Dược Thần

Chương 637: Huyết mạch tăng lên

Ám Ma Sư

09/10/2013

Ngay từ đầu Kiệt Sâm muốn dùng phương diện linh văn học bắt đầu phá giải từ đạo trận văn thứ nhất, nhưng kết quả lại phát hiện chín đạo linh lực trận văn trên Xích Long Tinh tuy có cấu tạo cực kỳ đơn giản, nhưng kết cấu lại vô cùng hoàn mỹ, muốn phá giải theo phương diện linh văn học trừ phi Kiệt Sâm là một gã linh văn thánh sư cửu giai, nếu không căn bản không thể phá giải mảy may.

Sau khi nghiên cứu thật kỹ càng, Kiệt Sâm phát hiện được một kết quả, hộp ngọc Xích Long Tinh có thể dùng góc độ linh dược học tiến hành phá giải.

Phát hiện này lập tức làm Kiệt Sâm tràn đầy hưng phấn.

Nương theo tạo nghệ cường đại của mình trong linh dược học, Kiệt Sâm bắt đầu phá giải đầu du long thứ nhất, lần này phá giải làm hắn không ăn không uống suốt ba ngày, rốt cục đã để cho Kiệt Sâm chặt đứt được liên hệ giữa đầu du long cùng linh văn đầu tiên trong hộp ngọc, mở ra được cửa khẩu thứ nhất.

Đạo cửa khẩu thứ nhất vừa mở ra, đã phát sinh một việc làm Kiệt Sâm hoàn toàn chấn kinh!

Một cỗ lực lượng vô hình bắt đầu từ trong Xích Long Tinh tràn ra, sau đó tiến vào bên trong thân thể Kiệt Sâm.

Cỗ lực lượng này vô cùng thần bí, cũng không phải là loại lực lượng thực chất, nhưng sau khi tiến vào thân thể Kiệt Sâm liền cảm thấy huyết dịch toàn thân mình đều sôi trào lên.

Cảm giác sôi trào này cũng không hề đơn giản mà là sôi lên dữ dội, máu huyết trong thân thể Kiệt Sâm tại thời khắc này đạt tới mức sôi lên cao nhất, đồng thời ngoài thân thể hắn cũng bốc lên từng đạo nhiệt khí không ngừng.

Quá trình này giằng co ước chừng một canh giờ mới hoàn toàn chấm dứt.

Sau khi khôi phục lại bình thường, lúc này Kiệt Sâm dùng linh thức quan sát thân thể của mình, trong cảm giác hắn nhận ra thân thể mình căn bản không hề có biến hóa gì, vô luận là linh lực hay là cường độ thân thể đều như trước kia, không hề có chút cải biến, duy nhất cải biến là Kiệt Sâm cảm giác máu huyết trong thân thể tựa hồ đã có biến hóa nào đó mà hắn không biết, nhưng loại biến hóa này cực kỳ bé nhỏ, tựa hồ không tạo thành bao nhiêu ảnh hưởng đối với thân thể của hắn.

- Vậy đó là…

Cảm nhận được tình huống này, chân mày Kiệt Sâm không khỏi cau lại.

Ngay thời điểm ban đầu, bên trong Xích Long Tinh đột nhiên toát ra cỗ lực lượng kỳ dị kia vẫn làm Kiệt Sâm có chút hoảng sợ, kiếp trước hắn là linh dược thánh sư cửu giai, Kiệt Sâm đương nhiên tinh tường bên trong Xích Long Tinh ngoại trừ hỏa hệ nguyên tố không còn lực lượng nào khác tồn tại, bởi vậy cỗ lực lượng cổ quái trong Xích Long Tinh tuyệt đối không phải chính bản thân nó vốn có, khả năng duy nhất là do người tạo cấm chế trong đó truyền cỗ lực lượng kia đi vào.

Nhưng hôm nay biến hóa trên người hắn làm cho hắn thật sự không sao hiểu rõ.

Hắn không tin tổ tiên của gia tộc thiết lập chín đạo cấm chế bên trong rồi truyền vào cỗ lực lượng thần bí lại không có bất kỳ công hiệu gì với con cháu đời sau, nhất định phải có một sự cải biến nào đó mà bản thân hắn còn chưa cảm nhận được mà thôi.

- Biến hóa trong máu huyết lại là gì chứ?

Kiệt Sâm khẽ cau mày, trong đầu kiệt lực suy tư.

- Thiếu gia!

Đúng lúc này, Khắc Lôi Nhã đột nhiên từ bên ngoài đi vào.

- Ồ!

Nhìn thấy Xích Long Tinh trong tay Kiệt Sâm, trong miệng Khắc Lôi Nhã không khỏi kinh dị kêu lên:

- Thiếu gia, tảng đá màu đỏ trong tay ngươi từ đâu tìm được?

Trên mặt của nàng mang theo vẻ mơ hồ, tựa hồ như gặp phải đồ vật mà mình quen thuộc, rồi lại không dám khẳng định ý nghĩ này.

- Sao vậy? Khắc Lôi Nhã, chẳng lẽ ngươi cũng từng thấy qua tảng đá như vầy sao?

Thấy biểu hiện của Khắc Lôi Nhã, Kiệt Sâm lên tiếng hỏi.

Đối với lai lịch của Khắc Lôi Nhã, Kiệt Sâm vẫn luôn cảm thấy có chút hiếu kỳ, trên người nàng rõ ràng có thể nhìn ra sự khác biệt với người bình thường, loại khác biệt này thật sự làm người ta không thể bỏ qua.

Vô luận là con ngươi màu bạc hay lần bộc phát lúc tham gia linh dược sư đại hội của các vương quốc, hay lúc trước khi Kiệt Sâm hấp thu Bất Tử Hỏa Phượng linh tâm, trên người Khắc Lôi Nhã bộc phát ra cỗ lực lượng cường đại đều làm cho Kiệt Sâm hiểu được Khắc Lôi Nhã hoàn toàn không đơn giản.

Mà chuyện phát sinh trên người Khắc Lôi Nhã làm cho Kiệt Sâm giật mình nhất chính là lúc hắn rời khỏi chư quốc tây bắc suốt ba năm, mà nàng từ một người bình thường đã trở thành tôn linh sư lục giai.



Trên thực tế, Kiệt Sâm từ linh lực ngũ cấp tấn thăng lên tôn linh sư lục giai đê cấp tìm thời gian hơn bốn năm, mà Lạc Khố Ân càng thêm khủng bố, chỉ một năm thời gian đã từ tứ giai đê cấp tấn thăng lên tới lục giai cao cấp, nhưng hai người lại là ai?

Kiệt Sâm đương nhiên không cần phải nói, kiếp trước hắn là linh dược thánh sư cửu giai, tốc độ tu luyện Linh Thần Quyết thật nhanh cũng là bình thường, mà Lạc Khố Ân lại có thiên phú dị bẩm Mộc Linh Thể, hơn nữa còn ngâm mình trong Mộc Linh Trì, được thêm trợ giúp của linh tôn dược tề mới đạt tới cảnh giới lục giai cao cấp, còn Khắc Lôi Nhã thì sao? Nàng không có gì trợ giúp!

Nàng chỉ nhờ vào chính sự cố gắng của bản thân mình, trong ba năm thời gian từ một người bình thường trở thành tôn linh sư lục giai, thiên phú cùng tiến độ như thế trên thực tế còn khủng bố hơn Kiệt Sâm cùng Lạc Khố Ân rất nhiều.

Vì vậy đối với thân phận của Khắc Lôi Nhã, trong lòng Kiệt Sâm cũng vô cùng hiếu kỳ, khi nhìn thấy Khắc Lôi Nhã tựa hồ quen thuộc với Xích Long Tinh, lúc này Kiệt Sâm mới lên tiếng hỏi thăm.

- Loại tảng đá này?

Nghe Kiệt Sâm hỏi thăm, Khắc Lôi Nhã nhíu mày nói:

- Thiếu gia, tảng đá này hình như ta có thể thường xuyên nhìn thấy ở trước kia, nhưng không nhỏ như vậy, mà là một khối rất lớn, hơn nữa số lượng còn thật nhiều!

Khắc Lôi Nhã cố gắng hồi ức nói.

- Loại tảng đá này trước kia ngươi từng thấy rất nhiều? Hơn nữa còn rất lớn?

Kiệt Sâm không khỏi trợn tròn mắt:

- Vậy…ngươi không phải nhớ lầm đi?

Khó trách Kiệt Sâm lại giật mình như thế, vật cầm trong tay hắn không phải đồ vật bình thường như rau cải trắng, mà là Xích Long Tinh cửu giai, một khối trong tay hắn nếu đem ra bán đấu giá, đủ bán được với giá trên trời.

- Thiếu gia, ta không có nhớ lầm, chính là loại tảng đá màu đỏ này.

Khắc Lôi Nhã cẩn thận hồi ức, nói:

- Loại viên đá này có tiểu trùng rất thú vị, mấy loại đá khác thì không có!

Lời của Khắc Lôi Nhã vừa thốt ra là Kiệt Sâm sợ ngây người.

- Tiểu trùng thú vị?

Kiệt Sâm chợt hiểu lời nói của Khắc Lôi Nhã là nhắc tới chín đầu du long bên trong Xích Long Tinh, nếu như lời của Khắc Lôi Nhã đều là sự thật, như vậy Khắc Lôi Nhã đến từ địa phương nào?

Có được thật nhiều Xích Long Tinh thể tích thật lớn, Kiệt Sâm hoàn toàn không tưởng tượng ra được trên đại lục có địa phương nào như vậy tồn tại.

Nhưng Kiệt Sâm suy nghĩ tới cỗ lực lượng hỏa hệ thần bí trong thân thể Khắc Lôi Nhã, cùng với thể chất nghịch thiên mà ngay cả Mộc Linh Thể cũng không thể sánh bằng, Kiệt Sâm lại có chút hoài nghi.

Đáng tiếc chính là lúc trước Khắc Lôi Nhã được đại quản gia Ni Nhĩ Phu của Thác Đức gia tộc mua được trong chợ nô lệ, đối với chuyện quá khứ nàng hoàn toàn không nhớ rõ, chỉ đôi khi có chút ấn tượng mơ hồ. Cũng không biết rốt cục Khắc Lôi Nhã là chủng tộc gì, tựa hồ trên đại lục chưa từng nghe nói qua về chủng tộc nào có đôi mắt màu bạc như nàng, nếu như có thể điều tra ra được chủng tộc của Khắc Lôi Nhã, như vậy sẽ dễ tìm hiểu hơn, loại huyết mạch như vậy…trong lòng Kiệt Sâm âm thầm suy nghĩ.

Đột nhiên, một đạo tia chớp nhanh chóng hiện lên trong đầu hắn…

- Huyết mạch?

Trong miệng hắn kinh nghi lẩm bẩm, rất nhanh đem Xích Long Tinh cất kỹ, sau đó chạy ra khỏi phòng.

- Thiếu gia!

Khắc Lôi Nhã kinh hô một tiếng cũng vội chạy theo.

Kiệt Sâm chạy thật nhanh bên trong phủ, tốc độ nhanh tới mức người hầu thậm chí chỉ cảm nhận có trận gió lướt qua, ngay cả bóng người cũng không thể nhìn thấy rõ.

- Phụ thân!



Kiệt Sâm đi vào trong phòng Lôi Nặc, đánh thức hắn từ trong tu luyện.

- Trên người của cha còn Huyết Mạch Châm không? Để cho con thử xem một chút!

- Huyết Mạch Châm? Con cần nó làm gì?

Trong lòng Lôi Nặc nghi hoặc, nhưng vẫn từ không gian giới chỉ lấy ra một cây châm nhỏ sáng lạn trong suốt cùng một tảng đá trong suốt đưa cho Kiệt Sâm.

Kiệt Sâm không trả lời, trực tiếp đưa tay phải dùng châm đâm nhẹ lên ngón tay mình, cây châm lập tức hút lấy chút ít máu tươi của Kiệt Sâm, sau đó hắn nhỏ giọt lên trên tảng đá trong suốt.

Một đạo ánh sáng rất nhỏ từ tảng đá sáng lên, đồng thời máu tươi chậm rãi hút vào bên trong tảng đá, tảng đá lập tức tản mát ra một đạo hồng sắc quang mang.

- Ồ!

Nhìn thấy hồng sắc quang mang, trong miệng Lôi Nặc nghi hoặc kêu khẽ.

Là một gia tộc huyết mạch truyền thừa, mỗi một huyết mạch nồng độ bất đồng trong gia tộc đều ghi chép thật tinh tường, lúc trước Lôi Nặc kiểm tra nồng độ huyết dịch của Kiệt Sâm, kết quả huyết mạch của Kiệt Sâm cũng chỉ cao hơn 50% mà thôi, nhưng hôm nay hào quang tản ra trên tảng đá trong suốt tuy không hơn kém bao nhiêu, nhưng lại tiếp cận 60% nồng độ huyết mạch, đây là chuyện gì xảy ra?

- Quả nhiên!

Nhìn thấy hào quang toát ra trên tảng đá, trong lòng Kiệt Sâm liền hiểu rõ, lúc trước cỗ lực lượng thần bí trên Xích Long Tinh đã cải biến nồng độ huyết mạch gia tộc của mình.

- Kiệt Sâm, tại sao nồng độ huyết mạch của con còn cao hơn trước kia đây? Đây là…

Ở bên cạnh Lôi Nặc giật mình lên tiếng hỏi.

- Việc này…

Kiệt Sâm cười khổ đưa ra Xích Long Tinh:

- Con phá giải cấm chế trong đó, kết quả vừa giải khai một đạo cấm chế thì biến thành như vậy!

Lôi Nặc lộ ra vẻ vô cùng nghiêm túc:

- Kiệt Sâm, có thể xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn hay không, nếu có điều gì ngoài ý muốn thì đừng thử loạn!

Bất luận đồ vật gì liên quan tới huyết mạch không có thứ nào là vật đơn giản, nguyền rủa của gia tộc mấy trăm năm qua, bất luận là thành viên nào có huyết mạch nồng độ đạt tới ngoài 50%, chưa từng có ai có thể chính thức trở thành một gã linh sư, nếu không phải có sự xuất hiện của Kiệt Sâm chỉ sợ nguyền rủa kia vẫn còn kéo dài xuống tới, bởi vậy trong lòng Lôi Nặc vẫn có chút lo lắng.

- Phụ thân, cha yên tâm đi, con biết rõ!

Kiệt Sâm gật gật đầu, nhưng với tư cách là một linh dược sư cường đại, giờ phút này hắn chỉ nghĩ tới nguyên lý của cỗ lực lượng thần bí kia.

Cỗ lực lượng kia nếu như từ công hiệu nhìn lại, thậm chí còn hơn cả Giác Tỉnh huyết mạch dược tề mà Kiệt Sâm phối chế cho hoàng tử Đề Da Lợi Á, nhưng linh dược tề kia chỉ là lợi dụng năng lượng cường đại gần với huyết mạch chủng tộc để kích hoạt huyết mạch trong thân thể linh sư, đề cao nồng độ huyết dịch của hắn.

Trọng yếu hơn chính là muốn phối chế Giác Tỉnh huyết mạch dược tề cần có tài liệu đơn giản nhất cũng phải là linh hạch linh thú thất giai, độ khó thật lớn hơn nữa một viên linh hạch chỉ phối chế được một bình linh dược tề, công hiệu không quá mạnh mẽ, chỉ có thể giúp cho một ít Huyết Mạch linh sư có nồng độ huyết dịch tiếp cận mức bão hòa có thể thức tỉnh huyết mạch, tính cực hạn quá lớn.

Nhưng cỗ lực lượng thần bí kia chỉ thoáng chút đã đề cao gần mười phần trăm nồng độ huyết mạch trong thân thể Kiệt Sâm, công hiệu cường đại đến như thế lập tức làm hắn sợ ngây người, nếu như hắn có thể nghiên cứu chế tạo ra được loại linh dược tề như vậy, chỉ cần là linh sư huyết mạch gia tộc, có lẽ đều có thể nhờ cỗ lực lượng thần bí kia trở thành Huyết Mạch linh sư, như vậy sẽ cường đại thế nào?

Lực lượng như vậy thật đủ làm cho toàn bộ đại lục điên cuồng.

Nhưng đáng tiếc chính là nguyên lý của cỗ lực lượng thần bí kia ngay cả Kiệt Sâm cũng nghĩ không thông.

Trừ phi hắn có thể đạt được chút lực lượng như vậy đến tiến hành nghiên cứu.

Nghĩ tới đây, Kiệt Sâm đưa mắt nhìn vào Xích Long Tinh, ở bên trong còn có tám đạo cấm chế mà hắn còn chưa kịp phá giải!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Dược Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook