chỗ Cương Tát Lôi Tư lập tức bổ ra trên trăm đao.
- Oanh!
Trên trăm đao kia Long Thác đồng thời bổ vào chung một chỗ, một đao chưa đến một đao lại ra, trên trăm đao ảnh lập tức đồng thời tụ tập cùng một chỗ, phảng phất như hắn chỉ bổ ra một đao, một đạo đao ảnh cực lớn hình thành ngay trong hư không hung hăng ập tới chỗ Cương Tát Lôi Tư.
Đây là một đạo đao mang không gì sánh kịp, những nơi nó đi qua hư không như tờ giấy bị xé nứt, lộ ra lỗ thủng không gian dài đến trên trăm trượng, khí tức đáng sợ tản mát ra, hư không trong phạm vi hơn ngàn thước đều chấn động tựa hồ như muốn nghiền nát dưới đao mang kia.
- Ngươi…
Lông tơ trên người Cương Tát Lôi Tư dựng đứng lên, hắn cũng bất chấp nói thêm lời gì nữa, thánh cấp linh lực trong thân thể hoàn toàn phóng thích đi ra.
- Cuồng Lôi đao pháp – Lôi Đao Trảm Cửu Thiên!
Trong miệng Cương Tát Lôi Tư gào thét, một đạo lôi quang thô to từ trong chiến đao trên tay hắn mạnh mẽ nổ bắn ra, đó là một cây lôi trụ dài chừng mấy trượng, lôi quang lóng lánh, tiếng sấm vang rền, cùng Thiên Nguyên Nhất Đao của Long Thác bổ ra trùng trùng điệp điệp đụng vào cùng một chỗ.
- Oanh long long…
Tiếng oanh minh đinh tai nhức óc vang vọng thiên không, thân hình Cương Tát Lôi Tư bật lùi thật nhanh ra sau, trường bào trên người lập tức rách nát, sắc mặt tái nhợt, khóe môi tràn ra tia máu tươi, hiển nhiên đã bị thương không nhẹ, nhưng Long Thác cũng không dễ chịu, đồng dạng bật lùi thật nhanh trong hư không, sắc mặt tái nhợt.
- Long Thác, ngươi quá vô dụng, đối phó một thánh linh sư mới tấn thăng cửu giai cao cấp mà cũng không bắt được, xem ta đây!
Long Thác một kích bị đẩy lui, trong đám người nữ tử yêu dị bay vút ra, mái tóc lam sắc thoáng chốc liền vặn vẹo như một đàn độc xà bay múa.
Đồng thời đôi con ngươi của nàng cũng xoay tròn, như là hàng vạn hoa đồng đem người hấp thu vào bên trong, một đạo thanh âm vô cùng thẩm người như tiếng quỷ tru từ u minh vang lên trong thiên địa, ngay lập tức bắn vào trong đầu Cương Tát Lôi Tư.
- Quỷ U Huyễn Thanh!
Xa xa, thân hình Cương Tát Lôi Tư chấn động mạnh một cái, ngay lập tức liền cảm giác được ánh mắt mơ hồ, trong đầu choáng váng vô cùng, khí tức trên người giảm bớt xuống, hai mắt bắt đầu biến thành vô thần.
- Ha…
Trước khi lâm vào trong hôn mê, Cương Tát Lôi Tư cắn đầu lưỡi cưỡng ép bản thân mình bừng tỉnh, hai mắt phẫn nộ lóe lên lôi quang.
- Vạn Lôi Phệ Thiên!
Trong miệng của hắn gào thét, lôi quang từ trong chiến đao của hắn nổ bắn ra đầy trời, ngàn vạn đạo thiên lôi tràn ngập toàn bộ hư không, bao trùm hết thảy đem nữ tử yêu dị kia hoàn toàn nuốt hết.
- A…
Trong miệng nữ tử yêu dị phát ra một tiếng thét dài, Quỷ U Huyễn Thanh đang thi triển lập tức bị cắt đứt.
- Xuy…
Cương Tát Lôi Tư một kích trúng đích, căn bản không dám có chút dừng lại, trực tiếp phá toái hư không muốn bỏ trốn.
Hắn đã nhìn ra mấy người đột nhiên xuất hiện kia mỗi người ít nhất đều có được thực lực cửu giai cao cấp, nếu một đối một hắn còn cơ hội thắng, nhưng nếu hai người liên thủ hắn chỉ còn khả năng vẫn lạc, càng không cần nói tới đối phương tổng cộng có bảy người, lúc này không chạy sẽ không còn cơ hội.
Nhưng khi Cương Tát Lôi Tư mới tiến vào trong hư không được nửa người…
- Hừ!
Một tiếng hừ lạnh bỗng nhiên vang lên bên tai của hắn, thanh âm kia không lớn lại phảng phất giống như sét đánh nặng nề đánh thẳng vào trong lòng Cương Tát Lôi Tư, làm thân hình hắn chấn động mạnh một cái, đồng thời một cỗ cảm giác nguy cơ phảng phất như ngọn núi cao từ trong đáy lòng Cương Tát Lôi Tư mạnh mẽ dâng lên, lão giả đầu lĩnh tóc bạc đột nhiên xuất thủ trực tiếp hướng Cương Tát Lôi Tư chộp tới một chưởng.
- Oanh!
Một bàn tay khổng lồ tới vài mẫu trong hư không mạnh mẽ xuất hiện, toàn bộ bàn tay ngăm đen, bên trên rậm rạp chằng chịt lân giáp lan tràn, bên ngoài lóe lên vầng sáng âm u, linh lực cuồng bạo kích động phảng phất như muốn đem cả thế giới nắm bắt bên trong.
Hắc sắc cự chưởng mạnh mẽ rơi xuống, hư không tầng tầng vỡ tan, cả người Cương Tát Lôi Tư bỗng nhiên bị hút ra hiện ngay dưới lòng bàn tay khổng lồ kia.
- A…
Một màn khủng bố như thế làm trong nội tâm Cương Tát Lôi Tư tràn đầy kinh sợ, trong miệng của hắn gào thét, lôi đao trong tay hướng hắc sắc cự chưởng hung hăng chém tới.
- Xuy…
Một đạo lam sắc đao mang từ trong tay Cương Tát Lôi Tư mạnh mẽ nổ bắn ra, hư không chấn động, trường đao hơn mười trượng ẩn chứa linh lực lôi hệ khủng bố hung hăng bổ lên bàn tay khổng lồ màu đen kia.
Nhưng một màn làm Cương Tát Lôi Tư vô cùng kinh hãi đã xảy ra, ngay trên bàn tay màu đen tràn đầy lân giáp bị đao mang chém trúng lại chẳng khác gì thủy tinh đụng trúng tấm sắt, trong khoảnh khắc bị phá thành mảnh nhỏ, ngay lập tức lôi quang bị vỡ tan đầy trời, không ngừng tiêu tán.
Hắc sắc cự chưởng không hề có chút ngừng lại, sau khi đập vỡ lôi quang lại lần nữa trùng trùng điệp điệp đánh vào trên người Cương Tát Lôi Tư.
- Phốc xuy…
Phảng phất giống như con ruồi bị bàn tay đánh trúng, Cương Tát Lôi Tư không có bất kỳ năng lực ngăn cản, thân hình bị văng ra ngoài, trong miệng máu tươi cuồng phun, thân thể đã bị trọng thương.
- Ha…
Cương Tát Lôi Tư kêu lên một tiếng thảm thiết, con ngươi biến thành huyết hồng, thân thể chấn động lại lần nữa phá toái hư không hóa thành một đạo lôi quang muốn chạy thoát khỏi nơi đây.
Một chưởng vừa rồi của lão giả đầu lĩnh kia đã làm cho hắn hoàn toàn mất đi dũng khí chống cự, thực lực của đôi bên hơn kém quá lớn, ở trước mặt công kích của lão giả kia, Cương Tát Lôi Tư phảng phất như một hài tử đối mặt đại hán trưởng thành, căn bản không hề có chút lực lượng phản kháng.
Nhưng lão giả kia làm sao cho Cương Tát Lôi Tư cơ hội chạy trốn, lúc này căn bản không đợi hắn bước vào hư không nửa bước, bàn tay khổng lồ ẩn chứa lực lượng khủng bố đã nhiếp tới đem Cương Tát Lôi Tư nắm giữ trong lòng bàn tay.
Lực lượng đáng sợ từ khắp bốn phương tám hướng truyền đến, mặt ngoài thân thể Cương Tát Lôi Tư bị bạo tạc nổ tung, máu tươi cuồng phun, gương mặt vặn vẹo bóp méo.
Là hội trưởng Mạo Hiểm Giả công hội, thánh linh sư cửu giai cao cấp, một trong những cường giả mạnh nhất đại lục, Cương Tát Lôi Tư cứ như vậy bị người nắm trong tay, trong miệng hấp hối không hề có chút năng lực phản kháng.
- Ngươi…các ngươi…
Trong miệng Cương Tát Lôi Tư phun ra máu tươi, ánh mắt tràn đầy kinh hãi nhìn qua lão giả tóc bạc đầu lĩnh, trong đôi mắt toát ra vẻ sợ hãi khó có thể hình dung.
Khi nãy hắn còn đang hào tình vạn trượng muốn suất lĩnh Mạo Hiểm Giả công hội trở thành thế lực lớn thứ mười trên đại lục, nhưng chỉ mới qua thời gian ngắn ngủi hắn đã bị một đám cường giả đột nhiên xuất hiện vây công, bị bắt giữ, đã trở thành tù nhân, loại trái ngược mãnh liệt này làm trong lòng hắn phiền muộn cơ hồ muốn hộc máu.
Càng làm cho hắn thấy kinh hãi là thực lực cường đại của lão giả tóc bạc đầu lĩnh kia.
Tuy Cương Tát Lôi Tư chỉ vừa mới tấn thăng thánh linh sư cao cấp, nhưng hắn là lôi hệ linh sư, bản thân đã mạnh hơn những linh sư khác một ít, trước đó trong đối chiến với trung niên nhân cùng nữ tử yêu dị kia đã có thể thấy được, nhưng lão giả đầu lĩnh chỉ dùng hai chiêu vỗ cùng trảo đã bắt được hắn, làm hắn không hề có chút năng lực phản kháng, làm trong nội tâm Cương Tát Lôi Tư kinh hãi tới mức hoàn toàn mất đi năng lực suy nghĩ.
Phải biết rằng đây rõ ràng là hoàn toàn bắt giữ, mà không phải đánh chết, cho dù là đại lục đệ nhất nhân thánh linh sư cửu giai đỉnh phong Linh Sư Tháp Ngải Kim Sâm tháp chủ cũng căn bản không thể nào làm được điểm này, làm trong nội tâm Cương Tát Lôi Tư trong lúc nhất thời không cách nào có thể tiếp nhận.
- Khi nãy ngươi không phải rất hung hăng càn quấy sao? Hiện tại tiếp tục hiêu trương một chút cho ta xem thử đi?
Cương Tát Lôi Tư vừa bị bắt, Long Thác lập tức bay tới, trên mặt đầy vẻ cười lạnh, chân giẫm lên trên đầu hắn, nhe răng cười lên tiếng.
- Ngươi…
Trong miệng Cương Tát Lôi Tư phun ra một ngụm máu tươi, nội tâm phiền muộn cơ hồ muốn tự sát, hắn là hội trưởng Mạo Hiểm Giả công hội, là một trong những người có quyền thế nhất đại lục, trước kia chưa từng phải chịu qua vũ nhục như thế.
- Được rồi Long Thác, người này còn hữu dụng, đừng để cho hắn chết, cuộc chiến vừa rồi của chúng ta trong những tòa thành trì bên dưới này có rất nhiều người đều nhìn thấy được, thân phận về chúng ta tuyệt đối không thể bị truyền ra ngoài, ngươi biết nên làm như thế nào!
Lão giả tóc bạc lạnh lùng lên tiếng.
Bên dưới có thật nhiều thành viên Mạo Hiểm Giả công hội cùng dân chúng đều thấy được cuộc chiến đấu kinh khủng trên bầu trời, ngay trước mặt nhóm cường giả đột nhiên xuất hiện kia, lĩnh tụ tinh thần của bọn họ, hội trưởng Mạo Hiểm Giả công hội Cương Tát Lôi Tư lại dễ dàng bị bắt giữ, làm mỗi người không cách nào tin tưởng vào ánh mắt của mình.
Đặc biệt là hai phó hội trưởng thánh linh sư trung cấp của công hội, trong lòng càng thêm kinh hãi, bọn họ đều biết rõ Cương Tát Lôi Tư hội trưởng đã tấn thăng thánh linh sư cao cấp, thế nhưng mà vừa rồi…
Ngay khi trong lòng mọi người còn đang vô cùng kinh hãi, đột nhiên trên bầu trời ánh mắt của trung niên nhân kia đột ngột nhìn xuống mọi người bên dưới, khóe môi hiện ra dáng tươi cười tà dị.
- Không tốt…
Hai phó hội trưởng Mạo Hiểm Giả công hội cùng thật nhiều cường giả đều không khỏi cả kinh.
- Sưu! Sưu! Sưu!
Sau một khắc không ít người phóng nhanh lên trời, hướng bốn phương tám hướng bỏ trốn thật nhanh, không phải bọn họ không có khí tiết nhưng ngay cả Cương Tát Lôi Tư hội trưởng đều bị đối phương bắt giữ, với thực lực của bọn họ ở lại nơi này chỉ bị tàn sát, hơn nữa lai lịch của đối phương quỷ dị, làm việc hung hăng tàn nhẫn, trước tiên bỏ trốn chạy tìm viện trợ mới là chuyện bọn họ nên làm nhất trong lúc này.
- Muốn chạy trốn?
Nhìn thấy hành động của thật nhiều thành viên Mạo Hiểm Giả công hội, khóe môi Long Thác hiện ra tia cười lạnh, sau đó nhắm phía dưới phóng nhanh đi.
- Oanh!
Đao mang lóe sáng đầy trời, đột nhiên từ trên người Long Thác bắn ra, bao bọc lấy phong bạo sắc bén hướng tất cả mọi người ập tới.
- Không…
Trên bầu trời, đôi con ngươi Cương Tát Lôi Tư thoáng chốc trợn tròn, trong miệng phát ra tiếng gầm rú kinh sợ, toàn thân lập lòe lôi quang muốn giãy thoát sự trói buộc của lão giả đầu lĩnh nhưng chỉ vô dụng, dưới sự khống chế của lão giả, Cương Tát Lôi Tư không hề có nửa điểm phản kháng, chỉ có thể trơ mắt nhìn công kích đáng sợ kia đánh xuống trên người những cường giả của công hội bên dưới.
- Oanh!
- Ah…
- Phốc xuy…
Tiếng oanh minh đinh tai nhức óc vang vọng thiên địa, trong nháy mắt trong không gian vang lên thật nhiều tiếng kêu thê lương thảm thiết, máu tươi bay khắp không trung, đem cả bầu trời trên tổng hội Mạo Hiểm Giả công hội nhuộm thành đỏ tươi, mùi máu tanh nồng đậm lan tỏa khắp nơi giống như lập tức biến thành địa ngục nhân gian.
- Ha ha…
Tiếng cười dữ tợn của Long Thác vang lên, hắn không ngừng tùy ý giết chóc toàn thành, chẳng khác gì một ác ma.
- Xà Mị, Cáp Đạt Vi, các ngươi cũng ra tay, nhớ kỹ, ngàn vạn lần không thể để cho một người đào thoát, tin tức của chúng ta phải nghiêm mật tử thủ!
Trên bầu trời, lão giả lạnh lùng nhìn xuống phía dưới, trong miệng cất tiếng.
- Dạ!
Trong năm người còn lại, nữ tử yêu dị cùng nam tử âm lãnh đều lên tiếng, sau đó bay vút xuống dưới bắt đầu đồ sát.
- Không…
Nhìn thành viên công hội bị người trắng trợn tàn sát, tâm huyết nhiều năm của chính mình bị phá hủy, trong lòng Cương Tát Lôi Tư hội trưởng như nhỏ máu, trong đôi mắt tràn đầy nước mắt.
- Ah…chết đi…chết hết đi!
Cương Tát Lôi Tư hội trưởng đột nhiên gầm thét lên, thân thể vốn đang uể oải đột nhiên bộc phát ra một cỗ lực lượng khủng bố, toàn bộ thân hình bỗng nhiên trướng lớn, trên người tràn đầy lôi quang hình thành quang điện đầy trời, đùng đùng vang vọng trên hư không đem hư không đánh ra từng vết nứt không gian chằng chịt khắp nơi.
- Ân? Không tốt, tiểu tử này muốn tự bạo!
Cảm nhận được dị trạng trên người Cương Tát Lôi Tư, sắc mặt lão giả kia đột nhiên biến đổi.
- Là chính ngươi muốn chết, vậy thì chết đi cho ta!
Sắc mặt lão giả lộ ra tia phẫn nộ, đôi bàn tay liên tục huy động, từng đạo phù văn âm trầm huyền ảo cổ quái nhanh chóng đánh về hướng Cương Tát Lôi Tư.
- Ông!
Những phù văn phức tạp kia không ngừng xoay tròn, hình thành một đạo phong ấn thâm ảo bao phủ Cương Tát Lôi Tư, trong thời gian ngắn ngăn trở hắn tự bạo, sau một khắc…
- Phanh!
Lão giả một chưởng vỗ lên đầu Cương Tát Lôi Tư, trực tiếp chụp nửa người trên của hắn biến thành bột phấn, hóa thành một chùm huyết vụ.
- Đáng giận!
Lão giả một chưởng đánh gục Cương Tát Lôi Tư, ánh mắt lập tức rơi xuống phía dưới.
- Ha ha…
Ở phía dưới, trong miệng Long Thác cười to dữ tợn, cầm chiến đao trong tay vung về hướng một phó hội trưởng còn sót lại của Mạo Hiểm Giả công hội.
- Long Thác, dừng tay, ta muốn bắt giữ tiểu tử này…
- Oanh! Oanh! Đương!
Tiếng oanh minh đinh tai nhức óc vang lên, thân hình Cương Tát Lôi Tư từ trong đao mang đầy trời bay nhanh ra.
- Các hạ, rốt cục các ngươi cùng Mạo Hiểm Giả công hội chúng ta lại có thù hận gì…
Cương Tát Lôi Tư giận dữ quát to, không rõ rốt cục vì sao đối phương lại ra tay.
- Ồ, vậy mà cũng có thể ngăn chặn Phong Vân Thập Bát Trảm của ta!
Long Thác cũng không để ý tới câu hỏi của Cương Tát Lôi Tư, nhìn thấy hắn có thể ngăn chặn công kích của mình, trong miệng kêu lên một tiếng kinh nghi, đột nhiên trong đôi mắt toát ra ánh sáng vô cùng cuồng nhiệt.
- Lại tiếp một chiêu này của ta!
- Man Thần Chiến Pháp – Thiên Nguyên Nhất Đao!
Long Thác lại quát thêm lần nữa, trên người tách ra hào quang vạn trượng, hắc sắc chiến đao trong tay hướng chỗ Cương Tát Lôi Tư lập tức bổ ra trên trăm đao.
- Oanh!
Trên trăm đao kia Long Thác đồng thời bổ vào chung một chỗ, một đao chưa đến một đao lại ra, trên trăm đao ảnh lập tức đồng thời tụ tập cùng một chỗ, phảng phất như hắn chỉ bổ ra một đao, một đạo đao ảnh cực lớn hình thành ngay trong hư không hung hăng ập tới chỗ Cương Tát Lôi Tư.
Đây là một đạo đao mang không gì sánh kịp, những nơi nó đi qua hư không như tờ giấy bị xé nứt, lộ ra lỗ thủng không gian dài đến trên trăm trượng, khí tức đáng sợ tản mát ra, hư không trong phạm vi hơn ngàn thước đều chấn động tựa hồ như muốn nghiền nát dưới đao mang kia.
- Ngươi…
Lông tơ trên người Cương Tát Lôi Tư dựng đứng lên, hắn cũng bất chấp nói thêm lời gì nữa, thánh cấp linh lực trong thân thể hoàn toàn phóng thích đi ra.
- Cuồng Lôi đao pháp – Lôi Đao Trảm Cửu Thiên!
Trong miệng Cương Tát Lôi Tư gào thét, một đạo lôi quang thô to từ trong chiến đao trên tay hắn mạnh mẽ nổ bắn ra, đó là một cây lôi trụ dài chừng mấy trượng, lôi quang lóng lánh, tiếng sấm vang rền, cùng Thiên Nguyên Nhất Đao của Long Thác bổ ra trùng trùng điệp điệp đụng vào cùng một chỗ.
- Oanh long long…
Tiếng oanh minh đinh tai nhức óc vang vọng thiên không, thân hình Cương Tát Lôi Tư bật lùi thật nhanh ra sau, trường bào trên người lập tức rách nát, sắc mặt tái nhợt, khóe môi tràn ra tia máu tươi, hiển nhiên đã bị thương không nhẹ, nhưng Long Thác cũng không dễ chịu, đồng dạng bật lùi thật nhanh trong hư không, sắc mặt tái nhợt.
- Long Thác, ngươi quá vô dụng, đối phó một thánh linh sư mới tấn thăng cửu giai cao cấp mà cũng không bắt được, xem ta đây!
Long Thác một kích bị đẩy lui, trong đám người nữ tử yêu dị bay vút ra, mái tóc lam sắc thoáng chốc liền vặn vẹo như một đàn độc xà bay múa.
Đồng thời đôi con ngươi của nàng cũng xoay tròn, như là hàng vạn hoa đồng đem người hấp thu vào bên trong, một đạo thanh âm vô cùng thẩm người như tiếng quỷ tru từ u minh vang lên trong thiên địa, ngay lập tức bắn vào trong đầu Cương Tát Lôi Tư.
- Quỷ U Huyễn Thanh!
Xa xa, thân hình Cương Tát Lôi Tư chấn động mạnh một cái, ngay lập tức liền cảm giác được ánh mắt mơ hồ, trong đầu choáng váng vô cùng, khí tức trên người giảm bớt xuống, hai mắt bắt đầu biến thành vô thần.
- Ha…
Trước khi lâm vào trong hôn mê, Cương Tát Lôi Tư cắn đầu lưỡi cưỡng ép bản thân mình bừng tỉnh, hai mắt phẫn nộ lóe lên lôi quang.
- Vạn Lôi Phệ Thiên!
Trong miệng của hắn gào thét, lôi quang từ trong chiến đao của hắn nổ bắn ra đầy trời, ngàn vạn đạo thiên lôi tràn ngập toàn bộ hư không, bao trùm hết thảy đem nữ tử yêu dị kia hoàn toàn nuốt hết.
- A…
Trong miệng nữ tử yêu dị phát ra một tiếng thét dài, Quỷ U Huyễn Thanh đang thi triển lập tức bị cắt đứt.
- Xuy…
Cương Tát Lôi Tư một kích trúng đích, căn bản không dám có chút dừng lại, trực tiếp phá toái hư không muốn bỏ trốn.
Hắn đã nhìn ra mấy người đột nhiên xuất hiện kia mỗi người ít nhất đều có được thực lực cửu giai cao cấp, nếu một đối một hắn còn cơ hội thắng, nhưng nếu hai người liên thủ hắn chỉ còn khả năng vẫn lạc, càng không cần nói tới đối phương tổng cộng có bảy người, lúc này không chạy sẽ không còn cơ hội.
Nhưng khi Cương Tát Lôi Tư mới tiến vào trong hư không được nửa người…
- Hừ!
Một tiếng hừ lạnh bỗng nhiên vang lên bên tai của hắn, thanh âm kia không lớn lại phảng phất giống như sét đánh nặng nề đánh thẳng vào trong lòng Cương Tát Lôi Tư, làm thân hình hắn chấn động mạnh một cái, đồng thời một cỗ cảm giác nguy cơ phảng phất như ngọn núi cao từ trong đáy lòng Cương Tát Lôi Tư mạnh mẽ dâng lên, lão giả đầu lĩnh tóc bạc đột nhiên xuất thủ trực tiếp hướng Cương Tát Lôi Tư chộp tới một chưởng.
- Oanh!
Một bàn tay khổng lồ tới vài mẫu trong hư không mạnh mẽ xuất hiện, toàn bộ bàn tay ngăm đen, bên trên rậm rạp chằng chịt lân giáp lan tràn, bên ngoài lóe lên vầng sáng âm u, linh lực cuồng bạo kích động phảng phất như muốn đem cả thế giới nắm bắt bên trong.
Hắc sắc cự chưởng mạnh mẽ rơi xuống, hư không tầng tầng vỡ tan, cả người Cương Tát Lôi Tư bỗng nhiên bị hút ra hiện ngay dưới lòng bàn tay khổng lồ kia.
- A…
Một màn khủng bố như thế làm trong nội tâm Cương Tát Lôi Tư tràn đầy kinh sợ, trong miệng của hắn gào thét, lôi đao trong tay hướng hắc sắc cự chưởng hung hăng chém tới.
- Xuy…
Một đạo lam sắc đao mang từ trong tay Cương Tát Lôi Tư mạnh mẽ nổ bắn ra, hư không chấn động, trường đao hơn mười trượng ẩn chứa linh lực lôi hệ khủng bố hung hăng bổ lên bàn tay khổng lồ màu đen kia.
Nhưng một màn làm Cương Tát Lôi Tư vô cùng kinh hãi đã xảy ra, ngay trên bàn tay màu đen tràn đầy lân giáp bị đao mang chém trúng lại chẳng khác gì thủy tinh đụng trúng tấm sắt, trong khoảnh khắc bị phá thành mảnh nhỏ, ngay lập tức lôi quang bị vỡ tan đầy trời, không ngừng tiêu tán.
Hắc sắc cự chưởng không hề có chút ngừng lại, sau khi đập vỡ lôi quang lại lần nữa trùng trùng điệp điệp đánh vào trên người Cương Tát Lôi Tư.
- Phốc xuy…
Phảng phất giống như con ruồi bị bàn tay đánh trúng, Cương Tát Lôi Tư không có bất kỳ năng lực ngăn cản, thân hình bị văng ra ngoài, trong miệng máu tươi cuồng phun, thân thể đã bị trọng thương.
- Ha…
Cương Tát Lôi Tư kêu lên một tiếng thảm thiết, con ngươi biến thành huyết hồng, thân thể chấn động lại lần nữa phá toái hư không hóa thành một đạo lôi quang muốn chạy thoát khỏi nơi đây.
Một chưởng vừa rồi của lão giả đầu lĩnh kia đã làm cho hắn hoàn toàn mất đi dũng khí chống cự, thực lực của đôi bên hơn kém quá lớn, ở trước mặt công kích của lão giả kia, Cương Tát Lôi Tư phảng phất như một hài tử đối mặt đại hán trưởng thành, căn bản không hề có chút lực lượng phản kháng.
Nhưng lão giả kia làm sao cho Cương Tát Lôi Tư cơ hội chạy trốn, lúc này căn bản không đợi hắn bước vào hư không nửa bước, bàn tay khổng lồ ẩn chứa lực lượng khủng bố đã nhiếp tới đem Cương Tát Lôi Tư nắm giữ trong lòng bàn tay.
Lực lượng đáng sợ từ khắp bốn phương tám hướng truyền đến, mặt ngoài thân thể Cương Tát Lôi Tư bị bạo tạc nổ tung, máu tươi cuồng phun, gương mặt vặn vẹo bóp méo.
Là hội trưởng Mạo Hiểm Giả công hội, thánh linh sư cửu giai cao cấp, một trong những cường giả mạnh nhất đại lục, Cương Tát Lôi Tư cứ như vậy bị người nắm trong tay, trong miệng hấp hối không hề có chút năng lực phản kháng.
- Ngươi…các ngươi…
Trong miệng Cương Tát Lôi Tư phun ra máu tươi, ánh mắt tràn đầy kinh hãi nhìn qua lão giả tóc bạc đầu lĩnh, trong đôi mắt toát ra vẻ sợ hãi khó có thể hình dung.
Khi nãy hắn còn đang hào tình vạn trượng muốn suất lĩnh Mạo Hiểm Giả công hội trở thành thế lực lớn thứ mười trên đại lục, nhưng chỉ mới qua thời gian ngắn ngủi hắn đã bị một đám cường giả đột nhiên xuất hiện vây công, bị bắt giữ, đã trở thành tù nhân, loại trái ngược mãnh liệt này làm trong lòng hắn phiền muộn cơ hồ muốn hộc máu.
Càng làm cho hắn thấy kinh hãi là thực lực cường đại của lão giả tóc bạc đầu lĩnh kia.
Tuy Cương Tát Lôi Tư chỉ vừa mới tấn thăng thánh linh sư cao cấp, nhưng hắn là lôi hệ linh sư, bản thân đã mạnh hơn những linh sư khác một ít, trước đó trong đối chiến với trung niên nhân cùng nữ tử yêu dị kia đã có thể thấy được, nhưng lão giả đầu lĩnh chỉ dùng hai chiêu vỗ cùng trảo đã bắt được hắn, làm hắn không hề có chút năng lực phản kháng, làm trong nội tâm Cương Tát Lôi Tư kinh hãi tới mức hoàn toàn mất đi năng lực suy nghĩ.
Phải biết rằng đây rõ ràng là hoàn toàn bắt giữ, mà không phải đánh chết, cho dù là đại lục đệ nhất nhân thánh linh sư cửu giai đỉnh phong Linh Sư Tháp Ngải Kim Sâm tháp chủ cũng căn bản không thể nào làm được điểm này, làm trong nội tâm Cương Tát Lôi Tư trong lúc nhất thời không cách nào có thể tiếp nhận.
- Khi nãy ngươi không phải rất hung hăng càn quấy sao? Hiện tại tiếp tục hiêu trương một chút cho ta xem thử đi?
Cương Tát Lôi Tư vừa bị bắt, Long Thác lập tức bay tới, trên mặt đầy vẻ cười lạnh, chân giẫm lên trên đầu hắn, nhe răng cười lên tiếng.
- Ngươi…
Trong miệng Cương Tát Lôi Tư phun ra một ngụm máu tươi, nội tâm phiền muộn cơ hồ muốn tự sát, hắn là hội trưởng Mạo Hiểm Giả công hội, là một trong những người có quyền thế nhất đại lục, trước kia chưa từng phải chịu qua vũ nhục như thế.
- Được rồi Long Thác, người này còn hữu dụng, đừng để cho hắn chết, cuộc chiến vừa rồi của chúng ta trong những tòa thành trì bên dưới này có rất nhiều người đều nhìn thấy được, thân phận về chúng ta tuyệt đối không thể bị truyền ra ngoài, ngươi biết nên làm như thế nào!
Lão giả tóc bạc lạnh lùng lên tiếng.
Bên dưới có thật nhiều thành viên Mạo Hiểm Giả công hội cùng dân chúng đều thấy được cuộc chiến đấu kinh khủng trên bầu trời, ngay trước mặt nhóm cường giả đột nhiên xuất hiện kia, lĩnh tụ tinh thần của bọn họ, hội trưởng Mạo Hiểm Giả công hội Cương Tát Lôi Tư lại dễ dàng bị bắt giữ, làm mỗi người không cách nào tin tưởng vào ánh mắt của mình.
Đặc biệt là hai phó hội trưởng thánh linh sư trung cấp của công hội, trong lòng càng thêm kinh hãi, bọn họ đều biết rõ Cương Tát Lôi Tư hội trưởng đã tấn thăng thánh linh sư cao cấp, thế nhưng mà vừa rồi…
Ngay khi trong lòng mọi người còn đang vô cùng kinh hãi, đột nhiên trên bầu trời ánh mắt của trung niên nhân kia đột ngột nhìn xuống mọi người bên dưới, khóe môi hiện ra dáng tươi cười tà dị.
- Không tốt…
Hai phó hội trưởng Mạo Hiểm Giả công hội cùng thật nhiều cường giả đều không khỏi cả kinh.
- Sưu! Sưu! Sưu!
Sau một khắc không ít người phóng nhanh lên trời, hướng bốn phương tám hướng bỏ trốn thật nhanh, không phải bọn họ không có khí tiết nhưng ngay cả Cương Tát Lôi Tư hội trưởng đều bị đối phương bắt giữ, với thực lực của bọn họ ở lại nơi này chỉ bị tàn sát, hơn nữa lai lịch của đối phương quỷ dị, làm việc hung hăng tàn nhẫn, trước tiên bỏ trốn chạy tìm viện trợ mới là chuyện bọn họ nên làm nhất trong lúc này.
- Muốn chạy trốn?
Nhìn thấy hành động của thật nhiều thành viên Mạo Hiểm Giả công hội, khóe môi Long Thác hiện ra tia cười lạnh, sau đó nhắm phía dưới phóng nhanh đi.
- Oanh!
Đao mang lóe sáng đầy trời, đột nhiên từ trên người Long Thác bắn ra, bao bọc lấy phong bạo sắc bén hướng tất cả mọi người ập tới.
- Không…
Trên bầu trời, đôi con ngươi Cương Tát Lôi Tư thoáng chốc trợn tròn, trong miệng phát ra tiếng gầm rú kinh sợ, toàn thân lập lòe lôi quang muốn giãy thoát sự trói buộc của lão giả đầu lĩnh nhưng chỉ vô dụng, dưới sự khống chế của lão giả, Cương Tát Lôi Tư không hề có nửa điểm phản kháng, chỉ có thể trơ mắt nhìn công kích đáng sợ kia đánh xuống trên người những cường giả của công hội bên dưới.
- Oanh!
- Ah…
- Phốc xuy…
Tiếng oanh minh đinh tai nhức óc vang vọng thiên địa, trong nháy mắt trong không gian vang lên thật nhiều tiếng kêu thê lương thảm thiết, máu tươi bay khắp không trung, đem cả bầu trời trên tổng hội Mạo Hiểm Giả công hội nhuộm thành đỏ tươi, mùi máu tanh nồng đậm lan tỏa khắp nơi giống như lập tức biến thành địa ngục nhân gian.
- Ha ha…
Tiếng cười dữ tợn của Long Thác vang lên, hắn không ngừng tùy ý giết chóc toàn thành, chẳng khác gì một ác ma.
- Xà Mị, Cáp Đạt Vi, các ngươi cũng ra tay, nhớ kỹ, ngàn vạn lần không thể để cho một người đào thoát, tin tức của chúng ta phải nghiêm mật tử thủ!
Trên bầu trời, lão giả lạnh lùng nhìn xuống phía dưới, trong miệng cất tiếng.
- Dạ!
Trong năm người còn lại, nữ tử yêu dị cùng nam tử âm lãnh đều lên tiếng, sau đó bay vút xuống dưới bắt đầu đồ sát.
- Không…
Nhìn thành viên công hội bị người trắng trợn tàn sát, tâm huyết nhiều năm của chính mình bị phá hủy, trong lòng Cương Tát Lôi Tư hội trưởng như nhỏ máu, trong đôi mắt tràn đầy nước mắt.
- Ah…chết đi…chết hết đi!
Cương Tát Lôi Tư hội trưởng đột nhiên gầm thét lên, thân thể vốn đang uể oải đột nhiên bộc phát ra một cỗ lực lượng khủng bố, toàn bộ thân hình bỗng nhiên trướng lớn, trên người tràn đầy lôi quang hình thành quang điện đầy trời, đùng đùng vang vọng trên hư không đem hư không đánh ra từng vết nứt không gian chằng chịt khắp nơi.
- Ân? Không tốt, tiểu tử này muốn tự bạo!
Cảm nhận được dị trạng trên người Cương Tát Lôi Tư, sắc mặt lão giả kia đột nhiên biến đổi.
- Là chính ngươi muốn chết, vậy thì chết đi cho ta!
Sắc mặt lão giả lộ ra tia phẫn nộ, đôi bàn tay liên tục huy động, từng đạo phù văn âm trầm huyền ảo cổ quái nhanh chóng đánh về hướng Cương Tát Lôi Tư.
- Ông!
Những phù văn phức tạp kia không ngừng xoay tròn, hình thành một đạo phong ấn thâm ảo bao phủ Cương Tát Lôi Tư, trong thời gian ngắn ngăn trở hắn tự bạo, sau một khắc…
- Phanh!
Lão giả một chưởng vỗ lên đầu Cương Tát Lôi Tư, trực tiếp chụp nửa người trên của hắn biến thành bột phấn, hóa thành một chùm huyết vụ.
- Đáng giận!
Lão giả một chưởng đánh gục Cương Tát Lôi Tư, ánh mắt lập tức rơi xuống phía dưới.
- Ha ha…
Ở phía dưới, trong miệng Long Thác cười to dữ tợn, cầm chiến đao trong tay vung về hướng một phó hội trưởng còn sót lại của Mạo Hiểm Giả công hội.
- Long Thác, dừng tay, ta muốn bắt giữ tiểu tử này…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.