Dược Thần

Chương 645: Lâm Đăng vẫn lạc

Ám Ma Sư

09/10/2013

- Sao vậy?

Mọi người ngây ngốc.

Thanh danh Lôi Nặc gần đây tại vùng Tây Bắc cực thịnh. Ông vừa trở về Áo Lan Đa vương quốc đã không do dự đánh chết hai người của Đức Khắc Lôi gia tộc, lật tay đã tiêu diệt Ám Dạ tổ chức, càng có danh xưng là Bá Đế.

Bối cảnh của Đức Khắc Lôi gia tộc cũng sớm được biết đến trong những thế lực đỉnh cấp của vùng Tây Bắc.

Đối với Lâm Đăng Tộc trưởng, dân chúng bình thường có lẽ cũng không biết, nhưng đám thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư như Tạp Khoa Lý, Lợi Âu đều biết rõ hắn là một bát giai trung cấp thổ hệ Đế Linh Sư.

Thế nhưng vừa rồi......

Khó có thể tin!

Căn cứ theo tình báo, Lôi Nặc mới được là bát giai cấp thấp Đế Linh Sư nhưng lại đánh bại bát giai trung cấp Lâm Đăng, điều này khiến đám Tạp Khoa Lý đều không rõ.

Nhưng dù thế nào, Lôi Nặc cũng là người của vùng Tây Bắc, có thể đánh bại đối thủ đều khiến đám Tạp Khoa Lý vui vẻ.

- Không có khả năng, điều đó không có khả năng!

Đám Tạp Khoa Lý đang vui vẻ thì Lâm Đăng trên vách núi lại tràn đầy kinh hãi.

- Ầm!

Hắn lao ra từ sườn núi, lơ lửng ở giữa không trung, cắn răng nhìn Lôi Nặc.

- Không có khả năng, Lôi Nặc là bát giai cấp thấp Đế Linh Sư sao? Hơn nữa ba năm trước đây mới là thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư, sao giờ thực lực lại khủng bố như vậy, một chiêu đã phá được Đại Địa Áo Nghĩa, hắc ngọc thương trận mà mình toàn lực thi triển.

Lâm Đăng run rẩy.

Trong thể nội của hắn, kim hệ linh lực đang không ngừng tàn phá, nhưng nỗi đau đớn này vẫn không thể so sánh với nỗi khiếp sợ.

...... Hừ!

Lôi Nặc cười lạnh!

Quanh thân Lôi Nặc, vô số kiếm quang như tiểu xà không ngừng bay lượn, lực lượng kim hệ khiến không gian vặn vẹo.

- Muốn giết chúng ta, Lôi Nặc ta đã sớm chờ đợi đã lâu!

Ánh mắt Lôi Nặc lóe lên, tay phải vung ra.

- XÍU...UU!! - XÍU...UU!! - XÍU...UU!! ......

Kiếm quang đang quay tròn chung quanh Lôi Nặc bỗng dưng dừng lại, ngàn vạn đạo kiếm quang lao về Lâm Đăng.

- Kim hệ Linh Sư Cơ Sở Chưởng Khống bí pháp thức thứ tư - Vạn Kiếm Quy Tông!

- Ù ù ù!

Trong không khí truyền đến trận trận tiếng nổ, không gian bị bóp méo, linh lực khủng bố dấy lên vòi rồng cuộn tới Lâm Đăng.

- Cái này......

Lâm Đăng biến sắc, thổ hệ linh lực trong cơ thể hắn điên cuồng chấn động, hình thành khải giáp linh lực.

- Ầm! Ầm! Ầm! ......

Lâm Đăng vung cự kiếm muốn ngăn cản Vạn Kiếm Quy Tông nhưng kiếm quang đầy trời không ngừng bạo tạc khiến khải giáp linh lực của hắn không ngừng rung động, khóe miệng tràn ra đạo đạo máu tươi.

- Thực lực Lôi Nặc sao khủng bố như vậy, không được, không thể tiếp tục như vậy được nữa!



Lâm Đăng chật vật chống đỡ, linh lực khải giáo không ngừng nứt ra từng vệt dưới sự oanh kích của Lôi Nặc.

- Làm sao bây giờ?

Hắn nhìn sang Kiệt Sâm đang được Đế Lâm bảo vệ.

- Vèo!

Lâm Đăng đánh loạn ra mấy kiếm rồi hóa thành một đạo lưu quang nhắm tới Kiệt Sâm.

- Bắt được Kiệt Sâm có thể áp chế Lôi Nặc!

Lâm Đăng ngầm gào thét.

- Không tốt!

Thấy Lâm Đăng điên cuồng lướt đến hướng Kiệt Sâm, Đế Lâm biến sắc. Dù hắn cảm thấy nghẹt thở dưới uy áp linh lực kinh khủng của Lâm Đăng nhưng vẫn không hề do dự nhảy ra chắn trước mặt.

- Véo!!

Lực lượng hỏa nguyên tố ngưng trụ trên thanh trường kiếm của Đế Lâm rồi điên cuồng trảm tới Lâm Đăng.

- Rống!

Linh mang hỏa hệ đậm đặc trong không khí chuyển hóa thành một đầu hỏa diễm báo săn, há cái miệng khổng lồ táp tới Lâm Đăng.

- Ngươi muốn chết!

Thấy Đế Lâm cũng dám phát động tiến công, ánh mắt Lâm Đăng lóe lên ngoan độc, cự kiếm như thiểm điện bổ vào đầu báo săn.

- Phốc!

Hỏa diễm báo săn đang công kích tới Lâm Đăng không có chút nào phản kháng, lập tức bị hủy diệt trong không khí.

Lâm Đăng hung hãn bổ tới Đế Lâm, đồng thời tay trái chộp vào Kiệt Sâm, khóe miệng nhếch lên âm lãnh.

- Kiệt Sâm, ngươi mau tránh ra!

Vào lúc sinh tử quan đầu, Đế Lâm không để ý sống chết của mình, chỉ gào lên với Kiệt Sâm.

Kiệt Sâm bình thản đứng nguyên tại chỗ, hai con mắt màu đen lạnh lẽo nhìn đối phương.

- Muốn chết!

Lâm Đăng thấy đối phương không tránh, đáy lòng cười nhạo không thôi.

Ngay vào lúc này, ánh mắt Kiệt Sâm đột nhiên sáng ngời!

Linh Thần Quyết điên cuồng vận chuyển, đồng thời khống chế được lực lượng màu đen tới chỗ viên cầu màu vàng trong não hải.

- Ong!

Một đạo linh hoàn màu vàng đột nhiên treo trên đỉnh đầu Kiệt Sâm, viên cầu màu vàng đang chậm rãi xoay tròn trên não hải tinh thần của hắn liền tăng nhanh tốc độ. Linh lực kim hệ trong suốt phát xạ ra ngoài thân thể, tạo thành một không gian tròn có bán kính chừng trăm mét, bao phủ cả Lâm Đăng.

- Đây là cái gì? Kim hệ nguyên tố kết giới? Cảm nhận được trói buộc của không gian cổ quái này với thân thể của mình, Lâm Đăng cả kinh, sắc mặt đại biến.

- Ông!

Trong một khắc, thêm một đạo linh hoàn treo trên đỉnh đầu Kiệt Sâm, chính là Cửu Đầu Khủng Cụ Huyễn Yêu nhất giai linh hoàn, rồi sau đó, một đạo sóng tinh thần động trực từ mắt hắn bắn ra, nhắm ngay Lâm Đăng điện xạ mà đi.



Nếu như đối mặt với đối thủ cùng giai, có lẽ Lâm Đăng hiện giờ có thể đã phản ứng. Nhưng lúc này hắn đối mặt với Kiệt Sâm, căn bản không có ngờ tới một thanh niên hai mươi mốt tuổi lại có linh kĩ khủng bố như vậy nên không hề đề phòng.

Quan trọng hơn là khoảng cách giữa hắn và Kiệt Sâm chỉ có mấy chục thước, coi như quá gần.

- Bồng!

Sóng ting thần mà Kiệt Sâm thi triển trực tiếp chui vào não hải Lâm Đăng.

Lâm Đăng đang lao đến lập tức chấn động, hai mắt thoáng chốc đờ đẫn, cự kiếm đang bổ vào Đế Lâm ngưng trệ, hào quang khải giáp cũng ảm đạm.

Quá trình này chỉ kéo dài trong nháy mắt, thần trí Lâm Đăng lập tức khôi phục, nhưng khoảnh khắc này đối với Đế Linh Sư như Lôi Nặc đã hoàn toàn quá đủ.

- Ầm!

Một đạo kiếm quang màu vàng xuyên phá không gian, đột nhiên xuất hiện sau lưng Lâm Đăng, không gian như nứt vỡ, tách ra từng khe hở đen kịt.

- Không......

Lâm Đăng gầm lên, hắn chỉ kịp khởi động một đạo linh lực trên khải giáp thì kiếm quang đã bổ vào thân thể.

Dưới một kích khủng bố, linh lực khải giáp chỉ ngăn cản yếu ớt rồi tiêu tán. Kiếm quang tiếp tục xuyên thấu, đâm ra một vết thương dài đến mấy xích sau lưng Lâm Đăng.

Máu tươi từ chỗ vết thương không ngừng phun ra như suối.

Sắc mặt Lâm Đăng tái nhợt. Hắn bất chấp Đế Lâm cùng Kiệt Sâm đang ở gần, khó nhọc bỏ chạy về xa.

- Vèo!

Thiểm Lôi chi dực sau lưng Kiệt Sâm vẫy lên, đuổi sát Lâm Đăng. Lôi Nặc cũng hóa thành một đạo lưu quang như thiểm điện mà đến.

- Ta lại bị đánh bại, vừa rồi Kiệt Sâm thi triển cái gì?

Lâm Đăng phẫn nộ, trước đó hắn chỉ muốn bắt lấy Kiệt Sâm để áp chế Lôi Nặc, nào ngờ Kiệt Sâm lại chơi cho hắn một vố đau như vậy. Nếu không phải hắn là thổ hệ Linh Sư, lực phòng ngự mạnh hơn so với cùng giai Linh Sư thì chỉ sợ giờ đã táng mạng rồi.

- Ta nhất định, nhất định phải báo thù, tiếp theo ta phải giết chết Kiệt Sâm!

Lâm Đăng vừa gào thét vừa dốc sức liều mạng chạy trốn.

- Trốn, trốn!

Không quản thân bị trọng thương, Lâm Đăng dốc hết linh lực. Hắn biết Lôi Nặc tuy là cấp thấp Đế Linh Sư nhưng về tốc độ cũng không thua thổ hệ trung cấp Đế Linh Sư bao nhiêu. Nếu bị đối phương đuổi kịp vậy thì xong đời.

Kiệt Sâm ở phía sau phục dụng Tật phong dược tề cũng toàn lực truy kích, nhưng dù sao tốc độ vẫn kém Lâm Đăng, khoảng cách càng lúc càng xa!

Cửu Đầu Khủng Cụ Huyễn Yêu linh hoàn lại một lần nữa chấn động, một đạo sóng tinh thần thoáng chốc bắn ra, xuyên vào thân thể Lâm Đăng.

Thi triển xong linh hồn chấn nhiếp, trong đầu Kiệt Sâm đau đớn kịch liệt, Thiểm Lôi chi dực lập tức biến mất, cả người rơi xuống mặt đất.

Cùng lúc, Lâm Đăng đang điên cuồng chạy trốn cũng sững lại.

- Sao vậy?

Lâm Đăng tràn đầy hoảng sợ.

Hắn còn chưa kịp định thần thì một đạo kiếm quang đã phá toái hư không, trực tiếp bổ vào đầu.

- A, không......

Lâm Đăng tuyệt vọng.

Đầu của hắn lập tức nổ tung, thân thể không đầu vô lực rớt xuống mặt đất.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Dược Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook