Dược Thần

Chương 1690: Một chưởng chi uy(1)

Ám Ma Sư

24/09/2014

Bởi như vậy thì có hai khả năng, lúc trước tiêu diệt Thiên Thần Cung chính là vị đại nhân, là cường giả cấp bậc bán thần, mà hai người xuất hiện tại biên cảnh là hai gã thủ hạ, vậy thì cũng không đáng sợ. Mà khả năng thứ hai thì nghiêm trọng hơn rất nhiều, người tiêu diệt Thiên Thần Cung cùng hai người xuất hiện tại biên cảnh cũng chỉ là thủ hạ, vị đại nhân là một người khác hoàn toàn, nếu như là loại tình huống thứ hai, vậy thì nói rõ đại nhân kia tuyệt đối là cường giả thần cấp.

Ngay khi Kiệt Sâm còn đang truy hỏi tại phủ đệ tể tướng.

Hoàng cung Khai La đế quốc, Tư Nại Phổ Sa Đặc đang nhắm mắt tiềm tu trong thâm cung thở ra một hơi thật dài, mở hai mắt, phục hồi lại tinh thần trong tiềm tu.

Là một thần cấp cường giả đến từ địa phương nguy hiểm như Thiên Thần Giới, Tư Nại Phổ Sa Đặc đều có thói quen thời khắc đều chú ý cảnh giác khắp bốn phía, vừa mới phục hồi lại tinh thần trong lúc tiềm tu, thần thức liền theo bản năng truyền ra.

- Ân?

Hắn vừa truyền ra thần thức, ngay lập tức phát hiện dị trạng trong tể tướng phủ.

Cùng lúc đó…

- Không xong!

Khi thần thức kinh khủng của Tư Nại Phổ Sa Đặc đảo qua thân hình Kiệt Sâm, Kiệt Sâm cũng ngẩng phắt đầu, trong đôi mắt toát ra vẻ khiếp sợ.

- Thần cấp cường giả, tuyệt đối là thần cấp cường giả!

Kiệt Sâm lập tức cảm giác ra thực lực của đối phương.

Khí tức uy áp khủng bố mạnh mẽ tới mức Kiệt Sâm chưa từng gặp qua trước kia, chỉ mới lan ra thần thức liền làm nội tâm Kiệt Sâm rùng mình, loại thần thức này khác với linh thức bình thường của linh sư, là thần thức chỉ có đạt tới thần cấp mới có, nếu không phải trong cơ thể Kiệt Sâm có Ngũ Hành Linh Châu, lại đem Liễm Tức Thuật tu luyện tới cực hạn dưới thần cấp, nếu không bằng vào cấp bậc cửu giai đỉnh phong căn bản không thể cảm giác ra được đối phương.

Ngay khi Kiệt Sâm vừa cảm giác được đối phương, Tư Nại Phổ Sa Đặc cũng nhận ra dị trạng bên trong tể tướng phủ.

- Ah? Thậm chí có một thánh linh sư đỉnh phong đã tới đế đô này, Khai La đế quốc vốn không có cường giả như vậy, vậy thì là người của Linh Dược Sư Tháp đi?

Tư Nại Phổ Sa Đặc đứng lên, khóe môi lộ ra tia cười nhạt.

Con ngươi hắn như điện, nhìn về hướng Kiệt Sâm, một tia cười nhạt hiện ra trên môi hắn, sau một khắc Tư Nại Phổ Sa Đặc đưa một ngọn tay điểm tới tể tướng phủ.



- Ba!

Một đạo vô hình ba động từ trong tay Tư Nại Phổ Sa Đặc nhộn nhạo, lập tức lao ra hoàng cung bắn về hướng Kiệt Sâm.

- Oanh!

Thanh âm vang vọng như sấm sét, tiếng vang cực lớn làm toàn bộ dân chúng đế đô đều sợ ngây người, trong đêm đen một ngón tay dài hơn mười thước trống rỗng xuất hiện trong hư không, chỉ thẳng về hướng Kiệt Sâm đang ở bên trong tể tướng phủ.

Linh lực vô tận bạo tán, ngón tay màu đen như một cột trụ trời từ trên giáng xuống, những nơi đi qua hư không tầng tầng vỡ vụn, trên ngón tay có thể rõ ràng nhìn thấy được đạo đạo huyền ảo lưu chuyển tựa như uy áp đại đạo hủy diệt lan tỏa, toàn bộ dân chúng trong đế đô đều quỳ sụp xuống dưới cỗ khí tức kia, trên mặt lộ vẻ sợ hãi.

- Cường giả thần cấp sao? Vậy để cho ta thể nghiệm xem thần cấp cường giả rốt cục mạnh tới bao nhiêu!

Trong tể tướng phủ, ánh mắt Kiệt Sâm lóe lên lẫm liệt.

- Sưu…

Ngũ Hành Linh Châu điên cuồng vận chuyển, một cỗ khí tức đáng sợ từ trong cơ thể hắn phóng thích, ngũ sắc thần mang bắn ra như một vầng ngũ sắc thái dương, chiếu sáng cả đêm đen của đế đô Khai La đế quốc.

- Chiến Thần Quyết – Chiến Thần Phụ Thể!

- Oanh!

Kiệt Sâm chém ra một kiếm, hắc sắc trọng kiếm tuôn ra một cỗ lực lượng hủy diệt đáng sợ không gì sánh kịp, một đạo hắc sắc kiếm quang như hắc sắc nộ long gầm thét lộ ra răng nanh dữ tợn cùng ngón tay màu đen trùng trùng điệp điệp va chạm vào một chỗ.

- Oanh long long…

Tiếng nổ tung đáng sợ vang vọng thiên không, linh lực vô tận lan ra, toàn bộ đế đô Khai La đế quốc đầu rung động lên, không ngừng chao đảo.

Ngón tay màu đen điểm lên trên trán hắc sắc nộ long, công kích cường đại của Kiệt Sâm biến thành nộ long phát ra tiếng gầm rú kinh thiên, thoáng chốc liền nghiền nát, mà ngón tay của Tư Nại Phổ Sa Đặc cũng kịch liệt thu nhỏ lại, điểm lên trên hắc sắc trọng kiếm của Kiệt Sâm.

- Phốc xuy…

Trong hư không, cả người Kiệt Sâm nặng nề văng ra ngoài, miệng phun tràn máu tươi, hắc ngọc khải giáp thoáng chốc rách nát, hóa thành mảnh vỡ màu đen vẩy ra tứ tán, cuối cùng chuyển hóa thành thổ hệ linh nguyên tố tiêu tán trong gió.



Một cỗ thần lực đặc thù như vật chất vô hình thông qua hắc sắc trọng kiếm xông vào trong cơ thể Kiệt Sâm, cỗ lực lượng đặc biệt kia khác hẳn linh lực cửu giai thánh cấp, dị thường cường đại, cửu giai linh lực so sánh với nó chẳng khác gì đom đóm so với ánh trắng, không cùng một cấp bậc, cho dù là ngũ hành đỉnh phong thánh lực trong thân thể Kiệt Sâm bị cỗ lực lượng quỷ dị kia trùng kích cũng phải liên tục thối lui về phía sau, căn bản không ngăn cản được mảy may.

Trong thoáng chốc kinh mạch trong cơ thể Kiệt Sâm bị cỗ lực lượng oanh kích phá thành mảnh nhỏ, khó thể ngăn cản.

- Ông!

Đúng lúc này hắc sắc lực lượng cổ quái trong thân thể Kiệt Sâm đột nhiên vận chuyển, lập tức chắn ngang trước mặt cỗ lực lượng quỷ dị kia.

- Bồng!

Cả hai cỗ lực lượng va chạm vào nhau, lực lượng quỷ dị bị cỗ hắc sắc lực lượng cổ quái trong thân thể Kiệt Sâm oanh kích thoáng chốc biến thành hư vô, không còn lưu lại chút gì.

- Thật đáng sợ, quả nhiên không hổ là cường giả thần cấp!

Cảm thụ kinh mạch bị thương trong cơ thể mình, Kiệt Sâm lau máu tươi trên khóe miệng, ánh mắt mang theo vẻ kinh hãi.

- Đây là thần lực mà cường giả thần cấp có được sao? Quá mức đáng sợ, khó trách cửu giai thánh cấp căn bản không cách nào so sánh với cường giả thần cấp, linh lực đôi bên kém nhau quá lớn, một là thần lực một là linh lực, thần lực đủ diệt trừ toàn bộ linh lực trong cơ thể thánh cấp cường giả.

Lần thứ nhất giao phong, Kiệt Sâm đã tính toán ra sự chênh lệch giữa thần cấp cường giả cùng thánh cấp, căn bản cách biệt một trời, khó trách trong vạn năm lịch sử Tư Đặc Ân đại lục thánh cấp cường giả tầng tầng lớp lớp nhưng thần cấp cường giả lại chưa từng xuất hiện qua bao giờ.

Bởi vì chênh lệch giữa đôi bên thật sự là quá lớn.

- Sưu!

Ngăn trở một kích của Tư Nại Phổ Sa Đặc, Kiệt Sâm không dám có chút dừng lại, thân hình chấn động lập tức phá toái hư không ẩn độn vô tung.

- Ân? Tiểu tử này vậy mà ngăn cản được một kích của ta?

Trong hoàng cung Khai La đế quốc, trên mặt Tư Nại Phổ Sa Đặc không khỏi hiện lên vẻ kinh dị.

Phải biết rằng vừa rồi đạo công kích kia mặc dù chỉ là một kích tiện tay của hắn, nhưng hắn là thần cấp cường giả, dù tùy ý phất tay cũng đủ sụp thiên liệt địa, làm cho bán thần cường giả vẫn lạc, mà một kích vừa rồi Tư Nại Phổ Sa Đặc còn cố ý dùng một chút lực lượng, cho dù là bán thần đỉnh phong cũng vẫn lạc, nhưng thanh niên trong tể tướng phủ có thể ngăn chặn được công kích của hắn, làm trong lòng Tư Nại Phổ Sa Đặc không khỏi có chút giật mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Dược Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook