Dược Thần

Chương 1272: Kiệt Sâm giảo hoạt. (1)

Ám Ma Sư

08/04/2014

Kết hợp nhiều nhân tố như vậy, Kiệt Sâm mới có thể chống đỡ được công kích khủng bố thế này.

Dù là như thế, áo giáp trên người Kiệt Sâm đầy vết rạn, thương thế ở các nơi không ngừng chảy máu.

- Xem ra thực lực muốn áp chế cửu giai cấp thấp Thánh Linh Sư, ta nhất định phải tấn cấp bát giai cao cấp, mới có thể ah.

Kiệt Sâm vừa ngăn cản, vừa cảm khái.

Nếu như cảm khái của hắn bị Linh Sư nào khác nghe được, sợ rằng sẽ chỉ vào mặt hắn mà chửi rủa thậm tệ.

Luận trình độ thiên tài, trừ Kiệt Sâm ra, chỉ sợ cả đại lục, đệ nhất thiên tài Đa Mễ Ni Khắc của Linh Sư Tháp, cũng chỉ được xem là thứ hai đại lục mà thôi.

Nhưng chỉ có Đa Mễ Ni Khắc, tuy có thể đối chiến với cửu giai cấp thấp Thánh Linh Sư bình thường, tối đa cũng chỉ làm được trình độ hiện giờ của Kiệt Sâm thôi.

Nhưng Đa Mễ Ni Khắc là ai? Đây là thiên tài cao cấp nhất của đại lục nha, hắn đã tấn cấp bát giai đỉnh phong Đế Linh Sư, hơn nữa cũng đã củng cố cảnh giới bát giai đỉnh phong vững chắc, mới làm được điểm này, mà Kiệt Sâm hiện giờ mới là bát cấp trung cấp Đế Linh Sư, cho dù không thể lực áp cửu giai Thánh Linh Sư, nếu như truyền đi, chỉ sợ đám thiên tài của địa lục còn lại, kể cả Đa Mễ Ni Khắc, cũng phải xấu hổ muốn tự sát.

Thời điểm nội tâm của Kiệt Sâm đang suy nghĩ, Đế Mỗ trưởng lão càng đánh càng kinh ngạc, càng đánh càng sợ hãi.

- Không được, lúc này nhất định phải giết hắn, quyết định không thể cho hắn chạy thoát, nếu không bây giờ hắn thoát đi, sau này ta sẽ gặp nguy hiểm.

Trên bầu trời, đánh lâu với Kiệt Sâm không phân trên dưới, trong nội tâm Đế Mỗ trưởng lão phát lạnh, trong đôi mắt của hắn có tinh mang hêện ra, sau khi đối chiến với Kiệt Sâm, thân thể lui nhanh ra phía sau.

Đối diện, Kiệt Sâm cũng lùi lại.

- Như thế nào? Đế Mỗ trưởng lão, tại sao không tiếp tục công kích?

Trong hư không, Kiệt Sâm cùng Đế Mỗ nhìn nhau, khóe miệng lộ ra nụ cười lạnh.

Tuy biểu hiện của Kiệt Sâm điềm nhiên như không có việc gì, nhưng Mộc Linh Châu trong đầu không ngừng xoay tròn, phóng xuất sinh mệnh lực cường đại, chữa trị thương thế trên người.

- Hừ, Kiệt Sâm, không thể không thừa nhận, ngươi là thiên tài, thực lực vượt qua dự đoán của ta, nhưng mà, đừng tưởng rằng ngươi bình yên vô sự, hôm nay, ngươi khó thoát cái chết.

Sắc mặt Đế Mỗ trưởng lão tái nhợt, trong miệng hừ lạnh lên tiếng, hắn lấy trong giới chỉ một bình dược tề.

Đây là một bình linh dược tề màu đỏ, có uy áo Đế cấp kinh người tản ra, hỏa hệ nguyên tố chung quanh sôi trào, không ngừng ngưng tụ.

- Ừng ực!



Bình linh dược tề Đế Mỗ trưởng lão vừa lấy ra, đã uống cạn. Linh dịch tiến vào bụng của hắn.

- Oanh!

Một đạo linh lực chấn động mạnh mẽ, từ trên người Đế Mỗ trưởng lão dâng lên, liên tiếp đề cao.

- Cái này, Đế Mỗ trưởng lão, ngươi phục dụng linh dược tề trước mặt ta?

Kiệt Sâm nhìn thấy động tác của Đế Mỗ thì sửng sờ tới ngây người, sau đó cười rộ lên, lập tức lấy vài bình linh dược ra ngoài, vài bình đồng dạng tản ra uy ap Đế cấp, xuất hiện trong tay trái Kiệt Sâm.

- Linh dược tề, ngươi có, chẳng lẽ ta không có sao? Ân, cho ta xem xem, Đế cấp linh dược tề của ta và ngươi ai sẽ thắng đây.

Kiệt Sâm cố ý lên tiếng, sau đó đảo qua vài bình linh dược tề kia, tiến hành chọn lựa.

- Ân vậy chọn bình này.

Kiệt Sâm lúc này chọn trúng một bình, lấy ra, rồi sau đó uống cạn bình linh dược tề này. Ở bên trong, các linh dược tề khác, hắn lại bỏ vào không gian giới chỉ.

Đối diện, nhìn thấy động tác của Kiệt Sâm, khóe miệng Đế Mỗ trưởng lão run rẩy vài cái, tức giận thiếu chút nữa phun máu rồi.

Tuy hắn thân là Linh Sư Tháp trưởng lão, cửu giai cấp thấp Thánh Linh Sư, nhưng mà Đế cấp linh dược tề trên người cũng không nhiều lắm, mà bình hắn phục dụng chính là bát giai thượng phẩm Đế cấp linh dược tề, hắn phải xuất huyết nhiều mới có được, thế nhưng mà hôm nay, Kiệt Sâm thoáng một cái đã xuất ra vài bình linh dược tề có khí tức không kém gì hắn, còn tiến hành chọn lựa nữa chứ, sao hắn không giận cho được.

- Tiểu tử, đi chết đi!

Trong miệng Đế Mỗ trưởng lão gào thét lên, đầu tóc bù xù lập tức bay múa, thúc dục bí pháp, từng đạo hồng sắc quang mang hiện ra trên người của hắn, trong không khí, hỏa hệ nguyên tố như sôi trào lên, dũng mãnh tiến vào thân thể của hắn.

- Hỏa hệ áo nghĩa Viêm Ban Trảm.

Đế Mỗ trưởng lão giơ cao hai tay, hỏa hệ nguyên tố trong không khí điên cuồng ngưng tụ vào trong hỏa kiếm của hưan, hình thành một thanh kiếm hỏa diễm cực lớn.

- Chết đi!

Đế Mỗ trưởng lão trợn mắt tròn xoe, khóe miệng có sát ý lạnh như băng, trong miệng gào thét liên tục, một đạo kiếm quang dài mười trượng, từ trong hỏa kiếm chém ra, phá vỡ hư không, nhắm ngay Kiệt Sâm mà chém tới.

Hỏa diễm quá mức mạnh mẽ, hư không sụp đổ, xuất hiện nhiều vết nứt không gian đen kịt, hình thành một cổ phong bạo, bao phủ Kiệt Sâm.



Đối mặt với một kích mạnh như thế của Đế Mỗ trưởng lão, trong đôi mắt Kiệt Sâm có một tia giảo hoạt hiện ra.

- Xùy!

Sau lưng Kiệt Sâm, bỗng nhiên có hai đạo cánh chim xuất hiện, chính là thiểm loi chi dực Kiệt Sâm lâu nay không phát động, rồi sau đó vẫy mạnh một cái.

- XÍU...UU!!

Kiệt Sâm lập tức tránh thoát công kích của Đế Mỗ trưởng lão, hóa thành một đạo lưu quang, như thiểm điện bay vút lên trời.

- Đế Mỗ trưởng lão, thực xin lỗi, ta không phụng bồi, ngươi chậm rãi chơi đi, ha ha ha...

Kiệt Sâm gào lên, thân hình của hắn thu nhỏ lại, chạy trốn.

Đế Mỗ trưởng lão thi triển hỏa quang cực lớn lại bị Kiệt Sâm tránh thoát, thế đi không giảm, lập tức bổ vào một ngọn núi lớn.

- Ầm ầm!

Cả ngọn núi, kiếm quang và hỏa quang va chạm với nhau, phát ra tiếng nổ kinh thiên.

- Kiệt Sâm, tiểu tử thúi, ta muốn bầm thây ngươi thành vạn đoạn!

Nhìn thấy Kiệt Sâm vào lúc khẩn yếu quan đầu bỏ trốn, Đế Mỗ trưởng lão tức giận gào lên, thân thể hóa thành một đạo lưu quang, đuổi theo Kiệt Sâm.

- Kiệt Sâm, có gan ngươi dừng lại, không phải ngươi rất mạnh sao, đứng lại tử chiến với ta này.

Đế Mỗ trưởng lão vừa gào thét, vừa dùng hết khí lực toàn thân đuổi theo phía sau, hắn vừa phục dụng một bình bát giai thượng phẩm linh dược tề, nếu thật sự để Kiệt Sâm bỏ trốn, chờ khi dược hiệu chấm dứt, vậy hắn chẳng những không đánh chết Kiệt Sâm, ngược lại còn tổn thất một bình bát giai thượng phẩm linh dược tề vô ích, tự nhiên nổi trận lôi đình.

- Tử chiến với ngươi à, Đế Mỗ trưởng lão, ngươi cho rằng ta ngu ngốc hay sao?

Phía chân trời xa xa, âm thanh của Kiệt Sâm truyền tới.

Thời điểm Đế Mỗ phục dụng linh dược tề, Kiệt Sâm đã chuẩn bị chạy trốn rồi, bởi vậy bình linh dược tề mà hắn lựa chọn, có tác dụng tăng tốc độ của linh sư.

Trên thực tế, nếu so đấu linh dược tề, Kiệt Sâm hoàn toàn không kém gì Đế Mỗ trưởng lão, Đế Mỗ trưởng lão có thể tăng lên bao nhiêu, Kiệt Sâm cũng có thể tăng bấy nhiêu, nhưng thế thì sao?

Nếu như có cửu giai Thánh cấp linh dược tề, thì hắn sẽ đột phá thực lực lên Thánh cấp, kết cục không có cải biến gì.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Dược Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook