Chương 105: Gia tộc Thác Đức. (2)
Ám Ma Sư
23/06/2013
Lão Lôi Nặc lắc đầu nói:
- Sáu đệ tử đến tột cùng vì cái gì không cách nào tấn cấp, lịch đại trưởng lão cùng tộc trưởng gia tộc nghiên cứu thật lâu, đến hiện tại cũng chưa có làm rõ, bất quá căn cứ ghi lại, sáu người kia bị kẹt lại thì tại thời điểm mỗi lần trùng kích cấp tiếp theo, trong linh hồn đều truyền đến một hồi kịch liệt đau nhức, sau đó hôn mê, cuối cùng làm cho tấn cấp thất bại, hơn nữa, tựa hồ đệ tử có nồng độ huyết mạch càng cao thì đình trệ tại đẳng cấp càng thấp, giống như ông trời không muốn làm cho đám người tấn cấp. Về phần ta đắc tội địch nhân. . .
Lão Lôi Nặc cười khổ lắc đầu:
- Thế lực của bọn hắn thật sự là quá lớn, con không cần hỏi, ta cũng không sẽ nói cho con biết. Cho dù là gia tộc cường đại tới mấy trước mặt bọn họ cũng chỉ có thể vứt bỏ ta mới có thể tránh né tai họa.
Trong mắt Lão Lôi Nặc đột nhiên bộc phát ra một đạo quang mang kiên định:
- Chuyện kia của 17 năm trước, ta cho tới bây giờ đều không có hối hận, nếu như có thể quay lại một lần nữa thì chính mình vẫn sẽ làm ra lựa chọn như vậy.
Trong lòng Kiệt Sâm nhịn không được thầm nghĩ:
- Thì ra là như vậy, chính mình trước kia kẹt tại Linh lực cấp năm một mực không cách nào tấn cấp, nguyên lai là bởi vì huyết mạch của cỗ thân thể này. Như vậy cỗ thân thể này của chính mình trước kia xuất hiện hiện tượng cổ quái chỉ sợ cũng là vì huyết mạch Gia tộc Thác Đức. Gia tộc Thác Đức đến tột cùng là gia tộc gì mà lại có hiện tượng cổ quái như vậy?
Trong lúc nhất thời, trong lòng có Kiệt Sâm có xung động muốn nghĩ cách vạch trần hết thảy.
Thời điểm Kiệt Sâm đang rung động thì không biết được khi lão Lôi Nặc nói chuyện kia của thời điểm 17 năm trước, trong khóe mắt toát ra một vẻ ôn nhu.
Kiệt Sâm cùng lão Lôi Nặc từ trong phòng nhỏ đi ra thì sắc trời đã tối, trong lòng lão Lôi Nặc nói ra một ít bí mật nên tuy rằng thân thể có thương tích, giờ phút này trên mặt lại hồng nhuận phơn phớt.
Thời điểm đến trấn Khoa Đa, Kiệt Sâm đã nói muốn hảo hảo mời đám người Lâm Nham dừng lại chiêu đãi, bất quá hiện tại thân thể Lão Lôi Nặc có thương tích nên Kiệt Sâm liền để cho tiệm rượu trong trấn đưa đưa tới một ít hảo tửu cùng đồ ăn tới. Mã Lệ cũng làm một chút đồ ăn đưa lên. Mọi người tại nhà của Kiệt Sâm bắt đầu ăn uống.
- Lâm Nham đại ca, chúc các ngươi lần này tiến vào Linh Thú Sơn Mạch, có thể thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ, bình yên trở về.
Kiệt Sâm đối với đám người Lâm Nham bưng chén rượu lên, dẫn đầu đem rượu bên trong chén một ngụm uống vào.
- Ha ha, đó là khẳng định đấy, đến lúc đó chúng ta mời ngươi ăn cơm.
Trát Khắc tùy tiện nói, mọi người cũng nâng chén uống rượu.
Nhiệm vụ của tiểu đội mạo hiểm Lưỡi Dao Sắc lúc này cũng không khó, chỉ cần vài ngày công phu liền có thể hoàn thành, dù sao còn có mười ngày nữa mới tới Nguyên Lịch Thì Tiết mỗi năm một lần của đại lụcTư Đặc Ân, đã qua Nguyên Lịch Thì Tiết, Kiệt Sâm cũng mười tám tuổi rồi, đám người Lâm Nham cũng muốn trước tết dương lịch trở lại thành Tháp Lâm.
- Chư vị tiểu đội mạo hiểm Lưỡi Dao Sắc, ta Lôi Nặc cũng tới mời các ngươi một ly, đa tạ các ngươi chiếu cố con của ta Kiệt Sâm.
Lôi Nặc cũng bưng chén rượu lên.
- Phụ thân!
Chứng kiến Lão Lôi Nặc cầm lấy chén rượu, Kiệt Sâm nhịn không được khuyên nhủ.
- Ha ha, thì uống một chén, thì uống một chén, bằng hữu của ngươi đến rồi, ta tự nhiên muốn kính một chén.
Tuy rằng trên người có thương tích, bất quá hôm nay Lão Lôi Nặc tâm tình thật tốt, một ngụm đem rượu uống vào.
Kiệt Sâm không khỏi có chút cười khổ, Lão Lôi Nặc uống hắn cũng không ngăn cản. Uống rượu mặc dù sẽ đối với miệng vết thương khép lại có một chút ảnh hưởng, nhưng mà chỉ uống một ít thì bình thường cũng sẽ không có trở ngại.
Đêm nay, mọi người uống đến đã khuya, bọn người Lâm Nham sau khi cơm nước xong liền trở về lữ điếm của chính mình, ngày thứ hai liền bước chân vào Linh Thú Sơn Mạch.
Kiệt Sâm thì cẩn thận chiếu cố phụ thân của mình, tất cả còn lại thời gian đều dùng cho bản thân mình tu luyện.
Một ngày qua ngày, thời gian như nước chảy vội vàng trôi đi, đảo mắt hơn một tháng, lúc này đã là tháng hai.
Hơn một tháng qua, Kiệt Sâm ngoại trừ vài ngày chiếu cố Lão Lôi Nặc một chút thì một tháng còn lại liền một mực trong nhà không ngừng nghỉ tu luyện.
Loại thời gian này đối với người thường mà nói tương đối buồn tẻ, nhưng Kiệt Sâm lại cảm thấy thập phần phong phú, kiếp trước hắn là cô nhi, có thể mỗi ngày cùng ở chung với Lão Lôi Nặc đã khiến hắn cảm thấy vui sướng.
Huống chi, Kiệt Sâm đang ở thời điểm phối chế nghiên cứu một loại Linh Dược Tề bát giai, thậm chí liên tục mấy ngày trong phòng thí nghiệm, không gián đoạn quan sát biến hóa phối chế Linh Dược Tề, đói thì ăn chút lương khô bên trong phòng thí nghiệm, rốt cục Kiệt Sâm đã nắm giữ từng cái biến đổi lý tính bên trong quá trình phối chế Linh Dược Tề bát giai, thành công chế biến ra loại Linh Dược Tề bát giai.
Nếu mà so sánh, hiện tại Kiệt Sâm đều cảm thấy có chút thanh nhàn cùng thoải mái dễ chịu rồi.
Bọn người Lâm Nham trước tết dương lịch hai ngày cũng đã về tới trấn Khoa Đa, sau khi cùng Kiệt Sâm sau khi cơm nước xong, ngày hôm sau thì đi trở về thành Tháp Lâm, một tháng này, mạo hiểm đoàn Cuồng Lang cùng Linh Sư công hội trấn Khoa Đa cũng không có ai tìm đến Kiệt Sâm gây phiền toái, điều này thật ra khiến Kiệt Sâm có chút ngoài ý muốn.
Dưới cây cổ thụ bên trong nhà Kiệt Sâm.
Kiệt Sâm khoanh chân ngồi, vận hành Linh Thần Quyết luyện hóa linh lực.
Kiệt Sâm tiến vào tu luyện trạng thái, rõ ràng cảm nhận được thân thể của mình được bao quanh lấy đại lượng linh lực nguyên tố rời rạc tố, những linh lực nguyên tố không ngừng từ ngoài thân thể tiến vào thể nội, xuyên thấu qua tứ chi bách hài, cuối cùng cùng với linh lực bên trong bên trong kinh mạch của Kiệt Sâm hội tụ cùng một chỗ, thời gian dần trôi qua càng ngày càng lớn mạnh.
Linh lực trong cơ thể Kiệt Sâm lưu động trong kinh mạch toàn thân, linh lực bên trong từng cái kinh mạch. Làm theo ý mình, tạo thành một vòng tuần hoàn, sau đó những vòng tuần hoàn này liên hợp lại, tại toàn thân tạo thành một vòng đại tuần hoàn.
Linh lực Linh đồ trung cấp bình thường, toàn thân linh lực có thể phân bố đến kinh mạch chỉ có kinh mạch nhất giai mà thôi, nhưng mà Kiệt Sâm lại bất đồng, bao gồm nhiều kết hợp như Linh Thần Quyết, Bạo Lực Linh Sư cùng với Trúc thể linh dịch, linh lực trong cơ thể hắn bao dung toàn thân tất cả mọi phương vị.
Kinh mạch từ cấp một đến cấp chín, kinh mạch linh đồ nhất giai, bên trong kinh mạch hai tay, hai chân thậm chí ngón tay, ngón chân chỉ cần là bị Kiệt Sâm đả thông, tất cả đều lưu động linh lực, tạo thành nguyên một đám luồng khí xoáy thật nhỏ đem linh lực rời rạc bên trong thân thể hấp thu.
Linh thức Kiệt Sâm trong sân khuếch tán, cho dù từ từ nhắm hai mắt, nhưng mà chung quanh là bất luận một tia gió thổi cỏ lay, cọng cỏ non rất nhỏ lắc lư, vết sần sùi bên trên vỏ cây, những con kiến bò trên mặt đát đều bị linh thức tinh tế tỉ mỉ nhu hòa của Kiệt Sâm chạm đến, cuối cùng trở thành một bức tranh sống động hiện lên trong đầu Kiệt Sâm.
- Sáu đệ tử đến tột cùng vì cái gì không cách nào tấn cấp, lịch đại trưởng lão cùng tộc trưởng gia tộc nghiên cứu thật lâu, đến hiện tại cũng chưa có làm rõ, bất quá căn cứ ghi lại, sáu người kia bị kẹt lại thì tại thời điểm mỗi lần trùng kích cấp tiếp theo, trong linh hồn đều truyền đến một hồi kịch liệt đau nhức, sau đó hôn mê, cuối cùng làm cho tấn cấp thất bại, hơn nữa, tựa hồ đệ tử có nồng độ huyết mạch càng cao thì đình trệ tại đẳng cấp càng thấp, giống như ông trời không muốn làm cho đám người tấn cấp. Về phần ta đắc tội địch nhân. . .
Lão Lôi Nặc cười khổ lắc đầu:
- Thế lực của bọn hắn thật sự là quá lớn, con không cần hỏi, ta cũng không sẽ nói cho con biết. Cho dù là gia tộc cường đại tới mấy trước mặt bọn họ cũng chỉ có thể vứt bỏ ta mới có thể tránh né tai họa.
Trong mắt Lão Lôi Nặc đột nhiên bộc phát ra một đạo quang mang kiên định:
- Chuyện kia của 17 năm trước, ta cho tới bây giờ đều không có hối hận, nếu như có thể quay lại một lần nữa thì chính mình vẫn sẽ làm ra lựa chọn như vậy.
Trong lòng Kiệt Sâm nhịn không được thầm nghĩ:
- Thì ra là như vậy, chính mình trước kia kẹt tại Linh lực cấp năm một mực không cách nào tấn cấp, nguyên lai là bởi vì huyết mạch của cỗ thân thể này. Như vậy cỗ thân thể này của chính mình trước kia xuất hiện hiện tượng cổ quái chỉ sợ cũng là vì huyết mạch Gia tộc Thác Đức. Gia tộc Thác Đức đến tột cùng là gia tộc gì mà lại có hiện tượng cổ quái như vậy?
Trong lúc nhất thời, trong lòng có Kiệt Sâm có xung động muốn nghĩ cách vạch trần hết thảy.
Thời điểm Kiệt Sâm đang rung động thì không biết được khi lão Lôi Nặc nói chuyện kia của thời điểm 17 năm trước, trong khóe mắt toát ra một vẻ ôn nhu.
Kiệt Sâm cùng lão Lôi Nặc từ trong phòng nhỏ đi ra thì sắc trời đã tối, trong lòng lão Lôi Nặc nói ra một ít bí mật nên tuy rằng thân thể có thương tích, giờ phút này trên mặt lại hồng nhuận phơn phớt.
Thời điểm đến trấn Khoa Đa, Kiệt Sâm đã nói muốn hảo hảo mời đám người Lâm Nham dừng lại chiêu đãi, bất quá hiện tại thân thể Lão Lôi Nặc có thương tích nên Kiệt Sâm liền để cho tiệm rượu trong trấn đưa đưa tới một ít hảo tửu cùng đồ ăn tới. Mã Lệ cũng làm một chút đồ ăn đưa lên. Mọi người tại nhà của Kiệt Sâm bắt đầu ăn uống.
- Lâm Nham đại ca, chúc các ngươi lần này tiến vào Linh Thú Sơn Mạch, có thể thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ, bình yên trở về.
Kiệt Sâm đối với đám người Lâm Nham bưng chén rượu lên, dẫn đầu đem rượu bên trong chén một ngụm uống vào.
- Ha ha, đó là khẳng định đấy, đến lúc đó chúng ta mời ngươi ăn cơm.
Trát Khắc tùy tiện nói, mọi người cũng nâng chén uống rượu.
Nhiệm vụ của tiểu đội mạo hiểm Lưỡi Dao Sắc lúc này cũng không khó, chỉ cần vài ngày công phu liền có thể hoàn thành, dù sao còn có mười ngày nữa mới tới Nguyên Lịch Thì Tiết mỗi năm một lần của đại lụcTư Đặc Ân, đã qua Nguyên Lịch Thì Tiết, Kiệt Sâm cũng mười tám tuổi rồi, đám người Lâm Nham cũng muốn trước tết dương lịch trở lại thành Tháp Lâm.
- Chư vị tiểu đội mạo hiểm Lưỡi Dao Sắc, ta Lôi Nặc cũng tới mời các ngươi một ly, đa tạ các ngươi chiếu cố con của ta Kiệt Sâm.
Lôi Nặc cũng bưng chén rượu lên.
- Phụ thân!
Chứng kiến Lão Lôi Nặc cầm lấy chén rượu, Kiệt Sâm nhịn không được khuyên nhủ.
- Ha ha, thì uống một chén, thì uống một chén, bằng hữu của ngươi đến rồi, ta tự nhiên muốn kính một chén.
Tuy rằng trên người có thương tích, bất quá hôm nay Lão Lôi Nặc tâm tình thật tốt, một ngụm đem rượu uống vào.
Kiệt Sâm không khỏi có chút cười khổ, Lão Lôi Nặc uống hắn cũng không ngăn cản. Uống rượu mặc dù sẽ đối với miệng vết thương khép lại có một chút ảnh hưởng, nhưng mà chỉ uống một ít thì bình thường cũng sẽ không có trở ngại.
Đêm nay, mọi người uống đến đã khuya, bọn người Lâm Nham sau khi cơm nước xong liền trở về lữ điếm của chính mình, ngày thứ hai liền bước chân vào Linh Thú Sơn Mạch.
Kiệt Sâm thì cẩn thận chiếu cố phụ thân của mình, tất cả còn lại thời gian đều dùng cho bản thân mình tu luyện.
Một ngày qua ngày, thời gian như nước chảy vội vàng trôi đi, đảo mắt hơn một tháng, lúc này đã là tháng hai.
Hơn một tháng qua, Kiệt Sâm ngoại trừ vài ngày chiếu cố Lão Lôi Nặc một chút thì một tháng còn lại liền một mực trong nhà không ngừng nghỉ tu luyện.
Loại thời gian này đối với người thường mà nói tương đối buồn tẻ, nhưng Kiệt Sâm lại cảm thấy thập phần phong phú, kiếp trước hắn là cô nhi, có thể mỗi ngày cùng ở chung với Lão Lôi Nặc đã khiến hắn cảm thấy vui sướng.
Huống chi, Kiệt Sâm đang ở thời điểm phối chế nghiên cứu một loại Linh Dược Tề bát giai, thậm chí liên tục mấy ngày trong phòng thí nghiệm, không gián đoạn quan sát biến hóa phối chế Linh Dược Tề, đói thì ăn chút lương khô bên trong phòng thí nghiệm, rốt cục Kiệt Sâm đã nắm giữ từng cái biến đổi lý tính bên trong quá trình phối chế Linh Dược Tề bát giai, thành công chế biến ra loại Linh Dược Tề bát giai.
Nếu mà so sánh, hiện tại Kiệt Sâm đều cảm thấy có chút thanh nhàn cùng thoải mái dễ chịu rồi.
Bọn người Lâm Nham trước tết dương lịch hai ngày cũng đã về tới trấn Khoa Đa, sau khi cùng Kiệt Sâm sau khi cơm nước xong, ngày hôm sau thì đi trở về thành Tháp Lâm, một tháng này, mạo hiểm đoàn Cuồng Lang cùng Linh Sư công hội trấn Khoa Đa cũng không có ai tìm đến Kiệt Sâm gây phiền toái, điều này thật ra khiến Kiệt Sâm có chút ngoài ý muốn.
Dưới cây cổ thụ bên trong nhà Kiệt Sâm.
Kiệt Sâm khoanh chân ngồi, vận hành Linh Thần Quyết luyện hóa linh lực.
Kiệt Sâm tiến vào tu luyện trạng thái, rõ ràng cảm nhận được thân thể của mình được bao quanh lấy đại lượng linh lực nguyên tố rời rạc tố, những linh lực nguyên tố không ngừng từ ngoài thân thể tiến vào thể nội, xuyên thấu qua tứ chi bách hài, cuối cùng cùng với linh lực bên trong bên trong kinh mạch của Kiệt Sâm hội tụ cùng một chỗ, thời gian dần trôi qua càng ngày càng lớn mạnh.
Linh lực trong cơ thể Kiệt Sâm lưu động trong kinh mạch toàn thân, linh lực bên trong từng cái kinh mạch. Làm theo ý mình, tạo thành một vòng tuần hoàn, sau đó những vòng tuần hoàn này liên hợp lại, tại toàn thân tạo thành một vòng đại tuần hoàn.
Linh lực Linh đồ trung cấp bình thường, toàn thân linh lực có thể phân bố đến kinh mạch chỉ có kinh mạch nhất giai mà thôi, nhưng mà Kiệt Sâm lại bất đồng, bao gồm nhiều kết hợp như Linh Thần Quyết, Bạo Lực Linh Sư cùng với Trúc thể linh dịch, linh lực trong cơ thể hắn bao dung toàn thân tất cả mọi phương vị.
Kinh mạch từ cấp một đến cấp chín, kinh mạch linh đồ nhất giai, bên trong kinh mạch hai tay, hai chân thậm chí ngón tay, ngón chân chỉ cần là bị Kiệt Sâm đả thông, tất cả đều lưu động linh lực, tạo thành nguyên một đám luồng khí xoáy thật nhỏ đem linh lực rời rạc bên trong thân thể hấp thu.
Linh thức Kiệt Sâm trong sân khuếch tán, cho dù từ từ nhắm hai mắt, nhưng mà chung quanh là bất luận một tia gió thổi cỏ lay, cọng cỏ non rất nhỏ lắc lư, vết sần sùi bên trên vỏ cây, những con kiến bò trên mặt đát đều bị linh thức tinh tế tỉ mỉ nhu hòa của Kiệt Sâm chạm đến, cuối cùng trở thành một bức tranh sống động hiện lên trong đầu Kiệt Sâm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.