Dược Thần

Chương 454: Kim linh châu.

Ám Ma Sư

12/09/2013

Điều này khiến Kiệt Sâm có thể khẳng định, những nguyên liệu này, tuyệt đối là vì thời gian trôi qua nên mới mất đi dược hiệu.

Một viên linh dược, đặc biệt là cửu giai linh dược, thời gian trưởng thành đều là cực dài, đến bát giai băng linh thánh quả chín cũng phải cần mấy trăm năm thời gian, cửu giai thánh dược giống như cửu thái hoa liên, cần một ngàn năm để chín, trên thực tế đã tính là niên hạn ít, có một số linh dược, thậm chí cần vài ngàn năm mới có thể chín.

Niên hạn cực dài, cũng là nói rõ một điểm khác, thời gian bảo tồn của nó cũng càng dài. Giống như băng linh thánh quả, nó lưu trữ trong vạn tái huyền băng, bảo tồn ngàn năm hoàn toàn không thành vấn đề, loài thần kì giống như thái tuế mộc, cho dù trực tiếp ném trong không khí, cũng có thể vạn năm không hủ.

Ban đầu, Kiệt Sâm còn cho rằng những nguyên liệu này có khả năng vì thời gian quá dài, không thể bảo tồn, mới trở thành hóa thạch, dù sao Tư Đặc Ân đại lục từ vạn năm trước, đã không có truyền thuyết linh thần, thí thần Nạp Địch Mẫu thân là linh thần, chí ít cũng là nhân vật vạn năm trước.

Nhưng sau khi phát hiện tất cả linh dược đều trở thành hóa thạch, Kiệt Sâm dám khẳng định, dược hiệu trong những linh dược này, có lẽ đã bị thứ gì đó rút cạn, chỉ còn lại cái vỏ bên ngoài, cuối cùng biến thành hóa thạch.

Kết quả này khiến Kiệt Sâm không khỏi cảm thấy có chút thất vọng, nhưng thất vọng thì thất vọng, phát hiện này cũng khiến nội tâm Kiệt Sâm vô cùng chấn động.

Linh dược trong các ngăn tủ ngọc thạch, đại bộ phận trong đó, Kiệt Sâm đều biết, còn một phần nhỏ, với thân phận Kiệt Sâm, cũng chưa từng nhìn thấy.

Điều này khiến cho Kiệt Sâm cảm thấy có thể tin nổi.

Kiệt Sâm là ai? Kiếp trước ở phương diện linh dược học hắn là nhân vật hàng đầu đại lục, đặc biệt trên phương diện nguyên liệu, kiến thức của Kiệt Sâm đã đạt đến lô hỏa thuần thanh, gần như đến nước hoàn mỹ, rất ít có linh dược mà hắn không biết.

Nếu bạn lấy ra một cuốn bảo giám nguyên liệu linh dược học đại lục, Kiệt Sâm thậm chí có thể đọc thuộc lòng từ đầu đến cuối cho bạn, hơn nữa còn có thể nói được dược lý dược tính không được ghi chép trong bảo giám, nhưng trong căn phòng này, có một phần nhỏ linh dược Kiệt Sâm không thể nhận ra, điều này khiến cho bản thân Kiệt Sâm cũng khó có thể tưởng tượng nổi.

- Thần Dược Điện, Thần Dược Giáo...

Kiệt Sâm đứng giữa phòng lẩm bẩm một mình, tên gọi của cung điện này, thực sự quá chấn thực.

Mặc dù tất cả linh dược Kiệt Sâm có thể nhận ra trong phòng, trên cơ bản đều là cửu cấp thánh dược, vẫn chưa thể gọi là thần dược, nhưng từng ấy thánh dược tụ vào một chỗ, gọi là Thần Dược Điện cũng không quá đáng.

- Đúng rồi, còn những căn phòng khác, còn luồng cảm giác thần bí hấp dẫn mình nữa.

Đứng một lúc trong căn phòng thứ nhất, Kiệt Sâm hồi lại thần từ trong chấn động và nuối tiếc.

Sau khi bước vào cung điện này, cảm giác hấp dẫn thần bí truyền ra từ trong cung điện đã biến mất.

Kiệt Sâm nhanh chóng bước sang căn phòng thứ hai, căn phòng thứ hai này cũng giống như căn phòng thứ nhất, cũng có những ngăn tủ làm bằng ngọc thạch.

Trong căn phòng thứ hai, vật phẩm bày trong ngăn tủ cũng là một số linh dược, sau khi mở hết tất cả các ngăn tủ, Kiệt Sâm phát hiện, toàn bộ linh dược trong căn phòng này đã trở thành hóa thạch, mất đi dược hiệu ban đầu.

Trong căn phòng thứ ba, hình như có chút không giống, cùng là nguyên liệu ngọc thạch, hơn nữa Kiệt Sâm không hiểu rõ lắm về nguyên liệu ngọc thạch, nhưng Kiệt Sâm có thể cảm nhận được, ngăn tủ ngọc thạch trong căn phòng thứ ba hình như tinh xảo và quý hiếm hơn căn phòng thứ nhất và thứ hai.

Số lượng ngăn tủ cũng có khác biệt, căn phòng thứ nhất và căn phòng thứ hai, trong mỗi căn phòng đều có gần ngàn ngăn tủ, nhưng trong căn phòng thứ ba này, con số ấy chỉ còn lại vài chục.

Hơn nữa linh dược trong vài chục ngăn tủ này, Kiệt Sâm đều không quen biết, chỉ nhìn hình trạng và khí thế dược thảo, Kiệt Sâm cảm thấy dược thảo trong căn phòng thứ ba này, hình như cường đại và quý hiếm hơn hai căn phòng kia.

- Còn quý hiếm hơn cửu giai thánh dược? Nói đùa gì vậy?

Bản thân Kiệt Sâm cũng cảm thấy khó tin.



Nếu những dược thảo này đều là hoạt vật, Kiệt Sâm còn có thể căn cứ dược tính dược thảo nhìn ra một số thứ, nhưng đáng tiếc là, hàng chục loại linh dược nhìn có vẻ rất không tầm thường này, cũng đã trở thành hóa thạch, chỉ cần chạm nhẹ một cái là sẽ tiêu tán trong không khí.

Kiệt Sâm lại đi vào căn phòng thứ tư, cả căn phòng lớn như vậy, chỉ có đúng một ngọc đài dài và rộng chừn ba mưứt, nhưng trên ngọc đài chẳng có thứ gì, cũng không biết chủ nhân cũ rốt cục đã đặt thứ gì lên đó.

Cả Thần Dược Điện chỉ có sáu căn phòng, sau khi ra khỏi căn phòng thứ tư, Kiệt Sâm bước vào căn phòng thứ năm.

Nhưng sau khi bước vào, Kiệt Sâm lại kinh ngạc đến ngây người.

- Cái này... cái này không phải là phòng thí nghiệm linh dược sư sao?

Ánh mắt Kiệt Sâm có chút ngơ ngác.

Căn phòng thứ năm, là phòng thí nghiệm linh dược sư tiêu chuẩn, bên trong bày các loại tủ đựng nguyên liệu và trang thiết bị, còn có một đài thí nghiệm, chỉ có điều dụng cụ thí nghiệm và tài liệu trong này đều đã biến mất, phòng thí nghiệm trống rỗng, cái gì cũng không còn.

- Ồ, đây là cái gì?

Đúng lúc này, Kiệt Sâm đột nhiên nhìn thấy trên bức tường bên cạnh hình như có một hàng chữ nhỏ, Kiệt Sâm lập tức tiến lên, ngưng thần nhìn.

Hàng chữ nhỏ này nhìn giống như một công thức trong linh dược học, hình như chủ nhân phòng thí nghiệm trong lúc làm thí nghiệm linh dược học, nghĩ ra cái gì rồi tùy ý ghi lại.

Kiệt Sâm định xem kĩ hơn nội dung công thức, nhưng hắn vừa cúi xuống...

- Ầm!

Một đường khí thế cường hãn đủ để phá vỡ chân trời từ trên hàng chữ nhỏ đập thẳng vào mặt, như sao băng từ chín tầng trời trút xuống, lập tức đánh vào não hải Kiệt Sâm.

Kiệt Sâm chỉ cảm thấy linh hồn mình rung động dữ dội.

- Phụt!

Một ngụm máu tươi phun ra từ miệng, sắc mặt Kiệt Sâm nhất thời trở nên vô cùng nhợt nhạt, cả người phịch một cái ngã ngồi xuống đất.

- Cái này... cái này...

Kiệt Sâm vô cùng kinh hãi, trán ướt đẫm mồ hôi.

Hắn vội vàng quay đầu đi, không dám nhìn công thức kia nữa.

Hàng công thức được chủ nhân cũ tùy ý lưu lại này, hình như ẩn hàm một loại pháp tác và đạo căn chí cao nào đó, khí tức vô cùng cường hãn nhất thời áp bách, khiến Kiệt Sâm không khỏi nín thở.

May mà linh hồn Kiệt Sâm đủ mạnh, có thể chống lại luồng khí thế áp bách đó, nhưng vẫn phải chịu một chút chấn động.

Nếu để thất giai đê cấp hoàng linh sư Bì Ai Nhĩ xem, dưới luồng khí tức áp bách này, e rằng linh hồn sẽ lập tức hỗn loạn, triệt để trở nên ngốc nghếch.

- Cái này, chủ nhân Thần Dược Điện rốt cục là ai? Không lẽ Thí thần Nạp Địch Mẫu còn là một linh dược sư thực lực cường đại hơn mình?

Kiệt Sâm trong lòng không khỏi chấn động.



Từ lúc bước vào mê cung tử vong, Kiệt Sâm đã phát hiện, mê cung tử vong này hình như chuyên môn kiến tạo cho linh dược sư, cho dù không phải, cũng có quan hệ cực lớn với linh dược sư.

Linh tụ khí trận ở vòng ngoài cùng bàng đại như vậy, rõ ràng chính là nền móng của cả phủ đệ, linh dược sư dùng để bồi dưỡng linh dược cực kì trân quý, định luật A Phục Gia Đức La trên cầu thang, phải là linh dược sư công lực cực cường mới có thể bố trí, và Thần Dược Điện này, càng khiến Kiệt Sâm cảm thấy vô cùng chấn động.

Tất cả mọi thứ, đều chứng minh một điều phủ đệ của Thí thần Nạp Địch mẫu, có lẽ có liên quan đến một linh dược sư cường đại nào đó, thậm chí, linh dược sư này có khả năng chính là bản thân Thí thần Nạp Địch Mẫu.

Chỉ là từ những văn tự khắc trên bia đá, và giọng nói lưu lại trong phủ đệ, Thí thần Nạp Địch Mẫu chưa bao giờ đề cập đến bất cứ thứ gì có liên quan đến linh dược sư, nên càng khiến Kiệt Sâm vạn phần không hiểu.

Nếu Thí thần Nạp Địch Mẫu đúng là linh dược sư nổi tiếng, hắn chí ít sẽ hữu ý vô ý tiết lộ ra một số tin tức, cái này căn bản không thể tránh khỏi, nhưng Kiệt Sâm không hề cảm nhận được điều đó.

- Nếu đã nghĩ không ra thì thôi không nghĩ nữa.

Kiệt Sâm cũng rất thoải mái, hắn ra khỏi căn phòng thứ năm, đi về phía căn phòng cuối cùng.

Vừa mới bước vào, Kiệt Sâm mới phát hiện, căn phòng thứ sáu này, là một tòa tẩm cung.

Vừa bước vào cửa tẩm cung, trong lòng Kiệt Sâm kiền cảm thấy có một luồng hiệu triệu cực kì mãnh liệt, đang vẫy gọi mình tiến lên.

Kiệt Sâm bước nhanh vào trong, chủ thấy trung tâm tẩm cung, bày một chiếc bàn bằng ngọc trắng, giữa bàn, lơ lửng một khối kim sắc viên cầu to bằng quả bóng tennis.

Kim sắc viên cầu ung dung chuyển động, tán phát ra một luồng sức mạnh thần bí, hấp dẫn Kiệt Sâm, luồng sức mạnh hắc sắc cổ quái trong người Kiệt Sâm, lúc này cũng đang vận chuyển nhanh hơn.

- Đây là?

Kiệt Sâm có chút không biết làm thế nào với phản ứng kig lạ sản sinh trong cơ thể mình, hắn dám xác định, trước đây mình chưa từng nhìn thấy kim sắc viên cầu này, cũng căn bản không biết tác dụng của kim sắc viên cầu.

Nhưng khí tức mà kim sắc viên cầu lưu lộ ra, lại khiến Kiệt Sâm cảm thấy có chút thân thiết và quen thuộc, Kiệt Sâm không kìm được giơ tay với lên.

- Cái này... cái này...

Một màn không thể tưởng tượng nổi phát sinh.

Khoảng khắc tay phải Kiệt Sâm vừa chạm vào kim sắc viên cầu, kim sắc viên cầu từ từ dung nhập vào trong lòng bàn tay Kiệt Sâm.

Gần như đồng thời, luồng hắc sắc cổ quái chi lực trong người Kiệt Sâm, không đợi Kiệt Sâm khống chế, cùng kim sắc viên cầu dung hòa làm một.

- Ầm!

Một luồng sức mạnh cường hãn nhất thời bạo phát trong cơ thể Kiệt Sâm, luồng sức mạnh này cự đại ấy, lập tức trùng kích vào tinh thần hải Kiệt Sâm.

Dưới sự trùng kích của luồng sức mạnh, thánh giai đỉnh phong linh hồn cường hãn của Kiệt Sâm cũng khó có thể chịu đựng, lập tức rơi vào hôn mê.

Trong lúc hôn mê Kiệt Sâm không phát hiện ra, khoảng khắc kim sắc viên cầu dung nhập vào trong cơ thể hắn, cả cung điện và linh vực cấm linh có mặt khắp nơi trên cầu thang, đột nhiên biến mất, tựa hồ như chưa từng xuất hiện.

Kim sắc viên cầu, tựa hồ chính là người chế tạo ra lĩnh vực cấm linh.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Dược Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook