Dược Thần

Chương 1653: Kiệt Sâm xuất quan. (1)

Ám Ma Sư

06/09/2014

- Đáng giận, còn nhẫn nại nữa sẽ khiến hàng tỉ dân chúng trên đại lục lâm vào nguy hiểm, lòng ta khó có thể bình an.

Lúc này đây, mọi người trong Linh Dược sư tháp rốt cuộc không thể chịu đựng được nữa, dù là Bỉ Tư Pháp Mẫu cũng không còn bình tĩnh, đi ra khỏi Linh Dược điện.

- Đi, cho dù chết, cũng không thể để cường giả Thiên Thần Giới lại tiếp tục làm ác được.

Bỉ Tư Pháp Mẫu lạnh như băng lên tiếng, trong đôi mắt mang theo tử chí, cùng một đám cường giả ra khỏi Linh Dược sư tháp Bí Cảnh.

- Tử chiến, không thể để cho dân chúng thay chúng ta chịu khổ.

- Giết, giết cho chúng không còn mảnh giáp, sinh tử thì như thế nào? Nơi này là Tư Đặc Ân đại lục, không cho phép bất cứ cường giả của vị diện khác nào làm càn cả.

- Giết dân chúng trên đại lục ta, nữ nhân này không chết, lòng ta khó bình an.

Dưới sự dẫn dắt của Bỉ Tư Pháp Mẫu tháp chủ, vô số cường giả đều khí thế mãnh liệt ra khỏi tháp.

- Lam Nguyệt Cổ Sâm, ngươi lưu lại, còn lại bất luận cường giả nào không đạt tới cảnh giới cửu giai cao cấp Thánh Linh sư cũng đều lưu lại đi.

Bỉ Tư Pháp Mẫu nhìn quét đám người, trong miệng đạm mạc lên tiếng.

- Bỉ Tư Pháp Mẫu tháp chủ, chúng ta..

Lời của Bỉ Tư Pháp Mẫu vừa ra, vô số cường giả đều xôn xao, bọn người Khoa Ma La, Tạp Tắc Nỗ Tư mỗi người đều vô cùng kích động, trong ánh mắt mang theo chút vội vàng.

Nhưng thần sắc kích động nhất vẫn là Lam Nguyệt Cổ Sâm.

- Không, ta sẽ không lưu lại, ta muốn tham gia trận chiến đấu này.

Ánh mắt của nàng sáng ngời, trên nét mặt mang theo một tia kiên quyết.

- Chư vị...

Bỉ Tư Pháp Mẫu nhìn quét mọi người ở đây, trong giọng nói không còn vẻ cường ngạnh như xưa, ngược lại còn mang theo một tia khẩn thiết:



- Trận chiến này nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, ta minh bạch tấm lòng chư vị, nhưng ta không hi vọng mọi người đi chịu chết, anh dũng không sợ, cũng không có nghĩa là ngu xuẩn chịu chết, bất kể là vì mình hai vì hàng tỉ dân chúng trên đại lục, ta hi vọng các ngươi có thể cho lưu lại cho Tư Đặc Ân đại lục chúng ta chút ít hỏa chủng.

Bỉ Tư Pháp Mẫu ngóng nhìn mọi người, trong mắt hào quang lập lòe, nếu đối phương chỉ là cửu giai đỉnh phong Thánh Linh sư, vậy thì không có gì, Bỉ Tư Pháp Mẫu tin tưởng, lấy thực lực của mình và mọi người, coi như không cách nào đánh chết đối phương, cũng sẽ không thất bại.

Nhưng Bỉ Tư Pháp Mẫu lại biết rõ, đây chỉ là một âm mưu mà các cường giả Thiên Thần Giới dẫn mọi người ra ngoài thôi, ngoài ra còn có một tên cường giả cấp bậc Bán Thần ở nấp ở bên cạnh nhìn chằm chằm, đây mới là người khiến hắn lo lắng.

Cường giả cấp bán thần, xa xa không phải bọn hắn có thể ngăn cản, nhưng vì hàng tỉ dân chúng đại lục bọn hắn không thể không đứng ra, làm việc nghĩa không chùn bước.

Rất nhiều cường giả ở đây đều trầm mặc.

Bọn hắn thân là cửu giai Thánh cấp Thánh Linh sư tự nhiên biết rõ sự cường đại của đối phương, bọn người La Toa Mông Đức vẫn lạc, bọn hắn không sợ chết, nhưng bọn hắn cũng minh bạch, trong cuộc chiến đấu này, bọn hắn những cửu giai đê cấp, trung cấp Thánh Linh sư đi lên, bất quá chỉ làm pháo hôi thôi.

- Vì sao, ta không phải cửu giai cao cấp Thánh Linh sư, vì sao đối mặt chuyện như vậy ta lại bất lực.

Chưa bao người Tạp Tắc Nỗ Tư bọn hắn lại muốn tăng thực lực của mình lên như thế, bọn hắn nắm chặt hai đấm, móng tay đâm thật sâu vào lòng bàn tay, loại tín niệm mãnh liệt này khiến máu trong thân thể bọn hắn như bốc cháy lên.

- Linh Sư tháp liền giao cho chư vị, ta và Mạch Khắc Cách Lôi Địch đi rồi, bất luận kẻ nào cũng không được mở ra Linh sư tháp, đây là mệnh lệnh!

Bỉ Tư Pháp Mẫu lạnh lùng lên tiếng sau đó cùng Mạch Khắc Cách Lôi Địch ra khỏi Linh Sư tháp.

Bên ngoài bí cảnh Linh Sư tháp, Bỉ Tư Pháp Mẫu và Mạch Khắc Cách Lôi Địch xuất hiện, nhìn linh đấu thành xa xa, hai người nhìn nhau, khóe miệng đều lộ ra dáng cười.

Lúc trước hội nghị chấm dứt, bọn người Vi Ân, Ba Tỳ Ốc Tư đã rời khỏi Linh Sư tháp, hôm nay trong tháp, cũng cũng chỉ có Bỉ Tư Pháp Mẫu và Mạch Khắc Cách Lôi Địch là hai gã cửu giai đỉnh phong thánh linh sư thôi.

- Đi thôi!

Bỉ Tư Pháp Mẫu lạnh nhạt lên tiếng, trong mắt mang theo hào quang sắc bén sở hướng vô địch, cùng Mạch Khắc Cách Lôi Địch phóng lên trời.

Hô!

Nhưng mà đúng lúc này, Bí Cảnh sau lưng hai người bọn họ lại lần nữa truyền đến một trận chấn động, một thân ảnh thanh lệ, thuần khiết như không cốc U Lan hiện ra trong mắt hai người.

- Lam Nguyệt Cổ Sâm, ngươi...



Bỉ Tư Pháp Mẫu không nhịn được lên tiếng.

- Bỉ Tư Pháp Mẫu tháp chủ, Lam Nguyệt Cổ Sâm ta mặc dù chỉ là nhất giới nữ lưu, nhưng cũng không phải là hạng người ham sống sợ chết, chiến đấu như vậy, ta nhất định phải tham gia.

Lam Nguyệt Cổ Sâm lạnh lùng lên tiếng, trong mắt mang theo kiên quyết.

- Lam Nguyệt Cổ Sâm, ta bảo ngươi lưu lại là vì thay Linh Sư tháp chúng ta lưu lại hỏa chủng ah, ngươi còn trẻ...

- Bỉ Tư Pháp Mẫu tháp chủ, không nên nói nữa, lần này ta nhất định phải đi, Linh Sư tháp chúng ta còn có Kiệt Sâm và Khắc Lôi Nhã, coi như là ta chết đi, có hai người bọn họ ở đây, Linh Sư tháp vẫn có tương lai, ta không thể dễ dàng tha thứ cho mình cứ như vậy ở lại trong tháp, vô lực chờ đợi tin tức của các ngươi.

Lam Nguyệt Cổ Sâm ánh mắt kiên quyết, không thể rung chuyển.

- Cái này... Aizz!

Bỉ Tư Pháp Mẫu im lặng im lặng, cuối cùng chỉ có thể thở dài.

Sau một khắc, ba đạo thân ảnh phóng lên trời, biến mất ở trên hư không.

Mà khi bọn người Bỉ Tư Pháp Mẫu đi linh đấu thành chịu chết.

Linh Thú Sơn Mạch.

Nơi này là một tòa đại địa vô cùng to lớn, tòa bộ hỏa hồng, như cấu thành từ hỏa diễm vậy, mà ở trong đại điện này, một thanh niên tóc dài màu đen đang lẳng lặng năm đó, đạo đạo ngũ thải quang mang sáng lạn từ bên ngoài thân hắn không ngừng tán dật ra, tạo thành một dòng sông năm màu, bay lại phập phồng trong đại điện.

Người này đúng là Kiệt Sâm hấp thu Hỏa linh châu, lâm vào hôn mê.

Giờ phút này trên thân thể Kiệt Sâm, đạo đạo quang mang năm màu không ngừng chớp động lên, hình thành đạo đạo linh vân quỷ dị thần bí... Thỉnh thoảng hiển hiện mà ra, những linh vân này phong cách cổ xưa mà phức tạp, tràn đầy huyền ảo, vô số khí tức của đại đạo pháp tắc từ trong cơ thể Kiệt Sâm tán dật mà ra, như một tôn thần linh nằm ngang vậy.

Sau khi hấp thu Hỏa linh châu, Kiệt Sâm hôn mê đã hơn một tháng, trong thời gian này, thân thể Kiệt Sâm dưới sự cải tạo của Hỏa linh châu không ngừng phát sinh biến hóa kỳ lạ, đạo đạo bí văn hỏa hồng hình thành bên ngoài thân hắn, không ngừng lóng lánh lấy hào quang, tiến hành tuần hoàn.

Mỗi một lần tuần hoàn, cổ lực lượng kỳ lạ này đều tại cải tạo thân thể Kiệt Sâm, khiến tế bào của hắn phát sinh lột xác từ trong ra ngoài.

Mà trong mấy ngày trước, bí văn trên người Kiệt Sâm rốt cục đã tiêu hao hết năng lượng, dần dần phai nhạt, cuối cùng hoàn toàn biến mất khỏi thân thể Kiệt Sâm, đồng thời trên người Kiệt Sâm lại tản mát ra đạo đạo hào quang năm màu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Dược Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook