Dược Thần

Chương 1644: Không có đường trốn

Ám Ma Sư

01/09/2014

Vô số máu tươi như mưa từ trên bầu trời rơi vãi, khiến cả phiến thiên không đều là nhuộm thành huyết sắc, huyết nhục thối nát đầy trời bay lả tả mà xuống, mùi máu tanh nồng đậm tràn ngập hết thảy, khiến La Toa Mông Đức bọn hắn như đi đến địa ngục trần gian vậy.

- Chết rồi!

- Đều chết hết!

Tinh anh của Uy Thiên Đế quốc và Mạo Hiểm Chi Thành, vài tên cường giả trong nguy hiểm trùng trùng điệp điệp của Chư Thần chiến trường đều còn sống sót, còn chưa kịp nghênh đón nhân sinh mới của mình thì đều đã vẫn lạc ở đây, khiến cho nội tâm La Toa Mông Đức và Đan Tịch Khắc tràn đầy phẫn nộ và thống khổ.

Bất quá thống khổ này cũng chỉ thoáng qua trong lòng thôi, bọn hắn đâu còn thời gian để đi đau xót, bởi vì hiện giờ tình cảnh của bọn hắn cũng không hơn mấy người vẫn lạc lúc trước chút nào.

- Phanh!

Không gian bị xé nứt ra, bốn đạo nhân ảnh phá toái hư không, xuất hiện ở trước mặt hai người La Toa Mông Đức và Đan Tịch Khắc, một mực vây hai người lại.

- Các ngươi là người nào?

La Toa Mông Đức mặt mũi tràn đầy phẫn nộ nhìn qua bốn người đột nhiên xuất hiện, trong đôi mắt tràn đầy cừu hận lên tiếng.

Hắn biết rõ, tất cả đã xuống, theo cường giả một phương bên mình vẫn lạc hết, Uy Thiên Đế quốc và Đan Tịch Khắc đã không còn nửa điểm hi vọng.

Đối với một thế lực mà nói, quan trọng nhất chính là thực lực của đệ nhất cường giả cùng với số lượng cường giả đỉnh tiêm, hơn nữa số lượng thiên tài để thế lực phát triển về sau.

Năm đó một trận chiến ở thiên tài thí luyện chi địa đã khiến cho nhân vật thiên tài đỉnh tiêm của Uy Thiên Đế quốc vàMạo Hiểm Chi Thành tất cả đều vẫn lạc, Uy Thiên Đế quốc và Mạo Hiểm Chi Thành tiến nhập vào một thời kỳ khó khăn, bất quá cái này cũng khôn gsao, tuy rằng nghiêm trọng, nhưng sau khi trải qua hơn mười năm, mấy chục năm bồi dưỡng thì sẽ có một đám nhân vật thiên tài mới xuất hiện.

Dù sao, đối với một đế quốc mà nói, nhân vật nghịch thiên mấy trăm năm khó gặp ít có, nhưng số lượng thiên tài bình thường lại không thiếu.

Nhưng hôm nay, sự vẫn lạc của cường giả đỉnh tiêm đế quốc lại trực tiếp khiến cho Uy Thiên Đế quốc và Mạo Hiểm Chi Thành, triệt để mất đi năng lực tranh hùng thiên hạ, bất quá, hai người La Toa Mông Đức giờ phút này lại bất chấp cân nhắc nhiều như vậy rồi, bởi vì thứ đầu tiên bọn hắn phải cân nhắc chính là an nguy của mình.

- Chúng ta là người nào?

Ở đối diện La Toa Mông Đức, bọn người Khảo Địch Lợi Á khóe miệng mang theo cười lạnh, lộ ra dáng cười âm lãnh:

- Muốn mệnh các ngươi.

Oanh!

Đối thoại ngắn ngủi, sau đó song phương đã trực tiếp xảy ra giao chiến kịch liệt.

La Toa Mông Đức trong tay thoáng chốc xuất hiện một thanh chiến đao, trên chiến đao bốc lên vô tận hỏa diễm, hình thành một tòa núi hỏa diễm hung hăng chém tới Khảo Địch Lợi Á ở trước mặt

Hỏa Diệm Sơn Phong xoay tròn lấy, trực tiếp ập xuống, khóe miệng Khảo Địch Lợi Á k cười lạnh, trực tiếp đập qua một chưởng.

Trong hư không, một bàn tay hỏa diễm cực lớn trực tiếp đụng vào cùng với tòa núi lửa kia, phát ra thanh âm bạo tạc kinh thiên.

Mà đồng thời khi La Toa Mông Đức và Khảo Địch Lợi Á giao thủ, Xà Mi và Bố Lỗ Khắc Ban Khắc cũng phát động ra công kích mãnh liệt với Đan Tịch Khắc.

Tiếng oanh minh đinh tai nhức óc vang vọng khắp Thiên địa, linh lực ngập trời chôn vùi tất cả, hư không không ngừng nứt vỡ, ở trên vùng trời này giống như tận thế tiến đến, tất cả đều bị hủy diệt, cái gì cũng không còn tồn tại.

Gia Lôi Tư lạnh lùng đứng thẳng một bên lược trận, cũng không ra tay.

Công kích của ba người Khảo Địch Lợi Á tiến đến, La Toa Mông Đức và Đan Tịch Khắc vốn bị trọng thương liền đau khổ chèo chống, luận thực lực, bọn hắn nếu so với bọn Y Lai Khắc Đặc Lạp thì mạnh hơn không ít, nhưng một kích của bàn tay cực lớn lúc trước dĩ nhiên đã khiến bản thân bọn hắn bị trọng thương, khiến sức chiến đấu giảm bớt rất nhiều.

- Đáng giận!

La Toa Mông Đức thần sắc phẫn nộ, hắn biết rõ không địch lại liền không ngừng tả xung hữu đột, ý đồ phá tan phong tỏa của bọn người Khảo Địch Lợi Á nhưng lại không thể, mặc cho hắn có cố gắng thế nào thì vẫn thủy chung bị trong phiến Thiên địa này.

Trong khi giao chiến kịch liệt, trên người La Toa Mông Đức và Đan Tịch Khắc liên tiếp xuất hiện đạo đạo miệng vết thương vô cùng thảm thiết.

- Những cường giả này đến cùng là từ đâu đến, Tư Đặc Ân đại lục chúng ta từ lúc nào lại xuất hiện một đám cường giả như vậy.

Trong nội tâm La Toa Mông Đức gần như tuyệt vọng, chỉmột gã cửu giai đỉnh phong Thánh Linh sư Khảo Địch Lợi Á cũng đã khiến hắn ứng phó mệt mỏi, đau khổ chèo chống rồi, lại càng không phải nói ở xa xa vẫn đang có một lão giả thời khắc đều chú ý tới bên này.

Trong cảm giác của La Toa Mông Đức, trên người lão giả này ẩn ẩn có một cổ thần uy khí tức không hiểu tán dật mà ra, cổ linh lực cường đại kia khiến sâu trong nội tâm hắn sợ hãi rung lên, hiển nhiên cường giả này còn trên cả nữ tử đang giao thủ với mình.

- Các ngươi đến tột cùng là ai, tại sao phải ra tay với chúng ta.



La Toa Mông Đức điên cuồng gào rú, hắn không rõ, những cường giả này đến tột cùng là từ đâu đến, trước kia chưa bao giờ thấy qua, lại vừa xuất hiện đã hạ tử thủ, không có nửa phần chỗ trống quay lại, khiến cho trong nội tâm La Toa Mông Đức tràn đầy không cam lòng và phẫn nộ.

- Chúng ta là ai? Ngươi không cần biết rõ, dù sao, ngươi sẽ chết nhanh thôi, chẳng những là ngươi, mà tất cả cường giả trên đại lục này đều phải chết, ngươi chỉ là đi trước một bước thôi.

Khảo Địch Lợi Á cười lạnh lên tiếng:

- Đã quên nói cho ngươi biết, trước ngươiđã có hai gã cửu giai cao cấp Thánh Linh sư đến từ hoang vu chi hải vẫn lạc trên tay chúng ta rồi, bọn hắn đang chờ các ngươi trên đường hoàng tuyền đấy, ha ha!

Khảo Địch Lợi Á trong chiến đấu vẫn không quên đả kích tin tưởng trong lòng La Toa Mông Đức, triệt để làm tan rã ý chí của hắn.

- Cái gì?

Trong nội tâm La Toa Mông Đức co rút lại, hai mắt hắn thoáng cái trở nên đỏ thẫm.

- Nếu đã dù sao cũng chết, như vậy, trước khi chết, ta cũng sẽ không để các ngươi sống khá giả đâu.

La Toa Mông Đức cắn răng một cái, trong nội tâm liền làm ra một quyết định.

Hô!

Trong thân thể của hắn, đột nhiên bộc phát ra một khí tức cổ đáng sợ, toàn bộ thân hình đều thoáng chốc trở nên đỏ bừng, từng đạo hỏa diễm từ trên người hắn không ngừng tán dật mà ra.

- Địa Sát Ma Hỏa Công -- Sát Hỏa Giải Thể đại pháp!

La Toa Mông Đức diện mục đột nhiên trở nên vô cùng dữ tợn, thần sắc điên cuồng, thân thể của hắn mạnh mẽ bành trướng, rồi sau đó

Oanh!

Toàn bộ thân hình La Toa Mông Đức nổ tung lên như một quả bom, một cổ lực lượng khủng bố đáng sợ đến mức tận cùng, gần như hủy diệt hết thảy thoáng chốc lấy thân thể của hắn làm trung tâm, lan tràn về bốn phương tám hướng.

Ở trước mặt tử vong, La Toa Mông Đức triệt để buông tha cho hi vọng sống sót, dứt khoát lựa chọn tự bạo, chính là để có thể làm bị thương, thậm chí đánh chết bọn người Khảo Địch Lợi Á.

- Không tốt!

Nhìn thấy một màn này, Khảo Địch Lợi Á sắc mặt đại biến, trong miệng sợ hãi rống lên, một cổ hỏa diễm khải giáp màu đỏ rất nhanh hình thành trước người, ngăn trở ở trước mặt nàng.

Mà Xà Mị và Bố Lỗ Khắc Ban Khắc giao chiến với Đan Tịch Khắc cũng thần sắc hoảng sợ, bất chấp giao thủ với Đan Tịch Khắc, thân hình điên cuồng lùi lại trong hư không, đồng thời liều lĩnh ngưng tụ Linh lực khải giáp ngăn trở ở trước mặt mình.

Sóng xung kích ẩn chứa năng lượng khủng bố trong ánh mắt kinh hãi của bọn hắn, hung hăng lan ra ngoài..

Ông!

Nhưng khi cổ sóng xung kích này sắp quét trúng thân thể của bọn hắn thì một cổ lực lượng khủng bố ẩn ẩn mang theo thần uy từ trên trời giáng xuống, bao phủ lấy phiến Thiên địa này, đồng thời, một bàn tay màu đen cực lớn như một tòa lao lung cự đại, triệt để bao lấy thân hình đang tự bạo của La Toa Mông Đức.

Năng lượng sóng xung kích khủng bố hung hăng trùng kích lên bàn tay đen như lao lung kia, một màn khiến cho mọi người cảm thấy giật mình đã xảy ra, sóng xung kích ẩn chứa toàn bộ lực lượng của La Toa Mông Đức sau khi đụng vào bàn tay đen kia liền phảng phất như trứng gà đánh lên thạch đầu, vẻn vẹn chỉ khiến bàn tay kia nhộn nhạo ra đạo đạo rung động rất nhỏ, chợt, bàn tay màu đen liền khôi phục bình tĩnh.

Vô tận linh lực tán đi, chung quanh thoáng chốc khôi phục bình tĩnh.

Gia Lôi Tư thu hồi tay phải, biểu lộ lạnh lùng.

- Cái gì?

Một màn này, khiến cho Đan Tịch Khắc trọng thương cách đó không xa hai con ngươi thoáng chốc trừng tròn xoe, trong miệng khiếp sợ lên tiếng.

La Toa Mông Đức bản thân chính là Thánh Linh sư cửu giai cao cấp đại thành, uy lực tự bạo của hắn coi như là cửu giai đỉnh phong Thánh Linh sư, cũng không dám đón đỡ, nếu không không chết cũng phải trọng thương, nhưng lão già tóc bạc này lại chỉ dùng một bàn tay đã đơn giản ngăn cản lại sóng xung kích do La Toa Mông Đức tự bạo sinh ra, một màn tràn ngập trùng kích như thế khiến cho Đan Tịch Khắc cơ hồ không dám tin vào hai mắt của mình nữa.

- Nguy hiểm thật!

Trong hư không, ba người Khảo Địch Lợi Á, Xà Mị, Bố Lỗ Khắc Ban Khắc lòng còn sợ hãi thở ra một hơi, bọn hắn thế nò cũng không ngờ tới La Toa Mông Đức lại có cốt khí như thế, lựa chọn chiêu thức tự bạo, hơn nữa, còn tu luyện hỏa hệ công pháp bá đạo như thế, nếu không phải Gia Lôi Tư ra tay, bọn hắn cho dù không chết cũng phải trọng thương.

Vèo! Vèo!...

Trong nội tâm thở phào một hơi, ba người Khảo Địch Lợi Á không có chút nào chủ quan, lại bao vây Đan Tịch Khắc lại.

- Ta đầu hàng.



Không đợi ba người Khảo Địch Lợi Á ra tay, Đan Tịch Khắc đã cuống quít kêu to lên.

- Vị đại nhân này, Đan Tịch Khắc ta nguyện ý đầu hàng, chỉ cần đại nhân có thể buông tha ta một con ngựa, vô luận mấy vị bảo ta làm gì, Đan Tịch Khắc ta tuyệt không hai lời.

Ở trước mặt tử vọng, Đan Tịch Khắc đã triệt để cảm thấy khủng hoảng, hắn biết rõ mình trốn cũng không thoát nên không để ý đến mặt mũi liền đầu hàng.

- Đầu hàng?

Khóe miệng lão già tóc bạc Gia Lôi Tư lộ ra một tia cười lạnh.

Oanh!

Đồng thời khi Gia Lôi Tư cười lạnh, ba người Khảo Địch Lợi Á không chút do dự đã phát động ra công kích mãnh liệt.

Ba cổ linh lực đáng sợ trong ánh mắt kinh hãi khó có thể lý giải của Đan Tịch Khắc trực tiếp lướt qua thân thể của hắn, hắn kinh sợ gầm rú, muốn phản kháng, dĩ nhiên đã mất đi cơ hội, chỉ có thể trơ mắt ếch ra nhìn đạo đạo nguyên tố hồng lưu kia phá nát thân thể hắn thành từng mảnh nhỏ, cuối cùng bạo liệt ra, hóa thành một chùm huyết vụ.

Mấy miếng thần tắc mảnh vỡ từ trong huyết vụ bắn ra, bị Khảo Địch Lợi Á thu vào trong tay.

- Đầu hàng? Thật sự là phế vật, một cửu giai cao cấp Thánh Linh sư thì có thể làm được gì, nếu để cho ngươi truyền tin tức ra ngoài mới càng ảnh hưởng đến đại sự của chúng ta đấy.

Gia Lôi Tư nhìn qua Đan Tịch Khắc biến thành huyết vụ, lạnh lùng lên tiếng.

- Khảo Địch Lợi Á, nơi này có ba miếng thần tắc mảnh vỡ hỏa hệ, ngươi cầm đi.

Gia Lôi Tư vung tay lên, ba miếng hỏa hệ thần tắc mảnh vỡ, lập tức đã rơi vào trong tay Khảo Địch Lợi Á.

- Gia Lôi Tư, chúng ta tiếp theo làm sao bây giờ? Phải đi Linh Dược sư tháp kia sao? Hôm nay cường giả còn lại trên Tư Đặc Ân đại lục tựa hồ lấy tên Bỉ Tư Pháp Mẫu kia cầm đầu, vài tên cường giả còn lại đều đi đến chỗ Linh Dược sư tháp rồi.

Khảo Địch Lợi Á lên tiếng hỏi thăm .

- Không gấp!

Gia Lôi Tư lắc đầu

- Ta đã tìm hiểu qua, hai gã cửu giai đỉnh phong Thánh Linh sư chúng ta nhìn thấy, một người là Bỉ Tư Pháp Mẫu tháp chủ Linh Dược sư tháp, một người khác chính là Mạch Khắc Cách Lôi Địch của Tái Luân đế quốc, còn có vài tên cửu giai cao cấp Thánh Linh sư, một người trong đó là Lôi Âu Na thành chủ của Thự Quang Chi Thành, về phần ba người còn lại, tựa hồ cũng là cường giả của một phương Linh Dược sư tháp, hơn nữa còn có một cao thủ của Thiên Hải đại lục.

- Vậy Linh Dược sư tháp một phương, hôm nay tụ tập hai gã cửu giai đỉnh phong Thánh Linh sư, năm tên cửu giai cao cấp Thánh Linh sư, thực lực như vậy, cũng không phải bọn người La Toa Mông Đức chúng ta vừa đánh chết có thể so sánh được, vạn nhất có một sai lầm, ta không thì có vấn đề, nhưng mấy người các ngươi chỉ sợ sẽ có nguy hiểm phải vẫn lạc đấy.

Gia Lôi Tư bình tĩnh lên tiếng nói.

- Hơn nữa Linh Dược sư tháp và Linh Sư tháp kia ẩn giấu ở hư không, ngay cả ta cũng thể tìm kiếm, theo ta suy đoán, Bí Cảnh kia hẳn là do một cường giả Thần Cấp nào đó thời kỳ viễn cổ lập ra, tuyệt đối không thể ngạnh công được.

Gia Lôi Tư bình tĩnh lên tiếng nói.

- Chúng ta đây...

Ba người Khảo Địch Lợi Á không khỏi nghi hoặc.

- Rất đơn giản.

Trên mặt Gia Lôi Tư lộ ra dáng tươi cười:

- Các ngươi vừa mới đã nhận được nhiều thần tắc mảnh vỡ như vậy, thực lực tuyệt đối có thể lại lần nữa tăng lên, chúng ta trước tiên đi đến Tái Luân đế quốc ẩn nấp... một bên tu luyện, một bên chờ đợi, ta tin tưởng, Mạch Khắc Cách Lôi Địch bọn hắn tuyệt đối sẽ không một mực dừng lại ở Linh Dược sư tháp, chờ khi hắn một mình trở ra...

Khóe miệng Gia Lôi Tư thoáng cái lộ ra dáng cười âm lãnh.

- Hắn là một trong hai gã cửu giai đỉnh phong Thánh Linh sư, sau khi đánh chết hắn, chúng ta lại đi Thự Quang Chi Thành, nghĩ đến cường giả của Thiên Hải đại lục cũng sẽ không cứ dừng ở Linh Dược sư tháp được, sau khi tiêu diệt từng người bọn hắn, Linh Dược sư tháp kia tứ cố vô thân, cho dù bọn hắn che dấu, cũng không tạo được sóng gió gì.

Gia Lôi Tư cười lạnh lên tiếng.

- Tốt!

Khảo Địch Lợi Á lập tức gật đầu, thần sắc lộ ra một tia vui mừng.

Sau khi đánh chết hai người Y Lai Khắc Đặc Lạp và La Toa Mông Đức, nàng đã nhận được mấy miếng thần tắc mảnh vỡ, vẫn một mực không thời gian toàn tâm đi luyện hóa, hôm nay chủ ý của Gia Lôi Tư cũng rất hợp với ý nàng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Dược Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook