Chương 1659: Thiêu đốt sinh mệnh(2)
Ám Ma Sư
08/09/2014
- Cửu Chuyển Sinh Mệnh Quyết – Sinh Mệnh Nhiên Thiêu!
Đồng thời một thanh âm tang thương lãnh khốc tràn đầy huyền ảo từ trong miệng Bỉ Tư Pháp Mỗ truyền ra, trong ánh mắt của hắn hiện lên khí tức ngoan lệ kinh người, một khắc này nhìn Bỉ Tư Pháp Mỗ giống như vầng mặt trời màu xanh thiêu đốt nguồn năng lượng hủy diệt cuối cùng, bộc phát ra huy mang vô tận.
- Đi!
Bỉ Tư Pháp Mỗ thi triển ra cấm thuật Sinh Mệnh Nhiên Thiêu dựa vào thiêu đốt chính tính mạng của mình mà đạt được lực lượng ngắn ngủi, năm đó trong cuộc thí luyện thiên tài đại lục khi hắn bị ba người Ngải Kim Sâm, Tư Đặc Lí Nhĩ cùng Khang Bá Ba Kỳ vây công, đã thi triển chiêu này mới thoát được mai phục của ba người kia, nhưng lần này tình huống càng thêm hung hiểm.
Trong hư không, hắc sắc cự chưởng cùng thanh sắc linh trượng hung hăng va chạm vào nhau.
- Oanh!
Tiếng nổ mạnh đáng sợ vang lên trên bầu trời sơn mạch, hắc sắc cự chưởng cùng thanh sắc quang mang va chạm hủy diệt lẫn nhau, một cỗ lực lượng vô hình nổ tung khuếch tán, lan tràn khắp bốn phía chung quanh, những nơi đi qua toàn bộ vật chất vô hình hữu hình đều biến thành hư vô.
Cách đó không xa, vài ngọn núi cao hơn trăm trượng đều bị trực tiếp nứt toác, hóa thành bột mịn không còn lưu lại chút gì, uy áp đáng sợ xâm nhập vào tận sâu bên trong sơn mạch, vô số linh thú hoảng sợ bỏ chạy tứ tán, tràng diện vô cùng thê thảm.
Trong lúc nổ tung, thân hình Bỉ Tư Pháp Mỗ bật lui ra sau, khóe miệng tràn ra tia máu tươi.
- Thế nào? Ngươi chặn được công kích của ta?
Xa xa nhìn thấy một màn này Gia Lôi Tư không khỏi giật mình.
Hắn là cường giả bán thần cấp nổi danh đã lâu, lần này là người đứng đầu trong những cường giả Thiên Thần Giới tiến vào Tư Đặc Ân đại lục, xem như trong hàng ngũ cường giả bán thần cấp hắn cũng đã là tồn tại cường đại, ẩn ẩn đụng chạm đến cánh cửa thần cấp, một chưởng đánh ra thánh linh sư đỉnh phong bình thường tuyệt đối sẽ bị oanh bạo, cho dù là thánh linh sư đỉnh phong cực hạn cũng sẽ bị trọng thương, vứt bỏ tính mạng, không hề có chút lực lượng nào để tái chiến, nhưng hiện tại tuy Bỉ Tư Pháp Mỗ bị thương nhưng lại không có gì đáng ngại, làm cho hắn không khỏi cả kinh.
- Cường giả bán thần cấp cũng chỉ là như thế!
Cách đó không xa, Bỉ Tư Pháp Mỗ lau máu tươi trên khóe môi, cười lạnh lên tiếng.
Bỉ Tư Pháp Mỗ xưa nay vẫn hiền lành thân thiết như vị trưởng giả đáng kính, nhưng khi đối mặt đại địch sinh tử rốt cục cũng thể hiện ra một mặt tranh vanh của mình.
Hắn biết rõ cuộc chiến hôm nay hắn phải chết không thể nghi ngờ, căn bản không có cơ hội sống sót, nhưng hắn vẫn đạo nghĩa không thể chùn bước xuất hiện, vì toàn bộ dân chúng đại lục, vì tương lai Linh Dược Sư Tháp, hắn nhất định phải đứng ra, đây là trách nhiệm của hắn.
- Lão già kia, thật xem mình là nhân vật sao, cho rằng chặn được ta một chưởng thì có thể là đối thủ của ta? Quả thật buồn cười, đi chết đi!
Ánh mắt Gia Lôi Tư thoáng chốc biến thành vô cùng âm lãnh, xông về hướng Bỉ Tư Pháp Mỗ đánh ra một chưởng.
- Oanh!
Thanh âm oanh minh đáng sợ vang lên, trong tiếng nổ mạnh kinh người, từng đạo linh lực khủng bố bắn ra khắp bốn phương tám hướng, trong đó có không ít xung kích đánh vào trong sơn mạch, ngay lập tức từng mảng sơn mạch trầm sụp xuống dưới, xuất hiện vô số hố to, ngọn núi nứt vỡ, vách đá sụp đổ, cảnh tượng như ngày tận thế tiến đến.
Bụi mù đầy trời bốc cao, trong tiếng nổ mạnh, Bỉ Tư Pháp Mỗ bị đánh văng ra xa, trong miệng phun máu tươi tung tóe.
Nhưng thân hình hắn lại toàn lực dừng phắt lại, ánh mắt kiên định nhìn qua Gia Lôi Tư.
- Ha ha, nguyên lai ngươi cũng chỉ có chút năng lực đó!
Bỉ Tư Pháp Mỗ ho khan quát lên, máu tươi không ngừng tuôn tràn, thậm chí Sinh Mệnh quyền trượng cũng đẫm máu, nhưng hắn lại như chưa từng phát giác ra.
Người chết có lúc nhẹ như lông hồng, có lúc nặng như thái sơn.
Giờ khắc này hắn là một tử sĩ bất khuất.
Ngay trong lúc Bỉ Tư Pháp Mỗ dây dưa Gia Lôi Tư, ở một bên Mạch Khắc Cách Lôi Địch cùng Lam Nguyệt Cổ Sâm đã quần chiến cùng ba người Khảo Địch Lợi Á.
Song phương đều trở nên liều mạng, Mạch Khắc Cách Lôi Địch cùng Lam Nguyệt Cổ Sâm đều biết rõ Bỉ Tư Pháp Mỗ tháp chủ đang dùng chính tính mạng mình tranh thủ thời gian cho hai người, hai người cũng không hề để ý tới sinh tử liều lĩnh ra tay, hoàn toàn ném bỏ tính mạng sang một bên, mỗi một chiêu công kích đều dùng phương pháp lấy mạng đổi mạng, không hề phòng thủ, chỉ có tiến công.
Từ khoảnh khắc bước ra khỏi Linh Dược Sư Tháp, bọn họ đã không còn ôm ý nghĩ còn sống trở về.
Nhưng đối phương thật sự là quá mức mạnh mẽ, tuy Khảo Địch Lợi Á đã bị thương nhưng dù sao cũng là thánh linh sư cửu giai đỉnh phong cực hạn, Bố Lỗ Khắc Ban Khắc là thánh linh sư đỉnh phong, mà Xà Mị mặc dù là thánh linh sư cao cấp đại thành nhưng công kích tinh thần quỷ dị của nàng càng thêm khó đối phó, quan trọng nhất là ba người đều đến từ Thiên Thần Giới, công pháp cùng linh kỹ cùng phương thức kinh nghiệm chiến đấu viễn siêu linh sư ngang cấp tại Tư Đặc Ân đại lục.
Cho dù Mạch Khắc Cách Lôi Địch cùng Lam Nguyệt Cổ Sâm đều liều mạng, nhưng song phương chỉ chiến đấu ngang tay, thậm chí hai người Lam Nguyệt Cổ Sâm còn không địch lại, trên người không ngừng hiện lên vết thương khắp nơi.
Xa xa từng đạo lưu quang từ Linh Đấu Thành bay tới, bọn họ đều là những cường giả đi theo sau xem cuộc chiến, khi nhìn thấy tràng cảnh trước mắt mỗi người đều trắng bệch, hoàn toàn ngây dại.
Xa xa nhìn lại ở trước mặt họ tòa sơn mạch lớn nhất khu vực song tháp cơ hồ đã bị đánh sập một mảng lớn, vô số ngọn núi nứt vỡ, trên mặt đất hoang tàn, những hố sâu không thấy đáy hiện lên khắp nơi, đại địa rạn nứt như mạng nhện, lan tràn khắp bốn phương tám hướng, nhìn thấy mà giật mình.
Linh lực đáng sợ không ngừng cuồn cuộn, cơ hồ kéo dài cả phiến sơn mạch ngàn dặm, tạo ra những khe rãnh hố sâu phế tích.
Tràng cảnh vô cùng đáng sợ trước mắt chẳng khác gì cảnh tượng ngày tận thế, linh lực đáng sợ quay cuồng, khí tức kinh khủng bao phủ, từ xa xa cảm nhận được đã cảm thấy nội tâm vô cùng kinh hoảng.
- Những cường giả kia rốt cục là ai?
- Trời ạ, tại đây rốt cục xảy ra chuyện gì?
- Thật là đáng sợ!
Vô số cường giả từ rất xa ngừng lại thân hình, không còn dám tiến về phía trước thêm một bước, khí cơ đáng sợ lan tràn tới làm thân hình mỗi người đều run rẩy, ánh mắt ngây ngốc nhìn chằm chằm phía trước.
- Oanh!
Xa xa lại một thanh âm nổ vang cực lớn, từng đạo sóng xung kích lan tràn từ trung tâm tiếng bạo tạc, kéo dài khắp bốn phương tám hướng.
- Ba! Ba! Ba!
Dọc theo ven đường toàn bộ núi non cây cối đều bị hủy diệt, trực tiếp hóa thành bột mịn, biến mất vô tung, không hề có bất cứ vật gì có thể ngăn trở, sóng xung kích cường đại lan tràn tới tận chỗ mọi người.
- Không tốt, mau lui lại!
Nhìn thấy một màn này có người sợ hãi rống to, thân hình nhanh chóng thối lui về phía sau.
- Ah…
Nhưng cho dù tốc độ của bọn họ nhanh bao nhiêu nhưng không thể sánh bằng tốc độ linh lực lan tràn, không ít đế linh sư đê cấp bị sóng xung kích lan tới sắc mặt tái nhợt, thân hình chấn động, miệng phun máu tươi, thiếu chút nữa rơi luôn xuống đất.
- Thật là đáng sợ, mau lui lại, mau lui lại cho ta!
Đồng thời một thanh âm tang thương lãnh khốc tràn đầy huyền ảo từ trong miệng Bỉ Tư Pháp Mỗ truyền ra, trong ánh mắt của hắn hiện lên khí tức ngoan lệ kinh người, một khắc này nhìn Bỉ Tư Pháp Mỗ giống như vầng mặt trời màu xanh thiêu đốt nguồn năng lượng hủy diệt cuối cùng, bộc phát ra huy mang vô tận.
- Đi!
Bỉ Tư Pháp Mỗ thi triển ra cấm thuật Sinh Mệnh Nhiên Thiêu dựa vào thiêu đốt chính tính mạng của mình mà đạt được lực lượng ngắn ngủi, năm đó trong cuộc thí luyện thiên tài đại lục khi hắn bị ba người Ngải Kim Sâm, Tư Đặc Lí Nhĩ cùng Khang Bá Ba Kỳ vây công, đã thi triển chiêu này mới thoát được mai phục của ba người kia, nhưng lần này tình huống càng thêm hung hiểm.
Trong hư không, hắc sắc cự chưởng cùng thanh sắc linh trượng hung hăng va chạm vào nhau.
- Oanh!
Tiếng nổ mạnh đáng sợ vang lên trên bầu trời sơn mạch, hắc sắc cự chưởng cùng thanh sắc quang mang va chạm hủy diệt lẫn nhau, một cỗ lực lượng vô hình nổ tung khuếch tán, lan tràn khắp bốn phía chung quanh, những nơi đi qua toàn bộ vật chất vô hình hữu hình đều biến thành hư vô.
Cách đó không xa, vài ngọn núi cao hơn trăm trượng đều bị trực tiếp nứt toác, hóa thành bột mịn không còn lưu lại chút gì, uy áp đáng sợ xâm nhập vào tận sâu bên trong sơn mạch, vô số linh thú hoảng sợ bỏ chạy tứ tán, tràng diện vô cùng thê thảm.
Trong lúc nổ tung, thân hình Bỉ Tư Pháp Mỗ bật lui ra sau, khóe miệng tràn ra tia máu tươi.
- Thế nào? Ngươi chặn được công kích của ta?
Xa xa nhìn thấy một màn này Gia Lôi Tư không khỏi giật mình.
Hắn là cường giả bán thần cấp nổi danh đã lâu, lần này là người đứng đầu trong những cường giả Thiên Thần Giới tiến vào Tư Đặc Ân đại lục, xem như trong hàng ngũ cường giả bán thần cấp hắn cũng đã là tồn tại cường đại, ẩn ẩn đụng chạm đến cánh cửa thần cấp, một chưởng đánh ra thánh linh sư đỉnh phong bình thường tuyệt đối sẽ bị oanh bạo, cho dù là thánh linh sư đỉnh phong cực hạn cũng sẽ bị trọng thương, vứt bỏ tính mạng, không hề có chút lực lượng nào để tái chiến, nhưng hiện tại tuy Bỉ Tư Pháp Mỗ bị thương nhưng lại không có gì đáng ngại, làm cho hắn không khỏi cả kinh.
- Cường giả bán thần cấp cũng chỉ là như thế!
Cách đó không xa, Bỉ Tư Pháp Mỗ lau máu tươi trên khóe môi, cười lạnh lên tiếng.
Bỉ Tư Pháp Mỗ xưa nay vẫn hiền lành thân thiết như vị trưởng giả đáng kính, nhưng khi đối mặt đại địch sinh tử rốt cục cũng thể hiện ra một mặt tranh vanh của mình.
Hắn biết rõ cuộc chiến hôm nay hắn phải chết không thể nghi ngờ, căn bản không có cơ hội sống sót, nhưng hắn vẫn đạo nghĩa không thể chùn bước xuất hiện, vì toàn bộ dân chúng đại lục, vì tương lai Linh Dược Sư Tháp, hắn nhất định phải đứng ra, đây là trách nhiệm của hắn.
- Lão già kia, thật xem mình là nhân vật sao, cho rằng chặn được ta một chưởng thì có thể là đối thủ của ta? Quả thật buồn cười, đi chết đi!
Ánh mắt Gia Lôi Tư thoáng chốc biến thành vô cùng âm lãnh, xông về hướng Bỉ Tư Pháp Mỗ đánh ra một chưởng.
- Oanh!
Thanh âm oanh minh đáng sợ vang lên, trong tiếng nổ mạnh kinh người, từng đạo linh lực khủng bố bắn ra khắp bốn phương tám hướng, trong đó có không ít xung kích đánh vào trong sơn mạch, ngay lập tức từng mảng sơn mạch trầm sụp xuống dưới, xuất hiện vô số hố to, ngọn núi nứt vỡ, vách đá sụp đổ, cảnh tượng như ngày tận thế tiến đến.
Bụi mù đầy trời bốc cao, trong tiếng nổ mạnh, Bỉ Tư Pháp Mỗ bị đánh văng ra xa, trong miệng phun máu tươi tung tóe.
Nhưng thân hình hắn lại toàn lực dừng phắt lại, ánh mắt kiên định nhìn qua Gia Lôi Tư.
- Ha ha, nguyên lai ngươi cũng chỉ có chút năng lực đó!
Bỉ Tư Pháp Mỗ ho khan quát lên, máu tươi không ngừng tuôn tràn, thậm chí Sinh Mệnh quyền trượng cũng đẫm máu, nhưng hắn lại như chưa từng phát giác ra.
Người chết có lúc nhẹ như lông hồng, có lúc nặng như thái sơn.
Giờ khắc này hắn là một tử sĩ bất khuất.
Ngay trong lúc Bỉ Tư Pháp Mỗ dây dưa Gia Lôi Tư, ở một bên Mạch Khắc Cách Lôi Địch cùng Lam Nguyệt Cổ Sâm đã quần chiến cùng ba người Khảo Địch Lợi Á.
Song phương đều trở nên liều mạng, Mạch Khắc Cách Lôi Địch cùng Lam Nguyệt Cổ Sâm đều biết rõ Bỉ Tư Pháp Mỗ tháp chủ đang dùng chính tính mạng mình tranh thủ thời gian cho hai người, hai người cũng không hề để ý tới sinh tử liều lĩnh ra tay, hoàn toàn ném bỏ tính mạng sang một bên, mỗi một chiêu công kích đều dùng phương pháp lấy mạng đổi mạng, không hề phòng thủ, chỉ có tiến công.
Từ khoảnh khắc bước ra khỏi Linh Dược Sư Tháp, bọn họ đã không còn ôm ý nghĩ còn sống trở về.
Nhưng đối phương thật sự là quá mức mạnh mẽ, tuy Khảo Địch Lợi Á đã bị thương nhưng dù sao cũng là thánh linh sư cửu giai đỉnh phong cực hạn, Bố Lỗ Khắc Ban Khắc là thánh linh sư đỉnh phong, mà Xà Mị mặc dù là thánh linh sư cao cấp đại thành nhưng công kích tinh thần quỷ dị của nàng càng thêm khó đối phó, quan trọng nhất là ba người đều đến từ Thiên Thần Giới, công pháp cùng linh kỹ cùng phương thức kinh nghiệm chiến đấu viễn siêu linh sư ngang cấp tại Tư Đặc Ân đại lục.
Cho dù Mạch Khắc Cách Lôi Địch cùng Lam Nguyệt Cổ Sâm đều liều mạng, nhưng song phương chỉ chiến đấu ngang tay, thậm chí hai người Lam Nguyệt Cổ Sâm còn không địch lại, trên người không ngừng hiện lên vết thương khắp nơi.
Xa xa từng đạo lưu quang từ Linh Đấu Thành bay tới, bọn họ đều là những cường giả đi theo sau xem cuộc chiến, khi nhìn thấy tràng cảnh trước mắt mỗi người đều trắng bệch, hoàn toàn ngây dại.
Xa xa nhìn lại ở trước mặt họ tòa sơn mạch lớn nhất khu vực song tháp cơ hồ đã bị đánh sập một mảng lớn, vô số ngọn núi nứt vỡ, trên mặt đất hoang tàn, những hố sâu không thấy đáy hiện lên khắp nơi, đại địa rạn nứt như mạng nhện, lan tràn khắp bốn phương tám hướng, nhìn thấy mà giật mình.
Linh lực đáng sợ không ngừng cuồn cuộn, cơ hồ kéo dài cả phiến sơn mạch ngàn dặm, tạo ra những khe rãnh hố sâu phế tích.
Tràng cảnh vô cùng đáng sợ trước mắt chẳng khác gì cảnh tượng ngày tận thế, linh lực đáng sợ quay cuồng, khí tức kinh khủng bao phủ, từ xa xa cảm nhận được đã cảm thấy nội tâm vô cùng kinh hoảng.
- Những cường giả kia rốt cục là ai?
- Trời ạ, tại đây rốt cục xảy ra chuyện gì?
- Thật là đáng sợ!
Vô số cường giả từ rất xa ngừng lại thân hình, không còn dám tiến về phía trước thêm một bước, khí cơ đáng sợ lan tràn tới làm thân hình mỗi người đều run rẩy, ánh mắt ngây ngốc nhìn chằm chằm phía trước.
- Oanh!
Xa xa lại một thanh âm nổ vang cực lớn, từng đạo sóng xung kích lan tràn từ trung tâm tiếng bạo tạc, kéo dài khắp bốn phương tám hướng.
- Ba! Ba! Ba!
Dọc theo ven đường toàn bộ núi non cây cối đều bị hủy diệt, trực tiếp hóa thành bột mịn, biến mất vô tung, không hề có bất cứ vật gì có thể ngăn trở, sóng xung kích cường đại lan tràn tới tận chỗ mọi người.
- Không tốt, mau lui lại!
Nhìn thấy một màn này có người sợ hãi rống to, thân hình nhanh chóng thối lui về phía sau.
- Ah…
Nhưng cho dù tốc độ của bọn họ nhanh bao nhiêu nhưng không thể sánh bằng tốc độ linh lực lan tràn, không ít đế linh sư đê cấp bị sóng xung kích lan tới sắc mặt tái nhợt, thân hình chấn động, miệng phun máu tươi, thiếu chút nữa rơi luôn xuống đất.
- Thật là đáng sợ, mau lui lại, mau lui lại cho ta!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.