Chương 1345: Lui địch(1)
Ám Ma Sư
06/05/2014
Tác Nhĩ Tư Khắc Á vừa nói xong, thân hình chợt động.
Linh lực từ trong cơ thể hắn mạnh mẽ phun trào, trong nháy mắt trong thiên địa hỏa hệ linh lực điên cuồng lên, khí trời giá lạnh như mùa đông thoáng chốc trở nên nóng bức, sóng nhiệt đáng sợ quay cuồng, cả không gian giống như hóa thành một lò lửa, khắp bốn phía hỏa diễm cuồn cuộn ngập trời.
Bên trong ngọn lửa vô tận, cả người Tác Nhĩ Tư Khắc Á giống như hóa thành hỏa diễm chiến thần, mang theo một luồng hỏa diễm thật dài nhắm ngay Kiệt Sâm vung tay đánh tới.
Trên thực tế tuy Kiệt Sâm là thiên tài nhưng với thân phận cùng thực lực của Kiệt Sâm còn chưa tới mức để Tác Nhĩ Tư Khắc Á kích động đến như thế, hiện tại sở dĩ hắn dẫn đầu muốn ra tay là vì thanh danh đặc thù của Kiệt Sâm.
Ban đầu trong cuộc thí luyện thiên tài đại lục, Linh Sư Tháp Ngải Kim Sâm tháp chủ, Yết La phó tháp chủ đều đưa ra danh sách người đầu tiên phải giết chính là Kiệt Sâm, cho dù Tác Nhĩ Tư Khắc Á không đến địa phương thí luyện kia nhưng chuyện này hắn cũng hiểu rất rõ.
Hôm nay đối tượng bị tứ đại thế lực liệt vào hàng đầu phải đánh chết nhưng lại chưa chết, còn xuất hiện bên trong cảnh nội Thần Phong đế quốc, hắn là trưởng lão Thánh Địa Thần Phong đế quốc tự nhiên muốn nhanh chóng đánh bại Kiệt Sâm, hiển lộ uy danh hiển hách của hắn trong đế quốc.
Công lao lớn như thế Tác Nhĩ Tư Khắc Á đương nhiên không muốn rơi vào trong tay người khác.
Nhìn thấy Tác Nhĩ Tư Khắc Á vội vàng ra tay, trên mặt Lạp Đạt Mạn Địch Tư không hề có chút phản ứng, hắn chỉ lẳng lặng nhìn đồng thời muốn xem Tác Nhĩ Tư Khắc Á xuất thủ dọ thám ý đồ của nhóm người Kiệt Sâm, vì sao bọn hắn lại có lá gan dám đi thẳng tới Thần Phong đế quốc cứu ra Lôi Nặc.
Hỏa diễm vô tận thiêu đốt trên bầu trời, cả thiên không hóa thành hỏa diễm thế giới, trong ngọn lửa đáng sợ Tác Nhĩ Tư Khắc Á phóng nhanh, ánh mắt lạnh lùng, hỏa hồng sắc trường kiếm trong tay nhộn nhạo hiện ra từng vầng gợn sóng rung động đỏ tươi.
Trường kiếm ẩn chứa linh lực khủng bố phá toái hư không, hư không giống như bị xé rách, trong mắt Tác Nhĩ Tư Khắc Á như có hai vầng mặt trời lưu chuyển, nhắm ngay Kiệt Sâm một kiếm bổ tới.
- Hưu…
Vầng sáng chói mắt xé rách bầu trời, uy áp thánh cấp bao trùm ập tới, toàn bộ không gian chung quanh Kiệt Sâm tràn đầy hỏa hệ nguyên tố nghiền áp, giờ khắc này thiên địa vạn vật như mất đi ánh sáng, chỉ còn lại hồng mang đầy trời bao trùm hết thảy.
Mặc dù đang điên cuồng tấn công Kiệt Sâm nhưng ánh mắt Tác Nhĩ Tư Khắc Á lại nhìn chằm chằm vào nhóm người Lam Nguyệt Cổ Sâm đứng phía sau, lực chú ý tập trung nhiều nhất trên người Vi Ân.
Tuy Kiệt Sâm bọn họ là thiên tài các thế lực lớn, nhưng dù sao vẫn chỉ là thiên tài mà không phải cường giả, nhưng sức chiến đấu mà Vi Ân biểu lộ làm Tác Nhĩ Tư Khắc Á có chút kiêng kỵ.
Chẳng những là Tác Nhĩ Tư Khắc Á, ngay cả Lạp Đạt Mạn Địch Tư cùng rất nhiều tộc trưởng đứng bên dưới tuyệt đại đa số đều tập trung lực chú ý trên người Vi Ân, theo bọn hắn xem ra Kiệt Sâm tuyệt đối không ngăn cản nổi một kích của Tác Nhĩ Tư Khắc Á, mà Vi Ân sẽ ra tay giúp đỡ.
Nhưng một màn khiến cho tất cả mọi người đều nghi hoặc đã xảy ra, nhìn công kích trước mặt nhưng Vi Ân cùng nhóm người Lam Nguyệt Cổ Sâm vẫn đứng yên tại chỗ, không hề có chút ý tứ muốn bước lên hỗ trợ, chỉ mặc cho Tác Nhĩ Tư Khắc Á công kích thẳng về hướng Kiệt Sâm.
- Tác Nhĩ Tư Khắc Á phải không? Ra tay với ta còn dám phân thần? Quả thực không biết chữ chết viết như thế nào!
Kiệt Sâm lãnh mạc lên tiếng, trong mắt bắn ra thần mang, Linh Thần Quyết vận chuyển đồng thời bốn viên linh châu cũng xoay tròn.
- Ngũ hành kết giới!
- Thủy không gian!
- Nga…
Một ngũ thải quang mang, một lam sắc quang mang từ trong thân thể Kiệt Sâm bắn ra, ngũ sắc thần mang vô tận không ngừng lan tràn, theo sự khống chế của Kiệt Sâm hình thành linh lực không gian hình tròn bao phủ chung quanh người hắn.
Đồng thời một đạo sóng văn hư vô lam sắc cũng tràn ngập khắp chung quanh, đem Tác Nhĩ Tư Khắc Á bao phủ bên trong.
Thủy hệ linh lực lập tức quấn lên người Tác Nhĩ Tư Khắc Á.
- Gì đây?
Thoáng chốc Tác Nhĩ Tư Khắc Á cảm giác mình rơi vào bên trong một đầm lầy, hết thảy chung quanh đều bị bao bọc, một cỗ lực lượng trói buộc cường đại từ khắp bốn phương tám hướng áp bách tới thân thể hắn, đồng thời có một cỗ khí tức cực kỳ rét lạnh thông qua thủy hệ linh lực tiến vào trong thân thể hắn.
Hàn ý lạnh băng tới mức tận cùng làm thánh linh sư đê cấp như hắn cũng không khỏi rùng mình một cái.
- Hừ!
Trong miệng Tác Nhĩ Tư Khắc Á hừ lạnh, nhưng trong nội tâm vô cùng kinh hãi, linh lực điên cuồng phóng thích, một cỗ khí lãng hỏa diễm ngập trời nhộn nhạo lan tràn ra khắp nơi.
- Viêm Diệt Thánh Hỏa – Thánh Hỏa Diệt Thế!
Trong miệng Tác Nhĩ Tư Khắc Á phát ra tiếng gào thét, trường kiếm trong tay lập tức chém xuống.
Mà vào giờ khắc này, Kiệt Sâm vốn đang đứng thẳng trong hư không bỗng nhiên di động.
Thân thể hắn bao bọc một tầng hắc sắc khải giáp, hắc sắc trọng kiếm trong tay bay lên một cỗ hỏa diễm trùng thiên, tạo thành một thanh hỏa diễm cự kiếm dài hơn mười trượng, một đầu hư ảnh hỏa điểu khổng lồ hiện lên ngay sau đỉnh đầu Kiệt Sâm, tản mát ra thánh cấp uy áp kinh người.
- Diệt Thần Sát Quyết!
- Phượng Diễm Tam Trọng Lãng!
- Ngũ hành sinh diệt, hủy thiên diệt địa!
- Hỏa hệ áo nghĩa – Hỏa Diễm Vô Tình!
Trong tiếng rống giận dữ của Kiệt Sâm, hỏa diễm cự kiếm cùng trường kiếm của Tác Nhĩ Tư Khắc Á va chạm chung một chỗ.
- Oanh long long…
Phảng phất hai viên đạn pháo va chạm, tiếng oanh minh đinh tai nhức óc vang vọng phía chân trời, hỏa diễm vô tận chôn vùi hết thảy.
Trong ánh mắt khiếp sợ của mọi người, hỏa diễm cự kiếm trong tay Kiệt Sâm xuyên phá hư không, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, đến mức không gian đều sụp đổ, hư không như vỡ tan.
Hủy diệt hết thảy hữu hình hay vô hình tồn tại, trường kiếm tản mát ra uy áp kinh người trong tay Tác Nhĩ Tư Khắc Á thiếu chút nữa bị đánh văng, một cỗ linh lực đáng sợ không thể ngăn cản lập tức xông vào trong thân thể hắn.
- Phanh!
Trong ánh mắt kinh hãi của Tác Nhĩ Tư Khắc Á, cỗ lực lượng đáng sợ lập tức đánh tan linh lực khải giáp bao bọc quanh thân hắn, hỏa hồng sắc trường bào rách nát, miệng phun ra một chùm máu tươi, thân thể như viên đạn pháo nặng nề bị đánh văng ra ngoài.
Máu tươi đỏ thẫm phiêu tán trên không trung, thân thể Tác Nhĩ Tư Khắc Á bật lui hơn mười trượng, sắc mặt hắn tái nhợt, khóe miệng mang theo máu tươi, cả người vô cùng chật vật, ánh mắt kinh hãi nhìn Kiệt Sâm đứng trước mặt không xa.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ Cơ Khắc Thành đều lặng ngắt như tờ, tất cả mọi người nhìn thấy một màn vừa rồi không ai dám tin tưởng vào ánh mắt của mình.
- Ngươi…ngươi làm sao lại mạnh như vậy, không…không có khả năng, ngươi rõ ràng mới là đế linh sư bát giai…
Sau hồi lâu Tác Nhĩ Tư Khắc Á mới phục hồi lại tinh thần, trong miệng thì thào kêu lên, trong mắt tràn đầy khó thể tin, tâm thần bị đả kích cực lớn.
Linh lực từ trong cơ thể hắn mạnh mẽ phun trào, trong nháy mắt trong thiên địa hỏa hệ linh lực điên cuồng lên, khí trời giá lạnh như mùa đông thoáng chốc trở nên nóng bức, sóng nhiệt đáng sợ quay cuồng, cả không gian giống như hóa thành một lò lửa, khắp bốn phía hỏa diễm cuồn cuộn ngập trời.
Bên trong ngọn lửa vô tận, cả người Tác Nhĩ Tư Khắc Á giống như hóa thành hỏa diễm chiến thần, mang theo một luồng hỏa diễm thật dài nhắm ngay Kiệt Sâm vung tay đánh tới.
Trên thực tế tuy Kiệt Sâm là thiên tài nhưng với thân phận cùng thực lực của Kiệt Sâm còn chưa tới mức để Tác Nhĩ Tư Khắc Á kích động đến như thế, hiện tại sở dĩ hắn dẫn đầu muốn ra tay là vì thanh danh đặc thù của Kiệt Sâm.
Ban đầu trong cuộc thí luyện thiên tài đại lục, Linh Sư Tháp Ngải Kim Sâm tháp chủ, Yết La phó tháp chủ đều đưa ra danh sách người đầu tiên phải giết chính là Kiệt Sâm, cho dù Tác Nhĩ Tư Khắc Á không đến địa phương thí luyện kia nhưng chuyện này hắn cũng hiểu rất rõ.
Hôm nay đối tượng bị tứ đại thế lực liệt vào hàng đầu phải đánh chết nhưng lại chưa chết, còn xuất hiện bên trong cảnh nội Thần Phong đế quốc, hắn là trưởng lão Thánh Địa Thần Phong đế quốc tự nhiên muốn nhanh chóng đánh bại Kiệt Sâm, hiển lộ uy danh hiển hách của hắn trong đế quốc.
Công lao lớn như thế Tác Nhĩ Tư Khắc Á đương nhiên không muốn rơi vào trong tay người khác.
Nhìn thấy Tác Nhĩ Tư Khắc Á vội vàng ra tay, trên mặt Lạp Đạt Mạn Địch Tư không hề có chút phản ứng, hắn chỉ lẳng lặng nhìn đồng thời muốn xem Tác Nhĩ Tư Khắc Á xuất thủ dọ thám ý đồ của nhóm người Kiệt Sâm, vì sao bọn hắn lại có lá gan dám đi thẳng tới Thần Phong đế quốc cứu ra Lôi Nặc.
Hỏa diễm vô tận thiêu đốt trên bầu trời, cả thiên không hóa thành hỏa diễm thế giới, trong ngọn lửa đáng sợ Tác Nhĩ Tư Khắc Á phóng nhanh, ánh mắt lạnh lùng, hỏa hồng sắc trường kiếm trong tay nhộn nhạo hiện ra từng vầng gợn sóng rung động đỏ tươi.
Trường kiếm ẩn chứa linh lực khủng bố phá toái hư không, hư không giống như bị xé rách, trong mắt Tác Nhĩ Tư Khắc Á như có hai vầng mặt trời lưu chuyển, nhắm ngay Kiệt Sâm một kiếm bổ tới.
- Hưu…
Vầng sáng chói mắt xé rách bầu trời, uy áp thánh cấp bao trùm ập tới, toàn bộ không gian chung quanh Kiệt Sâm tràn đầy hỏa hệ nguyên tố nghiền áp, giờ khắc này thiên địa vạn vật như mất đi ánh sáng, chỉ còn lại hồng mang đầy trời bao trùm hết thảy.
Mặc dù đang điên cuồng tấn công Kiệt Sâm nhưng ánh mắt Tác Nhĩ Tư Khắc Á lại nhìn chằm chằm vào nhóm người Lam Nguyệt Cổ Sâm đứng phía sau, lực chú ý tập trung nhiều nhất trên người Vi Ân.
Tuy Kiệt Sâm bọn họ là thiên tài các thế lực lớn, nhưng dù sao vẫn chỉ là thiên tài mà không phải cường giả, nhưng sức chiến đấu mà Vi Ân biểu lộ làm Tác Nhĩ Tư Khắc Á có chút kiêng kỵ.
Chẳng những là Tác Nhĩ Tư Khắc Á, ngay cả Lạp Đạt Mạn Địch Tư cùng rất nhiều tộc trưởng đứng bên dưới tuyệt đại đa số đều tập trung lực chú ý trên người Vi Ân, theo bọn hắn xem ra Kiệt Sâm tuyệt đối không ngăn cản nổi một kích của Tác Nhĩ Tư Khắc Á, mà Vi Ân sẽ ra tay giúp đỡ.
Nhưng một màn khiến cho tất cả mọi người đều nghi hoặc đã xảy ra, nhìn công kích trước mặt nhưng Vi Ân cùng nhóm người Lam Nguyệt Cổ Sâm vẫn đứng yên tại chỗ, không hề có chút ý tứ muốn bước lên hỗ trợ, chỉ mặc cho Tác Nhĩ Tư Khắc Á công kích thẳng về hướng Kiệt Sâm.
- Tác Nhĩ Tư Khắc Á phải không? Ra tay với ta còn dám phân thần? Quả thực không biết chữ chết viết như thế nào!
Kiệt Sâm lãnh mạc lên tiếng, trong mắt bắn ra thần mang, Linh Thần Quyết vận chuyển đồng thời bốn viên linh châu cũng xoay tròn.
- Ngũ hành kết giới!
- Thủy không gian!
- Nga…
Một ngũ thải quang mang, một lam sắc quang mang từ trong thân thể Kiệt Sâm bắn ra, ngũ sắc thần mang vô tận không ngừng lan tràn, theo sự khống chế của Kiệt Sâm hình thành linh lực không gian hình tròn bao phủ chung quanh người hắn.
Đồng thời một đạo sóng văn hư vô lam sắc cũng tràn ngập khắp chung quanh, đem Tác Nhĩ Tư Khắc Á bao phủ bên trong.
Thủy hệ linh lực lập tức quấn lên người Tác Nhĩ Tư Khắc Á.
- Gì đây?
Thoáng chốc Tác Nhĩ Tư Khắc Á cảm giác mình rơi vào bên trong một đầm lầy, hết thảy chung quanh đều bị bao bọc, một cỗ lực lượng trói buộc cường đại từ khắp bốn phương tám hướng áp bách tới thân thể hắn, đồng thời có một cỗ khí tức cực kỳ rét lạnh thông qua thủy hệ linh lực tiến vào trong thân thể hắn.
Hàn ý lạnh băng tới mức tận cùng làm thánh linh sư đê cấp như hắn cũng không khỏi rùng mình một cái.
- Hừ!
Trong miệng Tác Nhĩ Tư Khắc Á hừ lạnh, nhưng trong nội tâm vô cùng kinh hãi, linh lực điên cuồng phóng thích, một cỗ khí lãng hỏa diễm ngập trời nhộn nhạo lan tràn ra khắp nơi.
- Viêm Diệt Thánh Hỏa – Thánh Hỏa Diệt Thế!
Trong miệng Tác Nhĩ Tư Khắc Á phát ra tiếng gào thét, trường kiếm trong tay lập tức chém xuống.
Mà vào giờ khắc này, Kiệt Sâm vốn đang đứng thẳng trong hư không bỗng nhiên di động.
Thân thể hắn bao bọc một tầng hắc sắc khải giáp, hắc sắc trọng kiếm trong tay bay lên một cỗ hỏa diễm trùng thiên, tạo thành một thanh hỏa diễm cự kiếm dài hơn mười trượng, một đầu hư ảnh hỏa điểu khổng lồ hiện lên ngay sau đỉnh đầu Kiệt Sâm, tản mát ra thánh cấp uy áp kinh người.
- Diệt Thần Sát Quyết!
- Phượng Diễm Tam Trọng Lãng!
- Ngũ hành sinh diệt, hủy thiên diệt địa!
- Hỏa hệ áo nghĩa – Hỏa Diễm Vô Tình!
Trong tiếng rống giận dữ của Kiệt Sâm, hỏa diễm cự kiếm cùng trường kiếm của Tác Nhĩ Tư Khắc Á va chạm chung một chỗ.
- Oanh long long…
Phảng phất hai viên đạn pháo va chạm, tiếng oanh minh đinh tai nhức óc vang vọng phía chân trời, hỏa diễm vô tận chôn vùi hết thảy.
Trong ánh mắt khiếp sợ của mọi người, hỏa diễm cự kiếm trong tay Kiệt Sâm xuyên phá hư không, đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, đến mức không gian đều sụp đổ, hư không như vỡ tan.
Hủy diệt hết thảy hữu hình hay vô hình tồn tại, trường kiếm tản mát ra uy áp kinh người trong tay Tác Nhĩ Tư Khắc Á thiếu chút nữa bị đánh văng, một cỗ linh lực đáng sợ không thể ngăn cản lập tức xông vào trong thân thể hắn.
- Phanh!
Trong ánh mắt kinh hãi của Tác Nhĩ Tư Khắc Á, cỗ lực lượng đáng sợ lập tức đánh tan linh lực khải giáp bao bọc quanh thân hắn, hỏa hồng sắc trường bào rách nát, miệng phun ra một chùm máu tươi, thân thể như viên đạn pháo nặng nề bị đánh văng ra ngoài.
Máu tươi đỏ thẫm phiêu tán trên không trung, thân thể Tác Nhĩ Tư Khắc Á bật lui hơn mười trượng, sắc mặt hắn tái nhợt, khóe miệng mang theo máu tươi, cả người vô cùng chật vật, ánh mắt kinh hãi nhìn Kiệt Sâm đứng trước mặt không xa.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ Cơ Khắc Thành đều lặng ngắt như tờ, tất cả mọi người nhìn thấy một màn vừa rồi không ai dám tin tưởng vào ánh mắt của mình.
- Ngươi…ngươi làm sao lại mạnh như vậy, không…không có khả năng, ngươi rõ ràng mới là đế linh sư bát giai…
Sau hồi lâu Tác Nhĩ Tư Khắc Á mới phục hồi lại tinh thần, trong miệng thì thào kêu lên, trong mắt tràn đầy khó thể tin, tâm thần bị đả kích cực lớn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.