Dược Thần

Chương 1108: Đệ nhất thiên tài linh dược sư

Ám Ma Sư

14/02/2014

Mà thừa kế tước vị lại khác hẳn, bởi vì thừa kế nguyên vẹn không bị hàng đẳng cấp, tước vị bá tước thừa kế so với tước vị hầu tước trọng yếu hơn, về phần thành chủ Thiên Hồng Thành của Khải Tư Đặc, tước vị tử tước thì cũng không có gì.

- Tạ bệ hạ!

Lạc Khố Ân có chút kích động cung kính lên tiếng, hắn có thể tưởng tượng được bộ dáng vui vẻ của phụ thân như thế nào rồi.

- Lạc Khố Ân, hôm nay tâm tình bổn hoàng rất tốt, ha ha, ngươi nói, ngươi còn có yêu cầu gì, chỉ cần hợp lý bổn hoàng nhất định sẽ đáp ứng!

Thanh âm của Bỉ Đắc vang vọng toàn bộ Linh Vũ Điện.

Mà ánh mắt mọi người trong Linh Vũ Điện không khỏi tụ tập trên người Lạc Khố Ân.

Kỳ thật lời của Bỉ Đắc chỉ là lời nói mặt mũi, mỗi người được sắc phong tước vị đều sẽ được hỏi như vậy, nhưng đều chỉ nói tạ bệ hạ ban ân cũng sẽ không tiếp tục yêu cầu, dù sao nên thưởng cũng đã ban thưởng xong hết thảy.

Nhưng chuyện Lạc Khố Ân yêu thích Phỉ Lộ Đặc của Cổ Lôi Tư gia tộc ở đây ai cũng hiểu rõ tinh tường, rất nhiều người thật lo lắng Lạc Khố Ân không hiểu rõ lý lẽ trực tiếp đưa ra yêu cầu này.

Phải biết rằng tuy Bỉ Đắc là hoàng đế Tái Luân đế quốc, nhưng Phỉ Lộ Đặc là nữ nhi của Cổ Lôi Tư gia tộc, nếu như Lạc Khố Ân nhắc tới yêu cầu này, cho dù là Bỉ Đắc bệ hạ cũng không đáp ứng được, độ khó khăn còn cao hơn là trực tiếp muốn lấy công chúa của đế quốc.

Đến lúc đó nếu thật đưa ra yêu cầu này, chỉ sợ ngay cả Bỉ Đắc cũng không thể xuống đài.

- Cảm tạ bệ hạ ban ân, Lạc Khố Ân không có yêu cầu gì!

Lạc Khố Ân cao giọng nói.

- Hô…

Trong đại điện tuyệt đại đa số người đều âm thầm thở phào một hơi.

- Ha ha, tốt, tốt!

Trên mặt Bỉ Đắc bệ hạ tràn đầy dáng tươi cười.

- Đã như vậy, Lạc Khố Ân, ngươi tạm như vậy trước đi, Tái Luân đế quốc có thiên tài như ngươi thật là phúc phận của đế quốc, từ nay về sau ngươi phải cố gắng tu luyện, tạo phúc cho dân chúng đế quốc mới được ah!

Bỉ Đắc bệ hạ nghiêm túc lên tiếng.

- Dạ, tạ bệ hạ ân điển!

Lạc Khố Ân đứng thẳng lên, sau đó lui vào trong đám người.

Ở gần bên, khóe môi Kiệt Sâm không nhịn được nhếch lên, Bỉ Đắc bệ hạ này nói chuyện thật là rõ ràng, còn kém không nói thẳng: Lạc Khố Ân là người của Tái Luân đế quốc, phải tận tâm kính dâng làm việc cho đế quốc mới tốt thôi.

Đợi sau khi Lạc Khố Ân lui ra, trên đại điện Bỉ Đắc lại đưa mắt nhìn xuống mọi người.

- Ta nghe nói trong rất nhiều người có mặt tại đây hôm nay, còn có một khách nhân cao quý đến từ Linh Dược Sư Tháp, Kha Nhĩ Sâm hội trưởng, không biết trong số mọi người có mặt tại đây, vị nào là đệ tử hạch tâm của Linh Dược Sư Tháp, hội trưởng Linh Dược Sư công hội Luân Đa hành tỉnh, Kiệt Sâm đại sư?

Bỉ Đắc lại lên tiếng, ngữ khí tuy mang theo vẻ hỏi thăm nhưng ánh mắt đã rơi lên trên người Kiệt Sâm đứng bên cạnh Lạc Khố Ân.

Gương mặt trẻ tuổi cùng mái tóc dài màu đen của Kiệt Sâm lẫn vào trong phần đông quý tộc trung niên cùng râu tóc hoa râm, rất dễ dàng nhận ra.

Trong đám người, Kiệt Sâm mỉm cười, sau đó cất bước lên trước đại điện.

Tái Luân hoàng đế Bỉ Đắc suốt hai ngày nay đối với tên tuổi của Kiệt Sâm đúng là như sấm bên tai.

Không giống như những gia tộc bình thường, muốn đạt được tin tức về Kiệt Sâm còn phải thông qua đủ loại con đường mới có được, Bỉ Đắc là đế vương đế quốc, chỉ cần mở miệng toàn bộ tư liệu về Kiệt Sâm tại Tái Luân đế quốc đều có thể lập tức xuất hiện trên bàn làm việc của hắn.

Sư phụ của đế quốc đệ nhất thiên tài hoàng linh sư Lạc Khố Ân, hội trưởng Linh Dược Sư công hội Luân Đa hành tỉnh, đệ tử hạch tâm Linh Dược Sư Tháp, một chiêu đánh bại đế linh sư bát giai trung cấp tộc trưởng Mã Đặc của Đường Ni gia tộc.

Khi một nhóm tin tức này truyền vào trong tai Bỉ Đắc bệ hạ, sau khi nghe được những sự tích liên quan tới Kiệt Sâm, Bỉ Đắc cũng phải tán thưởng không thôi.

Hiện tại nhìn thấy Kiệt Sâm vừa bước ra trong đám người…

- Quả thật là tuấn tú tao nhã!

Trong nội tâm Bỉ Đắc tán thưởng, vô luận là dáng người hay là khí chất, theo Bỉ Đắc xem ra hoàn toàn có được khí chất cùng phong độ đặc biệt.

- Bái kiến bệ hạ!

Đi vào trong đại điện, Kiệt Sâm cũng không quỳ như Lạc Khố Ân mà chỉ có chút khom người nói chuyện, vẻ mặt đạm mạc, không hề có vẻ run sợ của một người bình thường khi nhìn thấy đế vương.

Kiếp trước Kiệt Sâm là linh dược thánh sư cửu giai, đại lục đệ nhất nhân, dạng nhân vật gì chưa từng gặp qua? Ngay cả Á Lịch Sơn Đại đại đế của đế quốc Linh Đấu duy nhất trên đại lục muốn gặp hắn còn phải đích thân đến Vạn Thánh Sơn bái phỏng, tuy Bỉ Đắc là đế vương của một trong tứ đại đế quốc, nhưng còn chưa thể so sánh với Á Lịch Sơn Đại đại đế của Linh Đấu đế quốc thống nhất đại lục.



Hắn chỉ lẳng lặng đứng trên đại điện, trên người mang theo khí độ của một đại tông sư, làm mọi người trong đại điện thật giật mình.

- Kiệt Sâm này…

Trên ngai vàng đại điện, cảm nhận được khí thế toát ra trên người Kiệt Sâm, trong nội tâm Bỉ Đắc không tự chủ được phải tán thưởng, hắn là đế vương một trong tứ đại đế quốc của đại lục, không phải quốc vương bình thường, dạng nhân vật thiên tài gì chưa từng gặp qua.

Cao ngạo, cuồng vọng, đê điều, tao nhã, nhưng vô luận những thiên tài kia nổi danh thế nào bên ngoài, vừa đi tới Linh Vũ Điện nhìn thấy hắn đều nơm nớp lo sợ, có chút khẩn trương, ngay cả thánh tử cao cấp nhất của Thánh Địa lần thứ nhất nhìn thấy hắn cũng giống như vậy, nhưng hôm nay Kiệt Sâm lại thật thản nhiên đứng ngay trước mặt hắn không hề có chút phản ứng dao động nào.

Bỉ Đắc có thể chứng kiến được từ trong mắt Kiệt Sâm chỉ có vẻ bình thản, đó là một loại thái độ từng trải qua sóng to gió lớn, không màng danh lợi, mà không phải cố tình giả vờ trấn định khi đứng trước mặt hắn.

- Ai, vì sao Kiệt Sâm này không phải là con dân của đế quốc đây?

Trong nội tâm Bỉ Đắc không nhịn được thầm cảm khái.

- Càn rỡ!

Thị giả đứng hầu bên cạnh Bỉ Đắc chợt quát lên, thanh âm quanh quẩn trong đại điện:

- Nhìn thấy bệ hạ, vậy mà còn không quỳ lạy hành lễ?

Ánh mắt đạm mạc của Kiệt Sâm quét tới, thị giả cung đình phảng phất như mình rơi vào trời đông giá rét căm căm, không khỏi chợt rùng mình.

Đây cũng không phải Kiệt Sâm làm ra vẻ cao ngạo, dù sao hiện tại hắn cũng không phải linh dược thánh sư cửu giai.

Nhưng Kiệt Sâm thân là đệ tử hạch tâm của Linh Dược Sư Tháp, không phải con dân của Tái Luân đế quốc, đi vào đế quốc đại biểu cho tôn nghiêm của Linh Dược Sư Tháp, tương đương như đặc sứ của Linh Dược Sư Tháp, cho dù Bỉ Đắc là đế vương của một quốc gia, Kiệt Sâm cũng không cần quỳ lạy, chỉ cần khom mình hành lễ là được.

Trong đại điện, hào khí vốn nhẹ nhõm bỗng nhiên khẩn trương lên, tất cả mọi người đều đưa mắt nhìn về phía Kiệt Sâm cùng Bỉ Đắc bệ hạ.

- Ha ha, nhân vật đại sư như Kiệt Sâm bổn hoàng ngưỡng mộ đã lâu, tự nhiên không cần quỳ hành lễ!

Bỉ Đắc bệ hạ lườm thị giả đứng bên cạnh, thị giả liền im bặt không dám tiếp tục lên tiếng.

Bỉ Đắc bệ hạ đứng lên, từ trên đại điện bước xuống:

- Lại nói tới, bổn hoàng còn phải cảm tạ Kiệt Sâm đại sư đâu, chỉ là vẫn vô duyên gặp mặt, hôm nay vừa thấy quả nhiên phi phàm, nghe nói đại sư là đệ tử hạch tâm Linh Dược Sư Tháp, không biết hôm nay đại sư đã đạt tới cấp bậc nào đây?

Kiệt Sâm mỉm cười đáp:

- Bệ hạ, kỳ thật ta cũng giống như Lạc Khố Ân, đều là hoàng linh sư thất giai cao cấp!

- Hoàng linh sư thất giai cao cấp?

Bỉ Đắc thoáng chốc ngây ngẩn cả người, giật mình nói:

- Kiệt Sâm đại sư, bổn hoàng nghe nói ngươi ở trong cuộc quyết đấu giữa Lạc Khố Ân cùng Bố Lỗ Ni đã dùng một chiêu đánh bại tộc trưởng Mã Đặc của Đường Ni gia tộc đi?

Vẻ mặt Bỉ Đắc khó thể tin, mà trong đại điện các quý tộc đều phát ra thanh âm bàn tán xôn xao, thậm chí Bỉ Đắc dùng linh thức bát giai đê cấp của mình quét qua Kiệt Sâm, quả nhiên linh lực ba động trên người Kiệt Sâm hoàn toàn xác thực chỉ là hoàng linh sư thất giai cao cấp.

- Đây chẳng qua là tại hạ may mắn mà thôi, nhưng tại hạ đích thật là hoàng linh sư thất giai cao cấp!

Kiệt Sâm cười nói.

- May mắn?

Không ít quý tộc thầm mắng trong lòng, hoàng linh sư thất giai cao cấp dùng một chiêu đánh bại đế linh sư bát giai trung cấp vậy còn dám nói là may mắn, nếu như lời này rơi vào trong tai Mã Đặc tộc trưởng, chỉ sợ hắn sẽ phiền muộn đến phun máu.

- Khái khái…

Bỉ Đắc ho khan vài tiếng, dù sao cường giả trong đế quốc mình bị Kiệt Sâm đánh bại, hắn đành nói sang chuyện khác:

- Kiệt Sâm đại sư đến từ Linh Dược Sư Tháp, chắc hẳn cũng là một linh dược sư? Không biết tạo nghệ linh dược học của đại sư thế nào?

Kiệt Sâm cười nhẹ một tiếng, nói:

- Bệ hạ, tạo nghệ linh dược học của ta, Hi Mông Tư đại sư rất tinh tường!

- Ah?

Bỉ Đắc bệ hạ đưa mắt nhìn qua Hi Mông Tư đứng cách đó không xa.



- Bệ hạ!

Hi Mông Tư lúc này đi ra:

- Vài ngày trước ta ở Luân Đa hành tỉnh đã có một cuộc quyết đấu về phương diện linh dược học với Kiệt Sâm đại sư, đối với tạo nghệ linh dược học của Kiệt Sâm đại sư, tại hạ cảm giác sâu sắc bội phục, Kiệt Sâm đại sư trẻ tuổi như vậy đã là một linh dược hoàng sư thất giai cao cấp, tạo nghệ trong phương diện linh dược học càng trên cả ta, sở dĩ ta có thể chế biến ra được trị liệu dược tề kiểu mới kia là nhờ nhận được lời chỉ điểm cùng dẫn dắt của Kiệt Sâm đại sư!

- Hoa!

Lần này trong đại điện hoàn toàn sôi trào lên, tất cả mọi người đều rung động nhìn qua Kiệt Sâm.

Linh dược hoàng sư thất giai cao cấp, đó là khái niệm gì? Đó là tồn tại đỉnh cấp tuyệt đối, Hi Mông Tư, Ba Liên Đạt Nhân là đại sư của Linh Dược Sư Viện đế quốc cũng chỉ có tiêu chuẩn như thế.

Mà Hi Mông Tư còn là nhân vật có danh khí cao trong toàn bộ linh dược hoàng sư thất giai cao cấp của đế quốc, người mạnh hơn hắn cũng chỉ là những linh dược đế sư bát giai mà thôi.

Mà tạo nghệ của Kiệt Sâm trong linh dược học ngay cả Hi Mông Tư cũng thừa nhận là mạnh hơn mình, đó là thân phận cùng địa vị như thế nào?

- Hoàng linh sư thất giai cao cấp, linh dược hoàng sư thất giai cao cấp!

Bỉ Đắc bệ hạ cũng ngây dại, hắn kinh dị nhìn qua Kiệt Sâm, lên tiếng hỏi:

- Không biết Kiệt Sâm đại sư năm nay bao nhiêu tuổi?

Kiệt Sâm thoáng chút do dự, cuối cùng vẫn lên tiếng đáp:

- Bỉ Đắc bệ hạ, năm nay ta hai mươi bốn tuổi!

- Hai mươi bốn!

Trong đại điện tất cả mọi người đều đưa mắt nhìn nhau, biểu hiện trên mặt vô cùng đặc sắc, không ít quý tốc trực tiếp há to miệng trừng lớn hai mắt, bộ dáng vô cùng cổ quái.

- Hi Mông Tư đại sư, trong lịch sử linh dược hoàng sư thất giai cao cấp nhỏ tuổi nhất là bao nhiêu?

Bỉ Đắc bệ hạ lên tiếng hỏi thăm.

Hi Mông Tư đại sư cung kính đáp:

- Bệ hạ, căn cứ theo lịch sử ghi chép lại, trong vạn niên sử của đại lục lịch, linh dược hoàng sư thất giai cao cấp nhỏ tuổi nhất là một vị thiên tài tuyệt thế của Linh Dược Sư Tháp ba ngàn năm trước, ba mươi hai tuổi!

- Ba mươi hai tuổi, ba mươi hai tuổi…

Bỉ Đắc bệ hạ im lặng, lập tức không nhịn được cảm khái:

- Không nghĩ tới Kiệt Sâm đại sư lại là linh dược học thiên tài kiệt xuất nhất của đại lục, đệ nhất thiên tài linh dược sư!

Kiệt Sâm mỉm cười nói:

- Bệ hạ, đại thế giới, thiên tài xuất hiện lớp lớp, ta cũng chỉ may mắn tấn thăng linh dược hoàng sư thất giai cao cấp, nói không chừng còn có thiên tài linh dược đại sư khác, chỉ là chúng ta không biết mà thôi!

Gọi là lịch sử ghi chép lại Kiệt Sâm bình thường vốn không hề tin, bởi vì toàn bộ các thế lực lớn trên đại lục cũng không thực sự công khai tin tức lẫn nhau, chẳng hạn như Kiệt Sâm, nếu hôm nay Bỉ Đắc không hỏi cũng sẽ không biết hắn chỉ mới hai mươi bốn tuổi đã đạt được thành tựu như vậy.

Hơn nữa theo lời của Hi Mông Tư đại sư, bên trong lịch sử ghi chép lại vị thiên tài linh dược hoàng sư thất giai cao cấp ba mươi hai tuổi, Kiệt Sâm cũng không cho là đúng.

Ít nhất theo Kiệt Sâm biết được, trong đệ tử hạch tâm của Linh Dược Sư Tháp, bài danh thứ 2 hiện tại, tạo nghệ linh dược học cao tới linh dược đế sư bát giai đê cấp Tạp Tắc Nỗ Tư hiện tại chỉ mới ba mươi lăm tuổi mà thôi, khi hắn tấn thăng linh dược hoàng sư thất giai cao cấp còn sớm hơn cả thiên tài ba mươi hai tuổi kia.

Mà Lam Nguyệt Cổ Sâm càng lợi hại hơn cả Tạp Tắc Nỗ Tư.

Bởi vậy gọi là ghi chép trong lịch sử chỉ là căn cứ theo một ít sử gia biên soạn tài liệu, kỳ thật so với thực tế cũng không được chuẩn xác

May mắn, lại là may mắn, nghe được Kiệt Sâm còn nhắc tới hai chữ may mắn, trong đại điện toàn bộ quý tộc của Tái Luân đế quốc đều không lời gì để nói.

Nếu may mắn có thể đạt tới đệ nhất, như vậy bọn họ cũng muốn được may mắn một lần.

Trải qua Bỉ Đắc bệ hạ một hỏi một đáp, trong đại điện toàn bộ ánh mắt của mọi người nhìn về phía Kiệt Sâm đều trở nên khác hẳn, kể cả Bố Lan Thiết Đặc tộc trưởng cũng không ngừng nhìn qua Kiệt Sâm.

Thật sự thân phận linh dược hoàng sư thất giai cao cấp quá mức dọa người, đặc biệt là khi Kiệt Sâm còn trẻ tới như vậy.

Phải biết rằng ở niên đại mà linh dược thánh sư còn chưa xuất thế, trên đại lục hiện nay linh dược sư cao cấp nhất là linh dược đế sư bát giai mà thôi, mà Kiệt Sâm còn trẻ tuổi như vậy đã đạt tới tình trạng linh dược hoàng sư thất giai cao cấp, tương lai trở thành linh dược đế sư bát giai tuy không dám nói là chắc chắn, nhưng đã đạt tới tám chín phần mười, đến lúc đó thân phận của hắn sẽ hoàn toàn khác hẳn.

Đáng tiếc chính là Kiệt Sâm là người của Linh Dược Sư Tháp, nếu không Bỉ Đắc bệ hạ chỉ hận không thể lập tức phong tước cho Kiệt Sâm giống như Lạc Khố Ân, cột hắn vào trên chiến hạm của đế quốc.

Hiện tại điều mà Bỉ Đắc bệ hạ hi vọng nhất là Kiệt Sâm đột nhiên nói cho hắn biết mình xem trọng vị công chúa nào của Tái Luân đế quốc, như vậy đoán chừng Bỉ Đắc nằm mơ cũng đều cười tỉnh!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Dược Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook