Dược Thần

Chương 288: Thời gian cuối cùng. (1)

Ám Ma Sư

29/08/2013

Thoáng chốc, trên toàn bộ tỷ thí đài đã tràn ngập không khí khẩn trương.

- Có ý tứ, có ý tứ!

Lạc Khố Ân và Tư Lý Lan Tạp đều nhìn nhau, lại cùng nhìn về phía Kiệt Sâm, đáy mắt từng người đều lộ vẻ vô cùng tự tin, lập tức ngưng thần tự nói.

Tràng thi đấu thứ năm này, cũng không phải là đưa ra một loại linh dược rất khó cho mọi người phối chế, cũng không phải khiến từng tuyển thủ phải phát huy, phối chế ra linh dược sở trường mạnh nhất của mình, đây quả thực là một đề mục rất linh hoạt.

Linh dược có thể đề cao lực lượng một Linh sư, căn cứ vào phân loại bất đồng thì thật sự là nhiều lắm. Có thể đề cao linh lực linh sư, có thể đề cao cấp bậc linh sư, cũng có thể đề cao lực lượng linh sư, mỗi một chủng linh dược đều có tác dụng bất đồng với nhau, đều có thể khiến lực lượng công kích của Linh sư tăng lên bất đồng.

Mà sáu gã tuyển thủ trong tràng, căn cứ vào 150 loại tài liệu trên bàn, lại căn cứ vào lý giải linh dược của mình, luyện chế ra một loại linh dược có thể đề cao lực lượng hộ vệ linh sư trước mặt mình lên tối đa.

Cái này không chỉ là khảo nghiệm đồ thuần thục về phối chế linh dược của một linh dược sư mà còn khảo nghiệm về năng lực ứng phó với nhu cầu bức thiết của linh dược sư đó.

Càng quan trọng hơn là, thời gian quy định của trận tỷ thí thứ năm này là một canh giờ. Tuy Tư Lý Lan Tạp và Lạc Khố Ân là Linh Dược sư tứ giai cấp thấp, nhưng muốn phối chế ra một linh dược đẳng cấp cao một chút thì cần thời gian tương đối dài, đó là chưa nói đến tình huống sai lầm.

Tài liệu hạn chế, thời gian hạn chế, phối chế lại phải linh hoạt, cơ hồ sáu gã tuyển thủ trong tràng đều như vắt chân lên cổ mà chạy.

Trước khi đề mục tràng thứ năm đưa ra, tuyệt đại đa số người xem đều cho rằng quán quân cuối cùng có khả năng nhất là Linh dược sư tứ giai cấp thấp Tư Lý Lan TẠp và Lạc Khố Ân, tiếp theo là Kiệt Sâm, tiếp theo mới là ba người Ngả Lệ Ti.

Nhưng sau khi đề mục được xuất ra, tuy rằng những khán giả này vẫn còn cho rằng Tư Lý Lan Tạp và Lạc Khố Ân vẫn có ưu thế, nhưng không phải là ưu thế tuyệt đối nữa rồi, trận cuối cùng này, ai cũng có thể đạt được vị trí quán quân.

Bởi vậy, khán giả dưới đài thảo luận càng thêm náo nhiệt, càng không biết được kết cục thì lại càng khiến người chờ mong, không phải sao?

Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều tập trung tầm mắt của mình lên sáu gã tuyển thủ, dò xét bọn hắn, muốn xem đến tột cùng bọn hắn phối chế ra dạng linh dược gì.

- Ực, tình huống như nào?

Một ít người chuyển ánh mắt lên bọn người Lạc Khố Ân. Bọn người Lạc Khố Ân nhìn tài liệu trước mặt, nhíu mày trầm tư, không có chút dị thường nào. Nhưng lúc ánh mắt bọn hắn nhìn về phía Kiệt Sâm thì những khán giả này lại không khỏi thoáng cái ngây ngẩn cả người.

Chỉ thấy Kiệt Sâm không nhìn lấy tài liệu trên bàn mình một lần, cũng không suy tư đến tột cùng là nên phối chế ra loại linh dược nào mà là nói chuyện phiếm với hộ vệ bên cạnh mình.

- Cái này... Cái này... Là như thế nào?



Đây chính là chung kết của đại hội Linh dược sư, vậy mà Kiệt Sâm này lại còn tâm tư nói chuyện phiếm với hộ vệ bên mình?

Nhìn thần sắc khẩn trương của bọn người Tư Lý Lan Tạp, lại nhìn Kiệt Sâm đang trò chuyện vui vẻ, khán giả thật không biết phải nói Kiệt Sâm này tâm tính tốt, đã nắm chắc mọi thứ hay là có vấn đề nữa.

Tất cả khán giả đều phiền muộn trong nội tâm không thôi.

Đồng dạng với tất cả người xem, bọn người Tây Nhĩ Đốn đại sư sau khi nhìn thấy Kiệt Sâm tào lao bông bí với hộ vệ bên mình thì cũng lập tức lộ ra vẻ nghi hoặc.

- Kiệt Sâm kia đang làm cái gì vậy?

Địch Bái không khỏi thốt lên:

- Lúc này mà còn có tâm tư buôn dưa? Cũng quá không để trận tỷ thí vào mắt a.

- Kiệt Sâm hắn không phải người như vậy a, chẳng lẽ hắn làm vậy là có thâm ý gì?

Lỗ Đạo Phu cũng nghi ngờ nói.

- Ta nhìn cũng thế, cũng không biết Kiệt Sâm này có thâm ý gì, dù sao thì bình thường Kiệt Sâm kia cũng coi như hung hăng càn quấy, lần đại hội Linh dược sư bốn năm một lần này, nghĩ đến cũng phóng đãng, không bị trói buộc.

La Bá Tỳ cũng bình luận:

- Xem bốn trận tranh tài trước, biết rõ hắn không phải loại người như vậy.

- Chứ không phải là...

Tây Nhĩ Đốn đại sư đang một mực trầm tư, giống như là nghĩ đến điều gì, hai mắt lập tức không khỏi sáng ngời.

- Chẳng lẽ Kiệt Sâm kia đang tìm hiểu hộ vệ kia, căn cứ vào đặc tính linh lực của hắn để chuyên môn phối chế ra linh dược phù hợp?

- Chuyên môn phối chế ra linh dược phù hợp? Tây Nhĩ Đốn đại sư, ngài nói đùa à?



Trong giọng nói Địch Bái rõ ràng mang theo một tia khinh thường:

- Kiệt Sâm kia cũng chỉ mới có 18 tuổi a, chuyên môn phối chế? Coi như là mấy người chúng ta thì cũng không dám nói là có thể nắm chắc. Về phần Kiệt Sâm kia? Hừ, ta xem hắn căn bản không để cuộc so tài này vào mắt, trẻ trâu thời nay thật sự là hung hăng càn quấy, có chút bổn sự đã tự cho là mình rất giỏi rồi, quả thật không biết trời cao đất rộng là cái lồng gì!

Bọn người Tây Nhĩ Đốn đại sư lâm vào trầm tư, Địch Bái nói không sai, mặc dù nói Linh Dược sư có thể căn cứ vào tình huống người dùng mà tiến hành phối chế linh dược, nhưng coi như là những Linh dược sư ngũ giai, lục giai như bọn hắn cũng không dám tùy ý làm thử. Tuy rằng Kiệt Sâm là thiên tài, nhưng nếu như nói hắn có bổn sự này thì bọn người Tây Nhĩ Đốn đại sư cũng không tin.

Trong lúc nhất thời, bọn người Tây Nhĩ Đốn đại sư đều lâm vào trầm tư.

...

Mọi người ở dưới tràng đều nghi hoặc không thôi, trước ánh nhìn của tất cả mọi người, Kiệt Sâm kia lại hồn nhiên không để ý, vẫn trò chuyện với hộ vệ kia như trước.

- Ngươi là hộ vệ cung đình Đông quốc? Bao nhiêu tuổi rồi? Tên là gì?

Thoạt nhìn hộ vệ kia rất bưu hãn, bình thường hắn là hộ vệ cung đình Đông quốc, cũng tương đối uy phong, nhưng giờ phút này hắn lại vô cùng cẩn thận đề phòng Kiệt Sâm trước mắt này.

Tuy rằng không rõ Kiệt Sâm hỏi mình như vậy để làm gì, nhưng hắn vẫn cẩn thận đáp:

- Đúng vậy đại nhân, tại hạ Tang Cát, năm nay 35 tuổi.

Tang Cát biết rõ, có thể tiến vào trận chung kết đại hội Linh dược sư bốn năm một lần này thì thành tựu của từng tuyển thủ đều bất khả hạn lượng. Mặc dù thoạt nhìn đối phương như một hài nhi, nhưng căn bản không phải một hộ vệ như hắn có thể đắc tội.

- 35 tuổi, ân.

Kiệt Sâm gật gật đầu, mỉm cười với Tang Cát:

- Tang Cát đúng không? Không cần khẩn trương, công pháp ngươi tu luyện có thuộc tính gì?

Nhìn dáng tươi cười kia của Kiệt Sâm, biểu lộ của Tang Cát cũng hòa hoãn hơn rất nhiều, lên tiếng nói:

- Đại nhân, ta tu luyện chính là Liệt Hỏa Công Hỏa hệ.

Đến lúc này, Tang Cát thần sắc lạnh như băng không khỏi tươi cười chất phác, sắc mặt lộ ra một tia không có ý tứ, biểu lộ này thoáng chốc đã phá vỡ vẻ lãnh khốc hắn ngụy trang lúc trước, lộ ra bản tính vốn có.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Dược Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook